VC-Thiền quán

@Lão Thiet...tứ thư, ngũ kinh...lão cũng thuộc nằm lòng....Nhưng:

Thực ra, chỉ có vài trường phái cơ bản như sau trong cõi ta bà:

1. Khoa học tự nhiên: Đại diện chú Tom, Lão đại Giailang: Từ cái cụ thể đi đến cái trừu tượng ..............> Bằng Chân lý.

2. Khoa học trừu tượng( Đại diện là nền triết học - trong đó có phật giáo, thiên chúa giáo, Do thái giáo......).....> Quy từ cái vũ trụ bao la cho về nhành cây ngọn cỏ, viên sỏi, viên đá.... thậm chí là tiếng lá rơi nghiêng.....

3. Khoa học châm biếm, đả kích, nghi ngờ, thơ văn, các trường phái hội họa, nhạc, kịnh, thậm chí là múa rối, rồi đến võ thuật nội ngoại công, ngạnh công: thuộc vấn đề xét lại, vì cái gì cũng nghi ngờ.....hề..hề...cũng giống như thằng say rượu, lúc đả tây, lúc đánh đông...nhưng cuối cùng chưa biết mình thuộc trường phái nào. Mặc dầu cái gì cũng biết...:))

Cũng như lão Thiết gặp trời tối đen cũng chẳng biết đâu là răng trắng, hay răng thâm. Lão Tom thì chẳng biết đâu là Know hay mầu xanh, Mềnh thì cũng hay nhầm giữa nắng vàng hoàng hôn, với nắng cháy hay buổi trưa hè.....hề..hề.

Lão Thiet nói phải lắm...Nhưng những mong đạo hữu trời đất chỉ bằng bấy nhiêu cái khái niệm... bằng từng thứ đó...thì ta nên gút lại mọi vấn đề với những chân lý đơn giản nhất, để mà...mần cho nó chuẩn...kể cả trong đạo, cũng như trong đời....

Khéo bữa nào đó phá giới 1 phen đàm đạo với võ sư Thiet 1 buổi, những mong nhiều điều khai thị...mới cảm thấy thỏa lòng....:-c

P/s: Lão Giailang dạo này cho con bú hay sao mà vắng thế....Còn cô nương Know cũng vắng bóng... chắc là mùa xuân đã đến...mọi thứ đâm chồi nảy lộc...hề..hề.

Cô Nương Nắng Vàng ...chắc dạo này cũng vàng ảnh vàng anh ....chui vào tay áo...nên...rằng...thì ...là....mà...:))

G/L pro......hề...hề.:))

Những mong các thành viên VC mem, woman....luôn lấy câu của nhà phật mà hành thế sự" Hãy sống để yêu thương"

Vì tình thương là cội nguồn của mọi hành động đúng, là căn nguyên khai mở phật tính, là bầu trời bao la...mà mỗi chúng ta cũng chỉ là nhành cây, ngọn cỏ, là chớp satna trong cõi vũ trụ bao la vĩnh hằng.....

Om svasti.

Know hay xanh, nắng vàng hay hoàng hôn, nắng cháy hay trưa hè ... có thể đôi khi bị mơ hồ, nhưng có một điều quan trọng là nhiều khi phân định rõ ràng rồi cũng chả để làm gì, vậy cứ để nó mơ hồ cũng được mà đại sư.

Đã uống rượu lại còn làm thơ, thì sao mà không mơ hồ cho được. Mơ hồ mà biết là mình mơ hồ, kể ra cũng là có chút tỉnh giác rồi :))

Giới đạo sĩ như Thiết lão chủ trương sử dụng công phu để đạt chân lý, khác với nhà Phật công phu không phải là cứu cánh. Có điều đạo sĩ Thiết lại rất hâm mộ đạo Phật, thế nên đại sư mà tiếp rượu lão Thiết chắc sẽ nhiều điều thú vị, nhưng phải cẩn thận đừng chạm đến chuyện răng thâm không lão ý cáu :))
 
Lão châm trà, còn tôi làm tiểu nhị hé hé, rất là vui ...

Lão hiểu nhân tình thế thái thời tam quốc nhỉ, bình luận rất rõ ràng. Thanks.

Tôi vẫn còn điều thắc mắc, mong là lão bình nốt. Đó là Khổng Minh không thể không nhìn thấy cái chênh vênh về thế và lực của Lưu Bị, cũng rất hiểu thời thế, và hẳn rất hiểu con người Lưu Bị thật khó để dựng cơ đồ đế vương. Vậy tại sao Khổng Minh vẫn một lòng một dạ đi theo?

Dù cho nhân vận này nửa hư nửa thực, nhưng cái cốt truyện là khá vững vàng, vậy cứ bình theo những gì truyện đã viết thôi.

Hy vọng lão đã ổn định chỗ ngồi và không lo nhảy múa với VNI để bình loạn tam quốc giúp bà con thư giãn ...

THực ra tâm tư của lão..thì Cụ La đã đi guốc trong bụng (*phải nói cụ la là khổng minh hiiiiii). Lưu ý là thời đó là thời 'tôi trung không thờ hai vua", nên La Q T viết chuyện này, mục đích là XD hình tượng 01 quân sư anh minh thần võ, phải nói khoản PR này cụ La cực giỏi, cụ thể là đã cứu được sư phụ do đã chót dại viết THuỷ Hử (* Kích tạo phản, tự do dân chủ)

Đúng như lão nói, KM biết thiên cơ ?? nên đã làm bia đá doạ đặng ngải ở soạn đạo vào hán trung....nghĩa là biết chắc kết cục bi đát của họ lưu, vậy tại sao còn phò tá???????? chỉ có thể nói là một chữ danh - lợi. KHổng minh cao thượng nên trọn chữ danh (*con cháu hưởng chữ lợi), còn anh khổng minh- G C Cẩn (*làm cho đông ngô) thực dụng hơn nên chọn cả danh_lợi

Qua đó ta có thể thấy ..KHổng minh hành nghề "cố vấn" chứ không hẳn là trung thần, phò lưu bị thì đúng là kết cục xấu, nhưng xin hỏi...nếu cầu tào tháo, thì một tay hủ nho ..ở ngoạ long cư, có được sử dụng??? và có được vị trí cao không??? hơn thế khổng minh theo style nho giáo là nhân trị "nhân nghĩa lễ trí tín.." tất không thể dụng võ trong thế "pháp trị" của tào.

NHững điều "nhân nghĩa.." vốn là cái gốc của trung thần còn lại (*theo lưu bị), cụ thể ta có thể thấy....khi KM chết, có sai tiểu tướng "Mã Đại?"...phục chém nén NGuỵ Duyên, thì tướng sỹ vẫn theo răm rắp. bởi Km đã PR thành công hình tượng "trung thần tận trung", hay KHương Duy sau này..cũng thế. tóm váy lại, KM sống giữa đám gọi là "Ngu TRung" nên nguỵ quân tử giả "trung thần"

Qua tác phẩm thấy rằng việc KMinh, ANh KM - Gia cát Cẩn... làm quân sư cho nhiều nước , và không gây thù oán với các chúa...là có mục đích. ai thắng thì tao cũng lợi hiiiiiiii có thể Cụ La cũng trách khéo họ "gia cát" hiiiiiiiiiiiii

NB: Còn Tận trung như Quan Vũ, thì sau khi tây thục bị phá.....con cháu vu cấm đã mở cuộc đại tàn sát..tận diệt con cháu quan vũ
 
Last edited by a moderator:
THực ra tâm tư của lão..thì Cụ La đã đi guốc trong bụng (*phải nói cụ la là khổng minh hiiiiii). Lưu ý là thời đó là thời 'tôi trung không thờ hai vua", nên La Q T viết chuyện này, mục đích là XD hình tượng 01 quân sư anh minh thần võ, phải nói khoản PR này cụ La cực giỏi, cụ thể là đã cứu được sư phụ do đã chót dại viết THuỷ Hử (* Kích tạo phản, tự do dân chủ)

Đúng như lão nói, KM biết thiên cơ ?? nên đã làm bia đá doạ đặng ngải ở soạn đạo vào hán trung....nghĩa là biết chắc kết cục bi đát của họ lưu, vậy tại sao còn phò tá???????? chỉ có thể nói là một chữ danh - lợi. KHổng minh cao thượng nên trọn chữ danh (*con cháu hưởng chữ lợi), còn anh khổng minh- G C Cẩn (*làm cho đông ngô) thực dụng hơn nên chọn cả danh_lợi

Qua đó ta có thể thấy ..KHổng minh hành nghề "cố vấn" chứ không hẳn là trung thần, phò lưu bị thì đúng là kết cục xấu, nhưng xin hỏi...nếu cầu tào tháo, thì một tay hủ nho ..ở ngoạ long cư, có được sử dụng??? và có được vị trí cao không??? hơn thế khổng minh theo style nho giáo là nhân trị "nhân nghĩa lễ trí tín.." tất không thể dụng võ trong thế "pháp trị" của tào.

NHững điều "nhân nghĩa.." vốn là cái gốc của trung thần còn lại (*theo lưu bị), cụ thể ta có thể thấy....khi KM chết, có sai tiểu tướng "Vũ Đại?"...phục chém nén NGuỵ Duyên, thì tướng sỹ vẫn theo răm rắp. bởi Km đã PR thành công hình tượng "trung thần tận trung", hay KHương Duy sau này..cũng thế. tóm váy lại, KM sống giữa đám gọi là "Ngu TRung" nên nguỵ quân tử giả "trung thần"

Qua tác phẩm thấy rằng việc KMinh, ANh KM - Gia cát Cẩn... làm quân sư cho nhiều nước , và không gây thù oán với các chúa...là có mục đích. ai thắng thì tao cũng lợi hiiiiiiii có thể Cụ La cũng trách khéo họ "gia cát" hiiiiiiiiiiiii

NB: Còn Tận trung như Quan Vũ, thì sau khi tây thục bị phá.....con cháu vu cấm đã mở cuộc đại tàn sát..tận diệt con cháu quan vũ

Rõ ràng và sắc sảo ...

Có nhiều cách nhìn nhận và đánh giá về nhân vật huyền thoại này. Cách nhìn của lão rõ là rất am hiểu và nhiều suy ngẫm. Uống rượu với lão kể cũng đã ...

Cái thế và cái thời của tam quốc, qua ngòi bút tài hoa của cụ La từ cách đặt vấn đề, xây dựng tuyến nhân vật, khả năng dẫn dắt, cho tới nội dung cốt truyện, khắc họa nhân vật cụ thể, tình tiết, bố cục, gia vị, âm thanh ánh sáng, bài trí sân khấu ... xứng đáng được liệt vào hàng kiệt tác.

Có kiệt tác thì phần còn lại là bình loạn. Cám ơn lão.

Nếu mà có tự do ngôn luận ở VN thì chắc lão còn bình tiếp đến tam quốc thời nay nhỉ, chắc là cũng phê lắm, dù có thể chỉ để mà giải trí :))
 
Wow Thiết gia!

em xin hỏi 1 câu nhỏ thui, Thiết gia có thể tả tính cách của Khổng Minh?

Vậy bác vui lòng cho ý kiến của mình để đề tài của bác Don thêm phong phú hiiiiiiiii

THeo quan điểm của tui thì KM có tính cách xấu nhất là:

+ Ganh tài (*đặc biệt với người giỏi văn), triệu chứng number nên bị tự phụ, nên những việc lớn đều ôm hết không tin ai, thành ra không thấy phân quyền trong bộ máy của ông, những thuộc cấp ..đủ tài năng, cơ hội thi triển...không thấy
+ cẩn thận hơn woman: thành ra những việc lớn đều tua hết từ A.Z, thành ra hư hao sức khoẻ quá mức, và chết "non" vì sức khoẻ lại đổ do "trời" hiiiiiiii
+ Hậu quả của không phân quyền là đến khi cần phân thì lại phân nhầm cho người thiếu kinh nghiệm (*Mã tốc), kết quả là về sau ..mất niềm tin vào ban tham mưu

Ưu điểm:
+ Học rộng biết nhiều: binh pháp, bòi toán, độn đoán, đạo....thành ra có thể sử dụng hư chiêu, thần thánh..mê hoặc thiên hạ
+ THông minh
+ Có tầm nhìn xa
+ biết lấy lòng bề trên, bề dưới...PR giỏi
Thành ra tính cách có phần "Vĩ cuồng" ....phù hợp cho việc để ý tưởng sáng tạo, và làm công tác vạch kế hoạch. nhưng cũng vì vĩ quá...thành ra, phần thực hiện..lại không xuất sắc bằng..tào tháo, tư mã ý. qua các trận ..bảy lần..mạnh hoạch, 6 lần bắc tiến....tác giả đều khéo néo..đưa ra ..các nguyên nhân: khách quan, chủ quan..để không thành, mà các nguyên nhân ấy, nếu chỉ vào tay...quan vũ, trương phi...khi trước thì không coi là trở ngại
 
Last edited by a moderator:
Có nhiều chuyên gia cho rằng Km với Long TRung Sách, nên việc đánh tào chẳng qua là lấy công làm thủ (*vì vậy 6 lần bắc tiến chẳng qua là diễn vậy thui ??????), đều này chiếu theo thực tế là ..Nguỵ biện, vì:

+ Tây thục địa hình hiểm trở: dễ thủ khó công, do vậy việc kéo 20 vạn người ngựa khí tài (*KM rất khoái mấy cái đồ lỉnh kỉnh TRâu sắt ngựa gỗ..) một lần đi
++ chết vài vạn thằng là thường
++ tài lực hao cả vạn lượng
++ lòng người sẽ xa lánh dần
++ Cho dù nói chính nghĩa....nhưng kéo quân xâm lược, thì 100% đều không thể giữ chính nghĩa được lâu
+ Thời cơ, tuổi tác qua đi

Nếu đặt ngược lại KM im thin thít, lại tung kế..giả chết. thì thử hỏi tào tháo có kéo quân vào sớm hơn không? và trường hợp này...KM 100% sẽ tiêu diệt được địch quân 30-40 vạn trong ....hang ổ tây thục của mình ..với mấy trò: hoả công, lăn đá....lúc ông còn trẻ khoẻ, khi ấy ...lại mang tiếng là chống ngoại xâm, thì tinh thần ba quân còn khá hơn nữa

Còn ngược lại với khương Duy..thì thiên: tình báo-phản gián thiên quá kém, thành ra quân đội kéo vào rừng ....làm nông, hai đầu thọ địch không thể ứng cứu. cho thấy...KHương Duy cũng không dành binh pháp
 
Có nhiều chuyên gia cho rằng Km với Long TRung Sách, nên việc đánh tào chẳng qua là lấy công làm thủ (*vì vậy 6 lần bắc tiến chẳng qua là diễn vậy thui ??????), đều này chiếu theo thực tế là ..Nguỵ biện, vì:

+ Tây thục địa hình hiểm trở: dễ thủ khó công, do vậy việc kéo 20 vạn người ngựa khí tài (*KM rất khoái mấy cái đồ lỉnh kỉnh TRâu sắt ngựa gỗ..) một lần đi
++ chết vài vạn thằng là thường
++ tài lực hao cả vạn lượng
++ lòng người sẽ xa lánh dần
++ Cho dù nói chính nghĩa....nhưng kéo quân xâm lược, thì 100% đều không thể giữ chính nghĩa được lâu
+ Thời cơ, tuổi tác qua đi

Nếu đặt ngược lại KM im thin thít, lại tung kế..giả chết. thì thử hỏi tào tháo có kéo quân vào sớm hơn không? và trường hợp này...KM 100% sẽ tiêu diệt được địch quân 30-40 vạn trong ....hang ổ tây thục của mình ..với mấy trò: hoả công, lăn đá....lúc ông còn trẻ khoẻ, khi ấy ...lại mang tiếng là chống ngoại xâm, thì tinh thần ba quân còn khá hơn nữa

Còn ngược lại với khương Duy..thì thiên: tình báo-phản gián thiên quá kém, thành ra quân đội kéo vào rừng ....làm nông, hai đầu thọ địch không thể ứng cứu. cho thấy...KHương Duy cũng không dành binh pháp

Túm lại là KM thuộc loại đầu tư không hiệu quả. Tui phục Tư Mã Ý hơn, đầu tư giỏi như WB vậy. Hình mẫu quân sư không tiếm quyền, tui phục ông Phạm Lãi. Nghe đã thấy lãi rồi, biết đầu tư đúng người đúng việc, trung với chủ nhưng tỉnh táo biết chọn đường ra đi, lại mang theo người đẹp có công nhấn chìm Phù Sai để cứu nàng. Nếu để Tây Thi ở lại, hẳn nàng sẽ bị Câu Tiễn chém vì tội quá gần gũi Phù Sai.

PL giỏi cả văn võ và kinh doanh, vì ông giỏi nhìn người. Ông không xúi vua chịu nhục, biết dùng "tâm công" (đánh vào lòng người) để cứu vua.

PL giỏi khi nhìn nhận con người, đến lúc có chuyện cũng biết chọn thằng biết tiêu tiền để được việc. Chuyện không thành vì Tây Thi không nghe lời, cử thằng sinh ra trong nghèo túng, quá chắt bóp trong lúc cần hào phóng nên hỏng việc. Thế mới biết nợ ân tình nhiều khi thật lằng nhằng khó xử.
 
Vậy bác vui lòng cho ý kiến của mình để đề tài của bác Don thêm phong phú hiiiiiiiii

THeo quan điểm của tui thì KM có tính cách xấu nhất là:

+ Ganh tài (*đặc biệt với người giỏi văn), triệu chứng number nên bị tự phụ, nên những việc lớn đều ôm hết không tin ai, thành ra không thấy phân quyền trong bộ máy của ông, những thuộc cấp ..đủ tài năng, cơ hội thi triển...không thấy
+ cẩn thận hơn woman: thành ra những việc lớn đều tua hết từ A.Z, thành ra hư hao sức khoẻ quá mức, và chết "non" vì sức khoẻ lại đổ do "trời" hiiiiiiii
+ Hậu quả của không phân quyền là đến khi cần phân thì lại phân nhầm cho người thiếu kinh nghiệm (*Mã tốc), kết quả là về sau ..mất niềm tin vào ban tham mưu

Ưu điểm:
+ Học rộng biết nhiều: binh pháp, bòi toán, độn đoán, đạo....thành ra có thể sử dụng hư chiêu, thần thánh..mê hoặc thiên hạ
+ THông minh
+ Có tầm nhìn xa
+ biết lấy lòng bề trên, bề dưới...PR giỏi
Thành ra tính cách có phần "Vĩ cuồng" ....phù hợp cho việc để ý tưởng sáng tạo, và làm công tác vạch kế hoạch. nhưng cũng vì vĩ quá...thành ra, phần thực hiện..lại không xuất sắc bằng..tào tháo, tư mã ý. qua các trận ..bảy lần..mạnh hoạch, 6 lần bắc tiến....tác giả đều khéo néo..đưa ra ..các nguyên nhân: khách quan, chủ quan..để không thành, mà các nguyên nhân ấy, nếu chỉ vào tay...quan vũ, trương phi...khi trước thì không coi là trở ngại

Tài trí vậy là xuất chúng rồi. Vấn đề chính nằm ở Lưu Bị, không thể trông chờ toàn bộ ở Khổng Minh được. Giả sử cho họ Khổng có hoàn hảo hơn nữa, không mắc những yếu điểm như lão nói, thì kết cục cũng không thể khác được.

Toàn bộ phụ kiện có hoạt động hoàn hảo, nhưng cái engine èo uột, thì cỗ máy cũng không thể đủ mạnh mẽ được. Ngược lại một cái engine mạnh mẽ, thì dẫu các bộ phận có không hoàn hảo, đó vẫn có thể là một cỗ máy hiệu quả.

Nó giống một tâm thế vững vàng, thì dù có hạn chế về TA/FA, lão vẫn có thể trade được. Ngược lại thì không chắc lắm. Một đằng là tâm một đằng là tài, được cả 2 như họ Tào thì còn kể làm gì ...

Dĩ nhiên câu chuyện theo hướng đó thì khác biệt sẽ là cách nhìn đâu là engine đâu là phụ kiện, giống chủ trương của các đạo sĩ như lão thì engine là công phu, còn bên nhà Phật thì engine là cái tâm tỉnh giác, hỉ xả và không vướng mắc :))

Anyway, nghe lão bình tam quốc rất ấn tượng ...
 
yes, bác GL, em đọc xong ấn tượng nhất 2 nhân vật PS và PL. em thích cách chiều ng đẹp của PS, và cực kỳ phục PL về điểm dừng.
 
yes, bác GL, em đọc xong ấn tượng nhất 2 nhân vật PS và PL. em thích cách chiều ng đẹp của PS, và cực kỳ phục PL về điểm dừng.

àh háh!

tk Thiết gia, what about cách chọn chủ của KM? sao KM chọn họ Lưu mà ko chọn Tào hay Tôn?

Câu hỏi của bác, tui đã nói 01 phần ở trên hiiiiiiiiii

Còn tại sao không chọn..NGô mà chọn Thục thì để bác Tom ..chém gió cho vui

Về chiều người đẹp thì thiều gì? hoàng tráng hơn nhiều như : TRụ Vương-đắc kỷ, Hán đế.....NGười biết điểm dừng tui thấy có hai người "TQ" là Phạm lãi (*bách việt), và TRương Lương (*hán lưu bang bán heo). Việt nam có hai người biết dừng...01 dừng thành công là thánh gióng hiiiiiii người thứ hai học đòi Phạm lãi nhưng phạm tội ......thụt thò là Cụ Nguyễn Trãi (kết quả còn bi thảm hơn là ở lại làm quan hưởng ngân lượng) hà aaaaaa
 
Câu hỏi của bác, tui đã nói 01 phần ở trên hiiiiiiiiii

Còn tại sao không chọn..NGô mà chọn Thục thì để bác Tom ..chém gió cho vui

Về chiều người đẹp thì thiều gì? hoàng tráng hơn nhiều như : TRụ Vương-đắc kỷ, Hán đế.....NGười biết điểm dừng tui thấy có hai người "TQ" là Phạm lãi (*bách việt), và TRương Lương (*hán lưu bang bán heo). Việt nam có hai người biết dừng...01 dừng thành công là thánh gióng hiiiiiii người thứ hai học đòi Phạm lãi nhưng phạm tội ......thụt thò là Cụ Nguyễn Trãi (kết quả còn bi thảm hơn là ở lại làm quan hưởng ngân lượng) hà aaaaaa

Khi được hỏi chí lớn là gì, họ Khổng chỉ cười mà không nói. Đời sau tha hồ đoán già đoán non.

Tại sao Khổng chọn Lưu cũng vậy, tha hồ mà luận ...

Ví dụ, luận về chí lớn của một anh nhà quê vừa chân ướt chân ráo rời cái lều tranh, liệu anh có thi thố được gì ở Trung nguyên, nơi nhân tài nhiều như lá rừng? e là anh phải đợi lâu lắm. Họ Khổng có lý chỗ đó - một bước lên ngay ngôi vị cao nhất có thể.

Luận về kế sách mưu đồ lâu dài, Tào có Thiên thời, Tôn có địa lợi, Lưu có nhân hòa. Cái thiên thời địa lợi có thể chờ có thể chiếm đoạt, nhưng cái nhân hòa thì phải là trời cho. Họ Khổng chọn Lưu hẳn có nhìn thấy cái ý này.

Luận về minh chủ, họ Khổng nói rằng Tôn thì không dùng hết được Lượng, Tào thì quá nhiều lựa chọn, vậy xem ra chọn Lưu là điều hiển nhiên.

Khổng Minh chọn chủ thế nào là điều chưa bao giờ rõ ràng hè hè, tôi chỉ dám múa rừu qua mắt thợ thế thôi :))
 
em sợ cách chiều của Trụ Vương, nhu nhược, yếu đuối. cách của Phù Sai sáng tạo - rành tâm lý phụ nữ, rất đàn ông, tuy chiều nhưng vẫn giữ đc chất cương lãnh của 1 đấng mày râu.

em nghĩ hẳn nàng sẽ nhớ mối tình với PS đến cuối đời.
 
Last edited by a moderator:
em sợ cách chiều của Trụ Vương, nhu nhược, yếu đuối. cách của Phù Sai sáng tạo - rành tâm lý phụ nữ, rất đàn ông, tuy chiều nhưng vẫn giữ đc chất cương lãnh của 1 đấng mày râu.

em nghĩ hẳn nàng sẽ nhớ mối tình với PS đến cuối đời.

Bi kịch của phụ nữ là chỗ đó, chạy theo cái "rành" ...

Còn bi kịch của đàn ông là "không rành" ...

Mãi là đuổi bắt :))
 
Thiền Quán:

Về nhà mà nhiều tâm trạng chẳng biết nói gì................?

hiiiiiiiiiiiiiiiiii, hè hè, hê hê, khứa khứa, thía thì chít......:))
 
Thiền Quán:

Về nhà mà nhiều tâm trạng chẳng biết nói gì................?

hiiiiiiiiiiiiiiiiii, hè hè, hê hê, khứa khứa, thía thì chít......:))

Thị trường khiến ông ko biết nói gì, hay do lão Thiết?

Nếu do thị trường thì tôi chịu, còn nếu do lão Thiết thì để tôi đá lão phát :))

Bâng khuân đứng giữa 2 dòng nước
Chốt lời hay để nước cuốn trôi?

Chuyện trade
 
vô thường cả thoai, bit vậy nhưng vẫn buồn...........!

Buồn buồn ra quán vô thường
Uống vài li tưởng, vấn vương càng buồn

Buồn buồn lạc bước quán thiền
Mắm tôm thịt chó huyên thuyên hết buồn
 
Thị trường khiến ông ko biết nói gì, hay do lão Thiết?

Nếu do thị trường thì tôi chịu, còn nếu do lão Thiết thì để tôi đá lão phát :))

Bâng khuân đứng giữa 2 dòng nước
Chốt lời hay để nước cuốn trôi?

Chuyện trade

Có lẽ nào như thía.......cọp sợ mèo hiiiiiiiiiiiii
 
Back
Top