thietkieutam
Well-Known Member
Mưa xuân
Nhẹ rắc bụi trần
Vướng mà không vương
Bão lại là chuyện khác
Khè khè
Bụi trần nhẹ rắc mưa xuân
Như tơ con nhện như men rượu nồng
Tơ nhện vướng chuồn kia có gỡ?
Rượu men nồng cỡ đỡ được chăng?
Mưa xuân
Nhẹ rắc bụi trần
Vướng mà không vương
Bão lại là chuyện khác
Khè khè
Bụi trần nhẹ rắc mưa xuân
Như tơ con nhện như men rượu nồng
Tơ nhện vướng chuồn kia có gỡ?
Rượu men nồng cỡ đỡ được chăng?
Tơ vài sợi
Men vài ly
Gà đen xá chi
Sư phụ lo gì?
Một phút lung linh rồi lịm tắt
Trăm năm nhốt chặt cánh gà cong
hiiiiiiiiiii
Tơ, men, Gà ..không phải .....quan ải nam man bất đáo qua khứa khứa, lão Tom này ...cao thủ thật
Một chút tơ men, chút thật lòng
Tu tiên đạo sĩ để mà chi
Sao không bỏ núi về bên chị
Sáng hí chiều mi tối ... hì hì :))
Răng thâm gửi Thiết đạo sĩ
Mời lão một ly nhân dịp em VNI quay về với chính nghĩa quốc gia. Khà ...
Bụi trần nhẹ rắc mưa xuân
Như tơ con nhện như men rượu nồng
Tơ nhện vướng chuồn kia có gỡ?
Rượu men nồng cỡ đỡ được chăng?
Mưa xuân ai vấn mà vương nhẹ.
Một chút lòng tơ thoáng ngẩn ngơ.
Thơ này là thơ 1 cu...cứ cải biên từ thơ của lão Thiet....hề..hề.
Cụ nào đọc về thiền nhiều tự nhiên cũng dễ chấp nhận thơ hơn, vì nó súc tích, đó là chưa kể các cụ kinh kệ toàn thơ là thơ
Kinh nghiệm bản thân là thế, vì từ hồi nào đến giờ đọc thơ thấy ngứa tai lắm, giờ tự nhiên thấy cũng chỉ là cách nói ...
Đến mấy ông thịt chó mắm tôm với phá rừng mà còn làm thơ được thì phải nói thiền có khả năng chuyển hóa huyếc liệc thật :))
Cụ nào đọc về thiền nhiều tự nhiên cũng dễ chấp nhận thơ hơn, vì nó súc tích, đó là chưa kể các cụ kinh kệ toàn thơ là thơ
Kinh nghiệm bản thân là thế, vì từ hồi nào đến giờ đọc thơ thấy ngứa tai lắm, giờ tự nhiên thấy cũng chỉ là cách nói ...
Đến mấy ông thịt chó mắm tôm với phá rừng mà còn làm thơ được thì phải nói thiền có khả năng chuyển hóa huyếc liệc thật :))
Quả là huyếc liệc....hiiiiiiiiii:))
Tầu đang chầm chậm vào ga xép để đón những người khách cuối cùng về nhà ăn tết, bác nào còn đứng dưới sân ga thì nhanh chóng lên tầu ổn định chỗ ngồi để đoàn tầu lăn bánh được an toàn....
Xuân 2013.
Mưa xuân ai rắc mà rơi nhẹ.
Ướt đẫm hồn thơ hóa ngẩn ngơ.
Người đi, người ở hồn phiêu lãng.
Có chở xuân về ắp túi thơ.
Hồn xuân..............Thơ 2 cu.....
Tầu dời sân ga ..lăn bánh
Bạn tôi bước đi vòng quanh vòng quanh
biết sao..tầu đi tầu đi?
Đi vào sông mơ hay về góc tối
Tom bối dối
hiiiiiiiiiii
Bạn tôi í ới gọi lên tàu
Lòng tôi bối rối bạn đi đâu ...
Bạn đi về chốn xa xôi đó?
Sao chẳng ngồi chơi uống rượu thiền :))
Lun phun Mưa rắc lạnh căm
Hồn thơ lặng ắp trực quăng ra ngoài
Chân bước rung rinh lòng tê tái
Xuân về nhanh nhé chẳng còn thơ
xuân bắc hà
Xuân nó nhẹ nhàng, tình củm mà ông cho cái hình ảnh này vào dễ bị loạn tâm lắm......:))
Cái từ đó nó chỉ phù hợp với cỏ, rêu phong...không hợp với cái " Lạnh căm"....hiiiiiiii
Võ sư có cái khác khi làm thơ, danh từ chuyển thành động từ mạnh .........khứa, khứa.
Bác đã đi chơi ...xuân bắc hà chưa? hiiiiiiiiiiiii
phải sài từ này mới đúng ý......khi đi nhìn trời như trong xanh ..lắm, nhưng khi ba quãng đường...thì lạnh đất trời..lạnh thấu cả tâm can khứa khứa
Ơ thế lão Liu không phải Bắc Hà à???
Xuân nó nhẹ nhàng, tình củm mà ông cho cái hình ảnh này vào dễ bị loạn tâm lắm......:))
Cái từ đó nó chỉ phù hợp với cỏ, rêu phong...không hợp với cái " Lạnh căm"....hiiiiiiii
Võ sư có cái khác khi làm thơ, danh từ chuyển thành động từ mạnh .........khứa, khứa.