Tri thức là vô tận, điều ấy tôi biết rõ. Chính vì thế tôi cũng biết rất rõ là còn vô vàn điều tôi chưa biết, bởi những gì tôi biết chỉ là một góc vô cùng nhỏ của tri thức, cho dù là tri thức ẩn sau kho tàng của Phật giáo. Chỉ riêng về phần nhỏ nhoi này, nhiều cao tăng đã ước có một cuộc sống bất tử để học hỏi, và tương truyền là có những vị sống trong dãy Himalaya đã hàng thế kỷ, luyện thành kim cương bất hoại trong băng tuyết để có thời gian thu nạp kiến thức thỏa mãn lòng khát khao kiến thức của họ, theo cách mà Phật giáo gọi là tinh tấn.
Em cũng rất cảm phục bác gailang về một kho kiến thức khổng lồ và "đa hệ" của bác. Kiến thức của bác quả thực rất rộng và cũng rất sâu. Có lúc em thắc mắc liệu để "sở hữu" được chừng ấy khối lượng kiến thức thì bác thu nạp nó bằng cách nào và làm sao cất giữ nó ở từng "ngăn tủ" rất riêng biệt và rất hệ thống. Và liệu có lúc nào bác bị loạn chưởng vì trong khi mình "nạp" nhiều loại, nhiều nguồn kiến thức khác nhau mà chúng "chưa kịp tương thích" và ...chúng oánh nhau không? ...:))
Tuy nhiên em cũng có thắc mắc rằng không biết tất cả những cái tri thức bác đã thâu nạp làm sao bác đã "tiêu hóa" cho nó trở thành cái biết Tự giác/trực giác. Vì theo như em hiểu chỉ có cái biết của trực giác mới thật sự là cái biết "trong sạch", nó không còn bị méo mó qua lăng kính tưởng vọng của thức.
Em được nghe hiểu biết - tri kiến cũng chính là một pháp môn tu để giải thoát. Con đường này ngắn nhất ở cũng từng mức đòi hỏi cao nhất và khó nhất. Trong kinh sách đã từng nói rất nhiều về việc Phật Di lạc ra đời chèo thuyền Bát nhã vớt độ chúng sinh. Ngày xưa cứ được nghe Thuyền Bát nhã là con thuyền không có đáy mà không hiểu nghĩa kinh. Giờ thì em hiểu Thuyền Bát nhã chính là trí tuệ bát nhã của các bậc cao tăng. :)
Tôi cũng biết cuộc sống của tôi là hữu hạn, và thay vì tìm cách kéo dài hơi thở của mình, tôi gieo vào ý thức của các bạn hạt giống của sự khát khao hiểu biết, tìm hiểu những điều mà tôi chưa biết hay không đủ thời gian để học hỏi.
Em thấy bác không nhận mình là một hành giả, nhưng thực ra em thấy việc bác làm như thế này cũng không khác gì với việc nhiều bậc phát tâm phát nguyện và thực hành. Em nghe Thầy em dạy rằng sống trong đời mà biết sống cho tốt cũng chính là tu rồi, chứ không phải cứ nói tu nhưng chưa làm được điều gì giúp ích cho ai. :)
Cám ơn bác giailang vì những điều bác đã chia sẻ rất nhiều. :)