VC-Thiền quán

Quả này mà em vào đúng đáy thật, thì mệnh đề triết học là thua lỗ có thể có phản ví dụ :))
 
Đơn giản có thể không đẹp, nhưng đẹp thì đơn giản ...

Tổng luận lại, đẹp là quan trọng. Câu trên thì còn có thể tranh luận, chứ câu dưới là chân lý đấy :))

Mà Chân lý lại có gốc rễ từ định kiến.
 
Không phải lòng tin là ảo tưởng. Xét về thần kinh học, lòng tin là một dạng phản ứng có điều kiện được hình thành bởi lặp đi lặp lại một (hoặc một loạt) tác động bên ngoài tạo nên sự kết nối điện hóa giữa một nhóm neuron tạo thành một đám liên kết có tổ chức (sự liên kết không ngẫu nhiên của các tế bào thần kinh). Lòng tin do vậy gồm hai loại:
1. Hình thành trên cơ sở tiếp nhận phản ánh thế giới bên ngoài qua 5 giác quan
2. Hình thành trên cơ sở liên kết các nhóm neuron đã liên kết từ trước theo quá trình tư duy nhận thức.
Các yếu tố dẫn đến ảo tưởng:
Từ 1, lòng tin có thể bị sai lầm nếu
a/ môi trường hình thành nên phản xạ có điều kiện thay đổi: (định kiến)
b/hoặc do một số tác động nào đó quá trình chuyển tín hiệu từ giác quan về não bộ bị lệch lạc. (Ảo giác)
Từ 2, lòng tin có thể sai lầm nếu:
a/ Môi trường thay đổi không còn tác động vào giác quan theo quy luật cũ, nhưng não không kịp điều chỉnh liên kết và vẫn duy trì các kết nối logic giữa các đám thần kinh theo niềm tin cũ, dẫn đễn cho rằng không cần thông tin đầu vào để điều chỉnh, mọi thứ vẫn như cũ cho dù thế nào: Định kiến dẫn đến ảo tưởng
b/ Kết nối ngẫu nhiên các đám neuron nhưng duy trì ở dạng liên kết bền vững: Nguyên nhân của chứng hoang tưởng hoặc rối loạn hành vi.
Thực chất quá trình học là cách tạo nên các liên kết logic giữa các đám neuron, do vậy nếu bị quá tải sẽ dẫn đến 1b và 2b, còn thiếu cách nhìn khách quan và linh hoạt thì dễ dẫn đến 1a, 2a.

Vì thế không thể vội vã nói lòng tin là ảo tưởng, vì trong ngữ cảnh nghiêm túc, như vậy đã loại tính khách quan trong quá trình nhận thức, nghĩa là loại yếu tố chủ động cập nhật thông tin và điều chỉnh nhận thức ra khỏi quá trình nhận thức. Thiếu yếu tố điều chỉnh và cập nhật thông tin, con người nhanh chóng đi từ định kiến sang ảo tưởng. Trong kinh phật, hiện tượng này được gọi là chấp.

Cái này em cũng có đọc, nhưng em vẫn thấy chưa smooth với bản thân ở 1 vài điểm, nhờ bác chỉ giáo hộ.

(tt)
 
Mà Chân lý lại có gốc rễ từ định kiến.

Chân lý nó ở ngoài, định kiến nó ở trong, sao trong mọc ra ngoài được ...

Vả lại định kiến không phải bao giờ cũng "xấu", đôi khi chỉ là không cần thiết thôi.
 
Chân lý nó ở ngoài, định kiến nó ở trong, sao trong mọc ra ngoài được ...

Vả lại định kiến không phải bao giờ cũng "xấu", đôi khi chỉ là không cần thiết thôi.

Nếu tách trong - ngòai thì làm gì có ảo tưởng hay vọng tưởng để chúng ta bàn luận?

Định kiến ko xấu - em cũng nghĩ vậy - định kiến chỉ làm hạn hẹp.
 
Nếu tách trong - ngòai thì làm gì có ảo tưởng hay vọng tưởng để chúng ta bàn luận?

Vọng tưởng là tham sân si trong tâm sinh ra. Ảo tưởng là "sự thật" được tưởng tượng ra cũng trong tâm. Nếu tâm là tấm gương phản chiếu trung thực, nhất như với thực tại, thì khi đó có thể nói trong ngoài không còn phân biệt. Còn định kiến, còn vọng tưởng, còn ảo tưởng, thì còn trong ngoài, còn "không phải là một".
 
Em thắc mắc, Đích chỉ 1 tại sao lại có hàng tỷ con đường chỉ để đi đến 1 đích duy nhất? có người thì chọn con đường đi này vì hoa thơm bướm lượn xung quanh, người thì chọn vì nó ngắn, nó giản dị, nó cao siêu, nó bình thường, nó công phu...riêng em chọn con đường của riêng mình đơn giản là nhận thấy bản thân thích hợp với nó nhất. Ai biết rõ bản thân mình ngòai chính mình & Thượng đế?! Trước khi tìm được con đường của chính mình, người ta phải hiểu rõ bản thân, muốn hiểu rõ bản thân người ta phải thử, trải nghiệm, làm sao mình có thể biết được hạn mức của khả năng của bản thân nếu mình ko thử & thách thức nó?!

Thật ra khi bàn triết học, nó phải có các mệnh đề....chẳng hạn như sự thật hay chân lý, là cái sự thật chân thật, là quy luật khách quan của thế giới. tất nhiên chân lý chỉ có một chứ mấy
Do vậy khoa hoc, tôn giáo.. đúng hay sai thì đều phải dựa vào tiêu trí ấy, càng đến gần sự thật ta thấy tôn giáo rơi dụng càng nhiều, khoa học cũ càng khiếm khuyết, nó cần hiệu chỉnh lại
NHững điều cao xa này lần nữa hạ xuống để từng con người có một thế giới quan chân thật

hàng tỷ con đường, là do con người có ngã chấp, đơn giản là cái tôi, từ hiểu biết hữu hạn của bản thân mà đắp nên con đường trong hư ảo, kết quả là nó không đến đích, giống như ta bơi tuyệt vọng giữa biển "khổ"

tất nhiên chúng ta ngồi đây một phần cũng muốn nhìn xem con đường của mình nó có "tối ưu" - con đường của mình có phải "phương án khả thi" hiiiiiiiii

NB: khi vấn đề tâm đã thông, đâu phải nhất thiết phải phấn đấu có "thân bồ tát" cái mà hầu như ít ai làm được, trong khi mục tiêu khả dĩ hơn là có "tâm bồ tát" thì ta không làm. (*lại tốt đời đẹp đạo..nói hoài hiii)
 
Last edited by a moderator:
Không phải lòng tin là ảo tưởng. Xét về thần kinh học, lòng tin là một dạng phản ứng có điều kiện được hình thành bởi lặp đi lặp lại một (hoặc một loạt) tác động bên ngoài tạo nên sự kết nối điện hóa giữa một nhóm neuron tạo thành một đám liên kết có tổ chức (sự liên kết không ngẫu nhiên của các tế bào thần kinh). Lòng tin do vậy gồm hai loại:
1. Hình thành trên cơ sở tiếp nhận phản ánh thế giới bên ngoài qua 5 giác quan
2. Hình thành trên cơ sở liên kết các nhóm neuron đã liên kết từ trước theo quá trình tư duy nhận thức.
Các yếu tố dẫn đến ảo tưởng:
Từ 1, lòng tin có thể bị sai lầm nếu
a/ môi trường hình thành nên phản xạ có điều kiện thay đổi: (định kiến)
b/hoặc do một số tác động nào đó quá trình chuyển tín hiệu từ giác quan về não bộ bị lệch lạc. (Ảo giác)
Từ 2, lòng tin có thể sai lầm nếu:
a/ Môi trường thay đổi không còn tác động vào giác quan theo quy luật cũ, nhưng não không kịp điều chỉnh liên kết và vẫn duy trì các kết nối logic giữa các đám thần kinh theo niềm tin cũ, dẫn đễn cho rằng không cần thông tin đầu vào để điều chỉnh, mọi thứ vẫn như cũ cho dù thế nào: Định kiến dẫn đến ảo tưởng
b/ Kết nối ngẫu nhiên các đám neuron nhưng duy trì ở dạng liên kết bền vững: Nguyên nhân của chứng hoang tưởng hoặc rối loạn hành vi.
Thực chất quá trình học là cách tạo nên các liên kết logic giữa các đám neuron, do vậy nếu bị quá tải sẽ dẫn đến 1b và 2b, còn thiếu cách nhìn khách quan và linh hoạt thì dễ dẫn đến 1a, 2a.

Vì thế không thể vội vã nói lòng tin là ảo tưởng, vì trong ngữ cảnh nghiêm túc, như vậy đã loại tính khách quan trong quá trình nhận thức, nghĩa là loại yếu tố chủ động cập nhật thông tin và điều chỉnh nhận thức ra khỏi quá trình nhận thức. Thiếu yếu tố điều chỉnh và cập nhật thông tin, con người nhanh chóng đi từ định kiến sang ảo tưởng. Trong kinh phật, hiện tượng này được gọi là chấp.

Em thì lại thấy (1) là nguồn gốc hình thành lòng tin. Còn (2) thực ra là "cơ chế" hình thành lòng tin trên não bộ con người chứ bác. Nhưng theo em còn một giác quan rất quan trọng trong cái thấy biết của con người. Đó là trực giác, hay giác quan thứ sáu.

Cũng chính từ cái nguồn gốc hình thành và cũng chính việc "sở hữu trực giác" nay không phải ai cũng có mà có sự hân đối ra người tin sự màu nhiệm và có người thì không.

Định kiến thì là chấp nhưng mê thì không phải là ảo tưởng. Mê là làm lầm, là cái "tham, muốn, sân si..." còn ảo tưởng theo em được biết thì nó là cái giả tưởng, vọng tưởng từ trong cái Ngã của con người mà ra. Không biết hiểu vậy đã đúng chưa. :)
 
Last edited by a moderator:
Câu này bắc kinh đây ...

Cảm nhận được cái hiện tại, cái chân thực, nghĩa là bỏ được định kiến, chấp ngã, sẽ giúp phân biệt ... nói thế nghe đã thấy khó nhỉ :))

Em ko bit quote, sorry, em đành typed lại,

"cái gì làm cho ảo tưởng phải hiện hình lộ diện?" - câu trả lời của em (ko phải chân lý) đó là cái chân thực.

Mà cái chân thực là cái mà chúng ta, cả khoa học đang đi tìm kiếm, những người theo đạo (bất kỳ đạo nào) đều tin đấng Tối cao của họ đã tìm ra cái chân thực đó. Họ tin & đi theo mà ko cần khoa học chứng/nghiệm thực. Niềm tin & lòng tin ấy có ảo ko? có mù quáng ko? đối với người theo "đạo" Khoa học thì cho là có, đối với họ thì ko. Như bác WW hôm trước nói, bao nhiêu % của thế giới (em chưa thống kê) hòan tòan tin vào Đức Mẹ đồng trinh, ko ai chờ đến khi KH chứng minh được hiện tượng kỳ thú này mới đặt lòng tin.

Bởi niềm tin nó thuộc phạm trù của cảm giác xuất phát từ con tim, Lý trí được sinh ra dường như chỉ là để confirm lại những gì mà con tim cảm nhận trước đó. :)
 
Thế còn phản vật chất thì sao hả cụ, vật lý lúc đó sẽ mở rộng để bao hàm, hay sẽ đẻ ra ngành mới? vì lúc đó mọi concept của vật lý hiện đại đều sẽ phải điều chỉnh lại.

Tất nhiên cũng chả sao, nó cũng giống mở rộng không thời gian 4 chiều lên vô số chiều. Vấn đề chỉ là nếu vật lý là bao gồm tất cả vật chất + phản vật chất + năng lượng (bao gồm cả những loại năng lượng có thể chưa biết) thì nó thành cái toàn thể rồi còn đâu. Vậy nói cái toàn thể là chân lý mới "hả dạ" chứ :))

Nhận thức lúc nào cũng là của riêng, chỉ có cái hiện thực mới là của chung. Là em nói theo kiểu triết học thua lỗ nó thế :))

Thế nên cứ bình tĩnh đi theo sự tiến bộ của khoa học để nhận thức thế giới khách quan. Châm tý nhưng mà chắc...:)).

Luôn luôn theo dõi sự phát triển các trường phái triết học. Chon những cái mới mẻ và sáng tạo nhất vận dụng chiêm nghiệm...:))

Cần gì phải vội vàng gửi lòng tin vào những cái mơ hồ. Ví dụ không chiu học hành, đối xử tốt với mọi người xung quanh, sống không vi phạm pháp luật,...mà luôn lo đi lễ, hương khói, vàng mã để mong được phù hộ độ trì làm ăn phát tài, khi chết sang "bên kia" hoặc mong "kiếp sau" hơn người. Thế nên cái lòng tin nó không làm cho tham, sân, si tịch diêt được và lòng tin đó trở thành ảo tưởng !
 
...........Theo đạo, mọi cái từ tâm ra ko phải từ bên ngòai, Lòng tin có thuộc mọi cái mà đạo đề cập đến ko ạ? Nếu có, vậy sao đòi hỏi phải có điểm tựa bên ngòai để tồn tại? Như thế, Liệu có phải là đi ngược lại đạo lý nhà Phật ko? Hơn nữa, Lòng tin lại phải dựa vào những thông tin mà những thông tin này phụ thuộc vào những yếu tố bên ngòai trong đó có định kiến? Bản thân Vọng tưởng & ảo tưởng như Tom nói lại có gốc rễ bên trong, Nếu link các tham số này lại với nhau chúng ta sẽ có 1 ....vấn đề cực kỳ nan giải :). Hay có lẽ chúng ta chỉ mới hiểu, mới tới được vòng gửi xe rất xa của sự chân thực?
 
Last edited by a moderator:
Mà cái chân thực là cái mà chúng ta, cả khoa học đang đi tìm kiếm, những người theo đạo (bất kỳ đạo nào) đều tin đấng Tối cao của họ đã tìm ra cái chân thực đó. Họ tin & đi theo mà ko cần khoa học chứng/nghiệm thực. Niềm tin & lòng tin ấy có ảo ko? có mù quáng ko? đối với người theo "đạo" Khoa học thì cho là có, đối với họ thì ko. Như bác WW hôm trước nói, bao nhiêu % của thế giới (em chưa thống kê) hòan tòan tin vào Đức Mẹ đồng trinh, ko ai chờ đến khi KH chứng minh được hiện tượng kỳ thú này mới đặt lòng tin.

Bởi niềm tin nó thuộc phạm trù của cảm giác xuất phát từ con tim, Lý trí được sinh ra dường như chỉ là để confirm lại những gì mà con tim cảm nhận trước đó. :)

=D>=D>
Know2Grow thuộc nhóm 16% rùi
Con số tin vào Đức Mẹ đồng trinh chiếm khoảng 30%
Phật giáo chiếm 6%
http://www.adherents.com/Religions_By_Adherents.html

rel_pie.gif


Christianity: 2.1 billion
Islam: 1.5 billion
Secular/Nonreligious/Agnostic/Atheist: 1.1 billion
Hinduism: 900 million
Chinese traditional religion: 394 million
Buddhism: 376 million
primal-indigenous: 300 million
African Traditional & Diasporic: 100 million
Sikhism: 23 million
Juche: 19 million
Spiritism: 15 million
Judaism: 14 million
Baha'i: 7 million
Jainism: 4.2 million
Shinto: 4 million
Cao Dai: 4 million
Zoroastrianism: 2.6 million
Tenrikyo: 2 million
Neo-Paganism: 1 million
Unitarian-Universalism: 800 thousand
Rastafarianism: 600 thousand
Scientology: 500 thousand
 
Thế nên cứ bình tĩnh đi theo sự tiến bộ của khoa học để nhận thức thế giới khách quan. Châm tý nhưng mà chắc...:)).

Luôn luôn theo dõi sự phát triển các trường phái triết học. Chon những cái mới mẻ và sáng tạo nhất vận dụng chiêm nghiệm...:))

Cần gì phải vội vàng gửi lòng tin vào những cái mơ hồ. Ví dụ không chiu học hành, đối xử tốt với mọi người xung quanh, sống không vi phạm pháp luật,...mà luôn lo đi lễ, hương khói, vàng mã để mong được phù hộ độ trì làm ăn phát tài, khi chết sang "bên kia" hoặc mong "kiếp sau" hơn người. Thế nên cái lòng tin nó không làm cho tham, sân, si tịch diêt được và lòng tin đó trở thành ảo tưởng !

Cái này là niềm tin bị đổ tội bác ạ :)) tất cả chỉ vì lười.
 
Em ko bit quote, sorry, em đành typed lại,

"cái gì làm cho ảo tưởng phải hiện hình lộ diện?" - câu trả lời của em (ko phải chân lý) đó là cái chân thực.

Mà cái chân thực là cái mà chúng ta, cả khoa học đang đi tìm kiếm, những người theo đạo (bất kỳ đạo nào) đều tin đấng Tối cao của họ đã tìm ra cái chân thực đó. Họ tin & đi theo mà ko cần khoa học chứng/nghiệm thực. Niềm tin & lòng tin ấy có ảo ko? có mù quáng ko? đối với người theo "đạo" Khoa học thì cho là có, đối với họ thì ko. Như bác WW hôm trước nói, bao nhiêu % của thế giới (em chưa thống kê) hòan tòan tin vào Đức Mẹ đồng trinh, ko ai chờ đến khi KH chứng minh được hiện tượng kỳ thú này mới đặt lòng tin.

Bởi niềm tin nó thuộc phạm trù của cảm giác xuất phát từ con tim, Lý trí được sinh ra dường như chỉ là để confirm lại những gì mà con tim cảm nhận trước đó. :)

Lý trí có thể confirm có thể deny con tim, ai mà biết được :))

Và niềm tin hoàn toàn có thể xuất phát từ lý trí, từ trực giác, từ trải nghiệm, chứ không chỉ từ con tim ...

Còn niềm tin nào đó có là mù quáng không thì chắc phụ thuộc vào tùy hoàn cảnh cụ thể mới có thể bàn. Nói chung concept "mù quáng" về bản chất cũng khá "mù mờ" ...
 
Lý trí có thể confirm có thể deny con tim, ai mà biết được :))

Và niềm tin hoàn toàn có thể xuất phát từ lý trí, từ trực giác, từ trải nghiệm, chứ không chỉ từ con tim ...

Còn niềm tin nào đó có là mù quáng không thì chắc phụ thuộc vào tùy hoàn cảnh cụ thể mới có thể bàn. Nói chung concept "mù quáng" về bản chất cũng khá "mù mờ" ...

Nếu dàn trận cho Tình cảm & Lý trí trổ tài, em tin trận đấu sẽ ko kéo dài đến hiệp phụ dù rất muốn xem những phút đá luân lưu. :))
 
Nếu dàn trận cho Tình cảm & Lý trí trổ tài, em tin trận đấu sẽ ko kéo dài đến hiệp phụ dù rất muốn xem những phút đá luân lưu. :))

Nhìn vào cái biểu đồ trên thì con người sống thiên về tình cảm, họ cần chổ dựa tâm linh (84%) !
 
Mà Chân lý lại có gốc rễ từ định kiến.

Chân lý nó ở ngoài, định kiến nó ở trong, sao trong mọc ra ngoài được ...

Vả lại định kiến không phải bao giờ cũng "xấu", đôi khi chỉ là không cần thiết thôi.

Thực ra nói về định kiến hiểu là một ý kiến đã được đúc khuôn. Và định kiến cũng có 2 nguồn gốc, cả từ bên ngoài và có cả từ bên trong.

Một định kiến xã hội có nguồn gốc ttừ bên ngoài tâm của ta, nó sẽ là gốc rể cũa trí tuệ nếu cá nhân đó chấp nghi và phá chấp bằng hiểu biết hay nhận thức của mình. Đó là con đường để đạt đến trí tuệ.
Nhưng một định kiến đã bị cá nhân đúc khuôn, tâm của người đó đã trụ trong cái ngã, vì họ cho thế là đúng, mà chẳng nghe ai, đó lại ngược với con đường đến cái biết, và tự mình đóng khuôn và chấp nhận cái đó như là chân lý.
 
Last edited by a moderator:
Nếu dàn trận cho Tình cảm & Lý trí trổ tài, em tin trận đấu sẽ ko kéo dài đến hiệp phụ dù rất muốn xem những phút đá luân lưu. :))

Có lẽ về cơ bản lý trí sẽ nhường bước cho tình cảm - ở đây là nghệ thuật dùng từ, nên tránh từ "thua" để tránh phản ứng của bản thân mỗi chúng ta ...

Nhận định trên của em không bao gồm cụ Win, con người của lý trí :-))
 
Nhìn vào cái biểu đồ trên thì con người sống thiên về tình cảm, họ cần chổ dựa tâm linh (84%) !

Dễ hiểu thôi mà cụ, vì khoa học mới chỉ đảm đương được khoảng 16% những điều có thể lý giải, vậy nên phần còn lại phải có ai đó gánh vác chứ :))
 
Hê hê, buồn cười vãi là với topic này em chỉ có mỗi một động tác là thấy có post mới thì nhảy vào, sau đó nhảy ra luôn vì không dám đọc....vì biết là đọc cũng không hiểu, đen quá.....
 
Back
Top