VC-Thiền quán

Mạn đà La!

Chỉ chứng minh....có bồ tát hiện tiền....nhưng...nhiều khi chỉ là tourist....giống như Bố đại hoà thượng hiện tiền.....chứ chưa chắc là đến vì...mission
Vậy các bác cũng chẳng cần lo là có ..nguy gì?

NB: vì tourist..nên bác nào có duyên sẽ....gặp.

Từ bi là không có mission. Mission chỉ là concept của cõi ta bà.

Mọi thứ đến và đi đều là duyên. Cho nên kẻ học đạo luôn trân trọng hiện tại. Hiện tại càng đủ đầy thì vọng tưởng càng thưa bớt.

Dĩ nhiên là trader thì có mission. Vừa là trader vừa là chủ quán thì mission là double. Vừa là trader vừa là chủ quán vừa vướng răng thâm thì mission là trible ...

Thế nên bảo là khó thì thật là khó :))
 
KHứa khứa!

NGhe thanh âm là thấy....chán & ca thán hiiiiiiiii

VC có duyên lớn....ở đây nhiều người biết....ăn thịt chó ..linh khí thấp....con đường vô asura càng mở rộng hiiiiiii cho dù dùng phép âm -dương gia giảm cũng chỉ giảm vài phần (*không nên ăn ngày 1;15)

Các lão Don, LIu, ..và tui.....đều không ăn khứa khứa!

NB: còn Tom lăng ba...thì không rõ

Khi cần ăn thì tôi ăn. Khi không cần thì tôi không ăn lão à. Tùy duyên :))
 
Tâm từ bi đong đầy hiện hữu
Tâm si bì khứ kéo lai giằng
Hiệp khách hành bước chân vô định
Đâu đường mê đâu ngả chân như ...


Tặng Thiết chưởng môn
 
Sáng thấy bài của 2 Râu muội phê phán libi hay quá. Chưởng môn Tam ca xóa hử
 
Biết là khó........sao có duyên gặp bác Giai lại...chỉ học rượu thuốc thịt choá hiiiiiiiiii :D:D:D
Khứa khứa, các lão định bẩu tui là hóa thân của đấng này bậc kia hử? Tui còn phàm tục hơn các lão nhiều, sao lại có chiện Râu ông nọ cắm cằm ông kia dzậy chời... Lại thêm một lần nữa đính chánh, rằng tui thì thực là tui, xác phàm hồn mọt sách, khứa khứa...
Còn phơm là đã từng RTC với lão Lí,
 
Trong Kinh có đôi dòng: Được sinh ra làm người đã là khó. được sống lại càng khó hơn . Được nghe chánh pháp là khó . Được gặp Đức Phật là rất khó
Khứa khứa, các lão định bẩu tui là hóa thân của đấng này bậc kia hử? Tui còn phàm tục hơn các lão nhiều, sao lại có chiện Râu ông nọ cắm cằm ông kia dzậy chời... Lại thêm một lần nữa đính chánh, rằng tui thì thực là tui, xác phàm hồn mọt sách, khứa khứa...
Còn phơm là đã từng RTC với lão Lí,

khà khà!

bẫy rồng đâu có dễ....nhưng không phải không bẫy được (*xem chỗ tô, ** quả có ý đó khứa khứa!) :D:D:D
 
làm thơ đi em ko xóa nữa :))

Quán Thiền thơ thẩn thở ra thơ
-------
Chúng ta đang chát quán Thiền
Mà không hề biết trong thiền có thơ
Thiền thơ thịt chó đời thanh thoát
Không đúng không sai tự tại tâm
Hứng hề! Phọt thơ tặng Râu muội
Mệt hề! Ngồi nghỉ mà soi Tam kiều (Lí Bí)
-------
Đố các thiền sư nữ nam; Tam kiều ở trong thơ có nghĩa là gì ^^
 
khà khà!

bẫy rồng đâu có dễ....nhưng không phải không bẫy được (*xem chỗ tô, ** quả có ý đó khứa khứa!) :D:D:D
Khứa khứa, lão Tam quả có chút công phu...

NHƯNG...

Thời đại ngày nay là thời thông tin đại chúng, anhtécnẹt có ở giữa sa mạc, chánh pháp ắplốt nhan nhản. Không Gú thì Dàhú, quá dễ để kiếm ra. Vậy lão định mang thúng úp mông voi à, KHÀ KHÀ
 
Quán Thiền thơ thẩn thở ra thơ
-------
Chúng ta đang chát quán Thiền
Mà không hề biết trong thiền có thơ
Thiền thơ thịt chó đời thanh thoát
Không đúng không sai tự tại tâm
Hứng hề! Phọt thơ tặng Râu muội
Mệt hề! Ngồi nghỉ mà soi Tam kiều (Lí Bí)
-------
Đố các thiền sư nữ nam; Tam kiều ở trong thơ có nghĩa là gì ^^

Không thấy Râu muội nổi lên và cũng chẳng thấy các thiền sư giải đố?
Mượn tạm Quán Thiền em nói về Đạo 1 chút, các Thiền sư nữ không vừa ý em có thể move qua tóp bói toán hoặc Lí Bí tự sự. Vừa ý thì phát huy tiếp
---------
- Khổng Tử (Tri Mệnh); Cho rằng người quân tử sợ mệnh trời. Sang, hèn, thọ, yểu, an nguy, trị loạn đều do mệnh trời quyết định "năm mươi tuổi biết mệnh trời, không biết mệnh trời không thể trở thành quân tử"
- Mặc Tử (Phi Mệnh); Cho rằng Sang, hèn, thọ, yểu, an nguy, trị loạn không phải do Thiên Mệnh quyết định "Mệnh là bạo quân tạo tác ra. Cùng nhân bàn về nó, quân tử không bàn về nó"
- Mạnh Tử (Lập Mệnh); Chuyên tâm tu thân để đợi Mệnh Trời "Không gọi đến mà đến, đó là Mệnh vậy", "Thọ yểu không có gì khác, tu thân để chờ đợi, dựa vào đó để lập mệnh"
- Lão Tử (Phục Mệnh); Cho rằng thông qua luyện Tinh Khí Thần có thể kết thành nội đan, chuyển biến quy luật sinh lão bệnh tử của tự nhiên, hồi phục sức sống thanh xuân. Đạo đức kinh có viết "Quay về cội gọi là tĩnh, tĩnh chính là phục mệnh"
- Trang Tử (An Mệnh-Phục Mệnh); Mệnh không thể thay đổi và cũng không cần kính sợ hoặc nguyền rủa. Nhận Mệnh bằng thái độ khoáng đạt, thuận theo Mệnh
- Tuân Tử (Chế Mệnh); Chế Mệnh Trời mà sử dụng
-------------------
Nghe ai nhỉ???? Thôi thì
Libi Tiểu Tử (Tìm Mệnh); Tìm để biết chứ không quá sợ Mệnh như Khổng Tử, để không quá "duy vật" như Mặc Tử, biết Mệnh để ráng né xấu ủng hộ tốt chứ không thụ động chờ Mệnh như Mạnh Tử, trình cải lão hoàn đồng như Lão Tử thì chịu rồi, đồng lòng 1 chút với Trang Tử "nhận mệnh bằng thái độ khoáng đạt", không dám ngông cuồng "Chế Mệnh Trời mà sử dụng" như Tuân Tử.
-----------To be continue với vấn đề Tìm Mệnh
 
Last edited by a moderator:
Không thấy Râu muội nổi lên và cũng chẳng thấy các thiền sư giải đố?
Mượn tạm Quán Thiền em nói về Đạo 1 chút, các Thiền sư nữ không vừa ý em có thể move qua tóp bói toán hoặc Lí Bí tự sự. Vừa ý thì phát huy tiếp
---------
- Khổng Tử (Tri Mệnh); Cho rằng người quân tử sợ mệnh trời. Sang, hèn, thọ, yểu, an nguy, trị loạn đều do mệnh trời quyết định "năm mươi tuổi biết mệnh trời, không biết mệnh trời không thể trở thành quân tử"
- Mặc Tử (Phi Mệnh); Cho rằng Sang, hèn, thọ, yểu, an nguy, trị loạn không phải do Thiên Mệnh quyết định "Mệnh là bạo quân tạo tác ra. Cùng nhân bàn về nó, quân tử không bàn về nó"
- Mạnh Tử (Lập Mệnh); Chuyên tâm tu thân để đợi Mệnh Trời "Không gọi đến mà đến, đó là Mệnh vậy", "Thọ yểu không có gì khác, tu thân để chờ đợi, dựa vào đó để lập mệnh"
- Lão Tử (Phục Mệnh); Cho rằng thông qua luyện Tinh Khí Thần có thể kết thành nội đan, chuyển biến quy luật sinh lão bệnh tử của tự nhiên, hồi phục sức sống thanh xuân. Đạo đức kinh có viết "Quay về cội gọi là tĩnh, tĩnh chính là phục mệnh"
- Trang Tử (An Mệnh-Phục Mệnh); Mệnh không thể thay đổi và cũng không cần kính sợ hoặc nguyền rủa. Nhận Mệnh bằng thái độ khoáng đạt, thuận theo Mệnh
- Tuân Tử (Chế Mệnh); Chế Mệnh Trời mà sử dụng
-------------------
Nghe ai nhỉ???? Thôi thì
Libi Tiểu Tử (Tìm Mệnh); Tìm để biết chứ không quá sợ Mệnh như Khổng Tử, để không quá "duy vật" như Mặc Tử, biết Mệnh để ráng né xấu ủng hộ tốt chứ không thụ động chờ Mệnh như Mạnh Tử, trình cải lão hoàn đồng như Lão Tử thì chịu rồi, đồng lòng 1 chút với Trang Tử "nhận mệnh bằng thái độ khoáng đạt", không dám ngông cuồng "Chế Mệnh Trời mà sử dụng" như Tuân Tử.
-----------To be continue với vấn đề Tìm Mệnh
Khứa khứa, có chịu khó nghiên cứu chút đó. Hiểu mình sinh ra để làm gì, mới chỉ là một phần. Hiểu mình có thể làm được gì, là bước tiếp theo. Bước cao hơn nữa để dành cho chú tự tìm mà không có gợi ý.
 
Quán Thiền thơ thẩn thở ra thơ
-------
Chúng ta đang chát quán Thiền
Mà không hề biết trong thiền có thơ
Thiền thơ thịt chó đời thanh thoát
Không đúng không sai tự tại tâm
Hứng hề! Phọt thơ tặng Râu muội
Mệt hề! Ngồi nghỉ mà soi Tam kiều (Lí Bí)
-------
Đố các thiền sư nữ nam; Tam kiều ở trong thơ có nghĩa là gì ^^

rat dien hinh! :)

thank LB much :)
 
Không thấy Râu muội nổi lên và cũng chẳng thấy các thiền sư giải đố?
Mượn tạm Quán Thiền em nói về Đạo 1 chút, các Thiền sư nữ không vừa ý em có thể move qua tóp bói toán hoặc Lí Bí tự sự. Vừa ý thì phát huy tiếp
---------
- Khổng Tử (Tri Mệnh); Cho rằng người quân tử sợ mệnh trời. Sang, hèn, thọ, yểu, an nguy, trị loạn đều do mệnh trời quyết định "năm mươi tuổi biết mệnh trời, không biết mệnh trời không thể trở thành quân tử"
- Mặc Tử (Phi Mệnh); Cho rằng Sang, hèn, thọ, yểu, an nguy, trị loạn không phải do Thiên Mệnh quyết định "Mệnh là bạo quân tạo tác ra. Cùng nhân bàn về nó, quân tử không bàn về nó"
- Mạnh Tử (Lập Mệnh); Chuyên tâm tu thân để đợi Mệnh Trời "Không gọi đến mà đến, đó là Mệnh vậy", "Thọ yểu không có gì khác, tu thân để chờ đợi, dựa vào đó để lập mệnh"
- Lão Tử (Phục Mệnh); Cho rằng thông qua luyện Tinh Khí Thần có thể kết thành nội đan, chuyển biến quy luật sinh lão bệnh tử của tự nhiên, hồi phục sức sống thanh xuân. Đạo đức kinh có viết "Quay về cội gọi là tĩnh, tĩnh chính là phục mệnh"
- Trang Tử (An Mệnh-Phục Mệnh); Mệnh không thể thay đổi và cũng không cần kính sợ hoặc nguyền rủa. Nhận Mệnh bằng thái độ khoáng đạt, thuận theo Mệnh
- Tuân Tử (Chế Mệnh); Chế Mệnh Trời mà sử dụng
-------------------
Nghe ai nhỉ???? Thôi thì
Libi Tiểu Tử (Tìm Mệnh); Tìm để biết chứ không quá sợ Mệnh như Khổng Tử, để không quá "duy vật" như Mặc Tử, biết Mệnh để ráng né xấu ủng hộ tốt chứ không thụ động chờ Mệnh như Mạnh Tử, trình cải lão hoàn đồng như Lão Tử thì chịu rồi, đồng lòng 1 chút với Trang Tử "nhận mệnh bằng thái độ khoáng đạt", không dám ngông cuồng "Chế Mệnh Trời mà sử dụng" như Tuân Tử.
-----------To be continue với vấn đề Tìm Mệnh

Chiều ngang: Chưa thấy Lí công tử nói về Phật tử. Quán thiền thiếu Phật tử thì có thể hơi thiếu sót.
Chiều dọc: Mới chỉ thấy bàn về mệnh. Đạo đâu chỉ nói về mệnh ...

Xem ra ngang dọc hợp lại thì bao la quá nhỉ?

Chém gió gặp mấy ông chuyên phá đám như ở quán thiền hy vọng Lí công tử không đến nỗi bỏ văn dùng võ. Mà võ chắc gì đã thắng :))
 
Không thấy Râu muội nổi lên và cũng chẳng thấy các thiền sư giải đố?
Mượn tạm Quán Thiền em nói về Đạo 1 chút, các Thiền sư nữ không vừa ý em có thể move qua tóp bói toán hoặc Lí Bí tự sự. Vừa ý thì phát huy tiếp
---------
- Khổng Tử (Tri Mệnh); Cho rằng người quân tử sợ mệnh trời. Sang, hèn, thọ, yểu, an nguy, trị loạn đều do mệnh trời quyết định "năm mươi tuổi biết mệnh trời, không biết mệnh trời không thể trở thành quân tử"
- Mặc Tử (Phi Mệnh); Cho rằng Sang, hèn, thọ, yểu, an nguy, trị loạn không phải do Thiên Mệnh quyết định "Mệnh là bạo quân tạo tác ra. Cùng nhân bàn về nó, quân tử không bàn về nó"
- Mạnh Tử (Lập Mệnh); Chuyên tâm tu thân để đợi Mệnh Trời "Không gọi đến mà đến, đó là Mệnh vậy", "Thọ yểu không có gì khác, tu thân để chờ đợi, dựa vào đó để lập mệnh"
- Lão Tử (Phục Mệnh); Cho rằng thông qua luyện Tinh Khí Thần có thể kết thành nội đan, chuyển biến quy luật sinh lão bệnh tử của tự nhiên, hồi phục sức sống thanh xuân. Đạo đức kinh có viết "Quay về cội gọi là tĩnh, tĩnh chính là phục mệnh"
- Trang Tử (An Mệnh-Phục Mệnh); Mệnh không thể thay đổi và cũng không cần kính sợ hoặc nguyền rủa. Nhận Mệnh bằng thái độ khoáng đạt, thuận theo Mệnh
- Tuân Tử (Chế Mệnh); Chế Mệnh Trời mà sử dụng
-------------------
Nghe ai nhỉ???? Thôi thì
Libi Tiểu Tử (Tìm Mệnh); Tìm để biết chứ không quá sợ Mệnh như Khổng Tử, để không quá "duy vật" như Mặc Tử, biết Mệnh để ráng né xấu ủng hộ tốt chứ không thụ động chờ Mệnh như Mạnh Tử, trình cải lão hoàn đồng như Lão Tử thì chịu rồi, đồng lòng 1 chút với Trang Tử "nhận mệnh bằng thái độ khoáng đạt", không dám ngông cuồng "Chế Mệnh Trời mà sử dụng" như Tuân Tử.
-----------To be continue với vấn đề Tìm Mệnh

Muon tim menh, biet minh o dau trong qua khu vi lai ...thi an tru trong hien tai...tap trung tu dao, se hieu le chan nhu....:))...:))

........nhung doi that ngan ngui....nen trong triet ly cua Tieu thua...phai tu 7 doi moi hieu....hiiiiiiii

Anh em quan thien lai chi co moi 1 doi, vay phai lam sao.:-q
-----------
Libi gieo hao rat hay, vay thu reo xem CK nam nay nhom nao hot....anh em minh con o coi Taba con phai san quan de loi ruong cay lua lay gao an....he...he.:-c
 
Last edited by a moderator:
Không thấy Râu muội nổi lên và cũng chẳng thấy các thiền sư giải đố?
Mượn tạm Quán Thiền em nói về Đạo 1 chút, các Thiền sư nữ không vừa ý em có thể move qua tóp bói toán hoặc Lí Bí tự sự. Vừa ý thì phát huy tiếp
---------
- Khổng Tử (Tri Mệnh); Cho rằng người quân tử sợ mệnh trời. Sang, hèn, thọ, yểu, an nguy, trị loạn đều do mệnh trời quyết định "năm mươi tuổi biết mệnh trời, không biết mệnh trời không thể trở thành quân tử"
- Mặc Tử (Phi Mệnh); Cho rằng Sang, hèn, thọ, yểu, an nguy, trị loạn không phải do Thiên Mệnh quyết định "Mệnh là bạo quân tạo tác ra. Cùng nhân bàn về nó, quân tử không bàn về nó"
- Mạnh Tử (Lập Mệnh); Chuyên tâm tu thân để đợi Mệnh Trời "Không gọi đến mà đến, đó là Mệnh vậy", "Thọ yểu không có gì khác, tu thân để chờ đợi, dựa vào đó để lập mệnh"
- Lão Tử (Phục Mệnh); Cho rằng thông qua luyện Tinh Khí Thần có thể kết thành nội đan, chuyển biến quy luật sinh lão bệnh tử của tự nhiên, hồi phục sức sống thanh xuân. Đạo đức kinh có viết "Quay về cội gọi là tĩnh, tĩnh chính là phục mệnh"
- Trang Tử (An Mệnh-Phục Mệnh); Mệnh không thể thay đổi và cũng không cần kính sợ hoặc nguyền rủa. Nhận Mệnh bằng thái độ khoáng đạt, thuận theo Mệnh
- Tuân Tử (Chế Mệnh); Chế Mệnh Trời mà sử dụng
-------------------
Nghe ai nhỉ???? Thôi thì
Libi Tiểu Tử (Tìm Mệnh); Tìm để biết chứ không quá sợ Mệnh như Khổng Tử, để không quá "duy vật" như Mặc Tử, biết Mệnh để ráng né xấu ủng hộ tốt chứ không thụ động chờ Mệnh như Mạnh Tử, trình cải lão hoàn đồng như Lão Tử thì chịu rồi, đồng lòng 1 chút với Trang Tử "nhận mệnh bằng thái độ khoáng đạt", không dám ngông cuồng "Chế Mệnh Trời mà sử dụng" như Tuân Tử.
-----------To be continue với vấn đề Tìm Mệnh

Khà khà!

lão tà ..muốn AE ung thủ...đang quay lại bờ thì ới gọi ra biển xem..muối mặn mấy độ, rết chân nào to nào nhỏ???

......
thế này thì phải tam thập lục cố thảo lư.....để cụ Giai chỉ cho đường sáng..........ha2aaa "đời vô thường cả thui" :D:D:D
 
Muon tim menh, biet minh o dau trong qua khu vi lai ...thi an tru trong hien tai...tap trung tu dao, se hieu le chan nhu....:))...:))

........nhung doi that ngan ngui....nen trong triet ly cua Tieu thua...phai tu 7 doi moi hieu....hiiiiiiii

Anh em quan thien lai chi co moi 1 doi, vay phai lam sao.:-q
-----------
Libi gieo hao rat hay, vay thu reo xem CK nam nay nhom nao hot....anh em minh con o coi Taba con phai san quan de loi ruong cay lua lay gao an....he...he.:-c

chính danh nó khác...sư quán thiền. lời này..dù là lời của "lưu bị"......thì cũng bị Lão Don ..xử phạt....tiếc thay tiếc thay.......hiiiiiiiii :D:D:D
 
Back
Top