VC-Thiền quán

VNI tăng ẩu
Chết đơ tịnh khẩu
Thiết sự phụ bẩu
Cuối tuần ăn lẩu ...

Tẩu vi thượng sách
 
Ok ko hỏi về dài ngắn nữa vì cụ Giai nói rồi, lão lòng vòng quá.

Giờ tôi hỏi lão câu khác, vì sao các cụ đạo sĩ cứ nhắc đến chân dài là luống ca luống cuống cả lượt thế? phải chăng có điều gì cấm kỵ trong việc tu tiên luyện khí hé hé

PS: tịnh khẩu là thuốc lão có bệnh không mà uống thuốc thế :D

Trả lời hộ Thiết lão thế lày:
Trong quá trình thiền, kỵ nhất là tâm xáo động. Để tâm tĩnh, người luyện phải qua một quá trình dài mới có thể đạt được. Tùy theo đặc điểm sinh hoạt, môi trường mà con đường đạt đến tĩnh tâm của mỗi người không giống nhau, cái này là lý do của phép ẩn dụ về 84000 pháp.

Với người thường xuyên ở trong môi trường có tính đối kháng cao, sự nóng nảy gần như là bản tính, tĩnh tâm càng là điều không dễ đạt, do phải thường xuyên thích ứng với môi trường bằng phản xạ, nghĩa là tính toán cách đáp ứng với thay đổi, rồi hành xử theo tính toán đó. Không ai hoàn hảo, nên có sự đúng sai, và mỗi lần nhận kết quả từ hành vi của chính mình, tính toán dù đúng dù sai, tâm đã bị cuốn theo và xáo trộn, thể hiện ra ngoài qua trạng thái tình cảm.

Để hạn chế xáo trộn về tâm trạng, có một số kỹ thuật sau:

(1.) Hạn chế nguồn gốc:
a. Hạn chế nguồn gốc gây xáo trộn: khi khả năng kiểm soát tâm chưa cao thì tránh các môi trường/điều kiện gây nhiễu loạn tâm lý
Đây chỉ là biện pháp tạm thời, để bổ trợ cho các tập luyện quan trong hơn, nhằm tập trung cao hơn vào các kỹ năng chính. Cũng là lý do mà các hành giả nhập thất khi tập trung luyện một kỹ năng nào đó. Với Bồ đề đạt ma, quá trình này là 10 năm (thập niên diện bích- 10 năm chỉ quay mặt vào vách hang).

b. Hạn chế tương tác với môi trường/ điều kiện gây nhiễu loạn tâm lý: Người ta có câu "hòn bấc ném đi, hòn chì ném lại" hay "tiếng bấc tiếng chì" chính là thể hiện hiệu ứng khuếch đại có tính nhân quả do việc sơ suất trong lời nói. Vì thế đây là lý do của "tịnh khẩu"(không nói) nhằm giảm bớt các liên hệ nhân quả qua lại do đối đáp bộc lộ trạng thái cảm xúc cá nhân và tạo nên phản ứng từ các đối tác tham gia trao đổi. Đây cũng là một phần của giới.


(2.) Tăng cường tương tác với môi trường nhiễu loạn để tăng sức chịu đựng và kỹ năng làm chủ bản thân, tự đặt mình vào tư thế/ địa vị khó khăn: là lý do căn bản nhất của pháp khất thực và pháp nhất bộ nhất bái. Trong hai pháp này, bản ngã bị tổn thương khi người luyện mới vào giai đoạn đầu. Tự ái bị phát sinh do mặc cảm về cách người ngoài nhìn nhận/đối xử với mình, đặc biệt là với những người từ bỏ cuộc sống đầy đủ/ địa vị xã hội cao để đi theo cách luyện này sẽ gặp sốc văn hóa trong ít nhất là 3 tháng nhập môn. Bản ngã càng lớn thì tổn thương tâm lý càng nặng, nên chỉ có những người quyết tâm đạt đến vô ngã mới qua nổi những tổn thương tâm lý tất yếu này. Và để tránh cho thiền sinh khỏi bị tổn thương, thường phải qua phương pháp nói ở mục (1.) để nâng cao định lực (sức chịu đựng) trước khi thực hành hình thức tăng cường tương tác này. Đồng thời, tương tác với môi trường nhiễu loạn cũng phải có quy tắc, chuẩn mực để người thực hành không bị tụt lùi hoặc giảm định lực. Trong kinh sách có nói đến các quy tắc cơ bản, đó chính là giới (giới hạn) nhằm giúp người luyện tự kiểm soát mình tránh các hậu quả không đáng có.

Chỉ khi hành giả tĩnh tâm, không để mình bị cuốn theo các nhiễu loạn của môi trường, khi ấy mới có thể bình thản ứng xử phù hợp, tìm ra cách tốt hơn để giải quyết vấn đề, đó là lý do của chu trình Giới - Định - Tuệ (giữ quy tắc để bình tĩnh, khi bình tĩnh thì xử trí tỉnh táo).

Kinh phật đâu có phải là cao siêu hoặc huyền bí phải không? Miễn là bạn trải nghiệm, bạn sẽ hiểu nó ở góc độ giản dị đến không ngờ.
 
Last edited by a moderator:
Bữa cơm của Khổng Tử !


Bữa cơm của Khổng Tử

Một lần Khổng Tử dẫn học trò đi du thuyết từ Lỗ sang Tề. Trong đám học trò đi với Khổng Tử có Nhan Hồi và Tử Lộ là 2 học trò yêu của Khổng Tử.

Trong thời Đông Chu , chiến tranh liên miên, các nước chư hầu loạn lạc, dân chúng phiêu bạt điêu linh, lầm than đói khổ. Thầy trò Khổng Tử cũng lâm vào cảnh rau cháo cầm hơi và cũng có nhiều ngày phải nhịn đói, nhịn khát. Tuy vậy, không một ai kêu than, thoái chí; tất cả đều quyết tâm theo thầy đến cùng.

May mắn thay, ngày đầu tiên đến đất Tề, có một nhà hào phú từ lâu đã nghe danh Khổng Tử, nên đem biếu thầy trò một ít gạo. Khổng Tử liền phân công Tử Lộ dẫn các môn sinh vào rừng kiếm rau, còn Nhan Hồi đảm nhận việc thổi cơm.

Tại sao Khổng Tử lại giao cho Nhan Hồi – một đệ tử đạo cao đức trọng mà Khổng Tử đã đặt nhiều kỳ vọng nhất – phần việc nấu cơm? Bởi lẽ, trong hoàn cảnh đói kém, phân công cho Nhan Hồi việc bếp núc là hợp lý nhất.

Sau khi Tử Lộ dẫn các môn sinh vào rừng kiếm rau, Nhan Hồi thổi cơm ở nhà bếp, Khổng Tử nằm đọc sách ở nhà trên, đối diện với nhà bếp, cách một cái sân nhỏ.

Đang đọc sách bỗng nghe một tiếng “cộp” từ nhà bếp vọng lên, Khổng Tử ngừng đọc, liếc mắt nhìn xuống thấy Nhan Hồi từ từ mở vung, lấy đũa xới cơm cho vào tay và nắm lại từng nắm nhỏ. Xong, Nhan Hồi đậy vung lại, liếc mắt nhìn chung quanh rồi từ từ đưa cơm lên miệng.
Hành động của Nhan Hồi không lọt qua đôi mắt của vị thầy tôn kính. Khổng Tử thở dài… ngửa mặt lên trời mà than rằng:
“Chao ôi! Học trò nhất của ta mà lại đi ăn vụng thầy, vụng bạn, đốn mạt như thế này ư? Chao ôi! Bao nhiêu kỳ vọng ta đặt vào nó thế là tan thành mây khói!”

Sau đó, Tử Lộ cùng các môn sinh khác mang rau về. Nhan Hồi lại luộc rau. Khổng Tử vẫn nằm im đau khổ.

Một lát sau rau chín. Nhan Hồi và Tử Lộ dọn cơm lên nhà trên: tất cả các môn sinh chắp tay mời Khổng Tử xơi cơm.

Khổng Tử ngồi dậy và nói rằng:

Các con ơi! Chúng ta đi từ đất Lỗ sang Tề đường xa vạn dặm, thầy rất mừng vì trong hoàn cảnh loạn lạc, dãi nắng dầm mưa, đói khổ như thế này mà các con vẫn giữ được tấm lòng trong sạch, các con vẫn yêu thương đùm bọc nhau, các con vẫn một dạ theo thầy, trải qua bao nhiêu chặng đường đói cơm, khát nước.
Hôm nay, ngày đầu tiên đến đất Tề, may mắn làm sao thầy trò ta lại có được bữa cơm. Bữa cơm đầu tiên trên đất Tề làm thầy chạnh lòng nhớ đến quê hương nước Lỗ. Thầy nhớ đến cha mẹ thầy, cho nên thầy muốn xới một bát cơm để cúng cha mẹ thầy, các con bảo có nên chăng?”

Trừ Nhan Hồi đứng im, còn các môn sinh đều chắp tay thưa: “Dạ thưa thầy, nên ạ!” Khổng Tử lại nói: “Nhưng không biết nồi cơm này có sạch hay không?”

Tất cả học trò không rõ ý Khổng Tử muốn nói gì nên ngơ ngác nhìn nhau. Lúc bấy giờ Nhan Hồi liền chắp tay thưa:

"Dạ thưa thầy, nồi cơm này không được sạch.”

Khổng Tử hỏi: “Tại sao?”

Nhan Hồi thưa: “Khi cơm chín con mở vung ra xem thử cơm đã chín đều chưa, chẳng may một cơn gió tràn vào, bồ hóng và bụi trên nhà rơi xuống làm bẩn cả nồi cơm. Con đã nhanh tay đậy vung lại nhưng không kịp. Sau đó con liền xới lớp cơm bẩn ra định vất đi nhưng lại nghĩ: cơm thì ít, anh em lại đông, nếu bỏ lớp cơm bẩn này thì vô hình chung làm mất một phần ăn, anh em hẳn phải ăn ít lại. Vì thế cho nên con đã mạn phép thầy và tất cả anh em, ăn trước phần cơm bẩn ấy, còn phần cơm sạch để dâng thầy và tất cả anh em.

Thưa thầy, như vậy là hôm nay con đã ăn cơm rồi. Bây giờ, con xin phép không ăn cơm nữa, con chỉ ăn phần rau. Và thưa thầy, nồi cơm đã ăn trước thì không nên cúng nữa ạ!”

Nghe Nhan Hồi nói xong, Khổng Tử ngửa mặt lên trời mà than rằng:

“ Thế ra trên đời này có những việc chính mắt mình trông thấy rành rành mà vẫn không hiểu được đúng sự thật !. Chao ôi!. Suýt tí nữa là Khổng Tử nầy trở thành kẻ hồ đồ rồi !.

Muốn hiểu biết tường tận một vấn đề gì, cần phải là người trong cuộc.
 
Trả lời hộ Thiết lão thế lày:
Kinh phật đâu có phải là cao siêu hoặc huyền bí phải không? Miễn là bạn trải nghiệm, bạn sẽ hiểu nó ở góc độ giản dị đến không ngờ.

Trong đại đa số trường hợp thì phần chứng minh với giải thích mới là phức tạp chứ bản thân sự việc lại là đơn giản.

Bởi vậy không gì bằng trải nghiệm, vì trải nghiệm giúp cắt đi phần lớn sự phức tạp đó ...
 
Bữa cơm của Khổng Tử !


Bữa cơm của Khổng Tử

Nghe Nhan Hồi nói xong, Khổng Tử ngửa mặt lên trời mà than rằng:

“ Thế ra trên đời này có những việc chính mắt mình trông thấy rành rành mà vẫn không hiểu được đúng sự thật !. Chao ôi!. Suýt tí nữa là Khổng Tử nầy trở thành kẻ hồ đồ rồi !.

Muốn hiểu biết tường tận một vấn đề gì, cần phải là người trong cuộc.

Khổng tử đã có một cơ hội để biết mình hồ đồ.

Ngoài đời thường phần lớn chúng ta không có cơ hội và thời gian để biết mình đã hồ đồ ...
 
Ok ko hỏi về dài ngắn nữa vì cụ Giai nói rồi, lão lòng vòng quá.

Giờ tôi hỏi lão câu khác, vì sao các cụ đạo sĩ cứ nhắc đến chân dài là luống ca luống cuống cả lượt thế? phải chăng có điều gì cấm kỵ trong việc tu tiên luyện khí hé hé

PS: tịnh khẩu là thuốc lão có bệnh không mà uống thuốc thế :D

Nghe Nhan Hồi nói xong, Khổng Tử ngửa mặt lên trời mà than rằng:

“ Thế ra trên đời này có những việc chính mắt mình trông thấy rành rành mà vẫn không hiểu được đúng sự thật !. Chao ôi!. Suýt tí nữa là Khổng Tử nầy trở thành kẻ hồ đồ rồi !.

Muốn hiểu biết tường tận một vấn đề gì, cần phải là người trong cuộc.

Chính xác!

Phép luyện đan...nay gọi đơn giản là khí công, là môn công ..khó hơn cả thiền vài bậc, vì:
+ Nó đòi hỏi ..trình độ của một ..tĩnh thiền sinh
+ Nó đòi hỏi người tập...trình độ của một ..động thiền sinh
+ Đòi hỏi năng khiếu...của đại ma dục
+ Đòi hỏi hiểu biết về ..y học đông y
.........
Đơn giản là : tinh - khí - thần

KHổ cái là muốn thành tài về ...khí công lại phải người có khả năng về ..sắc (*tinh dồi dào), kẻ muốn luyện vàng...mà không có cát mỏ...thì lấy đâu mà luyện hiiiiiiiiiiii

THần: cần tĩnh - xin hỏi có bà răng trắng nào....tuần không....tua lang quân mình vài trận, lại thêm vài...la hầu la....chuyên các chiêu..quăng boom, giật mìn....làm bắn mình. thử hỏi sao mà thần....tĩnh. vậy mới câu...tu khó nhất.......tại gia

KHí: khí phải ...nhu hoà, nếu tuần cứ (*2-9=18, 3-9=27....), lại ...điểm xấu...của la hâu la, hồng hài nhi.....thử hỏi khí có ....nhu hoà, hay : giận...khí nén (*tắc), sợ (*tán)....

Nếu đang tập trung đưa khí ...trong mạch ..thiếu âm (*hoả)...gặp la hầu la....khí truyền ngược la ....thái âm (*hàn)....vậy tắc một loạt các huyệt....mỗi huyệt tái mở....sẽ mất bao nâu????? chưa kể nặng thì gây bế kinh, tẩu hoả nhập ma (*tâm thần)......vậy thì xong hiiiiiiiiiiiiii
 
Chính xác!

Phép luyện đan...nay gọi đơn giản là khí công, là môn công ..khó hơn cả thiền vài bậc, vì:
+ Nó đòi hỏi ..trình độ của một ..tĩnh thiền sinh
+ Nó đòi hỏi người tập...trình độ của một ..động thiền sinh
+ Đòi hỏi năng khiếu...của đại ma dục
+ Đòi hỏi hiểu biết về ..y học đông y
.........
Đơn giản là : tinh - khí - thần

KHổ cái là muốn thành tài về ...khí công lại phải người có khả năng về ..sắc (*tinh dồi dào), kẻ muốn luyện vàng...mà không có cát mỏ...thì lấy đâu mà luyện hiiiiiiiiiiii

THần: cần tĩnh - xin hỏi có bà răng trắng nào....tuần không....tua lang quân mình vài trận, lại thêm vài...la hầu la....chuyên các chiêu..quăng boom, giật mìn....làm bắn mình. thử hỏi sao mà thần....tĩnh. vậy mới câu...tu khó nhất.......tại gia

KHí: khí phải ...nhu hoà, nếu tuần cứ (*2-9=18, 3-9=27....), lại ...điểm xấu...của la hâu la, hồng hài nhi.....thử hỏi khí có ....nhu hoà, hay : giận...khí nén (*tắc), sợ (*tán)....

Nếu đang tập trung đưa khí ...trong mạch ..thiếu âm (*hoả)...gặp la hầu la....khí truyền ngược la ....thái âm (*hàn)....vậy tắc một loạt các huyệt....mỗi huyệt tái mở....sẽ mất bao nâu????? chưa kể nặng thì gây bế kinh, tẩu hoả nhập ma (*tâm thần)......vậy thì xong hiiiiiiiiiiiiii

Luyện đan theo trường phái kỹ thuật nó còn phức tạp hơn chơi chứng theo TA.

Có điều TA chủ yếu dành cho dân đầu cơ. Luyện đan thì nên đầu cơ hay đầu tư :))

PS: Hỏi nhiều quá, nhưng không hỏi thì lão lại tịnh khẩu tôi mất bạn rượu mất ...
 
Luyện đan theo trường phái kỹ thuật nó còn phức tạp hơn chơi chứng theo TA.

Có điều TA chủ yếu dành cho dân đầu cơ. Luyện đan thì nên đầu cơ hay đầu tư :))

PS: Hỏi nhiều quá, nhưng không hỏi thì lão lại tịnh khẩu tôi mất bạn rượu mất ...

MÔn này..của Ông Lã Động Tân...hình như phải luyện vài trăm năm không biết là đầu cơ hay đầu tư???
 
Còn Ông Thiết Quải Lý....thì thiền 7 ngày tại miếu ...như bác Giai...nhưng về nhà đã bị đốt xác....phải sài cái xác của ăn mày mới chết...thành ra tính nóng nảy (*tính của cái xác).....mới thấy việc đêm đi chơi của bác Giai là .....rủi như thế nào. và Phật tổ thiền 49 ngày (*trong rừng)....mà tại gia...thì nguy cơ bất thành chính quả cao thía nào hiiiiiiiiiiiii :D:D:D
 
MÔn này..của Ông Lã Động Tân...hình như phải luyện vài trăm năm không biết là đầu cơ hay đầu tư???

Quả là lão thuộc làu kinh sử, kính nể đấy ...

Thực ra đầu cơ hay đầu tư trong cái này có cái kia. Kỹ thuật hay tâm pháp cũng vậy thôi. Tách bạch chỉ để đá nhau với lão cho nó vui mà thôi.

Chả phải vui vẻ mới là quan trọng nhất khi uống rượu sao, chân lý kệ nó đi nó có chạy mất đâu mà sợ :D
 
Chính xác!

Phép luyện đan...nay gọi đơn giản là khí công, là môn công ..khó hơn cả thiền vài bậc, vì:
+ Nó đòi hỏi ..trình độ của một ..tĩnh thiền sinh
+ Nó đòi hỏi người tập...trình độ của một ..động thiền sinh
+ Đòi hỏi năng khiếu...của đại ma dục
+ Đòi hỏi hiểu biết về ..y học đông y
.........
Đơn giản là : tinh - khí - thần

KHổ cái là muốn thành tài về ...khí công lại phải người có khả năng về ..sắc (*tinh dồi dào), kẻ muốn luyện vàng...mà không có cát mỏ...thì lấy đâu mà luyện hiiiiiiiiiiii

THần: cần tĩnh - xin hỏi có bà răng trắng nào....tuần không....tua lang quân mình vài trận, lại thêm vài...la hầu la....chuyên các chiêu..quăng boom, giật mìn....làm bắn mình. thử hỏi sao mà thần....tĩnh. vậy mới câu...tu khó nhất.......tại gia

KHí: khí phải ...nhu hoà, nếu tuần cứ (*2-9=18, 3-9=27....), lại ...điểm xấu...của la hâu la, hồng hài nhi.....thử hỏi khí có ....nhu hoà, hay : giận...khí nén (*tắc), sợ (*tán)....

Nếu đang tập trung đưa khí ...trong mạch ..thiếu âm (*hoả)...gặp la hầu la....khí truyền ngược la ....thái âm (*hàn)....vậy tắc một loạt các huyệt....mỗi huyệt tái mở....sẽ mất bao nâu????? chưa kể nặng thì gây bế kinh, tẩu hoả nhập ma (*tâm thần)......vậy thì xong hiiiiiiiiiiiiii

Tinh khí thần chả phải dẫn tới điều thân, điều tức và điều tâm? Thiền phải chăng chính là phương thức tập luyện để có thân tâm ý hợp nhất? Sao lại nói khí công trên thiền 1 bậc?

Để hợp nhất thân tâm ý phải chăng chỉ có cách dẫn khí như đề xuất của đạo sĩ? Và phép dẫn khí là mục đích cuối cùng của khí công, hay chỉ là phương tiện, hay cả 2?

Vì lão thông kim bác cổ nên làm lão nhức đầu thêm một chút có lẽ cũng là chấp nhận được. Sorry nếu làm ảnh hưởng tới thời gian chơi chứng của lão :))

Have a good position ...
 
Tinh khí thần chả phải dẫn tới điều thân, điều tức và điều tâm? Thiền phải chăng chính là phương thức tập luyện để có thân tâm ý hợp nhất? Sao lại nói khí công trên thiền 1 bậc?

Để hợp nhất thân tâm ý phải chăng chỉ có cách dẫn khí như đề xuất của đạo sĩ? Và phép dẫn khí là mục đích cuối cùng của khí công, hay chỉ là phương tiện, hay cả 2?

Vì lão thông kim bác cổ nên làm lão nhức đầu thêm một chút có lẽ cũng là chấp nhận được. Sorry nếu làm ảnh hưởng tới thời gian chơi chứng của lão :))

Have a good position ...

Vô thường cả thui! hiiiiiiiiiii

bác có thể sống hết đời vui vẻ,khoẻ bằng việc: lao động, ăn, ngủ, ...như ly nước cam của bác

Nhưng có người khác chưa cho là đủ...họ muốn ....đi dây trên không, hay phóng hào quang, hay suất thần nhập ...tam giới (*space: của ma, thần...)....nếu muốn vậy, thì phải luyện ...thần (*tức là khí công)

KHí công là một ngành giúp ta nhanh chóng đạt ..lục thần thông, nếu kết hợp đúng với thiền, thì rút ngắn tu hành xuống hàng ....chục kiếp hiiiiiiiiiii
 
ví dụ: nếu khai mở "đan điền" thì sức khoẻ dồi dào, tuổi thọ tăng....cơ may đạt ..tuổi thọ kỹ thuật (*125 tuổi) rất cao hiiiiiiiiiii
 
ví dụ: nếu khai mở "đan điền" thì sức khoẻ dồi dào, tuổi thọ tăng....cơ may đạt ..tuổi thọ kỹ thuật (*125 tuổi) rất cao hiiiiiiiiiii

Thiền bình thường, thư thái lỏng mềm hơi thở điều hòa, thân tâm ngay ngắn, đan điền tự nhiên được "khai mở" có gì lạ đâu :))
 
Bà răng thâm nhà lão Thiết có lẽ đẳng cấp ít cũng phải cỡ này nhỉ ...

[video=youtube;qxolsRxnGfs]http://www.youtube.com/watch?v=qxolsRxnGfs[/video]
 
Thiền bình thường, thư thái lỏng mềm hơi thở điều hòa, thân tâm ngay ngắn, đan điền tự nhiên được "khai mở" có gì lạ đâu :))

Đan điền...vốn hoạt động bình thường...bao giờ ngưng...là chết

"khai mở" có nhiều cấp: thông thoáng (*thiền nguyên thuỷ), khai mở, đại khai mở (*bông sen mấy cánh gì đó)....đạt được cấp độ đó thì ...khí sài mới..vô tận, như thu phát khí...để đánh ai đó....bằng khí công, còn mức "khai mở" thì ..giống mấy ông bán thuốc...đủ để lấy búa đập vào người mà không sao
 
Đan điền...vốn hoạt động bình thường...bao giờ ngưng...là chết

"khai mở" có nhiều cấp: thông thoáng (*thiền nguyên thuỷ), khai mở, đại khai mở (*bông sen mấy cánh gì đó)....đạt được cấp độ đó thì ...khí sài mới..vô tận, như thu phát khí...để đánh ai đó....bằng khí công, còn mức "khai mở" thì ..giống mấy ông bán thuốc...đủ để lấy búa đập vào người mà không sao

Làm gì có cái gì vô tận, lão thử đưa 1 ví dụ về vô tận xem nào :))
 
Làm gì có cái gì vô tận, lão thử đưa 1 ví dụ về vô tận xem nào :))

Lão này muốn uống rượu à......vì từ "đại khai mở"....là khái niệm..mở vô tận......thành ra ...khí sài....vô tận là.....tuỳ duyên...làm sao tui biết hiiiiiiiiiiiiiiiii
 
Back
Top