VC-Thiền quán

Mắm tôm mời cha nội kia chứ mời gì tôi hả lão.

Đã là thiền thì không còn tốt xấu hay dở, chỉ có mê tỉnh. AQ là mê, chứ AQ không phải cái gì để ghét bỏ. Đó chẳng là case hay thì là gì.

Hỉ xả với cái dở của chính mình mới là hỉ xả khó nhất, hay bị vòng vèo né tránh nhất ...

nghĩa là mời hai lão đó...hiiiiiiii

case khác.......case này là cái này là cầy đã ...ăn vừa xong hiiiiiiiiii

À......lão nghĩ là tui tự hào...quá à........ừ: thâm đấy...hiiiiiiiiiii
 
bàng rơi thu hận
thân to như núi tim như hạt
ngàn năm đắm chìm


NB: thu hà nụi........lá bàng vàng rơi đầy.......nhớ nguyễn huệ....ngàn thu hận.....BB vịt như cỏ....nhưng toàn hạng thân lớn ....mà trái tim thỏ (*không có trí đồ vương)..thành ra giang sơn vẫn ngàn năm .....chìm trong bể khổ........bao giờ mới "sánh cùng năm châu"????

Thôi không thù hận
Tim nhỏ tim to
BB bán báo
Chung dựng cơ đồ

Đừng trách BB :))
 
nghĩa là mời hai lão đó...hiiiiiiii

case khác.......case này là cái này là cầy đã ...ăn vừa xong hiiiiiiiiii

À......lão nghĩ là tui tự hào...quá à........ừ: thâm đấy...hiiiiiiiiiii

Case của lão đấy, xin đừng trách đa đa, quên, bê bê ...
 
Không Có Gì Hiện Hữu

(Sưu tầm tặng lão bổ củi)

Thiết đạo trưởng, khi còn là một thiền sinh trẻ, đi viếng hết thiền sư này đến thiền sư nọ.

Ngài đến thăm đại sư Don của chùa (lúc đó chưa có tên vì chưa được cấp sổ đỏ).

Muốn tỏ sự chứng ngộ của mình, đạo trưởng nói: "Một cách rốt ráo, thì Tâm, Phật, và Chúng sinh chẳng hề hiện hữu. Thật tướng của mọi pháp là Không. Không có Thọ, Tưởng, Hành, Thức. Không có gì để cho và không có gì để nhận."

Đại sư Don ngồi hút thuốc lào yên lặng, chẳng nói gì. Bỗng nhiên ngài dùng ống điếu bằng trúc đập Thiết đạo trưởng một cái làm cho chàng thanh niên nỗi giận, tính rút đao ra phân phải trái.

"Nếu chẳng có gì hiện hữu," Đại sư hỏi, "vậy thì cơn giận từ đâu đến?"

(Internet)
 
(Sưu tầm tặng lão bổ củi)

Thiết đạo trưởng, khi còn là một thiền sinh trẻ, đi viếng hết thiền sư này đến thiền sư nọ.

Ngài đến thăm đại sư Don của chùa (lúc đó chưa có tên vì chưa được cấp sổ đỏ).

Muốn tỏ sự chứng ngộ của mình, đạo trưởng nói: "Một cách rốt ráo, thì Tâm, Phật, và Chúng sinh chẳng hề hiện hữu. Thật tướng của mọi pháp là Không. Không có Thọ, Tưởng, Hành, Thức. Không có gì để cho và không có gì để nhận."

Đại sư Don ngồi hút thuốc lào yên lặng, chẳng nói gì. Bỗng nhiên ngài dùng ống điếu bằng trúc đập Thiết đạo trưởng một cái làm cho chàng thanh niên nỗi giận, tính rút đao ra phân phải trái.

"Nếu chẳng có gì hiện hữu," Đại sư hỏi, "vậy thì cơn giận từ đâu đến?"

(Internet)

hiiiiiiiiii được đó.............

"Nếu chẳng có gì hiện hữu," Đại sư hỏi, "vậy thì cơn giận từ đâu đến?"

"nếu chẳng có hiện hữu" cất lên......là thừa nhận hiện hữu hiiiiiiiiiii hỷ lạc ái ố bi phẫn.....đến từ thế gian ....bi phẫn....dính gì đến hiện...hay không hiện,

nếu không giận.....thì không phải lối hành xử con người, khác chi không đi ngũ cốc luân hồi.....mà đòi hết đau bụng khứa khứa

túm váy: là lời......chưa tỉnh giác của lão Tom nghiền an cờ hồ , mạo danh bồ tát Don hiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii
 
Thôi không thù hận
Tim nhỏ tim to
BB bán báo
Chung dựng cơ đồ

Đừng trách BB :))

UỐng chung rượu.....say rùi hát.......của thế gian lại trả thế gian.......thỏa trí hay không?.......thì cũng xanh cỏ......đời vô thường

nhưng nếu cất tiếng "bất thường" khác gì nhạn lạc bếp than hiiiiiiiiiiiiiii thế nên bồ tát liu không có nước mắt.....phải dùng tạm nước mắm tôm
 
(Sưu tầm tặng lão bổ củi)

Thiết đạo trưởng, khi còn là một thiền sinh trẻ, đi viếng hết thiền sư này đến thiền sư nọ.

Ngài đến thăm đại sư Don của chùa (lúc đó chưa có tên vì chưa được cấp sổ đỏ).

Muốn tỏ sự chứng ngộ của mình, đạo trưởng nói: "Một cách rốt ráo, thì Tâm, Phật, và Chúng sinh chẳng hề hiện hữu. Thật tướng của mọi pháp là Không. Không có Thọ, Tưởng, Hành, Thức. Không có gì để cho và không có gì để nhận."

Đại sư Don ngồi hút thuốc lào yên lặng, chẳng nói gì. Bỗng nhiên ngài dùng ống điếu bằng trúc đập Thiết đạo trưởng một cái làm cho chàng thanh niên nỗi giận, tính rút đao ra phân phải trái.

"Nếu chẳng có gì hiện hữu," Đại sư hỏi, "vậy thì cơn giận từ đâu đến?"

(Internet)

Cho them cai dieu cay nua rồi nói: " Đau cũng chính là vui sướng - hay vui sướng bao nhiêu cũng chính là đau". hề...hề.

G/L
 
Thu đến chở mùa về.
Lúa vàng thơm ngoài ngõ.
Nồng nàn mùi heo may.

Tiếng chuông thiền xa tắp.

Thấp thoáng bóng hình ai.

Người nhân từ độ khắp.

Hỉ lạc chốn trần ai......


G/L to all.
 
Thu đến chở mùa về.
Lúa vàng thơm ngoài ngõ.
Nồng nàn mùi heo may.

Tiếng chuông thiền xa tắp.

Thấp thoáng bóng hình ai.

Người nhân từ độ khắp.

Hỉ lạc chốn trần ai......


G/L to all.

Đại sư vẽ đẹp nhỉ ...
 
Đại sư vẽ đẹp nhỉ ...

Đang vụ hè thu, lúa vàng chín rộ....cảm nhận trên từng bước chân đi, mùi hương trong gió nồng nàn thoảng bay....Bóng hình người mẹ (....) hiền hòa như nhắc nhở những nhân sinh ở cõi vô thường... hãy trở về với bản lai đẹp đẽ.

G/L
 
(Sưu tầm tặng lão bổ củi)

Thiết đạo trưởng, khi còn là một thiền sinh trẻ, đi viếng hết thiền sư này đến thiền sư nọ.

Ngài đến thăm đại sư Don của chùa (lúc đó chưa có tên vì chưa được cấp sổ đỏ).

Muốn tỏ sự chứng ngộ của mình, đạo trưởng nói: "Một cách rốt ráo, thì Tâm, Phật, và Chúng sinh chẳng hề hiện hữu. Thật tướng của mọi pháp là Không. Không có Thọ, Tưởng, Hành, Thức. Không có gì để cho và không có gì để nhận."

Đại sư Don ngồi hút thuốc lào yên lặng, chẳng nói gì. Bỗng nhiên ngài dùng ống điếu bằng trúc đập Thiết đạo trưởng một cái làm cho chàng thanh niên nỗi giận, tính rút đao ra phân phải trái.

"Nếu chẳng có gì hiện hữu," Đại sư hỏi, "vậy thì cơn giận từ đâu đến?"

(Internet)

Nghe như Tom đang hỏi ai đó....?
 
Thu đến chở mùa về.
Lúa vàng thơm ngoài ngõ.
Nồng nàn mùi heo may.

Tiếng chuông thiền xa tắp.

Thấp thoáng bóng hình ai.

Người nhân từ độ khắp.

Hỉ lạc chốn trần ai......


G/L to all.

Bác Don sao không cho nắng vàng vào nhi? :D
Có nắng vàng mới có lúa vàng được chứ nhỉ...
(tham 1 tí cũng không sao bác hỉ)
 
Nghe như Tom đang hỏi ai đó....?

1.Bác Tom đang định nghĩa về phật pháp.

2.Quán chiếu thực tế vào lý thuyết, xem có gì mâu thuẫn.

3. Dùng 1 mũi tên bắn đôi, 3 con nhạn. Con nào bay yếu và chậm thì trúng tên rơi xuống đất....hề...hề.

Bác Thiet biết nhưng làm thinh, không ra trả lời vì sợ trúng kế của Tom. Mình thì bị trúng tên nên rơi cái bịch xuống đất, làm bài thơ hóa giải....

G/L
 
Bác Don sao không cho nắng vàng vào nhi? :D
Có nắng vàng mới có lúa vàng được chứ nhỉ...
(tham 1 tí cũng không sao bác hỉ)

Thực ra là có rồi đấy " Nồng nàn" mùi heo may. Không có nắng làm sao có heo may...

Nắng thu nhẹ, hanh, mùi hương bay trong gió....hề...hề. Lão sư còn si lắm....:))

Nói về chủ đề này mà thiếu bác Giailang thì thiếu hẳn hình ảnh ông " thanh niên đi gánh nước, bổ củi"....:))

G/L
 
Last edited by a moderator:
UỐng chung rượu.....say rùi hát.......của thế gian lại trả thế gian.......thỏa trí hay không?.......thì cũng xanh cỏ......đời vô thường

nhưng nếu cất tiếng "bất thường" khác gì nhạn lạc bếp than hiiiiiiiiiiiiiii thế nên bồ tát liu không có nước mắt.....phải dùng tạm nước mắm tôm

Bác Thiet mà say, thế thì không phải phí mất công luyện võ lắm sao?

Hay gặp phải tiết thu mát mẻ, uống tí rượu, nhớ việc gặm cái " Đùi chó + mùi mắm tôm" mà tức cảnh sinh tình. :))

Có lẽ cũng là vô thường nhỉ?

G/L
 
Last edited by a moderator:
1.Bác Tom đang định nghĩa về phật pháp.

2.Quán chiếu thực tế vào lý thuyết, xem có gì mâu thuẫn.

3. Dùng 1 mũi tên bắn đôi, 3 con nhạn. Con nào bay yếu và chậm thì trúng tên rơi xuống đất....hề...hề.

Bác Thiet biết nhưng làm thinh, không ra trả lời vì sợ trúng kế của Tom. Mình thì bị trúng tên nên rơi cái bịch xuống đất, làm bài thơ hóa giải....

G/L

Đó là cái nhị nguyên mà ai cũng phải đối diện, là "có" với không". Con nhạn Thiết Kiều dính chưởng rồi còn gì cụ Don, lão ý bảo là "có" còn gì ...
 
Thực ra là có rồi đấy " Nồng nàn" mùi heo may. Không có nắng làm sao có heo may...

Nắng thu nhẹ, hanh, mùi hương bay trong gió....hề...hề. Lão sư còn si lắm....:))

Nói về chủ đề này mà thiếu bác Giailang thì thiếu hẳn hình ảnh ông " thanh niên đi gánh nước, bổ củi"....:))

G/L

Có thể coi là si, cũng có thể coi là hỉ, chả biết được ...
 
Bác Thiet mà say, thế thì không phải phí mất công luyện võ lắm sao?

Hay gặp phải tiết thu mát mẻ, uống tí rượu, nhớ việc gặm cái " Đùi chó + mùi mắm tôm" mà tức cảnh sinh tình. :))

Có lẽ cũng là vô thường nhỉ?

G/L

Tiết thu mát mẻ
Xẻ cái đùi chó
Mó tí mắm tôm
Hôm nay hỉ xả :))

Thiết lão đón trung thu
 
Back
Top