Phát Lộc
Well-Known Member
lâu rồi, rất lâu lắm rồi, Nâu ko còn đọc nhiều nữa, Nâu đã dừng tìm tòi kiến thức qua sách. Vì thú vui tự khám phá & trải nghiệm nó tuyệt lắm. :DKhúc này lại na ná với nhau rùi cụ Bon ơi, sau khi ngâm dấm cuốn Đạo Đức Kinh, do tác giả Nguyễn Hiến Lê biên soạn, tui cũng thấy một trạng thái "Không".
Chỉ khác nhau chỗ này, Không của tui mang nghĩa Không biết, vì nó quá lớn, vượt ra khỏi tầm hiểu biết của loài người, Lão Tử viết:
- Có một vật hỗn độn mà thành trước cả trời đất. Nó yên lặng, vô hình, đứng một mình mà không thay đổi vĩnh cửu, vân hành khắp vũ trụ không ngừng, có thể coi nó là mẹ của vạn vật trong thiên hạ. Ta không biết tên nó là gì, tạm đặt tên cho nó là đạo. Đạo mà diễn tả được thì đó không còn là đạo bất biến nữa, tên mà gọi ra được thì đó không còn là tên bất biến nữa.
- Cho cái đẹp là đẹp do đó mới có cái xấu; cho cái thiện là thiện do đó mới có cái ác. Là vì "có" và "không" sinh ra lẫn nhau, "dễ" và "khó" tạo nên lẫn nhau, cao thấp dựa vào nhau mà tồn tại.
- Người nào giữ được đạo thì không tự mãn, không cố chấp, cũng không tự ái. Vì vậy nên mới có thể bỏ cái qua cái cũ mà chấp nhận cái mới được. Khi xem xét sự vật, không được quên mặt đối lập của nó. Nghĩ đến cái hữu hạn thì đừng quên cái vô hạn.
cái khác giữa 2 chỉ là Cào có cảm nhận qua từng trang sách, còn Nâu thì ko.
thế giới bao la, trùng điệp..., với Nâu biết dc thêm 1 điều tồn tại & hiễn hữu trong vũ trụ quả thật là điều rất tuyệt vời & đáng làm.
chỉ đơn giản vậy thôi. :D