Chấm dứt khổ não
" Chúng ta được nuôi dạy qua truyền thống, qua giáo dục, qua sách để suy nghĩ rằng có nhị nguyên, mâu thuẫn, nam nữ, yêu ghét, bạo động và bất bạo động vân vân.
Dĩ nhiên, có nhị nguyên về mặt bên ngoài nhưng về mặt nội tâm, về mặt tâm lý chỉ có 1 cái duy nhất.
Cái giận, ví dụ khi bạn nói : " tôi không được giận" thì nó thành ra nhị nguyên. Chỉ có 1 thực tế duy nhất là tôi đang giận. Bạo động là 1 thực tế, bất bạo động không là thực tế. Vậy tại sao chúng ta cho cái hão huyền tầm quan trọng đến nỗi nó trở thành cái đối lập? Chúng ta bị mắc kẹt trong cái gớm ghiếc này của nhị nguyên, cái hàm ý sự lựa chọn, hành động lựa chọn.
Có bạo động, giận ghét, không ưa.... Những cái đó là thực tế. Nhưng việc sáng chế ra những cái không thực tế như bất bạo động, rằng bạn phải yêu thích người khác mới là không thực tế. Do đó chỉ có thực tế, và cái thực tế thì không có đối lập. Khi chúng ta sống với thực tế thì không có xung khắc xen vào. Có điều toàn bộ tình trang điều kiện hóa của chúng ta đặt căn bản trên nhị nguyên, tôi là thế này, tôi không phải thế kia, tôi đang hèn nhát, tôi phải can đảm....Chúng ta bị đuổi bắt trong tình trạng này.
Về mặt tâm lý hoàn toàn không có cái đối lập. Đối lập được kết cấu hoặc được đặt liền nhau bởi ý nghĩ trốn chạy thực tại. Tôi bạo động đó là thực tại, nhưng có người vĩ đại lại bảo là tôi phải bất bạo động. Bất bạo động không phải là thực tế bởi tôi đang bạo động. Trong khi theo đuổi bất bạo động bạn thực ra đang bạo động. Như thế chúng ta nói rằng không có cái đối lập tâm lý, chỉ có duy nhất cái đang là.
Nếu bạn am hiểu cái đang là thì lúc ấy có còn hiện hữu cái xung khắc của nhị nguyên không?
Khi loại bỏ hoàn toàn sự xung khắc giữa cái đang là và cái nên là. Lúc đó não được tự do và đầy năng lượng để đối mặt với mọi cái đúng như chúng là chúng."