TTN
Well-Known Member
Sống nhạy cảm với chân lý
" Tôi nghĩ rằng hầu hết người ta đánh mất nghệ thuật nghe. Họ đến đây với các vấn đề cá biệt của mình và cho rằng bằng việc lắng nghe những lời diễn thuyết của tôi, các vấn đề của họ sẽ được giải quyết. Tôi e rằng sẽ không xảy ra điều đó, nhưng nếu bạn biết cách lắng nghe, lúc đó bạn sẽ bắt đầu hiểu cái toàn bộ và tâm trí của bạn sẽ không bị vướng mắc vào cái cá biệt.
Đừng ra sức tìm kiếm trong lời diễn thuyết này giải pháp cho các vấn đề cá biệt của bạn hoặc sự khuây khỏa nỗi đau khổ của bạn. Tôi có thể giúp bạn, đúng hơn là bạn chỉ giúp được mình, nếu bạn suy nghĩ thêm lần nữa, một cách sáng tạo.
Đừng xem cuộc sống như là các vấn đề tách biệt nhau, mà là lãnh hội nó như 1 toàn bộ với 1 tâm trí không bị bóp nghẹt vì việc tìm kiếm giải pháp. Nếu bạn lắng nghe mà không nặng gánh các vấn đề và có cái nhìn toàn diện, lúc đó bạn sẽ thấy vấn đề cá biệt của mình mang ý nghĩa khác, và dù nó không cấp thời được giải quyết, bạn sẽ bắt đầu nhận ra nguyên cớ thật sự của nó. Việc suy nghĩ thêm lần nữa, việc học hỏi thêm lần nữa cách suy nghĩ sẽ đưa tới sự tan biến các vấn đề và các xung khắc đang đè nặng tâm trí và con tim.
Việc đơn thuần tìm kiếm giải pháp cho vấn đề của bạn không đưa tới sự giải thoát tâm trí khỏi việc tạo thêm các vấn đề. Bạn tự nhủ " Tôi trống vắng, tôi nhận ra thực tế đó, làm sao tôi buông bỏ". Tôi cho rằng bạn chớ mưu toan buông bỏ nó, buông bỏ chỉ là 1 diễn tiến thay thế, mà bạn hãy tiến tới nhận biết, nhận cho ra cái gì gây nên sự bất túc. Bạn không thể cưỡng ép nó, thúc bách nó. Nó không thể bị ảnh hưởng bởi lý tưởng, bởi sợ hãi, bởi việc theo đuổi sở thích và quyền lực. Bạn chỉ có thể qua nhận thức mà tìm ra nguyên cớ của sự bất toàn đó. Nghĩa là bằng việc nhìn vào môi trường, xuyên qua ý nghĩa của môi trường mà có sự hoàn toàn giải phóng khỏi môi trường."
" Tôi nghĩ rằng hầu hết người ta đánh mất nghệ thuật nghe. Họ đến đây với các vấn đề cá biệt của mình và cho rằng bằng việc lắng nghe những lời diễn thuyết của tôi, các vấn đề của họ sẽ được giải quyết. Tôi e rằng sẽ không xảy ra điều đó, nhưng nếu bạn biết cách lắng nghe, lúc đó bạn sẽ bắt đầu hiểu cái toàn bộ và tâm trí của bạn sẽ không bị vướng mắc vào cái cá biệt.
Đừng ra sức tìm kiếm trong lời diễn thuyết này giải pháp cho các vấn đề cá biệt của bạn hoặc sự khuây khỏa nỗi đau khổ của bạn. Tôi có thể giúp bạn, đúng hơn là bạn chỉ giúp được mình, nếu bạn suy nghĩ thêm lần nữa, một cách sáng tạo.
Đừng xem cuộc sống như là các vấn đề tách biệt nhau, mà là lãnh hội nó như 1 toàn bộ với 1 tâm trí không bị bóp nghẹt vì việc tìm kiếm giải pháp. Nếu bạn lắng nghe mà không nặng gánh các vấn đề và có cái nhìn toàn diện, lúc đó bạn sẽ thấy vấn đề cá biệt của mình mang ý nghĩa khác, và dù nó không cấp thời được giải quyết, bạn sẽ bắt đầu nhận ra nguyên cớ thật sự của nó. Việc suy nghĩ thêm lần nữa, việc học hỏi thêm lần nữa cách suy nghĩ sẽ đưa tới sự tan biến các vấn đề và các xung khắc đang đè nặng tâm trí và con tim.
Việc đơn thuần tìm kiếm giải pháp cho vấn đề của bạn không đưa tới sự giải thoát tâm trí khỏi việc tạo thêm các vấn đề. Bạn tự nhủ " Tôi trống vắng, tôi nhận ra thực tế đó, làm sao tôi buông bỏ". Tôi cho rằng bạn chớ mưu toan buông bỏ nó, buông bỏ chỉ là 1 diễn tiến thay thế, mà bạn hãy tiến tới nhận biết, nhận cho ra cái gì gây nên sự bất túc. Bạn không thể cưỡng ép nó, thúc bách nó. Nó không thể bị ảnh hưởng bởi lý tưởng, bởi sợ hãi, bởi việc theo đuổi sở thích và quyền lực. Bạn chỉ có thể qua nhận thức mà tìm ra nguyên cớ của sự bất toàn đó. Nghĩa là bằng việc nhìn vào môi trường, xuyên qua ý nghĩa của môi trường mà có sự hoàn toàn giải phóng khỏi môi trường."