VC-Thiền quán

và điều thắc mắc thứ 2 là, sau khi giải thoát, "ta" đi đâu? giải thoát khỏi bánh xe luân hồi milky way này để sang 1 cái cloudy way khác trong vũ trụ hay thoát ra khỏi vũ trụ?

hì...lùng bùng nhỉ... chắc tại trời mưa to wa! :D
 
dạ...aa. Bon thank Tam ca, chị Mtp & bác NgocMinh.

Bon vẫn đang từng bước đây mà, chỉ là chưa thể tập trung toàn bộ thời gian và công sức vì cái việc cơm áo gạo tiền,.... nó níu kéo quá :D
tuy vậy cũng có rất nhiều khúc mắc trong tiến trình tìm hiểu, học hỏi. Như câu hỏi trên chẳng hạn, giải thoát là kết thúc quá trình tương tác với luân hồi, tuy nhiên theo sách kinh nói, Ngài Quán Thế Âm đã thành vị Phật từ a tăng tỳ kiếp trc đó, có nghĩa là Ngài đã chấm dứt quá trình tương tác với luân hồi, điều đó cũng đồng nghĩa là ko còn chướng nghiệp nữa để trôi lăn, Ngài quay ở lại cõi ta bà mãi mãi theo phát nguyện của mình. Bon cứ thắc mắc, vậy Ngài quay lại luân hồi bằng đường dẫn nào?

Hóa thân chuyển thế.
Phổ nhập pháp giới.
Lợi ích bình đẳng.
Vô lượng hữu tình.

Được huyền ký trong các thư tịch cổ, mật truyền....hi...hi. okie, đủ duyên sẽ gặp....
 
và điều thắc mắc thứ 2 là, sau khi giải thoát, "ta" đi đâu? giải thoát khỏi bánh xe luân hồi milky way này để sang 1 cái cloudy way khác trong vũ trụ hay thoát ra khỏi vũ trụ?

hì...lùng bùng nhỉ... chắc tại trời mưa to wa! :D

Về văn. Tìm đọc cuốn cái chết và nghệ thuật sinh tử của dòng kim cương thừa - mật tông.
Về tu tư. Hãy tự mình thiền định về cái chêt trong khi ngủ, dĩ nhiên nên có 1 bậc thầy tâm linh dẫn dắt và chỉ dạy.... dần dần Bon sẽ biết mình ở đâu trong kiếp sau....oki. hết....hi...hi
 
Last edited by a moderator:
Đúng thế, nhưng cứ đứng vào hàng bồ tát đạo, hành bồ tát đạo, sự nhiễm ô đã trọng sạch phần nào, sự từ bi đã khác người thường, sự chứng ngộ đáng quý siết bao... và mọi thứ phải rũ bỏ dần dần... thôi thì cứ tùy duyên, chẳng chối bỏ, cũng chẳng làm ngơ....hi...hi
quá chuẩn!
hễ cứ buông đồ đao....lập địa là tốt rùi, vấn đề còn lại chỉ là nâu mau :D:D:D
 
Ngài Quán Thế Âm đã thành vị Phật từ a tăng tỳ kiếp trc đó, có nghĩa là Ngài đã chấm dứt quá trình tương tác với luân hồi, điều đó cũng đồng nghĩa là ko còn chướng nghiệp nữa để trôi lăn, Ngài quay ở lại cõi ta bà mãi mãi theo phát nguyện của mình. Bon cứ thắc mắc, vậy Ngài quay lại luân hồi bằng đường dẫn nào?
hỉu sơ thía này (*kỹ thì trong kinh có hết)
1/ Pháp thân : bản thể của vữ trụ , Phật dùng trí tuệ bát nhã chứng được bản thể này , vì là bản thể của vũ trụ nên không sanh và không diệt và bình đẵng khắp tất cả . Chứng và nhập vào bản thể này gọi là chứng đạo .
2/ Báo thân : Cái thân của quả báo thiện . Phật chứng được Pháp Thân và dùng trí tuệ để làm lưu xuất từ pháp thân đó thành công đước riêng cho chính mình , đó là công đức của mỗi vị phật bao gồm tự thân và hoàn cảnh thanh tịnh tốt đẹp , gọi là Tịnh Độ .
3/ Ứng thân : năng lực thần thông từ trí tuệ , hiện ra nhiều thân để hóa độ chúng sanh. Đức Phật muốn giáo cho loài người thì hiện thân loài người , đức Phật muốn giáo hóa cho loài nai thì hiện thân loài nai ,đức phật muốn giáo hóa loài trời thì hiện thân loài trời , đức phật muốn giáo cho phụ nữ thì hiện thân phụ nữ v.v...
Ứng thân cũng gọi là Hóa Thân. Chỉ có quả vị Phật mới có đầy đủ 3 thân này .
Như vậy, nhờ có thần thông, viên minh nên Ngài Quán âm, thân trụ niết bàn, nhưng vẫn có thể hóa hiện cùng lúc 6 phương thế giới. dễ hỉu là như tôn ngộ không vặt lông thì nó thành vạn ngộ không nhưng chỉ 1 nơi.
Tuy vậy, cũng như tay đau...thì thân đau, tam độc có thể nhiễm từ tay lên đầu. dù hóa thân cũng phải luôn luôn hành Phật pháp hiiiii
 
và điều thắc mắc thứ 2 là, sau khi giải thoát, "ta" đi đâu? giải thoát khỏi bánh xe luân hồi milky way này để sang 1 cái cloudy way khác trong vũ trụ hay thoát ra khỏi vũ trụ?

hì...lùng bùng nhỉ... chắc tại trời mưa to wa! :D

Giải thoát là giải thoát khỏi cái tôi chật hẹp để thấy cái toàn thể, mà cái toàn thể thì cũng có nghĩa là bao gồm cả cái "vẫn có tôi, ngay ở đây và đúng lúc này". Tóm lại là sẽ vẫn ổn đừng lo lắng quá :)
 
Bon cảm ơn các bác! Thank bác NGocMinh đã hướng dẫn và giới thiệu Bon một số đầu sách hay.

Bon thắc mắc vì sự tò mò và để giải đáp một số hiện tượng khác mà cá nhân gặp thui, hì...:)

Ý Bon nói đến trạng thái không còn tương tác với luân hồi nữa, là khi dứt hẳn nghiệp quả và phiền nào, đắc chứng thành 1 vị Phật - giải thoát hoàn toàn (toàn giác), thì lúc đó "ta" đi vào dạng thức tương tác nào? vẫn đâu đó trong vũ trũ hay thoát ra khỏi ngoài vũ trụ...(chắc chắn phải có sự tương tác nào đó khác, nếu không sẽ ko còn sự tồn tại và biến mất hoàn toàn)

Theo giải thích của bác NgocMinh và Thiết ca, thì vị Bồ Tát sau khi đạt toàn giác trở thành 1 vị Phật , tức là ko còn sự tương tác với luân hồi nữa, nhưng ko tan biến mất vì sau đó các Ngài quay lại luân hồi bằng những con đường hóa thân, mà không theo con đường của chúng sinh qua duyên khởi, qua ngã vô minh....

Cái thắc mắc của Bon nằm ở chỗ, khi các vị Bồ Tát ở trạng thái (thể trạng/ dạng thức) là 1 vị Phật (toàn giác) thì các Ngài ấy ở đâu trong vũ trụ ? hay ở ngoài vũ trụ này?
 
Last edited by a moderator:
Giải thoát là giải thoát khỏi cái tôi chật hẹp để thấy cái toàn thể, mà cái toàn thể thì cũng có nghĩa là bao gồm cả cái "vẫn có tôi, ngay ở đây và đúng lúc này". Tóm lại là sẽ vẫn ổn đừng lo lắng quá :)
theo Bon hiểu đây là trạng thái của buông xả hoàn toàn. tức là cũng cần phải đạt định tuệ và tuyệt đối giữ giới....
 
@Bon Bon : Bon đọc bài này sẽ giải thích phần nào thắc mắc của bạn
(Trích 1 bài giảng của đạo sư Garchen)

'...Đôi khi người ta nghĩ Tịnh Độ có thể là một cõi giới vật chất nào đó, nhưng thực sự nó không phải là như vậy. Ở trong bài nguyện này có viết một câu rằng “cõi Tịnh Độ Cực Lạc không thể nhìn thấy được bằng mắt phàm, nhưng có thể nhìn được bằng tâm thanh tịnh.” Điều này mang một ý nghĩa rất sâu sắc bởi vì đây không phải là một cõi vật chất nhìn được bằng mắt phàm, mà chúng ta chỉ có thể nhìn được cõi này và cảm ứng được cõi này thông qua tâm thanh tịnh của chúng ta. Khi tâm chúng ta thanh tịnh, có được tri kiến thanh tịnh thì chúng ta tức khắc sẽ nhìn được cõi Tịnh Độ.
Thầy kể lại câu chuyện về một người đệ tử của Thầy, cô tên là Emily, cô đã từng tu tập ở trên núi thiêng Lapchi, và cô kể lại chuyện rằng… Đôi khi trong lúc cô thiền định, toàn bộ núi thiêng Lapchi hiện ra như một cõi Tịnh Độ và nó thực sự hiện ra như vậy trước mắt cô. Nhưng đôi khi cõi Tịnh Độ lại biến mất, và Lapchi lại chỉ như là núi Lapchi mà thôi, không có gì đặc biệt cả. Điều này càng chỉ cho chúng ta thấy rằng xuyên qua tri kiến thuần tịnh mà chúng ta có thể thấy được cõi giới đó hiện hữu như thế nào. Vì vậy, thực sự là cõi Tịnh Độ có liên hệ mật thiết với tâm thức bên trong của chúng ta chứ không phải là một cõi giới vật chất nào đó ở bên ngoài. Nếu hiểu được cõi Tịnh Độ có thể cảm ứng và thể nhập xuyên qua tâm thanh tịnh thì chúng ta sẽ không còn hoài nghi là liệu Cõi Tịnh Độ có thực sự hiện hữu hay không. Chúng ta sẽ tin rằng cõi Tịnh Độ là có thật. Làm sao để cắt bỏ được sự hoài nghi này? Điều này thật vô cùng quan trọng và do đó, Thầy hy vọng chúng ta sẽ đọc đi đọc lại tuyển tập này của Chagme Rinpoche.
Thầy nói đôi khi có một số người đã mắc phải một lỗi lầm to lớn. Đó là họ có sự hoài nghi không biết cõi Tịnh Độ có thực sự hiện hữu hay không, cũng giống như không biết cõi địa ngục có thực sự hiện hữu hay không. Tuy rằng họ có phát khởi tín tâm với cõi Tịnh Độ, nhưng họ lại chưa thực sự tin là cõi Tịnh Độ có thể thực sự hiện hữu vì họ cho rằng cõi Tịnh độ là một cảnh giới được thiết lập qua tâm [chỉ là do tâm tưởng], chứ không đích thực hiện hữu. Mà nếu chỉ là to tâm tưởng thì cõi ấy không thể là một thực tại, không thực sự hiện hữu, mà nếu không thực sự hiện hữu [như một thực tại sống động] thì nó đâu có mang được lợi lạc gì đâu? Nhưng chúng ta cần phải hiểu cho thấu đáo tường tận về điều này để giúp chúng ta đến được nơi cõi ấy. Chúng ta cần phải hiểu như sau.
Bây giờ giả sử chúng ta nghĩ đến [và đem cõi thế gian này của chúng ta ra so với] cõi Tịnh Độ. Cuộc đời này, cảnh giới phàm phu này đây, cũng đã được thiết lập bởi tâm của chúng ta, do tâm của chúng ta tạo ra, nhưng cho dù một mặt là do tâm tưởng [nghĩa là mang tánh huyễn ảo] thì mặt khác, cuộc đời này vẫn đang là một thực tại hiện hữu đối với chúng ta. Đúng là đối với một người không bám chấp, không có một chấp trước nào cả, thì họ sẽ thấy cõi này chỉ là môt cõi hư huyễn do tâm tạo mà thôi. Vì tâm tạo ra tất cả nên vào thời điểm chúng ta chưa được sinh ra, chúng ta vẫn còn trong thân trung ấm thì chính tâm thức ở trong thân trung ấm đã tạo ra thân này của chúng ta. Rồi sau đó chính thân này của chúng ta mới tạo ra cõi giới này mà chúng ta hiện đang sống.
Cõi thế gian này có rất nhiều chúng sinh sống trong đó, đều là do cộng nghiệp. Do bởi chúng sinh có những nghiệp giống nhau nên mới cùng sinh vào cõi giới này. Nhưng mặt khác, chúng sinh cũng lại có các biệt nghiệp, hay nghiệp cá nhân khác nhau, nên những đau khổ của chúng sinh lại khác nhau. Dù là biệt nghiệp hay cộng nghiệp, nếu nói cõi thế gian này là do tâm tạo thì coi như cõi thế gian này mang tánh chất hư ảo, không có thật.
Nhưng tuy nói là hư huyễn, nhưng đồng lúc cõi thế gian lại thực sự hiện hữu đối với chúng ta, chúng ta vẫn phải sinh vào đó, vẫn sống trong đó và nó vẫn là một thực tại đối với chúng ta. Nghĩa là tuy cõi thế gian này mang tánh chất huyễn hóa, nhưng chúng ta vẫn hiện hữu sinh tồn trong đó. Vậy thì đối với cõi Tịnh Độ chúng ta cũng cần phải suy diễn theo lối nghĩ y như thế. Nghĩa là không khác cõi thế gian, cõi Tịnh Độ mang tánh huyễn hóa nhiệm mầu, nhưng đồng thời, cũng không khác cõi thế gian, cõi Tịnh Độ vẫn là một thực tại, nơi mà chúng ta có thể trải nghiệm và sinh vào.
Tuy là một thực tại nhưng cõi thế gian này sau 100 ngàn năm thì có khi cũng sẽ biến mất, hệt như bong bóng nước. Như vậy nó có thực hay là không có thực? Hiện tại thì nó đang có thực đối với chúng ta [nên ngang đây, ta không thể hoàn toàn phủ nhận sự hiện hữu của nó]. Nếu hiểu như vậy về cõi thế gian thì cũng có thể hiểu y như thế về cõi Tịnh Độ.
Cõi Tịnh Độ là một sự phản chiếu của tâm. Vậy nếu tâm của chúng ta tràn đầy vô minh, sân hận và oán ghét, thì tâm ấy sẽ phóng chiếu ra các cõi địa ngục, ngạ quỷ và các cõi thấp khác [chứ chẳng thể phóng ra được cõi Tịnh Độ để cho chúng ta có thể sinh vào]. Còn ngược lại nếu tâm chúng ta thanh tịnh thì cõi Tịnh độ chắc chắn sẽ xuất hiện. Khi chúng ta có lòng từ bi, có tâm Bồ Đề, thì tâm Bồ Đề sẽ phóng chiếu ra cõi Tịnh Độ, và chúng ta cũng có thể hiện hữu trong cõi Tịnh Độ đó y hệt như chúng ta đang hiện hữu trong cõi thế gian. Do đó cái mà chúng ta cần tập trung vào là làm sao để phát khởi được một tri kiến thuần tịnh và làm sao để có thể đóng những dấu ấn hết sức thanh tịnh và từ bi lên trên dòng tâm thức của mình....'
 
Về văn. Tìm đọc cuốn cái chết và nghệ thuật sinh tử của dòng kim cương thừa - mật tông.
Về tu tư. Hãy tự mình thiền định về cái chêt trong khi ngủ, dĩ nhiên nên có 1 bậc thầy tâm linh dẫn dắt và chỉ dạy.... dần dần Bon sẽ biết mình ở đâu trong kiếp sau....oki. hết....hi...hi

màu đỏ chắc cụ nói cho vui
 
@Bon Bon
Tuy là một thực tại nhưng cõi thế gian này sau 100 ngàn năm thì có khi cũng sẽ biến mất, hệt như bong bóng nước. Như vậy nó có thực hay là không có thực? Hiện tại thì nó đang có thực đối với chúng ta [nên ngang đây, ta không thể hoàn toàn phủ nhận sự hiện hữu của nó]. Nếu hiểu như vậy về cõi thế gian thì cũng có thể hiểu y như thế về cõi Tịnh Độ.
Cõi Tịnh Độ là một sự phản chiếu của tâm. Vậy nếu tâm của chúng ta tràn đầy vô minh, sân hận và oán ghét, thì tâm ấy sẽ phóng chiếu ra các cõi địa ngục, ngạ quỷ và các cõi thấp khác [chứ chẳng thể phóng ra được cõi Tịnh Độ để cho chúng ta có thể sinh vào]. Còn ngược lại nếu tâm chúng ta thanh tịnh thì cõi Tịnh độ chắc chắn sẽ xuất hiện. Khi chúng ta có lòng từ bi, có tâm Bồ Đề, thì tâm Bồ Đề sẽ phóng chiếu ra cõi Tịnh Độ, và chúng ta cũng có thể hiện hữu trong cõi Tịnh Độ đó y hệt như chúng ta đang hiện hữu trong cõi thế gian. Do đó cái mà chúng ta cần tập trung vào là làm sao để phát khởi được một tri kiến thuần tịnh và làm sao để có thể đóng những dấu ấn hết sức thanh tịnh và từ bi lên trên dòng tâm thức của mình....'
TKS!
nhưng có sự nhầm lẫn về thời gian, và sự .....biến mất :D:D:D
Cõi tịnh độ là đất của Bồ tát, do vậy tuổi một vị tối thiểu 1 tỷ năm. Chưa kể trong 1 tỷ năm đó họ không ngừng tu luyện Phật pháp, do vậy từ vốn 1 tỷ + môi trường thanh tịnh thì kết quả là họ vĩnh cửu trường tồn
Còn nói 100 ngàn là hông đúng, bởi vì trái đất này tồn tại trên 2 tỷ năm nữa nếu con người không bung nó bằng ..hột nhân, nói vậy thì chẳnng ai đi tìm cõi ấy
Ở khía cạnh ..biến mất với từng người là phù hợp, vì bạn là người (*đông á mệnh phu) thì sống với tay lông là cùng, chứ sống với fox thì nó cắn à hiiiiii. ở khía cạnh này là chuẩn, nếu tâm thanh tịnh và luôn ước nguyện Phật A di Đà, vì bạn mê trong trên 100k hông lẽ 1k đã gội sạch, do vậy cần người khác tiến cử dùm, bạn sẽ về thế giới cực lạc
 
Last edited by a moderator:
theo Bon hiểu đây là trạng thái của buông xả hoàn toàn. tức là cũng cần phải đạt định tuệtuyệt đối giữ giới....
Mặc dù có cụ Mtv liên tục ra cản, nhưng thấy bác sắp sinh ra 1 tâm nguyện lớn, vậy phải bổ củi thui hiiiiiiiii
Nói chín ngôn là mất căn bản

NB: tui thường nói kiểu vui với lão Tom là con vịt, con gà là ý nè. bởi bản chất con vịt nó thế ...hông cần giới, định, luật, hành xả gì...vì bản chất của niết bàn là thế. con người chẳng qua copy nó :D:D:D
 

Xa Nhất

Thiết thiền sinh một hôm lo lắng hỏi lão trụ trì:

- Con nghe một pháp sư giảng rằng: "Niết Bàn là nơi xa nhất". Nếu vậy biết khi nào mới tới được?

Trụ trì nói:

- Ta cũng nghe nói rằng: "Cái tâm nhanh nhất". Vậy Niết Bàn có xa cũng đâu có gì đáng ngại.

Thiền sinh vẫn còn phân vân:

- Làm thế nào đi đến được mục đích ấy?

Trụ trì lại nói:

- Thật ra tất cả Chân lý trong đời sống như khổ, tập, diệt (Niết Bàn), đạo v.v... đều nằm trong cái thân một trượng của con chứ có đâu mà xa. Thôi chớ có nói đi với đến nữa, hãy nghe bài kệ của ta:

"Mục đích có sẵn rồi.
Nào phải vọng xa xôi.
Dặm trình thong dong bước.
Hoa trắng nở ven đồi".

Thiết thiền sinh nghe xong thở dài, quay sang lẩm bẩm: lại đến giờ giao dịch rồi ...
 
Back
Top