Hê hê, xin lỗi cả nhà, vì em có phần "liên đới trách nhiệm" nên mong cả nhà dzui dzẻ để em bớt áy này nhé.
Nhưng mà em lại thấy thế này, trình bày để cả nhà xem sai đúng thế nào nhé.
Cái này là cái ngã của một đứa trẻ quen được nuông chiều và hay nhõng nhẽo. (Em nghĩ chắc có phần K2G đang "trụ trong cái tôi/cái ngã" này khi trên Forum, và đặc biệt trong cái quán này của bác Tom, khi cô ấy là cô gái, trẻ trung, thông minh, đa tài và được rất nhiều các bác/anh/em yêu chiều. Thế nên cố ấy cho phép mình "nhõng nhẽo", đòi hỏi...Thế là cô ấy đang "trụ" trong cái ngã đó.
Bác giailang thì đang trong cái tư thế của một người hiểu biết, tốt bụng, người lớn và nghiêm túc. Nên bác không chấp nhận chuyện "trẻ con". Và như vậy liệu có bị coi là bác đang trụ trong cái ngã của người quân tử và khi gặp một pháp giới với cái ngã của đứa trẻ, bác không lìa cái ngã của người quân từ, dùng cái ngã của trẻ con để nhiếp độ được cái pháp giới này, và pháp giới vỡ.
Hiểu vậy đúng không bác giailang?
Cô không liên đới, tôi khẳng định. Bối cảnh xảy ra đúng lúc tôi đang khuyến khích cô tự tin vượt qua bối rối thì cô K2G nhảy vào, lần đầu và lần thứ 2 tôi đã nói với K2G về ước muốn của cô đó không hợp lý. Thực sự là chỉ có mtp cần giúp khi đó, còn K2G thì đang ở trạng thái muốn quậy vì chẳng có cái gì để cảm thấy khác với ngày khác. Đó là lý do cô ấy muốn
khuấy lên để lắng đọng. Thế nên mới có ít nhất là 2 post đại ý ai đó làm cái gì đi, về bản chất thì là kiểu "chán quá, ai mắng tui cái, hoặc là ai cù tôi cái", tức là
doing nothing is doing ill.
Còn về "trụ tâm" thì không phải, bởi khi đó tôi không ở trạng thái giữ gìn một cái gì, mà đang ở tư thế phá cái doing nothing. Thực ra thì việc tui mắng K2G chính là kết quả đương nhiên của việc K2G muốn được mắng, nhưng tui không xúc phạm cô ta, chỉ cho cô ta thấy không nên dấm dớ như thế. Vì nếu cô ta có vấn đề thực như cô đã viết hay việc nắng vàng bị hút vào vòng xóay, hẳn là cô ta sẽ nhận được lời khuyên như tôi đã gửi đến các cô. Nói đúng ra không hẳn là tôi khuyên các cô về giải pháp tháo gỡ khỏi bế tắc, mà là các gợi ý điều chỉnh tâm thức để các cô tự tìm ra lối thóat khỏi sự phiền phức.
Pháp giới: ý cô là sao? Nếu cô muốn đề cập đến những quy định/giới hạn như trong chữ Giới-Định-Tuệ, thì thực thà là tôi còn bất giới hơn bất kỳ sư hổ mang nào, không úy kỵ một cái gì. Vì tôi không phải là người tu hành. Còn nếu cô muốn nói chữ giới như trong cảnh giới, chỉ một khỏang/vùng/ không gian nào đó thì có lẽ nên dùng từ tâm thế hay tâm thức, bóng bẩy kiểu như
tâm thức của trẻ em thay cho từ trần trụi "ngây ngô", còn
tâm thức của người lớn thay cho từ phũ phàng "già cứng quèo/ đầu có sạn"
Còn về khái niệm trụ tâm: Nếu là
trụ tâm thì nó cũng không khác chấp ngã là bao. Cảm ơn cô hình dung tôi khá đạo mạo, nhưng thực tế thường phũ phàng, tôi rất đời thường khiến không ít người sau một thời gian đọc đủ thứ chém gió của tôi và hình dung ra một khuôn nào đố, đến ngày gặp mặt cảm thấy sốc, vì hình ảnh tưởng tượng khác xa với hình ảnh thực ngòai đời. Tôi cũng rất linh họat, không giống với một
quân tử tàu trong truyện tranh, vì trên thương trường, khi tôi đã quyết đóan và cố ý tranh đọat, chắc không nhiều người có khả năng vượt qua được những gì tôi đã bày ra. Nghĩa là không có chuyện tôi đóng đinh tâm vào một cái gì đó, không có trụ tâm.
Còn định tâm? Đây là khái niệm giữ cho tâm không bị đảo lộn khi có sự cố hoặc tác động lớn từ bên ngòai.Tức là bình tĩnh. Định tâm khác trụ tâm.