Phát Lộc
Well-Known Member
mục tiêu của bước này là tâm thân bình nhất mà anh, hihi....Cũng chẳng cần điều tức, tâm bình tất khí tịnh
thế nên phải làm ....phản đề, hihi...
mục tiêu của bước này là tâm thân bình nhất mà anh, hihi....Cũng chẳng cần điều tức, tâm bình tất khí tịnh
tất cả những gì mình thấy (or tưởng thấy) sao ko xem đó như 1 diện của cuộc sống, như lẽ thường tình cest la vie ?! để tâm tư dc bình lặng và vui vẻ, vậy có nên hơn ko?Hi hi hi ...Bái bai các bác trong quán tu nhé. Em thấy quán của các bác lâu rồi nhưng ko muốn ghé. Bữa trước bỗng có hứng thú thì vào xem có gì nhưng thấy càng ngày càng xa đà vào những điều vô bổ.
Thương thay cho kiếp con người. Chúng ta được trao quyền tự do nhưng không dám nhận lãnh mà chỉ hài lòng với thân phận của những con cừu.
thiển cận em hiểu thì chắc Ngài nhắc đến huệ mẫn, nhưng ko phải trí tuệ như mình biết & tưởng. để đạt dc huệ ấy có khi phải buông bỏ cái trí tuệ thế gian....Nhưng biết khi nào mới đạt đến cái trí này.
Mỗi lần thấy anh @Bro nói về "trực chỉ nhân tâm" thấy Bon cũng có hứng thú lắm. Tùy Bon thôi. :)mục tiêu của bước này là tâm thân bình nhất mà anh, hihi....
thế nên phải làm ....phản đề, hihi...
anh à, em ko hề biết những khái niệm, và em cũng ko bám víu vào bất kì khái niệm đi trc (có trc) nào, :) em ưa tự mình trải nghiệm để tự đưa ra các khái niệm chính xác của mình mà mình là ng cảm thụ nó...Mỗi lần thấy anh @Bro nói về "trực chỉ nhân tâm" thấy Bon cũng có hứng thú lắm. Tùy Bon thôi. :)
anh à, em ko hề biết những khái niệm, và em cũng ko bám víu vào bất kì khái niệm đi trc (có trc) nào, :) em ưa tự mình trải nghiệm để tự đưa ra các khái niệm chính xác của mình mà mình là ng cảm thụ nó...
ps: em rất sợ cái cách mà: cái kết quả, cái hành sự, cái thao tác của mình, cách thức của mình có giống, có như, có đúng với các pháp đã hiện hữu sẵn có trc đây ko. như thế giống như mình phải gò mình vào 1 khuôn mẫu có sẵn, cái khuôn mẫu thuộc đặc tính của ng khác và phù hợp với thể tạng lẫn nghiệp tạng của ng ấy. em chọn trải nghiệm theo cách của mình và ồ lên gọi tên sự việc khi nhận ra nó bằng chính sự tham gia của mình vào đó....
theo em, đọc văn tự và hiểu ý nghĩa của nó ko phải là ngộ. chỉ có thực nghiệm bản thân để có dc ngộ mà thui.
Đời thường là trải nghiêm, kinh nghiệm trong đạo là chứng nghiệp = thực chứng, thực tu.
Lâu ngày, 1 cách tự nhiên không khiên cưỡng với sự tĩnh lặng của tâm nó sẽ cho bạn lời nói chân thât = chân lý. Nằm ở phần đáy hồ không phải trên mặt nước gọi là tàng thức= tâm nguyên thủy không hòa nhập, không tách rời, không phân biệt. Nó là chính nó....hiiiii
Táo chưa quen với "luật bất thành văn" của thiền quán. Ở đây có cái trò trêu nhau để luyện khả năng giữ bình tĩnh; mượn kinh văn để nói người. Liu nó trêu Táo chứ không trêu Đại Thủ Ấn.Tôi không hiểu nỗi tại sao thầy có thể viết được những lời như thế mà có thể phụ họa với lão Thiết đi trêu đùa nội dung của bài Đại Thủ Ấn?
À, thì ra là trích dẫn ĐTA để minh họa, nhưng mấy lão ấy cứ tưởng đó là của đệ.Táo chưa quen với "luật bất thành văn" của thiền quán. Ở đây có cái trò trêu nhau để luyện khả năng giữ bình tĩnh; mượn kinh văn để nói người. Liu nó trêu Táo chứ không trêu Đại Thủ Ấn.
bác táo ko thấy những tranh luận như thế này rất ư là vô bổ hay sao?!À, thì ra là trích dẫn ĐTA để minh họa, nhưng mấy lão ấy cứ tưởng đó là của đệ.
Câu hỏi đáng để suy nghĩ. Thật ra bắt đầu từ lời khuyên của huynh giailang, cẩn thận kẻo "tâm thần phân liệt", thấy @May lo sợ, tôi sợ bác ấy bỏ dỡ nữa chừng, tôi biết bác ấy tập gì và mọi người trên đây tập gì, cố chứng minh với mọi người nếu quán cái tâm thì chẳng có gì phải lo sợ cả, sử dụng Đại Thủ Ấn để minh họa, thế rồi sa đà mãi. Cảm ơn bạnbác táo ko thấy những tranh luận như thế này rất ư là vô bổ hay sao?!
Ai mà không biết cái đó không phải của lão. Lão quả lả giỏi hua tay... hiiiii. Lão thử đọc lại các bài của tớ có câu nào phân tích hay bình luận về ĐTA không. Những thứ như thế tuyệt nhiên tớ không dám động, không luận bàn vì không biết nguồn, không thuộc dòng của tớ, đó là nguyên tắc lão à....hiiiiiÀ, thì ra là trích dẫn ĐTA để minh họa, nhưng mấy lão ấy cứ tưởng đó là của đệ.
bác táo ko thấy những tranh luận như thế này rất ư là vô bổ hay sao?!
Chị cũng nghĩ như Nâu. Ngài nói đến cái trí bát nhã ba la mật (đã qua khỏi bờ sinh tử) rồi.thiển cận em hiểu thì chắc Ngài nhắc đến huệ mẫn, nhưng ko phải trí tuệ như mình biết & tưởng. để đạt dc huệ ấy có khi phải buông bỏ cái trí tuệ thế gian....
Chị cũng nghĩ như Nâu. Ngài nói đến cái trí bát nhã ba la mật (đã qua khỏi bờ sinh tử) rồi.
Nàng TTN mới nhăc đến cái trí tuệ tuyệt mỹ của "bờ bên kia" thế này, vậy mà không biết ai làm nàng buồn bực gì, nàng lại bỏ quán ra đi ngang ..."từ chỗ ni của bờ bên nì rùi" ?!
Đọc cái bold đó là hỉ xả ngay thầy ợ.Ai mà không biết cái đó không phải của lão. Lão quả lả giỏi hua tay... hiiiii. Lão thử đọc lại các bài của tớ có câu nào phân tích hay bình luận về ĐTA không. Những thứ như thế tuyệt nhiên tớ không dám động, không luận bàn vì không biết nguồn, không thuộc dòng của tớ, đó là nguyên tắc lão à....hiiiii
Nay mùng môt hỉ, xả lão nhé để cả tháng tất thảy cùng vui...... Hiiiii
" OM MANI PADME HUNG".....
" Nguyện tất thảy đều viên mãn thành tựu"
Phúc Nguyện - Cẩn bút
vâng, em đang quan sát, cũng ko khiên cưỡng tâm phải điều ngã hay cố hòa nhất thân lại với tâm, sẽ đến lúc tâm - thân là 1, và cứ để tự nhiên diễn ra.Đời thường là trải nghiêm, kinh nghiệm trong đạo là chứng nghiệp = thực chứng, thực tu.
Lâu ngày, 1 cách tự nhiên không khiên cưỡng với sự tĩnh lặng của tâm nó sẽ cho bạn lời nói chân thât = chân lý. Nằm ở phần đáy hồ không phải trên mặt nước gọi là tàng thức= tâm nguyên thủy không hòa nhập, không tách rời, không phân biệt. Nó là chính nó....hiiiii
vầng,Chị cũng nghĩ như Nâu. Ngài nói đến cái trí bát nhã ba la mật (đã qua khỏi bờ sinh tử) rồi.
Nàng TTN mới nhăc đến cái trí tuệ tuyệt mỹ của "bờ bên kia" thế này, vậy mà không biết ai làm nàng buồn bực gì, nàng lại bỏ quán ra đi ngang ..."từ chỗ ni của bờ bên nì rùi" ?!