giailang
Well-Known Member
Nghĩa là:
Bồ-đề chẳng có thọ,
Minh cảnh cũng không đài.
Bổn lai không có vật
Nào chỗ vướng trần ai?
Hầy dà! Đúng là "Dịch là mất". Bồ đề vô thụ là bồ đề nhưng không có cây, cũng còn có nghĩa là không có nhận(Thụ là cây, nhưng đồng âm cũng là nhận). Bồ đề vừa là cây vừa là trí huệ, nhưng ở đây là trí huệ.
Minh cảnh là cái gương, nhưng cũng là tâm sáng. Gương sáng nhưng lại không phải là cái gương nên làm gì có đế.
Cả hai từ chỉ vật, tưởng là hữu hình(sắc), hóa ra lại là vô hình, tức không.
Sắc tức thị không. Không có vật làm sao bụi bám được?