Cdg
Well-Known Member
Khi cánh cửa khép lai, không gian thu nhỏ, hành động của nàng tưởng như chỉ được chiêm ngưỡng bởi những tâm hồn thi sĩ lớn. nhưng không, vẫn còn vô vàn đôi mắt chữ i mồm chữ o rình trộm qua khe cửa khép hờ, hồi hộp theo nhịp thở (fifo )đong đưa lúc giao mùa, tìm ánh sáng nẩy lên sau mỗi lần bong lá. Không như mùa thu trút hết thảm vàng trong khoảnh khắc để lại sự hụt hẵng tái tê màu lạnh lẽo của mùa đông, nàng tiết hạnh chỉ cởi nhẹ nhàng chầm chậm, rồi vội choàng gấp gáp, khiến cho sau cánh cửa khép hờ kia chỉ còn những ảo ảnh "con nai vàng" đạp trên thảm xương khô màu máu.