Vọng ...nhiều nghĩa lém: HY vọng, tiếng vọng, kỳ vọng, chuông vọng....nhưng nghĩa của nó là cái ảnh của một cái nào đó, tức là không thật
Do vậy chính vọng càng không thật, chỉ là khái niệm....có thể của bác LIU design
Khứa khứa, giỡn các bác chút mà hóa ra cái từ chính vọng ngốn mất mấy trang. Thui, tui xin nhận lỗi là người đã đốt quả sưa trong lớp của các bạn.
Trong giáo lý nhà phật, chính niệm nghĩa là không còn vọng tưởng. Trong đạo của Lão tử, khái niệm này cũng được nhắc đến, đó là Vô vọng. Và khái niệm này cũng được đưa vào 1 trong 64 quẻ của Kinh Dịch, đó là quẻ Thiên Lôi Vô vọng. Việc của tui là dùng logic hình thức và cặp phạm trù của Triết học biện chứng "Có-Không" để nặn ra một thứ gọi là chính vọng, thực chất là vô vọng đổi tên.
Nghĩa là tui đã đánh lừa giác quan của các bác, khóac cho Vô vọng một cái áo có tên là chính vọng.
Có thể thấy dấu ấn của vô vọng trong tu tập thiền/đạo/võ, là khái niện "vô đắc sở cầu" trong khi đang cố gắng vượt bản thân của người luyện tập.
Vô đắc sở cầu, nghĩa là không mong muốn đạt được. Khái niệm này có thể lý giải rất hiện đại và đời thường, bằng cách lấy đảo nghĩa của "tất đắc sở cầu", hay mong muốn làm bằng được:
Huấn luyện viên điền kinh dạy các tuyển thủ: "Muốn chạy cán đích 100m, hãy tưởng tượng đích xa hơn vạch chạm đích 10m, và cố bứt phá từ 85m cho đến tận 110m". Đương nhiên đặt đích xa hơn là để tuyển thủ cố gắng hơn, tuy nhiên nó cũng hạn chế nỗ lực của tuyển thủ chỉ cố sức đến 105m, do vậy
đắc sở cầu ở đây giới hạn tâm trí của người luyện tập và kìm nén năng lực của họ.
Ngược lại, "vô đắc sở cầu" có ý nghĩa khích lệ vô hạn, đại ý là "cứ cố gắng đi, nỗ lực sẽ được đền đáp", nhưng không giới hạn lúc nào được đền đáp và đền đáp thế nào.
Vậy vô vọng liên hệ gì tới "vô đắc sở cầu"? Một người luyện thiền khi xác định luyện thiền vì công năng đặc dị sẽ sớm bị giới hạn bởi các công năng đặc dị đó, dần lãng quên mất mục tiêu cuối cùng và chính yếu của thiền là định tâm. Và mải đuổi theo công năng đặc dị, tâm bắt đầu sinh nhiều ham muốn, đố kỵ, mê muội, đuổi theo cái phương tiện/ tác dụng phụ mà quên mất mục đích.
Trong khi đó, một người tâm niệm "vô đắc sở cầu" chỉ biết ngày qua ngày tìm cách kiểm sóat tâm trí mình, không bằng lòng với những cột mốc trên chặng đường phấn đấu, họ sẽ đạt đến cái mà có khi sư phụ của họ cũng không nghĩ đến. Vì họ không bị trói buộc bởi các cột mốc ven đường.