Có những nỗi sợ hãi tự nhiên xâm chiếm, chẳng ai mong cầu, nó tự đến và nó là chủ chứ không phải khách
>> có sự xuất hiện của nỗi sợ để chúng ta bit giới hạn & quyền hạn của chủ thể.
Có những nỗi sợ hãi mang hình hài của thiên thần với đôi cánh đầy màu sắc, cuốn hút không cưỡng được, mình mở cửa đón nó vào rồi nó đứng tên sổ đỏ luôn
>> có mặt nỗi sợ để chúng ta bit cần quyết đóan mà không để lỡ khi có thiên thần gõ cửa.
Có những nỗi sợ hãi biết mà không tránh được, vì mình quá nhỏ bé nó quá rộng lớn
>> Nó dạy chúng ta tự bit mình
Có những nỗi sợ hãi là cứu cánh để tồn tại, là bản năng sinh tồn, thiếu nó thì củ tỏi
>> Hắn gõ đầu chúng ta và bảo, chính hắn là "ân nhân" :)
>> Đó là lý do chúng ta cần đến nỗi sợ :))
...
Thế nên vô úy gần như là bất khả, đó là tin buồn.
Tin vui là chỉ cần bớt được những lo lắng ngơ ngẩn thường ngày cũng đã là thiên đường hạ giới rồi. Và nhà phật bảo là người thường có thể tập dần.
>> :)
Mời cô nương cốc cafe, cafe rất tốt cho vô úy
>> Cafe sinh ra để tạo ảo giác cho con người về vô úy, em mún được sợ nên ko dùng cafe. :))
Hà...hà :))