VC-Thiền quán

Vô vi quán

Vô vi quán, quán vô vi
Vào trong xem thử có gì mua chơi
Ở đây bày cả đất trời
Vô vi quán chỉ mời người chân không

Vô vi quán, quán vô vi
Khách chân không thấy cái gì cũng mua
Túi càn khôn, chớ có đùa
Chân không chứa đủ cả vua lẫn trời

Vô vi quán, quán vô vi
Quán không nên chẳng có gì bán mua
Buồn đem tạo hóa ra đùa

Sắc là sắc sắc không không
Cớ chi ai lại đem lòng cài then?
Sắc không là sắc thong dong
Người cài then có nhốt nổi lòng không đèo bòng?
 
Cụ Tam đổi lại tiêu đề topic thành "Thiền Thơ Quán" em nghĩ chuẩn
Chém quẻ, gúc tiền nhân thì em còn chơi được. Phọt thơ là chịu rồi, ngồi hóng Luu ca Tam ca Tôm muội đả quần hồng vậy
 
Cụ Tam đổi lại tiêu đề topic thành "Thiền Thơ Quán" em nghĩ chuẩn
Chém quẻ, gúc tiền nhân thì em còn chơi được. Phọt thơ là chịu rồi, ngồi hóng Luu ca Tam ca Tôm muội đả quần hồng vậy

Giang hồ đâu nhất thiết dùng ..thương, lão có cái gì dùng ..cái lấy....ví như ..mực đen/mu rùa.. hiiiiiiiiiiii

Quăng rùa xuống nước nước càng chảy mạnh
Ôm chứng ..tiêu sầu, sầu thành dòng

:D:D:D
 
Last edited by a moderator:
Ôi, Làm sao qua hết đoạn trường này!
Cho lòng thanh thản trí cao bay??!!

.........

Vì yêu tha thiết con người
Cho nên mới lánh về nơi không người
Quạnh hiu ngay giữa đất trời
Còn hơn hiu quạnh giữa người thân thương
 
Quán vô vi bán " Không" là " Có"
Kiếp hồng trần muốn " Có" thành "Không"

Bao giờ cõi mộng bớt " Hồng".
Thì năng tới quán tịnh không có giề....



hiiiiiiiiii......:))


Thuyền riêng ngoài giáo, giáo trong riêng
Không ghi văn tự, tự trong thiền
Chỉ thẳng vào tâm, tâm vô trụ
Thấy tâm thành phật, phật huyền huyền
 
Bình an là phúc ở đời
Mộng mơ cho lắm mỹ nam sang giàu
Chỉ mang sầu bệnh triền miên
Lãnh quên trốn chợt ...bừng lên phúc lành


trở về sau chuyến đò

Lưu nguyễn không tìm lại gặp tiên
Tìm về trần thế hóa vô duyên
Đi mà không đến là Tây Trúc
Đến mà chẳng được ấy Đào Nguyên
 
Ôi, Làm sao qua hết đoạn trường này!
Cho lòng thanh thản trí cao bay??!!

.........


Một mình đứng bên giậu hoa Nhài
Một nỗi niềm ta thương nhớ ai
Đêm về suơng rơi, trời se lạnh
Yêu nguời sâu nặng thấy khó phai.
 
Cụ Tam đổi lại tiêu đề topic thành "Thiền Thơ Quán" em nghĩ chuẩn
Chém quẻ, gúc tiền nhân thì em còn chơi được. Phọt thơ là chịu rồi, ngồi hóng Luu ca Tam ca Tôm muội đả quần hồng vậy

Nếu là gúc tiền nhân theo cách của Lý công tử, thì nên đổi tên là "Hồng thiền quán" :))
 
Vì yêu tha thiết con người
Cho nên mới lánh về nơi không người
Quạnh hiu ngay giữa đất trời
Còn hơn hiu quạnh giữa người thân thương

Loay hoay tìm chút thảnh thơi
Ngược xuôi cũng chỉ với tôi cùng mình
Ngoảnh lại bóng xế rập rình
Cúi xuống tìm nhặt mảnh tình riêng phai
Ngẩng lên đã hết kiếp dài
Chợt hay mùa đã điểm lai sắc màu.
 
Một mình đứng bên giậu hoa Nhài
Một nỗi niềm ta thương nhớ ai
Đêm về suơng rơi, trời se lạnh
Yêu nguời sâu nặng thấy khó phai.

Lòng ê chề

Người bộn bề

Tình phủ phê

Đời hả hê :))

Hi..hi :)
 
Loay hoay tìm chút thảnh thơi
Ngược xuôi cũng chỉ với tôi cùng mình
Ngoảnh lại bóng xế rập rình
Cúi xuống tìm nhặt mảnh tình riêng phai
Ngẩng lên đã hết kiếp dài
Chợt hay mùa đã điểm lai sắc màu.

Những người quyết chẳng lấy ai
Là người chỉ quyết một hai lấy mình
Tương tư trong mọi mối tình
Là tương tư chính bóng hình của ta
 
Thuyền riêng ngoài giáo, giáo trong riêng
Không ghi văn tự, tự trong thiền
Chỉ thẳng vào tâm, tâm vô trụ
Thấy tâm thành phật, phật huyền huyền

TKS!
Cao thủ thiền tông hiển hiện hiiiiiiiiiii

NB: "trực chỉ chân tâm, kiến tánh thành phật" - Bồ Đề Đạt Ma
 
Giang hồ đâu nhất thiết dùng ..thương, lão có cái gì dùng ..cái lấy....ví như ..mực đen/mu rùa.. hiiiiiiiiiiii

Quăng rùa xuống nước nước càng chảy mạnh
Ôm chứng ..tiêu sầu, sầu thành dòng

:D:D:D

Nghề trời hành. Lên xuống ngang ngửa gì cũng thấy bất an ...

Tâm pháp đây: ôm mà không ấp thì sầu tự tiêu.

Nguyên bản tiếng thâm nho của Lý công tử đây

哈姆雷特没有忧郁的怀抱吸收性

Bản dịch của Tomcat :))
 
Lưu nguyễn không tìm lại gặp tiên
Tìm về trần thế hóa vô duyên
Đi mà không đến là Tây Trúc
Đến mà chẳng được ấy Đào Nguyên

Bụt nhà
Phải đi đến tận biển xa
Mới thấy cái đẹp ao nhà của ta
Phải đi lễ chùa đủ xa
Mới thấy được bụt chùa nhà rất thiêng
 
Luu ca đâu nhở, ra cho em bóp vai xoa lưng nào. Vờ Cờ Bờ của anh lợi hại quá
 
Mưa ơi mưa, sao cứ về đây
Giữa cảnh tịch liêu sầu dâng đầy
Gio lạnh thoảng ru lời thổn thức
Nhớ sao là nhớ một bờ vai

Ta ngồi đây chiều mưa tháng Sáu
Đời buồn tênh vàng võ xanh xao
Nhìn hạt mưa buông mình trong gió
Thương cuộc tình mòn mỏi hư hao
1330399321-mua-va-noi-nho-1.jpg
 
Kính Phật từ tận trong tâm
Ngồi đây dạ vẫn âm thầm đọc kinh.
Cầu mong Trời Phật thấu tình
Để người hiểu được lòng mình lâu nay.
 
Back
Top