Hề...hề. Mấy hôm bận.... không vào được.
Bác Tôm và bác Thiet có phần tinh tấn...nhưng trong tâm ý có phần để ngã mạn chen lấp. Nhưng cũng chỉ là vui và hỉ xả trong chọc ghẹo chứ không có gì....:)
@Giai làng: Chẳng có quyền năng nào cả, Nên hành giả tu hành, hay bậc giác ngộ lấy thực hành chân tâm làm căn bản. Có thể nói quyền năng duy nhất đó là sợi dây liên kết, hay sức mạnh của tất cả đều xuất phát từ TÂM. " Tâm sáng thì cảnh đẹp, Tâm tối thì cảnh xấu". Nhưng ảnh tốt, xấu đó lại chỉ là giả tạm, thoảng qua....có tác động.
Tại sao phải tỉnh giác: Dù thiền hay tu tập, thực hành mãi cũng sẽ có ít nhiều tác động....có chút sức lực. Nhưng nếu ta không tỉnh giác mà lại bám chấp vào việc có quyền năng, có sức mạnh....như vậy ý đã khởi sai, đã mê lầm. Nên tính "Không" sẽ phản chiếu việc đó có hay không? Nếu bám chấp chính ta đã đi vào con đường ngã mạn mất rồi và sẽ bị đọa đầy ngay tức khắc do nghiệp lực của mình gây lên ( Phần trước giailang nói là reo và gặt....). Tỉnh giác giúp chúng ta không sai, không bám chấp.... tuy nhiên thường là có sự bám chấp. Do cái Thân giả tạm luôn đòi hỏi những thứ ngoại thân như: Giầu có vật chất, ánh sáng của phù hoa, ngủ trong chiến thắng, thích được khen hơn bị chê, thích quyền lực, thích cái đẹp, .......v....v. ( Trên 100 loại hắc ám, bám chấp, tham sân, đố kỵ.....)....khó có thể rũ bỏ được hết ngay trong 1 thời gian ngắn đối với hành giả tu tập...cả đời còn chưa hết chứ chưa nói 1 câu, 1 từ, hay 1 năm....
Ví như: Lão Thiết lấy việc tập võ hay lấy ck làm tu nghiệp...mặc dù chuyên cần tập luyện nhiều năm cũng đã có ít nhiều thành tựu, nhưng vì cái tâm thích thi đấu chẳng hạn, ra đường gặp 1 anh hùng khác, cân lượng ngang bằng... thần thái có vẻ tự nhiện, tự tại lão thiet lúc trước còn ý định tỉ thí. Nhưng ngồi tiếp chuyện 1 thời, lão thấy việc tỉ thỉ chẳng đi đến đâu lão buồn bã ra về.....hỏi đó có phải là tính không hay không....?:))
Còn như bác Tom giỏi thơ văn giỏi vi tính, truy cập Google như múa: Nhưng nếu bác gặp BinGate hay Lý Bạch thì phỏng lão có buồn không....hề....hề:)
.......Bàn về Chấp nhận trong đạo phật khẳng định đó không phải sự nhu nhược mà là sự kiên định, gan góc, kiên trì, chủ động trong thế tiến công, lấy thực hành làm căn bản không trễ nải.....Nếu chúng ta hòa vào việc đó mới có thề hiểu. Còn đứng ngoài mới thò 1 tay vào cửa, mặt quay ra đường nói với đạo hữu là: " Ôi ở trong này sợ lắm..."....chẳng phải là định kiến sai lầm lắm ru....Bác Tôm.
Hỉ xả nhé các đạo hữu ....cho tâm sinh khởi thiện duyên..... sách tấn nhau để giúp nhau tinh tấn phải là điều tuyệt vời lắm sao. Hề....hề. Chúc các đạo hữu viên mãn thành tựu trong tỉnh giác.....:))
G/L to all Pro.