Thực sự nó không phải là đã đầy, mà là ý nghĩ "mình không thích đọc nó" hay "có lẽ thế là đủ" (biến thể của "mình không cần đọc nó"). Trạng thái đầy thực sự là trạng thái của ám ảnh, nghĩa là bạn không thể dứt được các dòng suy nghĩ miên man vô tận, những hình ảnh lộn xộn nhiều đến mức bạn không thể tách nổi ra hay nhớ nguồn gốc của những ký ức đó từ đâu. Khi ở trạng thái đầy, bạn sẽ bải hỏai chán chường giống như một người bội thực. Nếu ai đó ở trạng thái này, ngủ không phải là một giải pháp hay. thay vào đó, người ấy rất nên tham gia một cuộc chơi mạo hiểm như leo núi, đi vào sa mạc, vật lộn mưu sinh trong tình trạng thiếu thốn nhất. Bởi trong những hòan cảnh đặc biệt đó, mọi thông tin thừa sẽ được não bộ tự sắp xếp hoặc loại bỏ để dành cho các suy tính sinh tồn cũng như ghi nhớ mọi thông tin cần cho sinh tồn, mà những thông tin này thường không bằng một góc nhỏ bé nhất của đống rác thông tin có trước đó.
Vạy vấn đề của bạn không phải là xả bớt cookies, mà là partitioning (thay đổi nếp sinh họat), reformat(tăng cường độ tập luyện thể thao) rồi tổ chức cấu trúc lưu trữ hợp lý (để não tự chọn cách ghi nhớ)