VC-Thiền quán

Tui có thể kể vơi bác về Trần Nhân Tông với góc độ lịch sử của một vị vua võ công hiển hách va đầy lòng nhân từ, nhưng về quãng đời xuất gia, bác nên hỏi Thiền viện Trúc Lâm.

Cũng chưa nói đến vấn đề tu tập... thì vị đó đã là một con người dũng cảm....hi...i.

G/L
 
Last edited by a moderator:
Mai hoa kiếm biến ảo khôn lường là do khí dẫn dắt

Kim cương đao mãnh liệt vô song là do khai mở hệ thống luân xa, điều dẫn được thần lực

Lăng ba bộ nương vào khí, làm chủ thần lực như ý, hòa quyện khí lực ý thành một tổng thể thống nhất.

Nói vậy cụ Thiết nên biết tự rút lui thì hơn đừng giao đấu cho nó mất công :))

Di ảnh tâm pháp thì luận sao cao thủ tomcat + Thietkieutam. Đại khái như là bóng ảnh chập chờn, thoắt ẩn thoắt hiện, kéo xa về gần, lúc trắng lúc đen, lúc cao lúc thấp, như mơ như thưc, biến hóa vi diệu... nhưng vẫn có tâm ảnh....hi...i

G/L
 
Last edited by a moderator:

Tâm của chúng ta không đồng nhất

Trẻ thơ sinh ra vô tư, tâm của trẻ thơ là đồng nhất, càng lớn lên, giáo dục và giao tiếp xã hội hình thành nên các quy tắc hành xử và nếp nghĩ. Ý thức quy định hành vi, đáp ứng của bên ngòai quay trở lại nội tâm để hình thành các ý niệm nhằm điều chỉnh tư duy và các quy tắc nội tâm của mỗi người.

Tương tự như ví dụ về nội tâm của nhà độc tài trong bài trước, nội tâm của chúng ta cũng chia sẻ thành nhiều phần, nhưng không giống với nhà độc tài phân tâm bản ngã, với chúng ta đa phần chỉ là các ý niệm, dòng suy nghĩ như một mớ bòng bong.

Cỏ dại lan nhanh, cây lành mọc chậm

Trong chúng ta hầu như không có ai thánh thiện, có phần tốt, có phần chưa tốt thậm chí là xấu. Tôi thấy bạn viết thơ hay, trong lòng buồn bực đố kỵ. Người khác thấy nhà nghèo ghét kẻ lầu son gác tía mà muốn cướp đọat tài sản người ta mang về nhà mình. Không phải ai cũng tham thật nhiều, hận thù thật nhiều đến mất sự tỉnh táo, nhưng đến một lúc nào đó thì rất có thể. Bởi đa phần ai cũng nghĩ tốt quá hóa đần. Mỗi khi thấy được ai đó dùng mánh khóe tiểu xảo và thành công, ta lại muốn noi theo. Và thật khó kiềm chế khi thấy lợi đến tay, ai lại muốn chia sẻ cho người khác?

Cứ như vậy, dần dần tính bản thiện trẻ thơ của chúng ta co ngót, núp kỹ ở một góc kín nào đó trong tâm trí ta, nhường chỗ cho hỗn mang (chaos).

Đó là lúc chúng ta từ khước quyền được tĩnh tâm, vì ta đã dựng hàng rào nhốt bình yên vào một xó hẹp trong tâm trí.
<còn tiếp>
 
Cuối tuần mưa nhẹ....

Quay về với quán thiền xưa.
Lòng thanh nhẹ bước, bến bờ xa xôi...
Sân chùa phủ áng rêu phơi.
Ta đây, chuông đấy như đôi bạn hàn.

Tiếng kinh, tiếng kệ rộn ràng.
Cho hồn thiền định, mênh mang cõi lòng.
.......................


G/L
 
Last edited by a moderator:
Tâm của chúng ta không đồng nhất

Trẻ thơ sinh ra vô tư, tâm của trẻ thơ là đồng nhất, càng lớn lên, giáo dục và giao tiếp xã hội hình thành nên các quy tắc hành xử và nếp nghĩ. Ý thức quy định hành vi, đáp ứng của bên ngòai quay trở lại nội tâm để hình thành các ý niệm nhằm điều chỉnh tư duy và các quy tắc nội tâm của mỗi người.

Tương tự như ví dụ về nội tâm của nhà độc tài trong bài trước, nội tâm của chúng ta cũng chia sẻ thành nhiều phần, nhưng không giống với nhà độc tài phân tâm bản ngã, với chúng ta đa phần chỉ là các ý niệm, dòng suy nghĩ như một mớ bòng bong.

Cỏ dại lan nhanh, cây lành mọc chậm

Trong chúng ta hầu như không có ai thánh thiện, có phần tốt, có phần chưa tốt thậm chí là xấu. Tôi thấy bạn viết thơ hay, trong lòng buồn bực đố kỵ. Người khác thấy nhà nghèo ghét kẻ lầu son gác tía mà muốn cướp đọat tài sản người ta mang về nhà mình. Không phải ai cũng tham thật nhiều, hận thù thật nhiều đến mất sự tỉnh táo, nhưng đến một lúc nào đó thì rất có thể. Bởi đa phần ai cũng nghĩ tốt quá hóa đần. Mỗi khi thấy được ai đó dùng mánh khóe tiểu xảo và thành công, ta lại muốn noi theo. Và thật khó kiềm chế khi thấy lợi đến tay, ai lại muốn chia sẻ cho người khác?

Cứ như vậy, dần dần tính bản thiện trẻ thơ của chúng ta co ngót, núp kỹ ở một góc kín nào đó trong tâm trí ta, nhường chỗ cho hỗn mang (chaos).

Đó là lúc chúng ta từ khước quyền được tĩnh tâm, vì ta đã dựng hàng rào nhốt bình yên vào một xó hẹp trong tâm trí.
<còn tiếp>

E thấy nhiều người già có trẻ có bây giờ vào chùa hàng ngày đọc kinh Bát nhã, cái này có vẻ hơi siêu hình với những người còn đang lo cơm áo gạo tiền. Nếu theo thiền thì Phật gần Đời hơn và còn tác dụng nhiều đến sức khỏe tinh thần và thân thể. Các pro có cao kiến gì giúp những người tụng kinh Bát nhã hàng ngày về với Thiền và Đời hơn ko hoặc có thể kết hợp cả hai chú và thiền dc chăng?
 
Ngay từ đầu tôi đã nói rồi "phật không khuyến khích luyện thần thông" và chỉ khuyến khích thiền nguyên thuỷ, cái này cơ bản là 100 an toàn

nhưng, câu hỏi đặt ra là tại sao ..đệ tử nó cứ mon men nhảy vô luyện....ừ cứ cho là tham pháp, nhưng có nguồn cơn:

+ đệ tử nó logic rằng thầy đi được tất nó đi được, chưa kể các đại đệ tử, cao độ phật pháp..như các bồ tát cũng truyền các pháp ấy
+ nếu thế có người dẫn đường...tại sao ta không băng qua khu rừng phép thuật cho nhanh???

kết quả là các tông phái theo hướng này hiện không phải ít, hiệu quả khá cao..dù có thể tỷ lệ thất bại lớn hơn

bác giảng thêm cho e các tông phái của thiền, tông nào có nhiều đệ tử, ưu nhược từng phái?
 
Cụ kiếm một môn chưởng, kiếm, đao gì đó chơi đại đi, song song với thiền và trí, khỏi lo kẽm gai bắt nạt ...

Haizza...vậy là em đành phải an phận "kiếp núp lùm" rùi. :))

Em đành chịu "bất lực" với thơ phú, cung kiếm đao thương rùi. Đôi khi muốn thơ thẩn họa theo tán tỉnh ai đó, là tự dưng người cứ cứng đờ, miệng ngậm hạt thị. Hic. :))
 
Haizza...vậy là em đành phải an phận "kiếp núp lùm" rùi. :))

Em đành chịu "bất lực" với thơ phú, cung kiếm đao thương rùi. Đôi khi muốn thơ thẩn họa theo tán tỉnh ai đó, là tự dưng người cứ cứng đờ, miệng ngậm hạt thị. Hic. :))

Cụ ko tán tỉnh vì tâm cụ không muốn vậy, chứ không phải cụ không tán được.

Tin em đi cụ có tâm thiền đó hè hè hè ...
 
gọi là trao đổi có phải là giữ hoà ước không? ..........khứa khứa

Cụ không biết người ta động võ mà tâm vẫn rất tĩnh, rất lành à?

Chứng tỏ Kim cương đao và Thiết sa chưởng của cụ vẫn còn có phần nặng nề, vì ra chiêu là phải cố thắng :))
 
Di ảnh tâm pháp thì luận sao cao thủ tomcat + Thietkieutam. Đại khái như là bóng ảnh chập chờn, thoắt ẩn thoắt hiện, kéo xa về gần, lúc trắng lúc đen, lúc cao lúc thấp, như mơ như thưc, biến hóa vi diệu... nhưng vẫn có tâm ảnh....hi...i

G/L

Di ảnh tâm pháp nói là cao thì rất cao, nhưng nó là công phu đặc dị, không phải ai cũng theo được. Theo được thì vẫn có điểm yếu về tâm pháp ...

Vả lại, khắc tinh của nó là những công phu chính tông, tâm định ý vững, chân phương như nhất, kiểu Lăng ba bộ đó :))

Khắc tinh không có nghĩa là đảm bảo chế thắng, mà chỉ có hàm ý về mặt nguyên lý thì nước có thể dập lửa. Còn lửa to mà nước ít thì cũng phải chịu thôi ...
 
Haizza...vậy là em đành phải an phận "kiếp núp lùm" rùi. :))

Em đành chịu "bất lực" với thơ phú, cung kiếm đao thương rùi. Đôi khi muốn thơ thẩn họa theo tán tỉnh ai đó, là tự dưng người cứ cứng đờ, miệng ngậm hạt thị. Hic. :))

MTP à, mấy hôm đi ta bà có gì vui buồn kể thêm tớ nghe với, tớ cũng thích đi đây đi đó để có thêm cái nhìn đa diện thực tế về cuộc sống.

Cậu làm thơ đi, tớ nghĩ tâm hồn cậu nhẹ nhàng nhạy cảm hẳn có nhiều ý tứ cho văn chương thơ phú, đừng tự gò bó mình vào những suy nghĩ nào cả, nhiều khi người ta làm thơ ko hẳn là để tán tỉnh ai đó, hi..hi, :) có thể đơn giản chỉ là để hoài niệm, để hoạ lòng người, lòng mình & nhân gian thôi. :)

Những bài viết của cậu về thiền - đạo, cũng rất đáng ghi nhớ.
 
Di ảnh tâm pháp nói là cao thì rất cao, nhưng nó là công phu đặc dị, không phải ai cũng theo được. Theo được thì vẫn có điểm yếu về tâm pháp ...

Vả lại, khắc tinh của nó là những công phu chính tông, tâm định ý vững, chân phương như nhất, kiểu Lăng ba bộ đó :))

Khắc tinh không có nghĩa là đảm bảo chế thắng, mà chỉ có hàm ý về mặt nguyên lý thì nước có thể dập lửa. Còn lửa to mà nước ít thì cũng phải chịu thôi ...

Đúng là có tương sinh thì có tương khắc....di ảnh tâm pháp chủ về định tâm sâu mà mạnh thể hiện cho hành giả luyện nó ở mức nội công cao thâm. Có thể điều khiển tâm, ý của đối thủ chạy theo ảnh ảo, đối phương dần dần mất công lực do tâm bấn loạn, có thể đảo ngược, có thể xoay tròn tâm ý, có thể kéo về gần có thể đẩy ra xa..... Người luyện được môn này ngoai việc định tâm mình vững như Thái sơn có thể di sơn bạt đảo, nhưng nếu người luyện nó dùng cho mục đích xấu thì nguy hiểm vô cùng......

G/L đôi điều về đặc dị công phu chưa chắc đã có thực....hi...iiiiiii. Nhưng không thể không có.
 
Last edited by a moderator:
Đúng là có tương sinh thì có tương khắc....di ảnh tâm pháp chủ về định tâm sâu mà mạnh thể hiện cho hành giả luyện nó ở mức nội công cao thâm. Có thể điều khiển tâm, ý của đối thủ chạy theo ảnh ảo, đối phương dần dần mất công lực do tâm bấn loạn, có thể đảo ngược, có thể xoay tròn tâm ý, có thể kéo về gần có thể đẩy ra xa..... Người luyện được môn này ngoai việc định tâm mình vững như Thái sơn có thể di sơn bạt đảo, nhưng nếu người luyện nó dùng cho mục đích xấu thì nguy hiểm vô cùng......

G/L đôi điều về đặc dị công phu chưa chắc đã có thực....hi...iiiiiii. Nhưng không thể không có.

Em tin là trên đời này không có loại đặc dị công phu nào là chưa được người ta nghĩ đến. Di ảnh tâm pháp, đại thể thì cũng là một đường lối nhiếp tâm, rất khó luyện khó dùng, nói chung theo em phải có căn cơ và gặp kỳ duyên không thì lợi bất cập hại.

Có thể nói nó là cực ảo, khắc tinh sẽ là cực thật - kiểu Quách tỉnh, anh hùng chân chất, võ công chính tông thượng thừa, tư chất cực thiện, cao thủ nào nhiếp được tâm Quách Tỉnh?

Tán dóc, võ mồm, nó cũng vui đại sư hỉ :))
 
Em tin là trên đời này không có loại đặc dị công phu nào là chưa được người ta nghĩ đến. Di ảnh tâm pháp, đại thể thì cũng là một đường lối nhiếp tâm, rất khó luyện khó dùng, nói chung theo em phải có căn cơ và gặp kỳ duyên không thì lợi bất cập hại.

Có thể nói nó là cực ảo, khắc tinh sẽ là cực thật - kiểu Quách tỉnh, anh hùng chân chất, võ công chính tông thượng thừa, tư chất cực thiện, cao thủ nào nhiếp được tâm Quách Tỉnh?

Tán dóc, võ mồm, nó cũng vui đại sư hỉ :))

Về nhiếp tâm, có mấy dạng:
+Dùng âm thanh làm tâm của đối tượng bị mụ mị để đoạt tâm: Điếc không sợ súng
+Dùng hình ảnh/ ánh sáng để tác động: Mù không sợ chói lóa
+Dùng ngoại cảm để tác động: ngu không sợ gì cả
Khứa khứa, Quách Tỉnh nó tỉnh nhờ nó ngu, không nhiếp được: Nói không hiểu, nhìn không nhận ra, vác ma ra dọa thì nó bảo sao cô nương xanh xao thế, để tại hạ cho mượn áo choàng, làm ly rượu là mặt hồng lên ngay :)) :)) :))
 
Cụ ko tán tỉnh vì tâm cụ không muốn vậy, chứ không phải cụ không tán được.

Tin em đi cụ có tâm thiền đó hè hè hè ...

Thì cụ bẩu em tán tỉnh ai bi chừ. Trong cái quán này người ta có đôi có cặp cả rôi. Em biết làm gì đây. :((

Cụ bảo em có tâm thiền ư?! Haha, con cáo chê chùm nho xanh thôi Tom ui.

"Nangvang đã có Đôn-ki
Tôm thì có Nấ'u (Know), còn gì cho tui?
Winwin cứ tới lại lui,
Nàng Na^`u (Know) bối rối, bồi hôi khó phân
Banmai mới ló, hửng xuân
Liugia còn đó, Thiêt quân chớ mừng!!!

Huhu, hôm nay buồn quá khóc thành thơ lun. :((
 
Last edited by a moderator:
MTP à, mấy hôm đi ta bà có gì vui buồn kể thêm tớ nghe với, tớ cũng thích đi đây đi đó để có thêm cái nhìn đa diện thực tế về cuộc sống.

Cậu làm thơ đi, tớ nghĩ tâm hồn cậu nhẹ nhàng nhạy cảm hẳn có nhiều ý tứ cho văn chương thơ phú, đừng tự gò bó mình vào những suy nghĩ nào cả, nhiều khi người ta làm thơ ko hẳn là để tán tỉnh ai đó, hi..hi, :) có thể đơn giản chỉ là để hoài niệm, để hoạ lòng người, lòng mình & nhân gian thôi. :)

Những bài viết của cậu về thiền - đạo, cũng rất đáng ghi nhớ.

Cám ơn K2G đã chia sẻ và động viên. Mình đã làm được một bài thơ ở trên rùi. :)

Lần này đi mình cũng khá vui vì mình thấy có sự tiến bộ trong bản thân mình. Lần đâu tiên mình "nhận" và "thấy được" 1 cảnh giới thuộc về thế giới vô hình. Chỉ dám chia sẻ như thế thui vì điều đầu tiên là không được phép nói nhiều, nói nhiều cũng vi phạm nguyên tắc thuộc về mật, thứ đến là sợ bị Mod thổi còi vì nói chuyện "mê tín dị đoan". :))

Nhưng điều có thể chia sẻ với K2G được là thực sự mọi chuyện/câu chuyện "tồn tại" được đều có lý của nó. Có điều mình có hay chưa có đủ cơ duyên hay công năng để thấy được hay không thui.

Mình cảm thấy rằng Khi mình có thêm kinh nghiệm, thêm kiến thức, Cái nhìn của mình rộng hơn. Nhưng khi có thêm được công năng, cái nhìn của mình xuyên được sâu hơn.
 
Last edited by a moderator:
Tâm sự chứng trường...

" Gặp thời lông gà biến thành lệnh tiễn.
Đến khi thất thế bảo kiếm cũng biến đao cùn."


Các trader chẳng phải lúc này thị trường chứng khoán rất khó khăn lắm sao. Hai...za. Việc này không thể nói ngày một ngày hai mà xong được chi bằng:

" Ta thời một cõi chuyên tu một mình"

G/L
 
Về nhiếp tâm, có mấy dạng:
+Dùng âm thanh làm tâm của đối tượng bị mụ mị để đoạt tâm: Điếc không sợ súng
+Dùng hình ảnh/ ánh sáng để tác động: Mù không sợ chói lóa
+Dùng ngoại cảm để tác động: ngu không sợ gì cả
Khứa khứa, Quách Tỉnh nó tỉnh nhờ nó ngu, không nhiếp được: Nói không hiểu, nhìn không nhận ra, vác ma ra dọa thì nó bảo sao cô nương xanh xao thế, để tại hạ cho mượn áo choàng, làm ly rượu là mặt hồng lên ngay :)) :)) :))

Em chờ phần tiếp theo của bác, :)
 
Thế nào là tĩnh tâm?
Dường như câu hỏi này thừa, nhưng để thực sự hiểu về nó, bạn hãy thử xem bản thân mình có tĩnh tâm hay không nhờ các test sau:
+Ngồi yên lặng ở nơi yên tĩnh, không suy nghĩ gì trong 15 phút. Đa số thấy điều này không quá khó thực hiện. Nếu không một hình ảnh, ý tưởng, tình cảm hay suy nghĩ nào xuất hiện trong thời gian đó, vậy là bạn đã tĩnh tâm được suốt 15 phút.
+Ngồi yên giữa một đám đông ồn ào náo nhiệt, không suy nghĩ/phản ứng gì suốt 15'. Không dễ với nhiều người
+Khi đi ngủ, không mơ màng bao giờ, khi khó ngủ, lý do khó ngủ không phải vì hàng lọat suy nghĩ/toan tính hay ước muốn nối đuôi nhau, chỉ vì không muốn ngủ mà thức.
+Trong cuộc sống hàng ngày khi có chuyện trái khóay đến với bạn, dù biết rõ đó là vô lý với bạn nhưng bạn bình tĩnh xử lý.

Khi bạn được cả ngần ấy tiêu chí, tâm của bạn tĩnh, bạn không cần đến thiền, vì bạn đã rất thiền rồi.

<bài sau:Thế nào là quán tưởng>
 
Thế nào là tĩnh tâm?
Dường như câu hỏi này thừa, nhưng để thực sự hiểu về nó, bạn hãy thử xem bản thân mình có tĩnh tâm hay không nhờ các test sau:
+Ngồi yên lặng ở nơi yên tĩnh, không suy nghĩ gì trong 15 phút. Đa số thấy điều này không quá khó thực hiện. Nếu không một hình ảnh, ý tưởng, tình cảm hay suy nghĩ nào xuất hiện trong thời gian đó, vậy là bạn đã tĩnh tâm được suốt 15 phút.
+Ngồi yên giữa một đám đông ồn ào náo nhiệt, không suy nghĩ/phản ứng gì suốt 15'. Không dễ với nhiều người
+Khi đi ngủ, không mơ màng bao giờ, khi khó ngủ, lý do khó ngủ không phải vì hàng lọat suy nghĩ/toan tính hay ước muốn nối đuôi nhau, chỉ vì không muốn ngủ mà thức.
+Trong cuộc sống hàng ngày khi có chuyện trái khóay đến với bạn, dù biết rõ đó là vô lý với bạn nhưng bạn bình tĩnh xử lý.

Khi bạn được cả ngần ấy tiêu chí, tâm của bạn tĩnh, bạn không cần đến thiền, vì bạn đã rất thiền rồi.

<bài sau:Thế nào là quán tưởng>

Còn những ngọn lửa đốt tâm thì giải quyết sao gã mọt sách.

G/L
 
Back
Top