VC-Thiền quán

Chạm support các loại, và sứ giả đã rút kiếm ...

Giang hồ ít người có thể bắt kịp kiếm chiêu mai hoa lắm, vậy cứ tùy nghi mà thi triển thôi :))

Hi....hì. Chơi theo kiểu hình Tháp AiCap cổ đại, úp ngược...thi triển dần là được rồi. Bất khả tư nghì.

Lão cứ rình đi, khi nào vồ cũng được trong tgian tới còn test đáy lần nữa, nhưng tui tính không thể thấp hơn đáy này...1 là hòa 2 là cười mỉm nên không ngại.

Cùng lắm là dùng chổi đi quét đàn cho A.Don. Cuộc đời chỉ là cuộc dạo chơi nơi trần thế...:))
 
Last edited by a moderator:
Hi....hì. Chơi theo kiểu hình Tháp AiCap cổ đại, úp ngược...thi triển dần là được rồi. Bất khả tư nghì.

Lão cứ rình đi, khi nào vồ cũng được trong tgian tới còn test đáy lần nữa, nhưng tui tính không thể thấp hơn đáy này...1 là hòa 2 là cười mỉm nên không ngại.

Cùng lắm là dùng chổi đi quét đàn cho A.Don. Cuộc đời chỉ là cuộc dạo chơi nơi trần thế...:))

Chiêu thức mai hoa chủ về linh hoạt, và ông vào ra như chốn không người tôi lạ gì hè hè

Lão Thiết chiêu thức trầm trọng hơn, đòn nào cũng là đòn chí mạng, nên lão ý im ỉm, và tôi biết là đã xuất chiêu vì không thấy lên tiếng - ngậm khí điều tức vận công, đang lúc căng thẳng :))
 
Chiêu thức mai hoa chủ về linh hoạt, và ông vào ra như chốn không người tôi lạ gì hè hè

Lão Thiết chiêu thức trầm trọng hơn, đòn nào cũng là đòn chí mạng, nên lão ý im ỉm, và tôi biết là đã xuất chiêu vì không thấy lên tiếng - ngậm khí điều tức vận công, đang lúc căng thẳng :))

Trăng trôi thong dong.
Tom ngồi hóng gió.
Tai mũi vểnh lên.
Tĩnh nằm trong động.


Mèo, Trăng và Thị trường.

BBs đang dùng cái tình lũng lẵng, nhởn nhơ, mập mờ sáng tối.... làm cho trader Tom phải căng cả ngũ hành sơn, giương tứ chi ngũ bá lên trông chừng....hè...hè, chẳng phải là sinh động lắm ru :))
 
Trăng trôi thong dong.
Tom ngồi hóng gió.
Tai mũi vểnh lên.
Tĩnh nằm trong động.


Mèo, Trăng và Thị trường.

BBs đang dùng cái tình lũng lẵng, nhởn nhơ, mập mờ sáng tối.... làm cho trader Tom phải căng cả ngũ hành sơn, giương tứ chi ngũ bá lên trông chừng....hè...hè, chẳng phải là sinh động lắm ru :))

Vũ điệu ma quái
Trăng sáng trời cao
Mèo lười duỗi cẳng
Đêm sắp tàn sao ...
 
Sống an vui

Ở đời ai mà chẳng muốn sống an vui. Và đạo Phật là nghệ thuật để sống an vui. Dĩ nhiên, an vui có nhiều cấp độ, từ bậc thấp, bậc trung đến bậc cao. An vui cao tột là an vui không còn bị hoàn cảnh làm cho giảm sút hư hoại.

Đời sống an vui đó đặt nền trên những nguyên lý đã được đạo Phật khám phá, đã trải nghiệm suốt 2600 năm nay. Người nào biết sử dụng, ứng dụng những nguyên lý ấy vào cuộc sống của mình thì được an vui hạnh phúc. Và tùy theo mức độ sử dụng, ứng dụng nhiều hay ít, tinh tế hay thô sơ mà con người có mức độ an vui nhiều hay ít, tinh tế hay thô sơ.

Xây dựng cuộc đời mình trên định luật nhân quả

Chúng ta thấy, từ lúc sinh ra, con người đã không bình đẳng về thân thể, trí óc, gia đình, hoàn cảnh xã hội… Ngay cả anh em cùng một cha mẹ, hoàn cảnh sống như nhau, cuộc đời họ cũng khác biệt nhau rất nhiều, từ khuynh hướng đến khả năng, may mắn, thọ yểu… Đó là sự khác biệt của rất nhiều nhân đã tạo ở những kiếp trước.

Nếu không dựa vào định luật nhân quả nghiệp báo thì với tất cả mọi khoa học của con người đều không thể giải thích một cách hợp lý tại sao có sự bất bình đẳng ngay từ khi mới sinh ra như vậy.

- Nếu cho là có một Thượng đế sinh ra con người, thì Thượng đế ấy không công bằng khi sinh ra người này nhiều thuận lợi hơn người kia.

- Nếu cho là mọi sự đều ngẫu nhiên, thì cõi người phải hỗn loạn. Khi không có một trật tự nào từ một định luật chung nào thì mọi sự đều có thể làm. Sự tự do căn cứ trên ngẫu nhiên là một lối sống hư vô chủ nghĩa.

Như thế, phải có định luật nhân quả mới có thể thiết lập được thế giới con người.

Sống theo định luật nhân quả, không gây nhân xấu, không làm những việc xấu là đã thấy bớt lo sợ, thế là đã có phần nào không sợ hãi (vô bố úy), như vậy là đã hạnh phúc rồi.
Định luật nhân quả cho phép con người tự do: tự do xây dựng đời mình, gây nhân tốt thì có quả tốt, gây nhân xấu thì có quả xấu. Chẳng có cái gì hay người nào khác có thể ngăn cản tiến trình nhân quả ấy được. Con người chỉ có thể sửa đổi hệ thống nhân quả của mình trên chính định luật nhân quả chứ không thể ‘an gian’ nó được.

Mọi phẩm tính của con người có được, từ sự gieo hạt, nuôi trồng, chăm bón, đều đặt trên định luật nhân quả. Tôn trọng định luật nghĩa là tôi tự trọng, tôi tự biết thương mình, tôi không tự phá hoại làm hư hỏng đời mình.

Trái lại, tôi xem cuộc đời tôi là một cơ hội độc nhất (vì dù có kiếp sau đi nữa, nó cũng không lặp lại hoàn cảnh bây giờ) để tôi chọn lựa nhân quả, tôi chọn lựa cuộc đời tôi.

Tôi tự do, nghĩa là tôi không trách cứ, đổ lỗi cho ai cả (trách cứ người nào hay hoàn cảnh nào chỉ là một cách lệ thuộc người đó hay hoàn cảnh đó).

Tôi bình đẳng, vì bất cứ ai cũng bình đẳng với tôi trong định luật nhân quả.

Tôi hạnh phúc vì không có gì có thể đụng chạm đến việc gieo nhân tốt của tôi, nghĩa là không gì phá hoại được việc tự xây dựng hạnh phúc của tôi.

Tôi không đố kỵ với người hạnh phúc hơn tôi, tôi biết đó là do nhân trước kia của họ: nếu muốn hạnh phúc như họ thì tôi cứ tạo nhân hạnh phúc nhiều hơn.

Tôi khoan dung vì tôi biết những lỗi lầm, những thất bại, những khổ sở của người khác sở dĩ có trong hiện tại chỉ vì họ không biết và không sống theo định luật nhân quả.

Mỗi ngày là cơ hội để gieo trồng và thọ hưởng hạnh phúc cho chính ta và người khác. Tôi không lo sợ mà thanh thản lạc quan. Tôi không phải giấu diếm điều gì, vì chẳng có ai có thể giấu mình trước sự vận hành của định luật nhân quả.

Ngay cả cái đúng, cái sai của cuộc đời đều do nhân quả mà suy xét, thiết định. Đúng là lợi, là tốt. Sai là hại, là xấu. Nhận thức luận (đúng, sai) là một với đạo đức học (tốt, xấu) và là một với kinh tế học (lợi, hại). Nói rộng ra, tất cả mọi ngành học thuật để tạo ra thế giới văn minh của con người đều liên thông nhau nhờ định luật nhân quả.

Không thể hiểu biết hết và nói hết về định luật nhân quả. Mỗi người chúng ta phải nghe, tư duy, thực hành nhân quả để hiểu biết và xây dựng cuộc đời chúng ta để được hạnh phúc như ý muốn.

Khi hiểu rõ định luật nhân quả vận hành như thế nào, chúng ta cũng biết cách thoát khỏi sự vận hành của định luật nhân quả. Đó là tự do của giải thoát và giác ngộ.

Theo Tìm hiểu đạo Phật.
 
- Nếu cho là mọi sự đều ngẫu nhiên, thì cõi người phải hỗn loạn. Khi không có một trật tự nào từ một định luật chung nào thì mọi sự đều có thể làm. Sự tự do căn cứ trên ngẫu nhiên là một lối sống hư vô chủ nghĩa.

Như thế, phải có định luật nhân quả mới có thể thiết lập được thế giới con người.

Sống theo định luật nhân quả, không gây nhân xấu, không làm những việc xấu là đã thấy bớt lo sợ, thế là đã có phần nào không sợ hãi (vô bố úy), như vậy là đã hạnh phúc rồi.
Định luật nhân quả cho phép con người tự do: tự do xây dựng đời mình, gây nhân tốt thì có quả tốt, gây nhân xấu thì có quả xấu. Chẳng có cái gì hay người nào khác có thể ngăn cản tiến trình nhân quả ấy được. Con người chỉ có thể sửa đổi hệ thống nhân quả của mình trên chính định luật nhân quả chứ không thể ‘an gian’ nó được.

Khổng-Tử đã nói: “Tam thập nhi lập, tứ thập nhi bất-hoặc, ngũ thập nhi tri thiên-mệnh, lục thập nhi nhĩ-thuận, và thất thập nhi tùng-tâm sở-dục bất du-củ.” Ngoài tuổi “tam thập nhi-lập,” con người ta đến 40 tuổi mới có trình-độ “tứ thập nhi bất-hoặc,” tức là có thể hiểu được lý-lẽ trong thiên-hạ, phân-biệt được điều phải điều trái, ai tốt ai xấu, và ít khi sai lầm; đến 50 tuổi mới có trình-độ “ngũ thập nhi tri thiên-mệnh,” tức là có thể hiểu được mệnh trời hay chân-lý của tạo-hóa; đến 60 tuổi mới có trình-độ “lục thập nhi nhĩ-thuận,” tức là có học-vấn và kinh-nghiệm trường đời chín-mùi, sự hiểu-biết và việc-làm mới chu-đáo, không thấy những gì nghe được là khó hiểu hay chướng-ngại, và có thể phán-đoán được ngay mọi việc; đến năm 70 tuổi mới có trình-độ “thất thập nhi tùng-tâm sở-dục bất du-củ” rất tự-nhiên, tức là khi 70 tuổi thì hễ nói hay làm một điều gì là tự-nhiên thể-hiện đúng chủ-tâm của mình, muốn sao được vậy, không vượt ra ngoài khuôn-khổ đạo-lý hay lẽ phải.

Người nay thông minh..hiếu học...cũng bét ra 40 mới hiểu..đạo.

nhân quả thì khoa học thừa nhận ở mặt nổi trong logic học, nhưng trong các quy luật..xuyên thời gian....thì còn để trống. bởi ...nghi hoặc và không tường minh, chỉ một Niềm Tin

NHưng thế có thể đã là đủ.....trong nhà nhiều khi đứa con được kỳ vọng nhất......lại đem lại thất vọng (*như bệnh tật, sỳ ke...), còn đứa con ..bị "bỏ lơ" (*không được kỳ vọng) lại là đứa ...hữu dụng......chỉ có thể hỏi trời ...mới biết hà aaaaaa

vậy nên hãy theo "luật nhân quả"-phật gia mà làm, bởi bỏ đi vài thoả mãn xấu....thì sự thoả mãn theo hướng tốt......vẫn dư sức tràn đầy..một đời người không hưởng hết. trừ khi bạn muốn khổ đau......để đẻ ra tiểu thuyết, hay "tốc tu hành" hiiiiiiiiii
 
Last edited by a moderator:
Người nay thông minh..hiếu học...cũng bét ra 40 mới hiểu..đạo. hiiiiiiiiii

Nói với phụ nữ có khác nịnh khéo lắm...xem ra lão Thiet đã ngộ phần lào....vì con đường tu hành phải nếm đủ mùi khổ, ông nào có tâm thì ngộ....hóa ra lão thiet...đang khởi đầu của săc....hè....hè.

Hợp với câu" Tứ Thập Nhi Bất Hoặc"....không thể nói 20, 30 đã biết khổ....lúc này mới bắt đầu sướng....hiiiiiii

@lao Thiet vận khí điều tức đến bể đan điền chưa....? hay bụng còn đang rỗng... do bị bà răng thâm bỏ đói vì...chứng chiên thì tèo mãi...lấy gì thu nhập...bà răng thâm...không lo bán áo...lão thiết không lên cầu bán đao lấy đâu để sống.:))
 
Last edited by a moderator:
Người nay thông minh..hiếu học...cũng bét ra 40 mới hiểu..đạo.

nhân quả thì khoa học thừa nhận ở mặt nổi trong logic học, nhưng trong các quy luật..xuyên thời gian....thì còn để trống. bởi ...nghi hoặc và không tường minh, chỉ một Niềm Tin

NHưng thế có thể đã là đủ.....trong nhà nhiều khi đứa con được kỳ vọng nhất......lại đem lại thất vọng (*như bệnh tật, sỳ ke...), còn đứa con ..bị "bỏ lơ" (*không được kỳ vọng) lại là đứa ...hữu dụng......chỉ có thể hỏi trời ...mới biết hà aaaaaa

vậy nên hãy theo "luật nhân quả"-phật gia mà làm, bởi bỏ đi vài thoả mãn xấu....thì sự thoả mãn theo hướng tốt......vẫn dư sức tràn đầy..một đời người không hưởng hết. trừ khi bạn muốn khổ đau......để đẻ ra tiểu thuyết, hay "tốc tu hành" hiiiiiiiiii

Hiểu về nhân quả sẽ có xu hướng có được niềm tin, có được niềm tin sẽ bớt nghi hoặc, bớt nghi hoặc sẽ giúp buông bỏ và hỉ xả, buông bỏ và hỉ xả giúp an định, an định giúp tỉnh giác, tỉnh giác giúp nhìn sâu hơn về nhân quả ...

Đại thể thì có thể có một sự diễn giải tương đối như vậy, tất nhiên có nhiều cách diễn giải khác.

Có chút tỉnh giác thì bớt tham sân si, bớt vô minh, biết thực ra cuộc sống cần gì và không cần gì, từ đó bớt tệ nạn xã hội từ ông to đến bà nhỏ, từ ông ở đỉnh cao quyền lực cho tới bà nông dân ...

Loài người có thể tránh được họa diệt vong (diệt vong là quy luật phát triển của muôn loài) nếu hiểu đạo, đó là lý do đạo tỉnh giác (đạo Phật) cần được phát huy.

Tỉnh giác là quan trọng, kể cả chơi chứng :))
 
Nhân lúc đợi kéo cưa lừa xẻ: Làm bài thơ tặng lão Tom:
>>>>> Hỡi Chàng Tôm.

Hỡi chàng da trắng tóc dài.
Know đã đợi một hai năm trời.
Cho nên mặt ủ chẳng tươi.
Sợ bạn "Chứng" cười chẳng dám nói ra.
Nhớ Tom lòng những thiết tha.
Làm thơ mà dán bên trong sàn HO - sàn Hose.
Phòng khi quay lại Tôm trông.
Thời Tôm mới thấu nỗi lòng nhớ thương.
Mối sầu là mối tơ vương.
Tom mà gỡ khỏi, Know thương trọn đời.

Ớ cái tình tang....mà con nhện...nó chăng tơ:))...mà sao lão Tom lại ngồi đây bàn đạo pháp...chẳng phải là...cái thứ có từ " Chơi" hay sao....Khứa...khứa. Đừng có mà giận tím mặt đấy....he...hè.
 
Last edited by a moderator:
Nhân lúc đợi kéo cưa lừa xẻ: Làm bài thơ tặng lão Tom:
>>>>> Hỡi Chàng Tôm.

Hỡi chàng da trắng tóc dài.
Know đã đợi một hai năm trời.
Cho nên mặt ủ chẳng tươi.
Sợ bạn "Chứng" cười chẳng dám nói ra.
Nhớ Tom lòng những thiết tha.
Làm thơ mà dán bên trong sàn HO - sàn Hose.
Phòng khi quay lại Tôm trông.
Thời Tôm mới thấu nỗi lòng nhớ thương.
Mối sầu là mối tơ vương.
Tom mà gỡ khỏi, Know thương trọn đời.

Ớ cái tình tang....mà con nhện...nó chăng tơ:))...mà sao lão Tom lại ngồi đây bàn đạo pháp...chẳng phải là...Khứa...khứa.

:-?

Này ông thợ mộc cò cưa
Không lo lừa xẻ trời mưa bây giờ
VNI muôn thuở ỡm ờ
Chẳng lo rút củi lại chờ múa trăng?
 
Đã chơi thì phải vui, ko vui ko chơi, mà đã tỉnh thì sao ..vui :D

ối,,,đau đầu wa, ha..ha :))

Ờ...chuẩn. Chơi mà không vui thì chơi làm dzề nhỉ...?

Chạy vất cả dép guốc lại...:)) Tom sợ môn: Sư Tử Hống....hè....hè.
 
Ờ...chuẩn. Chơi mà không vui thì chơi làm dzề nhỉ...?

Chạy vất cả dép guốc lại...:)) Tom sợ môn: Sư Tử Hống....hè....hè.

Ok đã chơi thì ăn nhằm gì mấy cái guốc dép hở ông. Chỉ là nhìn chưa thấy hừng đông nên vẫn uống rượu thưởng trăng thôi ...
 
Nhân lúc đợi kéo cưa lừa xẻ: Làm bài thơ tặng lão Tom:
>>>>> Hỡi Chàng Tôm.

Hỡi chàng da trắng tóc dài.
Know đã đợi một hai năm trời.
Cho nên mặt ủ chẳng tươi.
Sợ bạn "Chứng" cười chẳng dám nói ra.
Nhớ Tom lòng những thiết tha.
Làm thơ mà dán bên trong sàn HO - sàn Hose.
Phòng khi quay lại Tôm trông.
Thời Tôm mới thấu nỗi lòng nhớ thương.
Mối sầu là mối tơ vương.
Tom mà gỡ khỏi, Know thương trọn đời.

Ớ cái tình tang....mà con nhện...nó chăng tơ:))...mà sao lão Tom lại ngồi đây bàn đạo pháp...chẳng phải là...cái thứ có từ " Chơi" hay sao....Khứa...khứa. Đừng có mà giận tím mặt đấy....he...hè.

Ừa, ối a cái tình là cái tình ...tang
Lỡ thương...ối a...chẳng nói...ví von....í a...ví von chi ....cái sàn Ho :D
Nõn tơ trót buộc...í a...trót buộc...cõi tình mơ
Chẳng thương...ối a... sao thấu...í a...tận tường...ối a...đố tận tường...cái mối sầu.....là ai vương ?!

:))
 
Ừa, ối a cái tình là cái tình ...tang
Lỡ thương...ối a...chẳng nói...ví von....í a...ví von chi ....cái sàn Ho :D
Nõn tơ trót buộc...í a...trót buộc...cõi tình mơ
Chẳng thương...ối a... sao thấu...í a...tận tường...ối a...đố tận tường...cái mối sầu.....là ai vương ?!

:))

Vương tình tình phụ
Vương tiền tiền chê
vương người người bỏ
Vương đời đời ... khứa khứa

Khứa khứa quả nhiên lợi hại :))
 
Back
Top