VC-Thiền quán

xuân: là lúc Liu tạo tác nụ cười sảng quá, chẳng qua nói gọn cái nghiệp tiểu 1 đã gây từ đời trước, đó là mắc nợ con cá (con gái) con ếch (bản thân), con rắn (sư phụ), vì chú ham vui lên gây nghiệp cho hai người kia
hè: thì do chú cột con cá kia, trong khi chú là ở chùa, thành ra chức năng làm pa pa không trọn (mang cái tượng theo chắc vẫn trường chay, không giỏi lao động), thành ra pà hai đi kiếm thêm,
thu: kết cục là cái không của mình thì sẽ không phải của mình, nhưng vì THam nên cố giữ thàh ra sẽ hủy nó
đông: thực ra cái không làm gì của Táo thổ cũng là cái tội, do không ngan thằng đệ đi buôn fx từ đầu, kết quả là nó banh tk, con rắn cũng như con cá đều vì cái dây cột mà chết. khác chăng là ông thầy đã thành chính quả nên thằng đệ mới đào được mấy viên xá lợi nhét vào tượng băng, nhưng đay cũng là trách khéo thầy vô cảm quá Táo thổ ơi nên tui mới nghiệp nặng thế này
xuân: khi thằng đệ sau khi luyện dịch chân kinh, thành ra trở lên vô tâm khi pà thím kia tới, pà thím muốn giao đứa bé, nhưng thầy không nhận, pà thím buộc phải chốn đi, và tèo ở cái vũng nước mà thầy rửa mặt, nơi mà thầy muốn rũ bỏ quá khứ ????????
và cái nghiệp thì không đổi, cuối cùng thì thầy cũng nhận tiểu 2, nhưng zen của thầy còn cao hơn cả thầy, tầy hoàn toàn không làm gì? không theo dõi chú tiểu 2, ..............nên chú nè lần này nhét ......sỏi, và lần này cả ba sẽ chết hết. sỏi....mật sau của nhẫn, mà giang hồ gọi nhẫn tâm.....thế cho lên luyện zen không dễ đâu nha
Nam Mô A Di Đà Phật!
 
xuân: là lúc Liu tạo tác nụ cười sảng quá, chẳng qua nói gọn cái nghiệp tiểu 1 đã gây từ đời trước, đó là mắc nợ con cá (con gái) con ếch (bản thân), con rắn (sư phụ), vì chú ham vui lên gây nghiệp cho hai người kia
hè: thì do chú cột con cá kia, trong khi chú là ở chùa, thành ra chức năng làm pa pa không trọn (mang cái tượng theo chắc vẫn trường chay, không giỏi lao động), thành ra pà hai đi kiếm thêm,
thu: kết cục là cái không của mình thì sẽ không phải của mình, nhưng vì THam nên cố giữ thàh ra sẽ hủy nó
đông: thực ra cái không làm gì của Táo thổ cũng là cái tội, do không ngan thằng đệ đi buôn fx từ đầu, kết quả là nó banh tk, con rắn cũng như con cá đều vì cái dây cột mà chết. khác chăng là ông thầy đã thành chính quả nên thằng đệ mới đào được mấy viên xá lợi nhét vào tượng băng, nhưng đay cũng là trách khéo thầy vô cảm quá Táo thổ ơi nên tui mới nghiệp nặng thế này
xuân: khi thằng đệ sau khi luyện dịch chân kinh, thành ra trở lên vô tâm khi pà thím kia tới, pà thím muốn giao đứa bé, nhưng thầy không nhận, pà thím buộc phải chốn đi, và tèo ở cái vũng nước mà thầy rửa mặt, nơi mà thầy muốn rũ bỏ quá khứ ????????
và cái nghiệp thì không đổi, cuối cùng thì thầy cũng nhận tiểu 2, nhưng zen của thầy còn cao hơn cả thầy, tầy hoàn toàn không làm gì? không theo dõi chú tiểu 2, ..............nên chú nè lần này nhét ......sỏi, và lần này cả ba sẽ chết hết. sỏi....mật sau của nhẫn, mà giang hồ gọi nhẫn tâm.....thế cho lên luyện zen không dễ đâu nha
Nam Mô A Di Đà Phật!

:21: Nói về bình mấy cái văn hóa phẩm thì lão là nhất. :41::113:
 
:21: Nói về bình mấy cái văn hóa phẩm thì lão là nhất. :41::113:
TKS! chém gió mừ hiiiiiiiiiiiii
đố thầy Táo hai câu:
1/ Ông thầy tại sao lại tự thiêu, lưu ý là trước khi đốt ổng đã bơm nước vào thuyền, không có chiện đốt thuyền như các cụ bình loạn nhe
2/ Sao ông thầy zen cao vậy, có xá nị dậy mà sau khi thiêu, thì ổng không về nát bàn mà lại hóa sinh thành con rắn bông vậy? :21:
 
xuân: là lúc Liu tạo tác nụ cười sảng quá, chẳng qua nói gọn cái nghiệp tiểu 1 đã gây từ đời trước, đó là mắc nợ con cá (con gái) con ếch (bản thân), con rắn (sư phụ), vì chú ham vui lên gây nghiệp cho hai người kia
hè: thì do chú cột con cá kia, trong khi chú là ở chùa, thành ra chức năng làm pa pa không trọn (mang cái tượng theo chắc vẫn trường chay, không giỏi lao động), thành ra pà hai đi kiếm thêm,
thu: kết cục là cái không của mình thì sẽ không phải của mình, nhưng vì THam nên cố giữ thàh ra sẽ hủy nó
đông: thực ra cái không làm gì của Táo thổ cũng là cái tội, do không ngan thằng đệ đi buôn fx từ đầu, kết quả là nó banh tk, con rắn cũng như con cá đều vì cái dây cột mà chết. khác chăng là ông thầy đã thành chính quả nên thằng đệ mới đào được mấy viên xá lợi nhét vào tượng băng, nhưng đay cũng là trách khéo thầy vô cảm quá Táo thổ ơi nên tui mới nghiệp nặng thế này
xuân: khi thằng đệ sau khi luyện dịch chân kinh, thành ra trở lên vô tâm khi pà thím kia tới, pà thím muốn giao đứa bé, nhưng thầy không nhận, pà thím buộc phải chốn đi, và tèo ở cái vũng nước mà thầy rửa mặt, nơi mà thầy muốn rũ bỏ quá khứ ????????
và cái nghiệp thì không đổi, cuối cùng thì thầy cũng nhận tiểu 2, nhưng zen của thầy còn cao hơn cả thầy, tầy hoàn toàn không làm gì? không theo dõi chú tiểu 2, ..............nên chú nè lần này nhét ......sỏi, và lần này cả ba sẽ chết hết. sỏi....mật sau của nhẫn, mà giang hồ gọi nhẫn tâm.....thế cho lên luyện zen không dễ đâu nha
Nam Mô A Di Đà Phật!

TKS! chém gió mừ hiiiiiiiiiiiii
đố thầy Táo hai câu:
1/ Ông thầy tại sao lại tự thiêu, lưu ý là trước khi đốt ổng đã bơm nước vào thuyền, không có chiện đốt thuyền như các cụ bình loạn nhe
2/ Sao ông thầy zen cao vậy, có xá nị dậy mà sau khi thiêu, thì ổng không về nát bàn mà lại hóa sinh thành con rắn bông vậy? :21:

Phim thì nhiều cái hư cấu không giống như đời thật. "Không làm gì cả" chắc chắn không phải là rơi vào không vô. Người đắc lực "không làm gì cả", nhất định đại bi tâm sẽ tự nhiên sinh khởi. Nên việc cao tăng mà để cho đệ tử của mình hành hạ mấy con vật đến chết chỉ có trên phim thôi. Cái này lão rành quá mà, tại lão giả đò không biết để bình loạn thui. :21:

Mấy cái chỗ lão hỏi đúng là tôi xem và suy nghĩ rất hời hợt. Mong lão khai sáng. À, mà lão khoan trả lời vội. Để tôi nhờ sự trợ giúp của mấy lão Tom, Liu, Lý, Giai Làng và pà Bon.
 
Phim thì nhiều cái hư cấu không giống như đời thật. "Không làm gì cả" chắc chắn không phải là rơi vào không vô. Người đắc lực "không làm gì cả", nhất định đại bi tâm sẽ tự nhiên sinh khởi. Nên việc cao tăng mà để cho đệ tử của mình hành hạ mấy con vật đến chết chỉ có trên phim thôi. Cái này lão rành quá mà, tại lão giả đò không biết để bình loạn thui. :21:
Sư phụ đó có làm và làm thiệt tình đó chứ, ai bảo là không làm. Còn chuyện để cho đệ tử hành hạ mấy con vật thì đó tuy là duyên nghiệp của trò, mà cũng là của thầy: thầy đã dặn trò từ cách khắc chữ Prajna Paramita để trút sạch sân hận, đến đoạn hành xác bằng cối đá lỗ và tượng phật nằm trong hốc kín để sám hối, nghĩa là ngày trước thầy cũng từng đi qua cái đó rồi. Chuyện đầu thai vào con rắn thì cũng là bình thường nếu thấm nhuần tinh thần của đạo Phật. Ngoài ra là các tình tiết cho phim đỡ nhàm mà thôi. Còn thằng bé sau này lại là chú tiểu của vòng mới...
 
Sư phụ đó có làm và làm thiệt tình đó chứ, ai bảo là không làm. Còn chuyện để cho đệ tử hành hạ mấy con vật thì đó tuy là duyên nghiệp của trò, mà cũng là của thầy: thầy đã dặn trò từ cách khắc chữ Prajna Paramita để trút sạch sân hận, đến đoạn hành xác bằng cối đá lỗ và tượng phật nằm trong hốc kín để sám hối, nghĩa là ngày trước thầy cũng từng đi qua cái đó rồi. Chuyện đầu thai vào con rắn thì cũng là bình thường nếu thấm nhuần tinh thần của đạo Phật. Ngoài ra là các tình tiết cho phim đỡ nhàm mà thôi. Còn thằng bé sau này lại là chú tiểu của vòng mới...
khúc nè thầy chuẩn! hiiiiiiiiiiiiii
NB; mà hình như nghiệp thầy còn nặng hơn, thể hiện mùa xuân của chú tiểu 2, hay tiểu 1 làm gì là thầy ..biết hết à? khẳng định đó là bản năng à? chứ hông hề run tay phản vệ như các thầy khác
 
xuân: là lúc Liu tạo tác nụ cười sảng quá, chẳng qua nói gọn cái nghiệp tiểu 1 đã gây từ đời trước, đó là mắc nợ con cá (con gái) con ếch (bản thân), con rắn (sư phụ), vì chú ham vui lên gây nghiệp cho hai người kia
hè: thì do chú cột con cá kia, trong khi chú là ở chùa, thành ra chức năng làm pa pa không trọn (mang cái tượng theo chắc vẫn trường chay, không giỏi lao động), thành ra pà hai đi kiếm thêm,
thu: kết cục là cái không của mình thì sẽ không phải của mình, nhưng vì THam nên cố giữ thàh ra sẽ hủy nó
đông: thực ra cái không làm gì của Táo thổ cũng là cái tội, do không ngan thằng đệ đi buôn fx từ đầu, kết quả là nó banh tk, con rắn cũng như con cá đều vì cái dây cột mà chết. khác chăng là ông thầy đã thành chính quả nên thằng đệ mới đào được mấy viên xá lợi nhét vào tượng băng, nhưng đay cũng là trách khéo thầy vô cảm quá Táo thổ ơi nên tui mới nghiệp nặng thế này
xuân: khi thằng đệ sau khi luyện dịch chân kinh, thành ra trở lên vô tâm khi pà thím kia tới, pà thím muốn giao đứa bé, nhưng thầy không nhận, pà thím buộc phải chốn đi, và tèo ở cái vũng nước mà thầy rửa mặt, nơi mà thầy muốn rũ bỏ quá khứ ????????
và cái nghiệp thì không đổi, cuối cùng thì thầy cũng nhận tiểu 2, nhưng zen của thầy còn cao hơn cả thầy, tầy hoàn toàn không làm gì? không theo dõi chú tiểu 2, ..............nên chú nè lần này nhét ......sỏi, và lần này cả ba sẽ chết hết. sỏi....mật sau của nhẫn, mà giang hồ gọi nhẫn tâm.....thế cho lên luyện zen không dễ đâu nha
Nam Mô A Di Đà Phật!

Chưa xem phim nhưng like cái lời bình của lão vì giọng bình rất riêng, rất @thietkieutam hiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii
Không xem nhưng tôi đoán nội dung dựa vào lời bình của lão, theo kiểu @tomcat nhá :)

Một thầy một tiểu một đàn bà
Một non một nước một phong ba
Một duyên một nghiệp một hà bá
Một vòng một vòng lại một vòng
 
Chưa xem phim nhưng like cái lời bình của lão vì giọng bình rất riêng, rất @thietkieutam hiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii
Không xem nhưng tôi đoán nội dung dựa vào lời bình của lão, theo kiểu @tomcat nhá :)

Một thầy một tiểu một đàn bà
Một non một nước một phong ba
Một duyên một nghiệp một hà bá
Một vòng một vòng lại một vòng

Chưa xem phim mà đã có thơ rồi. :41::113: Xem luôn đi rồi trả lời giúp tui mấy câu đố của lão Thiết.
"Một thầy một tiểu một đàn bà". Ai chưa xem phim, đọc cái câu này cứ tưởng 2 thầy trò tranh giành một người phụ nữ... :24:
 
khúc nè thầy chuẩn! hiiiiiiiiiiiiii
NB; mà hình như nghiệp thầy còn nặng hơn, thể hiện mùa xuân của chú tiểu 2, hay tiểu 1 làm gì là thầy ..biết hết à? khẳng định đó là bản năng à? chứ hông hề run tay phản vệ như các thầy khác
Thế nào là nặng? Tui đã nguyện đi vĩnh viễn trong 3 cõi thì làm gì có cái gì là nặng nữa hả lão
 
Chưa xem phim mà đã có thơ rồi. :41::113: Xem luôn đi rồi trả lời giúp tui mấy câu đố của lão Thiết.
"Một thầy một tiểu một đàn bà". Ai chưa xem phim, đọc cái câu này cứ tưởng 2 thầy trò tranh giành một người phụ nữ... :24:

Mượn ý cụ Tú Xương chứ đã biết nội dung đâu. Làm thơ khó cái bắt đầu và cái kết thúc, khúc giữa thường thế nào cũng xong y như uýnh chứng :)
 
Thế nào là nặng? Tui đã nguyện đi vĩnh viễn trong 3 cõi thì làm gì có cái gì là nặng nữa hả lão
lành thay!
nếu thầy đã nguyện tất thảy hữu tình hoàn chân nguyên thì thầy mới hoàn thì bá tánh được nhờ quá. hiiiiiiiii
thế chẳng phải voi trắng kéo gỗ đó du, hy vọng là thầy không bị cá nhỏ nó lầm lạc :4::4::4:
 
lành thay!
nếu thầy đã nguyện tất thảy hữu tình hoàn chân nguyên thì thầy mới hoàn thì bá tánh được nhờ quá. hiiiiiiiii
thế chẳng phải voi trắng kéo gỗ đó du, hy vọng là thầy không bị cá nhỏ nó lầm lạc :4::4::4:
"Trong văn hóa các nước nói tiếng Anh, voi trắng ám chỉ tài sản mà chi phí duy trì vượt quá giá trị mang lại. Quan niệm này xuất phát từ câu chuyện các vị vua Thái Lan tặng voi trắng cho các quan bị thất sủng. Món quà mang ý nghĩa tốt đẹp nhưng cũng là lời nguyền rủa vì người nhận phải chăm sóc một con vật rất tốn kém mà không được phép cho đi hay sử dụng vào việc gì." Link
Haha, mượn wiki nói thay cỗ lòng lão nhể...
 
"Trong văn hóa các nước nói tiếng Anh, voi trắng ám chỉ tài sản mà chi phí duy trì vượt quá giá trị mang lại. Quan niệm này xuất phát từ câu chuyện các vị vua Thái Lan tặng voi trắng cho các quan bị thất sủng. Món quà mang ý nghĩa tốt đẹp nhưng cũng là lời nguyền rủa vì người nhận phải chăm sóc một con vật rất tốn kém mà không được phép cho đi hay sử dụng vào việc gì." Link
Haha, mượn wiki nói thay cỗ lòng lão nhể...
hề hề...khen thầy như thánh gióng thầy cũnng trách được....quả là nhân thế mừ, vì nguyện thầy nó thế mừ hiiiiiiiiiiii sao thầy không đưa khúc này cho nó :21::21::21:
Voi trắng sáu ngà còn là vật cưỡi của Phổ Hiền bồ tát (Samantabhadra) tượng trưng cho trí tuệ chiến thắng sáu giác quan. Vì voi là con vật khôn nhất trong các loài thú nên theo truyền thuyết, Phật Thích Ca khi nhập vào trong bụng mẫu hậu Sirimahamaya qua hình dáng một con bạch tượng, ám chỉ ngài là một bậc hiền giả giáng sinh
 
đừng có nói là.... tâm tư của Chu Văn An ở cái triều đại hiện nay đấy chứ :4::4::4:
NB; đời nó thế khổng minh có giá nhất là ý tưởng "kiềng ba chân" ...sau đó là thời pháp chính khứa khứa!
 
Back
Top