VC-Thiền quán

Rượu thì em tin, chứ ngắm hoa thì em không chắc ...

Sao không là:

Thiên hạ đua nhau chơi chứng khoán
know ngồi thưởng rượu, quán tơ hồng ...

Rượu đi với tơ hồng, vì chưa đắc đạo :D

Đắc đạo được bác phải trải qua nhiều nhất ở những thứ này.

Khi nào ngửi mùi thấy sợ, nhìn thấy sợ.... là "gần tu" được rồi.

Còn khi nào cứ nghĩ đến đã thấy sợ....đó là lúc lên phát nguyệt, kết duyên.

G/L
 
Thỉnh thoảng mới sủi tăm tí....thế mới là "Đạo".hi...i. Bàn nhiều cũng sợ " Ngã mạn".

Oh...ah...hung...

Hoa ở câu bên trên cũng là " tơ hồng" đấy cụ. Rượu thường say, mà say thì hay vít hoa bẻ cành...lại tạo nghiệp cả xấu và tốt.....hi...i. Đùa Know2 thế là lão lên trả lời ngay. hi..i. Lâu không thấy võ tướng Thietkieutam đâu. Lão này chắc đang luyện" Quỳ hoa bảo điểm"

G/L

"hạnh phúc thay ôi hạnh phúc thay
cam lồ bình không rót mà đầy
Vườn xưa quan khách thao hồ bón
Cây bồ đề cũng vẫn cứ xanh

........."
TKS! ~o)~o)~o)
 
Đắc đạo được bác phải trải qua nhiều nhất ở những thứ này.

Khi nào ngửi mùi thấy sợ, nhìn thấy sợ.... là "gần tu" được rồi.

Còn khi nào cứ nghĩ đến đã thấy sợ....đó là lúc lên phát nguyệt, kết duyên.

G/L

Bác chỉ dùng 2 hạt lạc & ít cơm trắng thì bác sẽ gầy gần giống Ông Ngoại Nuôi của em rồi (Bố nuôi của Mẹ em) . Ông hầu như ko dùng những thức ăn người thường ăn, Ông là một Pháp sư cao tay ấn & giành phần lớn thời gian trong ngày thiền luyện...
 
Cảm ơn các bác về tấm lòng của các bác qua các bài viết, trích dẫn cũng như chia sẻ của các bác về đạo - đời trên đây, Càng đọc, càng hiểu, em càng thấy chán ngán tấn trò đời. Em sẽ rời xa nơi này cũng như từ bỏ nghề chứng, nó chỉ giúp em chiến thắng bản thân nhưng ko giúp em cảm nhận được sự thanh thản & hạnh phúc. Có lẽ em chưa tìm ra mission của mình trong đời.

Trước khi đi, em xin tự giới thiệu, em là con gái! Em có thể uống rượu, biết thưởng ngoạn hoa, cảm nhận được tơ hồng & ko biết uống cafe :)

Chúc các bác may mắn & hạnh phúc!
 
Cảm ơn các bác về tấm lòng của các bác qua các bài viết, trích dẫn cũng như chia sẻ của các bác về đạo - đời trên đây, Càng đọc, càng hiểu, em càng thấy chán ngán tấn trò đời. Em sẽ rời xa nơi này cũng như từ bỏ nghề chứng, nó chỉ giúp em chiến thắng bản thân nhưng ko giúp em cảm nhận được sự thanh thản & hạnh phúc. Có lẽ em chưa tìm ra mission của mình trong đời.

Trước khi đi, em xin tự giới thiệu, em là con gái! Em có thể uống rượu, biết thưởng ngoạn hoa, cảm nhận được tơ hồng & ko biết uống cafe :)

Chúc các bác may mắn & hạnh phúc!

Ở lại đã K2G. Chiến thắng bản thân không có nghĩa là thù ghét những gì mình có, mà là thay đổi nó theo hướng tốt hơn. Người ta không thể yêu ai nếu không biết yêu chính mình, và cho dù là đạo nào cũng vậy, quan trọng là khi tình yêu của mình đủ lớn thì san sẻ cho người khác phần nhiều, mình ít hơn là đúng đạo. Bạn không thể cứu vớt người chết đuối nếu bạn yếu hơn người ta. Biết nuôi dưỡng bản thân mình để có sức mạnh thì mới chia sẻ được cho người khác.

Về chuyện mission of one's life, nhiều người nhầm tưởng cứ phải lớn lao cao cả mới là mission, thực ra họ là nô lệ của tham vọng và háo danh, tham và si. Trong khi chuyện ngay trước mắt là mang lại hạnh phúc cho bản thân mình, cho gia đình mình và bạn bè của mình và tìm cách nhân rộng hạnh phúc đó hơn nữa, mission này cũng không hề nhỏ.

Và vì vậy, không phải vô cớ có khái niệm nhập thế trong đạo phật, vốn khởi nguồn từ khi có dòng Đại thừa. Trong các tôn giáo khác cũng có chuyện tương tự, như sự ra đời của các dòng Tin lành, Tân giáo vốn chung gốc với Catholic. Riêng Catholic, khỏang giữa thế kỷ trước quá trình hướng đến đời thường được đẩy mạnh, từ các luật lệ đối với tu sĩ được nới rộng, cho đến các hình thức sinh họat cộng đồng được thay đổi và làm cho gần với đời thường hơn. Đó là cơ sở để nói rằng đời thường quan trọng như thế nào. Trừ trường hợp người nào đó sinh ra để là tăng sĩ/tu sĩ suốt đời không giao tiếp với bên ngòai, còn lại là liên kết giữa hai mảng đạo-đời, với chân ngôn "Tốt đạo-Đẹp đời".

Còn chuyện chứng, một trò chơi khắc nghiệt không dễ đối với nhiều người. Nhưng nó cũng không phải là cấm địa đối với mọi tôn giáo, trừ những người thuộc các dòng khổ hạnh trong các tôn giáo đó.

Hãy tự tìm mission của mình, nhưng tôi tin nó không xa lạ và cao vời vợi, mà nhiều khả năng rất đời thường và không quá khó thực hiện và theo đuổi...
 
Bác chỉ dùng 2 hạt lạc & ít cơm trắng thì bác sẽ gầy gần giống Ông Ngoại Nuôi của em rồi (Bố nuôi của Mẹ em) . Ông hầu như ko dùng những thức ăn người thường ăn, Ông là một Pháp sư cao tay ấn & giành phần lớn thời gian trong ngày thiền luyện...

Chỉ là dong dỏng cao, chứ không gầy....hi...ì. Đùa chứ phải ăn nửa bát lạc rang mí lỵ 3 bát cơm + 3 bát canh rau nữa mới đủ được, chưa kể em còn " Ăn dặm".

Mình chưa biết bắt ấn. Lúc nào giới thiệu ông ngoại cho Don em gặp được không?

Ờ... thế bác tính đi theo ông ngoại làm Pháp sư à? Phụ nữ không nên theo....Cứ tu gì đó thuận theo tự nhiên là được rồi...

Với mình gái trai đâu có vấn đề gì, đều là bằng hữu cả. Hay là đang bị kẹp Chứng đấy? Bực wa lên đây chào mọi người. hi...i.( nói nhỏ chứ: Mình cũng đang bị kẹp....đây này - Đâu có sao cứ nghiến răng là ổn mà.)?

P/s: Hạnh phúc là những điều giản dị nhất quanh bạn. Người ngồi tù: " Hạnh phúc của họ là được đi chăn kiến". Của anh nông dân là: Vui vẻ như vừa cầy xong thửa ruộng. Của người đánh chứng là: Cutloss được xong thấy nhẹ bẫng...., lòng lâng lâng và còn cảm ơn Makets....hì...ì.

G/L pro.
 
Last edited by a moderator:
Có lẽ em chưa tìm ra mission của mình trong đời.
Xin cám ơn!

Nhiều người cứ bàn về cái "mission of life", đầu tiên ta phải xem qua nó cái, rồi mới đóan xem mission của mình là gì?

Mission of life: thực ra nó cũng nằm trong quy luật nhân quả, nhân duyên mà thui.
Nhân duyên là vì chúng ta là con người, đặc biệt là người vn nên mới có duyên hạnh ngộ tại đây, thiện tài thiện tài hiiiiiiiii
+ có người có duyên với bồ tát, nên nhận lĩnh thay sư phụ nhập thế cứu đời..kiểu thầy quảng đức
+ có người thì đến đòi nợ chủ nợ mình mà gặp mẹ cha....
+ có người mắc nợ một ai đó thì lặng lẽ đến mà trả nợ ... bị nó dựt nợ mà chấp nhận
+ có người đến đòi nợ ...lên có số hưởng như "miss kiều trinh" (*nói số tôi là số không làm mà hưởng) hiiiiiiiiii
+ có người bền trí tu hành thì đời này lại tiếp tu hành..như bác don.. hiiiiiiiiii
..........
+ có người bị hành hạ đủ mà quay ngược lại làm người (*theo kinh thư thì họ là trâu bò đời trước)
+ có người hưởng lạc quá (thần tiên) nay phải hạ cấp thành người tu luyện để hòan nguyên
............
Vậy bác tự nghĩ mình có mission gì? hay bác chỉ là một normal human? thì đơn giản phải đắm trong bể khổ ? để cuối cùng đại giác xuất gia cầu đạo lớn? nếu vậy xin chúc mừng, tôi chẳng can trong trường hợp đó

Còn chỉ nhất thời giác ngộ thì xin ....bởi người cầu đạo khổ hạnh ngày nay thối lui quá nhiều
UM MANI PADME HUM!

NB: thời nay thêin hạ thái bình, làm gì có "thánh gióng", "bắc đẩu"...giáng phàm? để quậy à? hiiiiiiiiiiiiii we are the normal man
 
Last edited by a moderator:
@Know

Tối nay em có việc bận, không tám dài được. Nhưng trước khi đi, cho em hỏi chút ...

Người đời thường xem nhẹ chuyện đạo. Đạo, theo cách hiểu thông thường, cho người ta cảm nhận điều cụ nói, đó là "chán ngán" ...

Em người trần tục. Em làm mọi thứ người đời làm. Em làm bạn với không thiếu giới nào trên đời. Xe ôm, chủ tịch, đại ca, tiến sĩ ... sao em tìm thấy niềm vui ở đạo?

Hiểu đạo, em không thấy chán. Em thấy ổn.

Câu hỏi của em là: bản chất của đạo là gì, và sao người ta nên biết đạo?

Em ko cần trích dẫn, em muốn nghe những tâm sự từ những gì cụ nghĩ.

Không có đúng sai. Chỉ có chân thành hay không.

Câu hỏi tiếp theo. Nếu đời chỉ là chuỗi thức ăn như em nói vui về đại bàng và diều hâu, vậy sao còn phải chiến đấu? đây là một trong những mấu chốt của những người phản đối đạo nói chung, đạo phật nói riêng.

Nam hay nữ chả quan trọng. Một chữ chân với nhau là ổn.
 
Thỉnh thoảng mới sủi tăm tí....thế mới là "Đạo".hi...i. Bàn nhiều cũng sợ " Ngã mạn".

Oh...ah...hung...

Hoa ở câu bên trên cũng là " tơ hồng" đấy cụ. Rượu thường say, mà say thì hay vít hoa bẻ cành...lại tạo nghiệp cả xấu và tốt.....hi...i. Đùa Know2 thế là lão lên trả lời ngay. hi..i. Lâu không thấy võ tướng Thietkieutam đâu. Lão này chắc đang luyện" Quỳ hoa bảo điểm"

G/L

Cụ Don à, em có thiền, dù không thường.

Khi thiền, em thấy mọi điều "xấu" trên đời, em đều dính. Ngã mạn chỉ là chuyện nhỏ.

Đến một lúc, khi hiểu ra, em thấy rằng em thông cảm được với mọi thói hư tật xấu trên đời. Con người khi chưa có tỉnh giác, giống như đi trong đêm trường tối tăm, người ta có thể vướng vào bất kỳ điều gì. Đạo ra đời là để soi sáng cho kiếp người ...

Khi hiểu ra, em ko còn sợ lỗi lầm của bản thân, không còn tị hiềm lỗi lầm của người khác. Chỉ còn tỉnh giác và sự thông cảm.

Thông điệp của em là, hãy chia sẻ ...
 
Cụ Don à, em có thiền, dù không thường.

Khi thiền, em thấy mọi điều "xấu" trên đời, em đều dính. Ngã mạn chỉ là chuyện nhỏ.

Đến một lúc, khi hiểu ra, em thấy rằng em thông cảm được với mọi thói hư tật xấu trên đời. Con người khi chưa có tỉnh giác, giống như đi trong đêm trường tối tăm, người ta có thể vướng vào bất kỳ điều gì. Đạo ra đời là để soi sáng cho kiếp người ...

Khi hiểu ra, em ko còn sợ lỗi lầm của bản thân, không còn tị hiềm lỗi lầm của người khác. Chỉ còn tỉnh giác và sự thông cảm.

Thông điệp của em là, hãy chia sẻ ...

ừa....thế là bác giác ngộ rồi còn gì? Không còn chấp ngã, đã khai mở " Bồ đề tâm" rồi. Cứ thế phát huy lên.

Nếu bác gần chùa thì thích tu hành. Còn....không... rằng....thì....là....mà....hi...i. Thực tế thì Đạo không có gì là cao siêu cả. Càng trải nghiệm nhiều càng hiểu, càng hiểu càng kìm chế được dục vọng của tâm thôi... và từ đó...sẽ khai mở được. Nếu có chân sư trợ duyên thì công lực sẽ tăng tiến nhanh hơn mà thôi.

Càng chia sẻ.... là sẽ nhận được nhiều.

G/L
 
Last edited by a moderator:
Thôi chết, đêm qua em uống rượu. Nghỉ giữa 2 hiệp online chút và tám mấy câu, giờ mới thực sự thấy khó xử, vì hóa ra cụ Know mà ngày nào em cũng mời cafe lại là nữ :((

Thế mà tám về Hoàng Dung như đúng rồi, xấu quá :D

Anyway, em đề nghị Know tám tiếp, không có chuyện nói đi là đi như thế, vẫn còn chưa nói xong chuyện mà ...
 
@Know

Tối nay em có việc bận, không tám dài được. Nhưng trước khi đi, cho em hỏi chút ...

Người đời thường xem nhẹ chuyện đạo. Đạo, theo cách hiểu thông thường, cho người ta cảm nhận điều cụ nói, đó là "chán ngán" ...

Em người trần tục. Em làm mọi thứ người đời làm. Em làm bạn với không thiếu giới nào trên đời. Xe ôm, chủ tịch, đại ca, tiến sĩ ... sao em tìm thấy niềm vui ở đạo?

Hiểu đạo, em không thấy chán. Em thấy ổn.

Câu hỏi của em là: bản chất của đạo là gì, và sao người ta nên biết đạo?

Em ko cần trích dẫn, em muốn nghe những tâm sự từ những gì cụ nghĩ.

Không có đúng sai. Chỉ có chân thành hay không.

Câu hỏi tiếp theo. Nếu đời chỉ là chuỗi thức ăn như em nói vui về đại bàng và diều hâu, vậy sao còn phải chiến đấu? đây là một trong những mấu chốt của những người phản đối đạo nói chung, đạo phật nói riêng.

Nam hay nữ chả quan trọng. Một chữ chân với nhau là ổn.

Đạo ra đời là để soi sáng cho kiếp người ...
...........
luận: tự hỏi tự trả lời à hiiiiiiiiiiiii bâng khuâng quá....si mê còn bao gồm cả mê si pháp, duyên lành
Thiện tài thiện tài !
 
Đạo ra đời là để soi sáng cho kiếp người ...
...........
Đó là triết lý sống, như cuộc đời cần định hướng, như đi đường cần có "kim chỉ nam". đời là bể khổ quay lại là bờ xin hỏi quay lại hướng nào?
...
NHưng cũng có triết lý sống tự do....đời vốn thế..hãy cứ là chính mình, hãy làm gì mình thích hiiiiiiiiii
....
Nhưng theo tôi :đạo phật là một cây kim uyển truyển như vòng kim cô, như lạt mềm buộc chặt, nó khiến ta thu được nhiều ích lợi mong muốn, vậy lên đạo đó là pháp báu
mà pháp báu thì cần bảo tồn và phát dương chính đạo
 
ừa....thế là bác giác ngộ rồi còn gì? Không còn chấp ngã, đã khai mở " Bồ đề tâm" rồi. Cứ thế phát huy lên.

Nếu bác gần chùa thì thích tu hành. Còn....không... rằng....thì....là....mà....hi...i. Thực tế thì Đạo không có gì là cao siêu cả. Càng trải nghiệm nhiều càng hiểu, càng hiểu càng kìm chế được dục vọng của tâm thôi... và từ đó...sẽ khai mở được. Nếu có chân sư trợ duyên thì công lực sẽ tăng tiến nhanh hơn mà thôi.

Càng chia sẻ.... là sẽ nhận được nhiều.

G/L

Em không dám nói về giác ngộ đâu cụ Don, vì cũng mới chỉ sạch nước cản.

Em học theo đạo. Góp chúp ánh sáng nếu mình có gọi là hiểu được chút gì đó. Ánh sáng ở đây chỉ là sự chân tình và chia sẻ, giữa con người.

Cụ thấy một xã hội không có niềm tin nó xấu thế nào đó. Người trong gia đình, bạn bè, người trong xã hội ... trò mèo được xưng tụng, còn sự tử tế cứ lặn sạch.

Xã hội chỉ trưởng thành khi người ta biết cần phải tử tế, còn không thì 4000 năm ta vẫn là ta thôi. Manh mún, dặt dẹo, gà ta đá gà nhà mà cứ nghĩ có thể che cả bầu trời.

Về cơ bản, tử tế rất ổn. Và em có chia sẻ gì thì cũng là theo hướng đó ...

Chúc cụ vui và chia sẻ nhiều với bà con.
 
Đạo ra đời là để soi sáng cho kiếp người ...
...........
Đó là triết lý sống, như cuộc đời cần định hướng, như đi đường cần có "kim chỉ nam". đời là bể khổ quay lại là bờ xin hỏi quay lại hướng nào?
...
NHưng cũng có triết lý sống tự do....đời vốn thế..hãy cứ là chính mình, hãy làm gì mình thích hiiiiiiiiii
....
Nhưng theo tôi :đạo phật là một cây kim uyển truyển như vòng kim cô, như lạt mềm buộc chặt, nó khiến ta thu được nhiều ích lợi mong muốn, vậy lên đạo đó là pháp báu
mà pháp báu thì cần bảo tồn và phát dương chính đạo

Câu đáp của em cực đơn giản. Đạo là tự do ...
 
bàn về ngã mạn:
"người bị pháp ngã mạn ngự trị thì thứ nhất là nó sẽ ngăn cản đạo quả và sẽ ngăn cản sự tạo những phước báu gì đem đến hạnh phúc thuộc về cõi trời hoặc cõi người, và song song ở đó thì có nhiều cái do sự ngã mạn mà phát sanh, nhiều ác bất thiện pháp dẫn theo làm cho chúng ta không thể nào tu tập được"
......
Nói như thế thì có phần dùng "phật nhãn" quá, chứ đâu phải "ni nhãn". xin hỏi nếu cái gì cũng thử qua cho biết thì làm sao ta có thể đến với phật. cụ thể là nếu theo đó mà gặp tay bán ma tuý, nghe nó nói hay quá thử phát xem.....thì ôi thôi vạn kiếp khó thoát ma giới. lưu ý rằng ma giới hấp dẫn không kém...bởi các ác tánh : như thú tính, ma tính được thỏa mãn
..
Vậy làm sao để biết chánh pháp sáng soi mà kịp phát hiện thiên kiến, nếu như một đạo sĩ phái toàn chân cũng nói này sư ông, ngươi đang ngã mạn đó...hãy theo pháp của ta...nhanh hơn, thấy hơn..thành "tiên ông" thì thông thái hơn con người..rồi tiếp tục tu để suất thế gian thì có hay hơn không ?
..
Vậy nên cái hay của phật pháp là phải tự giác ngộ chính giác một cách đại giác đại tha, phải tự thấy đâu là con đường đi đến chánh quả
..
NHưng đâu phải con người nào cũng có thiện duyên đó...phật đã thấy điều đó, nên đề cao hoằng dương phật pháp, pháp biến không ngừng theo "nhân nhãn" đương thời..để trợ duyên, ai là đệ tử phật môn cũng có trách nhiệm hoằng dương đạo pháp này hiiiiiiiiiii
 
bàn về ngã mạn:
"người bị pháp ngã mạn ngự trị thì thứ nhất là nó sẽ ngăn cản đạo quả và sẽ ngăn cản sự tạo những phước báu gì đem đến hạnh phúc thuộc về cõi trời hoặc cõi người, và song song ở đó thì có nhiều cái do sự ngã mạn mà phát sanh, nhiều ác bất thiện pháp dẫn theo làm cho chúng ta không thể nào tu tập được"
......
Nói như thế thì có phần dùng "phật nhãn" quá, chứ đâu phải "ni nhãn". xin hỏi nếu cái gì cũng thử qua cho biết thì làm sao ta có thể đến với phật. cụ thể là nếu theo đó mà gặp tay bán ma tuý, nghe nó nói hay quá thử phát xem.....thì ôi thôi vạn kiếp khó thoát ma giới. lưu ý rằng ma giới hấp dẫn không kém...bởi các ác tánh : như thú tính, ma tính được thỏa mãn
..
Vậy làm sao để biết chánh pháp sáng soi mà kịp phát hiện thiên kiến, nếu như một đạo sĩ phái toàn chân cũng nói này sư ông, ngươi đang ngã mạn đó...hãy theo pháp của ta...nhanh hơn, thấy hơn..thành "tiên ông" thì thông thái hơn con người..rồi tiếp tục tu để suất thế gian thì có hay hơn không ?
..
Vậy nên cái hay của phật pháp là phải tự giác ngộ chính giác một cách đại giác đại tha, phải tự thấy đâu là con đường đi đến chánh quả
..
NHưng đâu phải con người nào cũng có thiện duyên đó...phật đã thấy điều đó, nên đề cao hoằng dương phật pháp, pháp biến không ngừng theo "nhân nhãn" đương thời..để trợ duyên, ai là đệ tử phật môn cũng có trách nhiệm hoằng dương đạo pháp này hiiiiiiiiiii

Như em nói về võ công một lần rồi đó (nó dễ hình dung, nhưng hồi đó em tưởng cụ Know là con trai). Võ có cương - diệt, và nhu - nương.

Giác ngộ là bỏ cái mê lầm về với cái chân thực, như nó là ...

Với mê lầm (ngã mạn ...), hành giả có 2 lựa chọn. Một là diệt, hai là nương. Cá nhân em theo pháp nương. Chỉ cần quán sát chính cái mê lầm đó là đủ, nó sẽ dần không còn tác oai tác quái nhiều, và tỉnh giác sẽ lớn dần.

Ví dụ khi nóng giận, hãy biết mình đang nóng giận, thế là đủ. Bản thân cơn giận sẽ giảm nhẹ cường độ. Thực hành lâu sẽ thấy tiến bộ.

Tỉnh giác sẽ dần xuất hiện, lúc đầu thưa, sau sẽ mau hơn ... và tin tốt là thực hành điều đó rất đơn giản, ai cũng làm được. Năng lượng sạch sẽ tự biết cách để phát triển mình cũng chả phải lo.
 
Thôi chết, đêm qua em uống rượu. Nghỉ giữa 2 hiệp online chút và tám mấy câu, giờ mới thực sự thấy khó xử, vì hóa ra cụ Know mà ngày nào em cũng mời cafe lại là nữ :((

Thế mà tám về Hoàng Dung như đúng rồi, xấu quá :D

Anyway, em đề nghị Know tám tiếp, không có chuyện nói đi là đi như thế, vẫn còn chưa nói xong chuyện mà ...

Bác chưa tỉnh vẫn say (*rượu đêm qua) à? hiiiiiiiii
Bác Know này làm AE thấy có chút hứng thú, tưởng như gặp lệnh hồ xung "đạo là tự do: rượu, chứng, hoa, tơ hồng....." , nhưng phút 89.999 lại tự khai dù không ai đánh (*hay tom đánh) mình là "lady"
luận chút: bác know này thông minh, vui tính .....quá perfect nhưng có một điểm yếu hiiiiii vậy know là ai? không phải "triệu minh" ...ôi ông già kim dung này thâm thật..triệu minh 9.5 điểm nhưng vẫn là đàn bà (*hơi bị phong kiến đó: đàn bà sâu sắc như cơi đựng trầu)
Vì...dù 9.5 điểm đó, nhưng "mission of life" là cái gì? xin thưa chỉ là "nâng khăn rửa túi" cho tay võ bền ngốc Tq là "trương vô kỵ"
Ôi Kim dung ......bái phục bái phục! đúng là đại nho
NB: nếu trương vô kỵ chỉ như người TQ bình thường, thì Vua minh không phải hắn thì ai?
 
Last edited by a moderator:
Bác chưa tỉnh vẫn say (*rượu đêm qua) à? hiiiiiiiii
Bác Know này làm AE thấy có chút hứng thú, tưởng như gặp lệnh hồ xung "đạo là tự do: rượu, chứng, hoa, tơ hồng....." , nhưng phút 89.999 lại tự khai dù không ai đánh (*hay tom đánh) mình là "lady"
luận chút: bác know này thông minh, vui tính .....quá perfect nhưng có một điểm yếu hiiiiii vậy know là ai? không phải "triệu minh" ...ôi ông già kim dung này thâm thật..triệu minh 9.5 điểm nhưng vẫn là đàn bà (*hơi bị phong kiến đó: đàn bà sâu sắc như cơi đựng trầu)
Vì...dù 9.5 điểm đó, nhưng "mission of life" là cái gì? xin thưa chỉ là "nâng khăn rửa túi" cho tay võ bền ngốc Tq là "trương vô kỵ"
Ôi Kim dung ......bái phục bái phục! đúng là đại nho
NB: nếu trương vô kỵ chỉ như người TQ bình thường, thì Vua minh không phải hắn thì ai?

Cụ Thiết cứ tưng tửng, thế mà ... kinh thật :D

Nếu quả Know là lady, thì có lẽ cụ bắt mạch chuẩn, em cũng không biết nữa ...

Nhưng nếu là thế, em tin ối cụ muốn là Vô Kỵ :cool:

PS: đêm qua em đâu có say, chỉ là hơi phiêu phiêu thôi :-)
 
Cụ Thiết cứ tưng tửng, thế mà ... kinh thật :D

Nếu quả Know là lady, thì có lẽ cụ bắt mạch chuẩn, em cũng không biết nữa ...

Nhưng nếu là thế, em tin ối cụ muốn là Vô Kỵ :cool:

PS: đêm qua em đâu có say, chỉ là hơi phiêu phiêu thôi :-)

Know2 mà là Nữ thì cũng khá tài đấy, không khéo còn đẹp nhiều nữa... đố các cụ mời được bác ấy quay lại đấy.

G/L
 
Back
Top