thietkieutam
Well-Known Member
Theo em nếu theo quan điểm đạo thì phải quay lại cái gốc rể của mọi vứn đề là qui luật nhân quả tạo ra phước hay nghiệp của mỗi con người.
Theo kinh Phật dạy mỗi mỗi cái việc làm thiện ác xấu tốt của mỗi cá nhân sẽ thọ báo trong chính thân tướng thanh thô sướng khổ của mỗi con người. Thế nên khoa tướng số học/ chiêm tinh học có thể dự đoán trúng hơn 90% số mệnh của mỗi con người thông qua hình dong, tướng mạo, tiếng nói....nó cũng nói lên tính cách, khả năng về nghề nghiệp sẽ làm ...
Trở lại trường hợp của nhân vật trên kia (hay nói lại về một nhân vật nữ nào đó mà có lần em đã được nghe trên 4rum này khi chị ấy chịu chấp nhận một số phận quá khổ, quá éo le mà vẫn nhắm mắt chấp nhận ....và nếu giả thiết như nếu nó rơi vào tay chúng ta ta sẽ hành xữ khác). Chính cái nghiệp phước hay nói theo ngôn từ kế toán cho dễ hình dung là các khoản nợ/có do mình đã tích lũy từ nhiều đời nó làm nên cái số phận như vậy. Có thể mình bảo anh ấy hâm và dở hơi khi việc nhà không lo mà lại đi lo vác tù và hàng tổng nhưng ...chắc anh ấy cũng có đắn đo, có đặt lên cân xuống ...nhưng "số phận sẽ run rủi" là sao lại cứ gặp hoài những người bị hai ...rồi lại cầm lòng ngó ngơ không được và lại phải ra tay. Thời gian 15 năm cứ tái đi diễn lại không hẳn chỉ là chuyện tình cờ.
Em nghĩ nếu theo cái suy nghĩ bình thường thì phản ứng như Lơn chân nhân là OK. Có thể trên góc độ XH thấy 1 người làm việc bao đồng có hiệu quả, có thể XH nên xem xét nên có một "cơ chế" động viên để làm cho anh đó được đền bù và làm bài học cho người khác biết sống tốt đẹp hơn.
Nhưng nếu trên quan điểm về đạo pháp thì anh ấy nên phải tự cố gắng mà lo lắng trách nhiệm với con cái/gia đình...mà vẫn lo không nổi thì cũng đành cắn răng mà vượt qua chứ đừng "đòi hỏi" để mà trả cho xong cái nợ (mà cũng có thể là lời hứa hay nguyện ) từ tiền kiếp của mình và nếu cái sự đời nó cứ run rủi mà hay đụng mấy thằng cướp thì cứ vô tư mà giúp đỡ ...
Thế nên nếu tìm hiểu sâu về luân hồn và nhân quả... sẽ thấy nhiều cái còn éo le/đáng sợ / khủng khiếp và khó hiểu và khó giải thích hơn nhiều lắm các cụ ah. :)
OK! nhân quả tạo ra chúng ta....mỗi người một khác hiiiiiiiiii
nhưng bác bị nhầm...như lão Tom....vụ đó chỉ là ví dụ-chiếc lá đầu tiên.......để chúng ta tự soi tâm mình...đây là phép tu ngắn nhất
vậy bác hãy góp vài chiếc lá......và sẽ cảm nhận được một góc tâm người khác.......đơn giản chỉ là ham học....hay thực có tâm bồ tát hiiiiiiiiiiiiii
tất nhiên: đây là phép tu chân thật.......nên lão Liu đâu dám hiện hình....vì nếu tâm lão là ma hình, những lời nói hàng ngày....chẳng qua là kinh kệ nói... thì ...hầu ca-lão Don....sẽ xử đẹp ngay. nhưng nếu không soi mình.......thì tu đến bao giờ.......hiiiiiiiiiii
NB: đây là ý kiến của tui về đại ca T
+ chiếu theo đạo.....hành hiệp chữ nghĩa.....là người có tâm bồ tát....cụ thể là tâm bồ tát "quán thế âm"...tất nhiên anh ta chỉ là người....đâu có phải bồ tát mà đòi anh mười phân đẹp..như bồ tát
+ đừng lẫn lộn...anh ta số nghèo....thì XH cho anh ta quyền xin giúp đỡ. đừng lên trộn hai làm một, người nghèo, kẻ giàu đều có thể hành hiệp chữ nghĩa
+ nếu chiếu theo luật: VN là nước pháp quyền, nhưng luật ghi rõ.....an ninh trật tự là trách nhiệm toàn dân. CA chỉ là lực lượng xung kích tiên phong. Do vậy hành động của anh ta chẳng có gì gọi là ....chống lại pháp quyền như ..báo lá cải dân trí cả. nếu toàn dân .....là bọn thỏ đế, đợi Ca đến.....thì cái ác hoành hành, tội phạm nhởn nhơ. một câu rất hay của phó chủ tịch UBND TP.HCM là "tôi là người tốt, chẳng có lý gì phải sợ kẻ xấu cả" . tất nhiên nói là vậy, nhưng chúng ta là dân..mọt sách, chói gà không chặt.....nếu không cần thiết, thì bỏ qua...hiiiii