VC-Thiền quán

Em cũng từng nghe vài người nói về cảm nhận được sự từ bi. Một người bạn có lần chạm vào được điều đó xuất phát từ cảm giác biết ơn, người khác từ sự "trong sáng" ... những người này cũng không tu hành, nhưng đều thiền hàng ngày.

Chạm được từ bi, cái tâm không sẽ hé lộ.

Nhưng cũng giống nhiều thứ khác, em nghĩ sẽ rất nhiều người bị vướng, và vướng rất khó gỡ, khi nói về chữ "không" ...

Tom phẩy nói vướng sao để em còn vào :)
 
Hổm trước hình như Tom khai, 10 phân cắt 7 còn 3 hay sao đó bác Liu hả, Tom ơi Tom confirm xem còn mấy?

Thiền ngược sóng nó thế may mà còn 3. Đã nói đừng chèo thuyền trong bão nhưng mà có mỹ nữ nên....bác cũng có phần lỗi trong đó.

Mau an ủi năn nỉ đê.....
 
Bài thơ trên tớ mần hộ đã chính vọng.... chưa? Không vọng nữa nhé. Loằng ngoằng chằng dây thun lắm....ke...ke.

Buộc lại quần áo... đi tụt hết cả rồi, nhảy tàu thì kém lại còn nói đến tầu mới bè, cho cái đường ray 32 bi giờ...hè...hè.

Chính mắm tôm.

Lại đá vụ ngược sóng rồi ...

Bài thơ gì gì kia nghiêm túc quá, đọc hay, đá lại không nỡ, gọi là thương xót tài năng không đành xuống tay hè hè
 
Em cũng từng nghe vài người nói về cảm nhận được sự từ bi. Một người bạn có lần chạm vào được điều đó xuất phát từ cảm giác biết ơn, người khác từ sự "trong sáng" ... những người này cũng không tu hành, nhưng đều thiền hàng ngày.

Chạm được từ bi, cái tâm không sẽ hé lộ.

Nhưng cũng giống nhiều thứ khác, em nghĩ sẽ rất nhiều người bị vướng, và vướng rất khó gỡ, khi nói về chữ "không" ...
Họ vướng bởi bản ngã, chính là cái CÓ. Có người cố phủ định bản ngã, và chịu hậu quả nặng nề là tâm thần. Con đường đến với tâm không là kết nối bản ngã để mở rộng nó theo hướng "vị tha", chứ không phải là diệt bản ngã. Đó cũng là con đường mà Gautama đã đi. Đầu tiên ông thử tìm đến vô ngã bằng pháp khổ hạnh, thực chất là diệt ngã, nhưng không thành công. Sau đó ông hiểu Tứ diệu đế là của chúng sinh, trong đó có ông, vì thế ông đi theo hướng giác ngộ vì chúng sinh, bản ngã của ông tiếp nhận nỗi đau của chúng sinh, tìm cách giải thóat khỏi cái nỗi đau lớn của chúng sinh và giác ngộ.
 
Thiền ngược sóng nó thế may mà còn 3. Đã nói đừng chèo thuyền trong bão nhưng mà có mỹ nữ nên....bác cũng có phần lỗi trong đó.

Mau an ủi năn nỉ đê.....

Ơ, em có mần răng, :) hôm trước bảo là đi đánh poker rùi mà. :))
 
Hổm trước hình như Tom khai, 10 phân cắt 7 còn 3 hay sao đó bác Liu hả, Tom ơi Tom confirm xem còn mấy?

Hỏi kiểu gì đây chưa biết, giờ cứ phải cảnh giác hè hè, dễ ăn đòn hội đồng lắm ...
 
Ơ, em có mần răng, :) hôm trước bảo là đi đánh poker rùi mà. :))

Chẳng anh hùng nào qua nổi ải mỹ nhân, ngoài mấy lão sư....ke...ke. Cô là có tội to. Cô mần rồi đó...đó...đó.:))

Sau lại bảo Tâm không nhưng vác bình đông thì nặng............ke...ke.:))
 
Hỏi kiểu gì đây chưa biết, giờ cứ phải cảnh giác hè hè, dễ ăn đòn hội đồng lắm ...

E...hèm.....e...hèm....e...m...khép chặt của vào cho nó tờ....rờ....kín.

Chẳng hút thuốc bi giờ sao hổm rày cứ....
 
Lão mũi trâu đâu òi, mưa song oi nồng...hó chịu wa.

Thò cái mặt đen sì ra đây uốn vài chai cho đỡ buồn lòng lão nào....ke...ke.

Lại rình với mò cái con khỉ? Cho bát mắm vào chỗ núp bi giờ...
 
Last edited by a moderator:
Quán Thiền vẫn thế
Trêu lão Liu, chọc lão Know, ô hay, tâm lão Tôm lão Thiết nhảy tưng tưng
Kim tiền có gì là xấu

Tâm chưa định, hehe

Trả lời câu hỏi của lão Liu: Tiền có làm cho con người hạnh phúc không, nó là mục đích hay phương tiện?

Hạnh phúc = muốn + được thỏa mãn. Do đó, hạnh phúc là thứ thuộc phạm trù riêng của mỗi cá nhân, trong những điều kiện hoàn cảnh khác nhau, thời gian không gian khác nhau. Vì thế, không tồn tại bất cứ thứ gì làm cho con người nói chung hạnh phúc.

Câu hỏi sai, phạt lão Liu 20 điểm :)

Có một đáp án chung, là cái gì vừa là mục đích vừa là phương tiện thì đẹp nhất. Cái này đặc biệt đúng cho tiền :))

Tương tự thì nhiều: sức khỏe, thiền, làm ăn, quan hệ xã hội ...

Còn hạnh phúc là gì? cái này nhà Phật nói rõ rồi, có tỉnh thức sẽ ngộ từ từ còn không thì ban căng lắm, cứ đuổi hình bắt bóng suốt ...
 
Tom phẩy nói vướng sao để em còn vào :)

Vướng vào cái "chính vọng" đó.

Sợ ma thì dễ "vọng" ma. Kính phật thì dễ "vọng" pháp. Nói chung là vướng. Khó nhất là giữ được sự giản dị "như nó là như thế".
 
E...hèm.....e...hèm....e...m...khép chặt của vào cho nó tờ....rờ....kín.

Chẳng hút thuốc bi giờ sao hổm rày cứ....

Chơi chứng cứ thấy chữ tờ ... rờ... là nghĩ đến truyện cổ tờ rim, quên gờ rim :))
 
Còn hạnh phúc là gì? cái này nhà Phật nói rõ rồi, có tỉnh thức sẽ ngộ từ từ còn không thì ban căng lắm, cứ đuổi hình bắt bóng suốt ...

Với những người theo Phật thì hạnh phúc là khi giác ngộ bởi giác ngộ chính là thứ họ muốn có và có được :)

Còn bác thử hỏi em Ngọc Trinh xem, giác ngộ hay tiền là thứ khiến cho em ý hạnh phúc :)

Em ý lại chả mắng cho, giác ngộ để cạp đất mà ăn à :))
 
Với những người theo Phật thì hạnh phúc là khi giác ngộ bởi giác ngộ chính là thứ họ muốn có và có được :)

Còn bác thử hỏi em Ngọc Trinh xem, giác ngộ hay tiền là thứ khiến cho em ý hạnh phúc :)

Em ý lại chả mắng cho, giác ngộ để cạp đất mà ăn à :))

Em ý liệu có biết thế nào là hạnh phúc? cho nên không hỏi em ý làm gì, tội nghiệp. Với em ý thì nên hỉ xả.

Theo Phật thì hạnh phúc trên từng bước chân, không phải chờ tới đích.
 
Tâm sự giùm hai bạn Know và Tomcat.

Nàng Know.

Hỡi chàng da trắng ria hài.
Em đã chờ đợi một hai năm trời.
Cho nên mặt ủ chẳng tươi.
Sợ chúng bạn cười chẳng dám nói ra.
Nhớ chàng lòng những xót xa.
Làm thơ mà dán cây đa giữa đồng.
Phòng khi qua lại chàng trông.
Thời chàng mới thấu nỗi lòng nhớ thương.
Mối sầu là mối tơ vương.
Ai mà gỡ khỏi em thương trọn đời.


Chàng Tom:

Hỡi cô gánh nước quang mây.
Cho anh một gáo tưới cây ngô đồng.
Cây ngô đồng cành cao cành thấp.
Ngọn ngô đồng lá dọc là ngang.
Quả dưa gang ngoài xanh trong trắng.
Quả mướp đắng ngoài trắng trong vàng.
Từ ngày anh thấy mặt nàng.
Lòng càng ngao ngán dạ càng ngẩn ngơ.

Xin chúc mừng...Vào thiền quán tẩu hỏa nhập tiên hết òi
./ Còn mỗi mình và bác Giailang, lão Thiêt mặt sắt đen sì là tỉnh, không vọng thôi....ke....ke.

Nhớ nhung thế này nghiệp nặng lắm khó gỡ mối tư nghì rồi.

Liu ơi, tui lại thấy như là tâm sự của lòng lão chứ không phải của lão Tôm. :)

Ném đá cho mọi người uýnh nhau cho dzui, tui lại phải "bỏ quán" đi kiếm tiền bù cho mớ chứng bị thối rùi. Không có thời gian luận "thiền mắm tôm" với các cụ. Tội tui quá. :))

Chúc cả nhà dzui dzẻ, tinh tấn trong đạo, may mắn trong đời. :)
 
Chẳng anh hùng nào qua nổi ải mỹ nhân, ngoài mấy lão sư....ke...ke. Cô là có tội to. Cô mần rồi đó...đó...đó.:))

Sau lại bảo Tâm không nhưng vác bình đông thì nặng............ke...ke.:))

Ai thấy tội của em, em đến người đó để xin xá tội, bác "nhà sư" ở đâu - ko anh thì em để em đến xá. :))
 
Liu ơi, tui lại thấy như là tâm sự của lòng lão chứ không phải của lão Tôm. :)

Ném đá cho mọi người uýnh nhau cho dzui, tui lại phải "bỏ quán" đi kiếm tiền bù cho mớ chứng bị thối rùi. Không có thời gian luận "thiền mắm tôm" với các cụ. Tội tui quá. :))

Chúc cả nhà dzui dzẻ, tinh tấn trong đạo, may mắn trong đời. :)

Mtp ơi, chàng (hay nàng ta) đi mau mau rùi về với quán nhé.
 
Em ý liệu có biết thế nào là hạnh phúc? cho nên không hỏi em ý làm gì, tội nghiệp. Với em ý thì nên hỉ xả.

Theo Phật thì hạnh phúc trên từng bước chân, không phải chờ tới đích.

Bác nói thế là không công bằng với em ý roài. Bác cứ kỳ thị những người yêu tiền thế này, hèn gì mà những người yêu tiền luôn phải giấu nhẹm tình yêu của mình đi, để người khác khỏi coi thường mình. Để rồi, họ cứ phải cố gắng để che đậy mong muốn thực sự của họ bằng vô vàn những thứ đẹp đẽ mà giả tạo khác. Em nhớ có lần bác Don nói, người giàu thì sợ người nghèo, người nghèo ít học thì xun xoe bợ đỡ người giàu, người nghèo có học thì dek sợ thằng nào.

Nghèo thì có gì là xấu, yêu tiền thì có gì là xấu. Em Ngọc Trinh dám thẳng thắn là chính mình. Có gì đáng để tội nghiệp và hỉ xả. Có tội nghiệp thì nên tội nghiệp những người phải cứ phải uốn mình, gọt chân cho vừa giầy để tránh những định kiến của xã hội ý.

Chừng nào còn chưa giác ngộ thì còn khổ, mà còn khổ thì bác có cảm nhận được hạnh phúc trên từng bước chân?
 
Last edited by a moderator:
Liu ơi, tui lại thấy như là tâm sự của lòng lão chứ không phải của lão Tôm. :)

Ném đá cho mọi người uýnh nhau cho dzui, tui lại phải "bỏ quán" đi kiếm tiền bù cho mớ chứng bị thối rùi. Không có thời gian luận "thiền mắm tôm" với các cụ. Tội tui quá. :))

Chúc cả nhà dzui dzẻ, tinh tấn trong đạo, may mắn trong đời. :)

Liugia
Ngoài cứng trong mềm
Họ Lỗ Trí nhưng không có tên là Thâm

Có thể bị nấu chín :))
 
Back
Top