VC-Thiền quán

GẬP GHỀNH SÔNG MÊ


Có người đứng giữa đôi bờ
Bao lần tự hỏi.. biết giờ về đâu?
Quay qua ngó lại, bạc đầu..
Ngập ngừng, bịn rịn, chìm sâu giữa đời.

Đôi dòng kẻ ngược, người xuôi
Đôi bờ lận đận, tới lui muộn phiền.
Tay này muốn vịn cửa Thiền
Tay kia dệt mộng.. trần duyên sa đà,
Lên rừng, nhớ tưởng phồn hoa
Ngồi nơi phố mộng trăng ngà đầu non.

lắm khi gối mỏi chân mòn
Mà hồn chưa mỏi, đời còn mê say
Mắt vừa hướng tới nẻo mây
Vội che khuất bởi bàn tay nhân tình.

Dùng dằng trong chốn tử sinh
Khi ni, lúc nọ… Hỏi mình về mô ?
Dưới lòng nôi một nấm mồ
Biết rồi sao vẫn lửng lơ nẻo về ?
Cây Si với Cội Bồ Đề
Nghiêng đôi bóng đổ nặng nề cõi đêm.

Chợt Vô thường đến gọi tên
Chỉ còn dư lệ trên miền ăn năn.
Xưa kia nếu chẳng dùng dằng
Biết đâu thanh thản nhọc nhằn Tử, sinh!

Trầm luân vì nợ Thế tình
Mong manh hồn nhỏ gập ghềnh sông mê…

Thích Tánh Tuệ
 
Các sư ca đều chọn màu tím để làm nền cho thơ nhỉ. Không biết có phải vì yêu màu tím hoa sim của bảng điện hay là màu tím thủy chung với 1 "Người" nào đó.... hihi
You hỏi tui sao thơ màu tím?

Ừ…..

Tím bảng điện, tím của chờ trông

Chờ mong chờ mãi chờ mãi thôi

Ngàn năm nho tím hóa bể xanh

Chờ ngày sen nở trong lòng đá đen

Thiền hiiiiiii
 
GẬP GHỀNH SÔNG MÊ


Có người đứng giữa đôi bờ
Bao lần tự hỏi.. biết giờ về đâu?
Quay qua ngó lại, bạc đầu..
Ngập ngừng, bịn rịn, chìm sâu giữa đời.

Đôi dòng kẻ ngược, người xuôi
Đôi bờ lận đận, tới lui muộn phiền.
Tay này muốn vịn cửa Thiền
Tay kia dệt mộng.. trần duyên sa đà,
Lên rừng, nhớ tưởng phồn hoa
Ngồi nơi phố mộng trăng ngà đầu non.

lắm khi gối mỏi chân mòn
Mà hồn chưa mỏi, đời còn mê say
Mắt vừa hướng tới nẻo mây
Vội che khuất bởi bàn tay nhân tình.

Dùng dằng trong chốn tử sinh
Khi ni, lúc nọ… Hỏi mình về mô ?
Dưới lòng nôi một nấm mồ
Biết rồi sao vẫn lửng lơ nẻo về ?
Cây Si với Cội Bồ Đề
Nghiêng đôi bóng đổ nặng nề cõi đêm.

Chợt Vô thường đến gọi tên
Chỉ còn dư lệ trên miền ăn năn.
Xưa kia nếu chẳng dùng dằng
Biết đâu thanh thản nhọc nhằn Tử, sinh!

Trầm luân vì nợ Thế tình
Mong manh hồn nhỏ gập ghềnh sông mê…

Thích Tánh Tuệ
Cụ này mặc áo không vừa, nếu qua học đạo lão Đầu bóng thì không vướng chấp nè :D:D:D

hành giả: Bồ tát (*Tế điên), người tu hành có ăn được thịt dog ?
BT: họ ăn tốt, chỉ vì họ không muốn ăn?
hành giả: nếu họ muốn ăn thì có còn là hành giả hông?
BT: tất nhiên vẫn, nhưng là cái mẻ kho hiiiiiiiii

NB: mẻ kho tức là giống cái bình ....sứt, tức là hông còn gọi là tăng bảo, chỉ còn tự...tu :D:D:D
 
Cụ này mặc áo không vừa, nếu qua học đạo lão Đầu bóng thì không vướng chấp nè :D:D:D

hành giả: Bồ tát (*Tế điên), người tu hành có ăn được thịt dog ?
BT: họ ăn tốt, chỉ vì họ không muốn ăn?
hành giả: nếu họ muốn ăn thì có còn là hành giả hông?
BT: tất nhiên vẫn, nhưng là cái mẻ kho hiiiiiiiii

NB: mẻ kho tức là giống cái bình ....sứt, tức là hông còn gọi là tăng bảo, chỉ còn tự...tu :D:D:D

hôm trước Bon có đặt câu hỏi về tây du kí là tại sao cùng 1 điểm xuất phát và đích đến mà 5 ông lại gặp những pháp khác nhau? :D

Bon thì hiểu sơ khái thế này, mỗi ông tuy kiếp trc đều đã đạt đến 1 trình độ nhất định, nhưng do căn nghiệp của các ông khác nhau, pháp tu của các ông khác nhau, nên các "bài tập" của các ổng cũng khác nhau....

Tế điên có tu thành Phật đâu Thiết ca, :D mục đích khác nhau sẽ có pháp tu khác nhau, nhân khác nhau sẽ tác hợp duyên khác nhau để có quả khác nhau mà. ổng măm dog nên sẽ có 1 số pháp ko đạt tới dc....hì..
 
hôm trước Bon có đặt câu hỏi về tây du kí là tại sao cùng 1 điểm xuất phát và đích đến mà 5 ông lại gặp những pháp khác nhau? :D

Bon thì hiểu sơ khái thế này, mỗi ông tuy kiếp trc đều đã đạt đến 1 trình độ nhất định, nhưng do căn nghiệp của các ông khác nhau, pháp tu của các ông khác nhau, nên các "bài tập" của các ổng cũng khác nhau....

Tế điên có tu thành Phật đâu Thiết ca, :D mục đích khác nhau sẽ có pháp tu khác nhau, nhân khác nhau sẽ tác hợp duyên khác nhau để có quả khác nhau mà. ổng măm dog nên sẽ có 1 số pháp ko đạt tới dc....hì..
TKS!
ý tưởng thì hay, nhưng xin hỏi 1 câu test thế này:
+ nếu 100k (tức là 1000 năm) sẽ đạt như như Phật
+ nếu 1k sẽ đạt Alahan
vậy you chọn cách nào? hiiiiiii cũng tại con người "tham quá" thui :D:D:D

NB: điều này nó phản ánh hơi thở XH, khi mà người dân nay thích Bát giới hơn DT, nếu thực sự BG thì đã sao, cũng "tịnh đàn sứ giả BT" cũng thoát khổ, thoát sinh tử....thiếu chăng 1 chút "ngồi thấp" vốn là cái ..hông quan trọng gì. :D:D:D
 
Last edited by a moderator:
You hỏi tui sao thơ màu tím?

Ừ…..

Tím bảng điện, tím của chờ trông

Chờ mong chờ mãi chờ mãi thôi

Ngàn năm nho tím hóa bể xanh

Chờ ngày sen nở trong lòng đá đen

Thiền hiiiiiii

Chờ ngày sen nở trong lòng đá đen ==> Là đóa hoa ưu đam phải không ạ. Hôm rồi đi Đại Nam em đã được chiêm ngưỡng :)
 
Last edited by a moderator:
Chờ ngày sen nở trong lòng đá đen ==> Là đóa hoa ưu phải không ạ. Hôm rồi đi Đại Nam em đã được chiêm ngưỡng :)
images


hiiiiiiiiiii
 
Các sư ca đều chọn màu tím để làm nền cho thơ nhỉ. Không biết có phải vì yêu màu tím hoa sim của bảng điện hay là màu tím thủy chung với 1 "Người" nào đó.... hihi
"Người" ở đây có thể là Đức Phật, niềm tin hoặc 1 người nào đó, tùy hoàn cảnh của mỗi người phải không ạ :)
 
TKS!
ý tưởng thì hay, nhưng xin hỏi 1 câu test thế này:
+ nếu 100k (tức là 1000 năm) sẽ đạt như như Phật
+ nếu 1k sẽ đạt Alahan
vậy you chọn cách nào? hiiiiiii cũng tại con người "tham quá" thui :D:D:D

NB: điều này nó phản ánh hơi thở XH, khi mà người dân nay thích Bát giới hơn DT, nếu thực sự BG thì đã sao, cũng "tịnh đàn sứ giả BT" cũng thoát khổ, thoát sinh tử....thiếu chăng 1 chút "ngồi thấp" vốn là cái ..hông quan trọnh gì. :D:D:D
vâng, nếu là Bon, thì bao lâu ko phải là yếu tố chọn lựa, mà là đích đến, vì Bon đã chọn con đường giải thoát và sẽ ko dừng lại cho đến khi đạt được đích cuối của mình. còn trên con đường để đến đích ấy, Bon sẽ là ai trong từng chặng và sẽ là ai đó - hiển nhiên sẽ như vậy mà - thì đó là điều chưa đoán dc bởi mỗi bước đi mỗi pháp tập sẽ dẫn đến những tầng thức tương ứng, có thể sẽ có những mê lầm, Bon nghĩ chắc chắn điều đó sẽ xảy ra, nhưng đó ko là nỗi lo ngại, lo nhất là khi thân chuyển trạng thái, tâm quên bẵng mất mission của mình....:)
 
Bạch thầy, con là ai ?

- Con là một đứa con lai
Nửa lai đức Phật, nửa lai Ta bà.
Con là nửa trái me già
Nửa kia còn lại thì là.. chôm chôm.
Cuộc đời con thích ôm đồm
Hăm tám ngày mặn, hai hôm muối mè.
Bữa thì mặc áo hoa hòe
Đến ngày vía Bụt.. ấp e Lam hiền.
Nửa mê cái cảnh chùa chiền
Nửa mê đi shop, mê tiền, mê yêu..
Con là thập cẩm, đủ điều
Nửa thương đức Phật, nửa.. thương nhiều ''người ta''

Thích Tánh Tuệ
 
Last edited by a moderator:
Ta về bỏ lại đằng sau
Chữ danh, chữ lợi biển dâu chữ tình
Ta về sống với chính mình
Trút đi cái vỏ hư vinh một thời.

Ta về vui với đất trời
Gom mây làm áo rong chơi cõi hồng.
Ta về lắng đục khơi trong
Bon chen chi cũng lòng vòng được, thua.

Ta về vui với bốn mùa
Trăng sao làm bạn, chuông chùa kết thân.
Ta về quên chuyện ngã nhân
Hư tình giả ý cõi trần đãi bôi.

Ta về tìm một chỗ ngồi
Mặc đời xuôi ngược miếng mồi đỉnh chung ..
Đời kia có nói không cùng
Tới lui vui khổ.. lạ lùng chẳng qua!

Ta về rũ bỏ kiêu xa
Quên nhà máy lạnh, hoan ca, tiệc tùng..
Nhân gian cười, bảo ta khùng
Làm duyên một nụ, '' thôi đừng phân bua! ''

Sáng nay nhẹ bước vào chùa
Ơ, cành Sen trắng cũng vừa mãn khai!
Chợt ta bắt gặp hình hài
Ngày chưa rời bỏ Liên đài mộng du...

Thích Tánh Tuệ
 
.............Tác giả đang " Đập đá" giống lão Tam.....thơ dzất hay....hi...hi. thanks Bon07.

Đọc thơ mới thấy bản thân còn mê lầm, vô minh lắm....hai za....!
 
GẬP GHỀNH SÔNG MÊ


Có người đứng giữa đôi bờ
Bao lần tự hỏi.. biết giờ về đâu?
Quay qua ngó lại, bạc đầu..
Ngập ngừng, bịn rịn, chìm sâu giữa đời.

Đôi dòng kẻ ngược, người xuôi
Đôi bờ lận đận, tới lui muộn phiền.
Tay này muốn vịn cửa Thiền
Tay kia dệt mộng.. trần duyên sa đà,
Lên rừng, nhớ tưởng phồn hoa
Ngồi nơi phố mộng trăng ngà đầu non.

lắm khi gối mỏi chân mòn
Mà hồn chưa mỏi, đời còn mê say
Mắt vừa hướng tới nẻo mây
Vội che khuất bởi bàn tay nhân tình.

Dùng dằng trong chốn tử sinh
Khi ni, lúc nọ… Hỏi mình về mô ?
Dưới lòng nôi một nấm mồ
Biết rồi sao vẫn lửng lơ nẻo về ?
Cây Si với Cội Bồ Đề
Nghiêng đôi bóng đổ nặng nề cõi đêm.

Chợt Vô thường đến gọi tên
Chỉ còn dư lệ trên miền ăn năn.
Xưa kia nếu chẳng dùng dằng
Biết đâu thanh thản nhọc nhằn Tử, sinh!

Trầm luân vì nợ Thế tình
Mong manh hồn nhỏ gập ghềnh sông mê…

Thích Tánh Tuệ

đã nếm vị đạo đừng say mùi đời...
 
TKS!


lại vc & ý thức, cũng như con gà & quả trứng hiiiiiiiii

Nói chung lão Tom chuẩn, vô lượng tử là rất dễ lộn tử - mê lầm, thui cái nè để bác No và lão Đầu bóng no no giảng cái cho....đỡ mê lầm

NB: nếu như tuân theo cái dòng trên, theo tui là tác giả đã cho là con gà có trước, mà tui thì thấy tự nhiên nó phải là quả trứng mới nở ra con gà :D:D:D

Ok phair quả trứng mới nở ra con gà, thế quả trứng từ đâu mà ra :D
 
bác No là ai? vui lòng xem sẽ gõ, có vẻ mang màu sắc nhà "nghiên cứu" rồi nha hiiiiiiii

Một chiều gặp Tom

Sớm sớm người đi ra đồng
Mặt rạng rỡ khi cây xanh hoa trổ
Chiều chiều cắp áo mưa về
Chân chim đậu trán khi nắng đỏ cây khô

Đêm suy tư cùng tuế nguyệt
Tìm lời "giải thoát" khi đã có lời
giải "giải thoát" của Đức Gau ta ma
Chiều sườn núi gặp người qua
" No ? " giật mình mang mác ta là ai?

Ta là ai? ta là một khả năng :cungly:
 
Ok phair quả trứng mới nở ra con gà, thế quả trứng từ đâu mà ra :D
THì thế nó mới lằng nhằng, nhưng quy luật tự nhiên nó phải thía hiiiiiii

NB: cụ lưu ý là : tập hợp carbon bắt đầu từ axit amin đơn bào, quả trứng đầu tiên của sự sống, chứ cụ nói quả trứng gà thì nó sẽ là luận đề cù lần trên. điều này phải phanh rộng ra tầm ..vũ trụ, vì:
+ 1 thuyết đang lớn lên là con người từ hành tinh x tới, nhưng cho dù thế thì tại hành tinh x tới, sự sống cũng bắt đầu từ quả trứng đầu tiên
+ 1 thuyết do thượng đế tạo ra, nhưng tại hành tinh y nơi thượng đế hình thành, sự sống cũng bắt đầu từ quả trứng đầu tiên :D:D:D
 
Ta là ai? ta là một khả năng :cungly:
Hehe...để Bon biến "khả năng" thành thực thể feelling & touching dc nhé, haha...:D

Thế thầy là ai?

Thầy đây là cái chổi chà
Quét chùa cho sạch, quét ra ngoài đường
Quét chợ rồi quét phố phường
Quét cả vui, buồn mới rụng sáng nay
Quét lòng thế nhiễm đắm say
Quét cho tàn cuộc mộng này mới ngưng!
Quán đời, thầy chỉ người dưng
Chỉ là hạt bụi đường trần rong chơi.
Chừng nào con được thảnh thơi
Thầy trao nghề quét.. cho đời nó thong dong.

Thích Tánh Tuệ
 
Hehe...để Bon biến "khả năng" thành thực thể feelling & touching dc nhé, haha...:D

Thế thầy là ai?

Thầy đây là cái chổi chà
Quét chùa cho sạch, quét ra ngoài đường
Quét chợ rồi quét phố phường
Quét cả vui, buồn mới rụng sáng nay
Quét lòng thế nhiễm đắm say
Quét cho tàn cuộc mộng này mới ngưng!
Quán đời, thầy chỉ người dưng
Chỉ là hạt bụi đường trần rong chơi.
Chừng nào con được thảnh thơi
Thầy trao nghề quét.. cho đời nó thong dong.

Thích Tánh Tuệ

Tuyệt.... thầy là cán chôi.... nhầm cái chổi.:42:
Chổi đứng, chổi đi, chổi quét......hi. chổi tĩnh, chổi động, chổi vụt, chổi xiên....hay.
 
Back
Top