VC-Thiền quán

Sau vài ngày Phi Thời - Phi Xứ, giật mình tỉnh dậy có bài thơ tặng Quán Thiền:

Cánh chim:

Chim bằng nương triền sóng.
Bay vút buổi hừng đông.
Chiều hôm... nao...? trốn ngủ.
Tìm.... bờ giác.... mênh mông.

..................G/L to all.

Đại sư có thể cưỡi trên sóng sinh tử rồi chăng ...
 
Lão biết rồi không nói nữa vậy...hề..hề:))

Vấn đề là thực hành thuần thục và đúng phương pháp, hiện đang là thời mạt pháp rất nguy hiểm...ít nhất đã 1 lần thực chứng may mà có đạo hữu 70 tuổi bên cạnh ho nhẹ 1 cái, giật mình tỉnh dậy không thì ....đã thành hồn trương ba....:))

Thanks! G/L pro....
Chẳng đáng sợ lão à! Để làm chủ cái xác của tui thì không dễ, vì nếu dễ thì nhiều lần chúng nó đã làm được rồi. Mà có chui vào xong, được hưởng cái nghiệp mà xác tui nó gánh thì cũng lãnh đủ. Bọn ma mãnh luôn tìm chỗ nào dễ ăn và ngon nghẻ, tổn hao mất gần sạch công phu để chiếm, chiếm xong mới biết không còn gì (kế thành không) là có khi lại thuê người dắt mình về trả cho nó đỡ xấu mặt.
Lão đã bao giờ nghe chuyện cướp nhầm vàng giả bị đồng bọn chửi rủa chưa? Khứa khứa
 
Chẳng đáng sợ lão à! Để làm chủ cái xác của tui thì không dễ, vì nếu dễ thì nhiều lần chúng nó đã làm được rồi. Mà có chui vào xong, được hưởng cái nghiệp mà xác tui nó gánh thì cũng lãnh đủ. Bọn ma mãnh luôn tìm chỗ nào dễ ăn và ngon nghẻ, tổn hao mất gần sạch công phu để chiếm, chiếm xong mới biết không còn gì (kế thành không) là có khi lại thuê người dắt mình về trả cho nó đỡ xấu mặt.
Lão đã bao giờ nghe chuyện cướp nhầm vàng giả bị đồng bọn chửi rủa chưa? Khứa khứa

Hề...hề..đúng thế cướp vàng giả thì bị chởi là đúng rồi...:))

Nhưng cũng khuyến cáo lão là những quyển tử thư bán ngoài hiệu sách, hoặc có trích dẫn trên Wed khi lão đọc thì cũng nên cẩn thận, vì nếu không có 1 bậc thượng sư giác ngộ thực chứng truyền dạy...mà cứ đọc quyển sách đó và tin rằng đã là đủ thì khá không yên tâm chút nào...hề...hề.

Lão đừng đùa, âm binh có đủ dạng dù lão ở trần thế có vía cứng đến đâu thì cũng có thằng muốn đóng thế...đấy, cứ quân tử nhảy lại là quân tử khôn....:))

G/L
 
Bao lần rồi chứ ít gì đâu, ma lén lút có, ma trực diện có, ma kéo bè đảng để cậy đông cũng có, nhưng tui chưa hề hấn gì. Đến khi nó vào được thì tui xài hết xí quách rồi, xả bỏ, khi đó có chiếm được cũng là vàng rởm. Ma mãnh có muốn tui là muốn cách đây độ 15 năm, khi cái thân mình còn khỏe, nhiều nhựa sống, hay ngao du giao lưu rộng rãi...

Đại loại thì ma cũng như người, bị cuốn theo các vọng cả. Có loại thích ăn chơi nhảy múa thì theo tụi trẻ, loại đói nỗi sợ muốn theo giang hồ hoặc sát thủ, loại khát vinh quang theo quan nhớn... cứ nó thích cái gì sẽ theo loại người có nhiều cái đó. Khi còn luyện mấy cái thuật, tui đã gặp các dạng đó rồi. Giờ bỏ thuật chỉ theo kiến thức, lại không giao du, may ra có ma đói chữ đuổi theo thui. mà loại này cho nó lên thuyền bát nhã rồi thì nó lại còn đức độ sáng láng hơn cả mình, nó đâu cần chi cái xác ròm của tui?

À quên, còn vụ Tử thư, cảm ơn lão đã nhắc. Nhưng như một thày người Việt, tu dòng Lâm Tế ở Đọi Sơn Tự khi xưa có câu: "từ nhân quả mà đến, vì sinh diệt mà đi", tui đâu có ý đi theo mấy cái ánh sáng như Tử thư nói. Theo như ngôn ngữ của Hành giả thì Niết bàn với luân hồi là một (Kinh Kim Cương) vậy chẳng có gì phải e ngại. Chỉ khi nào duyên-nghiệp xô đẩy đến cõi Tịnh độ bấy giờ mới chịu lìa sinh diệt mà thôi.
Khứa khứa.

Nhà khoa học cũng như hành giả cuối cùng cũng phải chốt lại một câu là:

Xả bỏ....thuận theo lẽ tự nhiên mà vui sống...!

Thôi thì, "Đời người như chiếc lá...để gió tung bay cuối chân trời"....:))

Hề...hề.....:))

G/L
 
@hai bác Don & GL có "thú vui" cực kỳ mạo hiểm :)

Không mạo hiểm còn gì là thú vui....nhỉ.!

Vì : " Chẳng ai có thể tắm hai lần trên cùng một dòng sông".....:))

P/s: Tìm Lão Tom cho biết tay....Know, cho biết thía nào là chị hai sài gềnh....hề...hề.

G/L
 
Không mạo hiểm còn gì là thú vui....nhỉ.!

Vì : " Chẳng ai có thể tắm hai lần trên cùng một dòng sông".....:))

P/s: Tìm Lão Tom cho biết tay....Know, cho biết thía nào là chị hai sài gềnh....hề...hề.

G/L

Nói mạo hiểm cũng được mà nói trải nghiệm cũng được phải không đại sư ...

Tu tập thì có thể nói chả con đường của ai giống của ai, nhưng dù đường nào thì cái tỉnh giác và cái hỉ xả nó vẫn là những indicator đáng tin cậy bậc nhất để dẫn dắt. Đại sư về quán vẫn đá ông này chọc bà kia vui vẻ thế là em đồng ý mua cổ phần cái chùa của 2 thầy trò rồi, tín hiệu ok :))
 
Bao lần rồi chứ ít gì đâu, ma lén lút có, ma trực diện có, ma kéo bè đảng để cậy đông cũng có, nhưng tui chưa hề hấn gì. Đến khi nó vào được thì tui xài hết xí quách rồi, xả bỏ, khi đó có chiếm được cũng là vàng rởm. Ma mãnh có muốn tui là muốn cách đây độ 15 năm, khi cái thân mình còn khỏe, nhiều nhựa sống, hay ngao du giao lưu rộng rãi...

Đại loại thì ma cũng như người, bị cuốn theo các vọng cả. Có loại thích ăn chơi nhảy múa thì theo tụi trẻ, loại đói nỗi sợ muốn theo giang hồ hoặc sát thủ, loại khát vinh quang theo quan nhớn... cứ nó thích cái gì sẽ theo loại người có nhiều cái đó. Khi còn luyện mấy cái thuật, tui đã gặp các dạng đó rồi. Giờ bỏ thuật chỉ theo kiến thức, lại không giao du, may ra có ma đói chữ đuổi theo thui. mà loại này cho nó lên thuyền bát nhã rồi thì nó lại còn đức độ sáng láng hơn cả mình, nó đâu cần chi cái xác ròm của tui?

À quên, còn vụ Tử thư, cảm ơn lão đã nhắc. Nhưng như một thày người Việt, tu dòng Lâm Tế ở Đọi Sơn Tự khi xưa có câu: "từ nhân quả mà đến, vì sinh diệt mà đi", tui đâu có ý đi theo mấy cái ánh sáng như Tử thư nói. Theo như ngôn ngữ của Hành giả thì Niết bàn với luân hồi là một (Kinh Kim Cương) vậy chẳng có gì phải e ngại. Chỉ khi nào duyên-nghiệp xô đẩy đến cõi Tịnh độ bấy giờ mới chịu lìa sinh diệt mà thôi.
Khứa khứa.

Đang có sự ...tự tại trong ngã mạn, chủ quan khứa khứa!

Đồng quan điểm về mấy cái loại ma cô ma cậu.....thích disco, đua xe, sắc....nhưng những loại ấy thường công lực thấp, nên các pháp sư có thể chữa.

Còn khi trình độ, hiểu biết, giác ngộ cao..như bác giailang.....thì phải đối phó không phải ..ma, mà chính xác là Atula, hay có thể gọi thiên ma....loại này gốc theo chính đạo, nhưng do giới thấp, sai lệch trong giác ngộ. Nên rất cần..chính giác.

Mà chính giác thì...tốt nhất là vô copy những người như bác giailang cho nhanh, khỏi phải mất công lăn nỉ như lão Tom cả mấy năm nay....mới moi được ...một chút giác ngộ của lão hiiiiiiiiiiiii

NHưng vô rùi, thì công lực suy kiệt,...sui không ra được...mà cái xác ấy cũng đã thông "nhâm đốc" + đại châu thiên rùi. nên ở đó luyện công 1 vài tháng là hồi phục......rồi những tiện ích có ..xác làm mê lòng người..........như nhậu (*giống tế công)......thực giác mà ...mấy trăm năm nay qua quên. Nên quyết định ở lại lun

Gặp phải trường hợp Atula nhập.....thì vô phương. vì pháp sư ..so ra cũng là trẻ con, và sự sáng láng của atula (*thần thức) khiến người thân dễ chấp nhận, thân xác dễ OK....kết quả là xong...Ông Giailang thật có lẽ bị kẹt trong trung giới vài trăm-ngàn năm hiiiiiiiiiii

bảo trọng! hiiiiiiiiii
 
Không mạo hiểm còn gì là thú vui....nhỉ.!

Vì : " Chẳng ai có thể tắm hai lần trên cùng một dòng sông".....:))

P/s: Tìm Lão Tom cho biết tay....Know, cho biết thía nào là chị hai sài gềnh....hề...hề.

G/L

Đi chơi...nơi xa xa..cũng đã phạm quy, khẩu ngôn ..."mạo hiểm" thì càng phạm quy nặng hơn (*vì súi trẻ em làm chuyện ..người lớn hiiiiiiiii)

Khác nào lão Tom bảo, lão ca Don không sợ mạo hiểm, sao không về dinh bà nắng....về chăm sóc, cho hết cái duyên nghiệp ..tiền "thời không" đi hiiiiiiiiiiiiiiiiiiii
 
Đi chơi...nơi xa xa..cũng đã phạm quy, khẩu ngôn ..."mạo hiểm" thì càng phạm quy nặng hơn (*vì súi trẻ em làm chuyện ..người lớn hiiiiiiiii)

Khác nào lão Tom bảo, lão ca Don không sợ mạo hiểm, sao không về dinh bà nắng....về chăm sóc, cho hết cái duyên nghiệp ..tiền "thời không" đi hiiiiiiiiiiiiiiiiiiii

Hề...hề, dí dỏm vui đùa chính là phép cao nhất của xả đó, nhẹ nhàng vui vẻ, không dùng ý..chỉ như gió thoảng qua...:))

Cái vụ cô nương Nang vàng thì cũng cần phải nghiên cứu đấy...:). Bác có biết người ta già hay trẻ, xinh hay xấu không? Nếu xấu thì cũng không khoái lắm... vì hành giả thường yêu cái đẹp...nhìn thấy hào quang xanh, đỏ xuốt ngày..:))

G/L
 
Last edited by a moderator:
Đang có sự ...tự tại trong ngã mạn, chủ quan khứa khứa!
NHưng vô rùi, thì công lực suy kiệt,...sui không ra được...mà cái xác ấy cũng đã thông "nhâm đốc" + đại châu thiên rùi. nên ở đó luyện công 1 vài tháng là hồi phục......rồi những tiện ích có ..xác làm mê lòng người..........như nhậu (*giống tế công)......thực giác mà ...mấy trăm năm nay qua quên. Nên quyết định ở lại lun

Gặp phải trường hợp Atula nhập.....thì vô phương. vì pháp sư ..so ra cũng là trẻ con, và sự sáng láng của atula (*thần thức) khiến người thân dễ chấp nhận, thân xác dễ OK....kết quả là xong...Ông Giailang thật có lẽ bị kẹt trong trung giới vài trăm-ngàn năm hiiiiiiiiiii

bảo trọng! hiiiiiiiiii

Tóm lại:

1. Kẹp ở trung giới vài trăm năm thì nên vui hay buồn: vì Phật mẫu Quán Thế Âm cũng ở trung giới...

2. Cái gì sẽ xẩy ra với giailang trong vài trăm năm tới...hề...hề. Bác Thiet dạo này cũng khúc triết phật pháp lắm lắm....:))

G/L
 
Tóm lại:

1. Kẹp ở trung giới vài trăm năm thì nên vui hay buồn: vì Phật mẫu Quán Thế Âm cũng ở trung giới...

2. Cái gì sẽ xẩy ra với giailang trong vài trăm năm tới...hề...hề. Bác Thiet dạo này cũng khúc triết phật pháp lắm lắm....:))

G/L

Lão Thiết này chuyên giả chết bắt quạ, thâm lắm. Đến mức không biết bà răng thâm nhà lão là thâm từ trước do nhuộm hay về với lão rồi mới bị thâm :))
 
Hề...hề, dí dỏm vui đùa chính là phép cao nhất của xả đó, nhẹ nhàng vui vẻ, không dùng ý..chỉ như gió thoảng qua...:))

Cái vụ cô nương Nang vàng thì cũng cần phải nghiên cứu đấy...:). Bác có biết người ta già hay trẻ, xinh hay xấu không? Nếu xấu thì cũng không khoái lắm... vì hành giả thường yêu cái đẹp...nhìn thấy hào quang xanh, đỏ xuốt ngày..:))

G/L

hiiiiiii dí dỏm vui đùa chính là phép cao nhất của hỷ xả là chính

TKS ! tui chỉ như trẻ trâu thấy diện đại sư ..dính bụi mưa thui (joking là chính cho quán vui tươi)
 
Tóm lại:

1. Kẹp ở trung giới vài trăm năm thì nên vui hay buồn: vì Phật mẫu Quán Thế Âm cũng ở trung giới...

2. Cái gì sẽ xẩy ra với giailang trong vài trăm năm tới...hề...hề. Bác Thiet dạo này cũng khúc triết phật pháp lắm lắm....:))

G/L

Ấy bác test em thía........xin đính lại là Quán âm "thường trụ" thất giới một cách chủ động....nên không có khái niệm kẹp hiiiiiii

bởi hàng ngày ..ngài có thể ..xuất hiện ...gõ vai lão..khi lão xém "đá ống bơ".......nhưng 1" sau đã nghe phật tổ giảng.....kinh hiiiiiiiiii

Còn bác kia...nếu có...thì lúc ấy mới biết khứa khứa
 
Lão Thiết này chuyên giả chết bắt quạ, thâm lắm. Đến mức không biết bà răng thâm nhà lão là thâm từ trước do nhuộm hay về với lão rồi mới bị thâm :))

Vô thường cả thui......hôm lão nói...ừ để ý mới thấy bả răng thâm hiiiiiiiiiiiiiii :)):)):))
 
Back
Top