Bình An
Well-Known Member
Tôi hỏi lại:
- Sống nghĩa là thế nào ạ?
Ông Đô-bi cảm thấy thích thú trước câu hỏi ấy, mắt ông ánh lên niềm hân hoan:
- Sem ạ, sống tức là chất đó tuần hoàn không ngừng, tức là nó hoạt động, phát triển từ dạng này chuyển sang dạng khác. Trên cái nền sống ấy có một số phân tử không ngừng chuyển hóa và một số phân tử mới được tạo thành, đó là sự chuyển hóa lẫn nhau, mâu thuẫn với nhau, nhưng lại là một quá trình thống nhất không ngừng. Sem, chịu khó học đi. Học rồi anh sẽ hiểu những điều trước kia anh chưa hề tưởng tượng thấy. Bí mật của chất a-bu-min làm cho ta kinh ngạc, nhưng đó không phải là điều thần bí đến nỗi không thể hiểu nổi…- Ông bước gần đến cỗ máy li tâm: - Sem, anh đã nghe nói về siêu vi trùng. Anh biết đấy, siêu vi trùng không giống vi trùng, dùng kính hiển vi thông thường không thể soi thấy chúng. Song sức sống của chúng rất phi thường, một số lượng rất nhỏ siêu vi trùng gây bệnh đốm lá có thể lây khắp cả một đồn điền trồng thuốc. Công việc đầu tiên là phải thu lượm được những siêu vi trùng thuần khiết đã gây bệnh cho động vật và thực vật. Dùng máy li tâm và máy tinh lọc chính là vì mục đích ấy.
Ông Đô-bi mở nắp máy li tâm ra. Tôi thấy bên trong có một trục thẳng đứng, trên trục có bốn cái giá nhỏ để đựng ống nghiệm. Ông Đô-bi mở mô-tơ, cái trục thẳng đứng quay tít. Chịu sự tác động của lực li tâm, bốn ống nghiệm quay thành một mặt phẳng.
Ông Đô-bi tiếp:
- Do tác dụng của lực li tâm, tất cả những hạt hợp chất chứa trong ống nghiệm đều chìm xuống đáy. Hạt nặng nhất chìm xuống dưới cùng, hạt nhẹ hơn nằm bên trên. Dùng máy li tâm ta có thể làm cho hợp chất ở thể lỏng lắng xuống rất nhanh. Muốn cho siêu vi trùng hết lắng, ta phải dùng một máy li tâm đặc biệt, được chuyển động bằng sức nén của không khí, có thể quay sáu vạn vòng trong một phút. Anh thấy đấy, phải trải qua một quá trình sưu tầm tỉ mỉ và bền bỉ mới có được kết quả ấy…
Ông Đô-bi hãm máy li tâm lại và chỉ cho tôi những ống nghiệm được đặt trên những cái giá rất ngăn nắp, mọi ống đều gắn kín đầu.
- Sem, những thứ anh đang nhìn đây là tất cả những siêu vi trùng mà khoa học đã tìm ra, chúng đều là những siêu vi trùng thuần khiết. Anh hãy xem thứ nước hồng hồng có những tinh thể đã lắng kia, đấy là loại siêu vi trùng gây bệnh đốm lá ở khoai tây. Còn đây là loại siêu vi trùng làm sun lá khoai. Đây là loại siêu vi trùng làm quả cà rắn cứng lại. Đây là siêu vi trùng làm cây ăn quả còm lại. Ở Nhật Bản, có người ươm trồng được một cây anh đào rất thấp và xinh xắn. Ông ta coi việc hãm cây ăn quả yếu ớt đó như một điều bí mật nhất trên đời. Cho đến khi sắp hắt ra hơi thở cuối cùng, ông ta mới bí mật rỉ tai bảo cho người con cả biết điều bí mật đó. Đó chính là kỹ thuật ghép siêu vi trùng vào cây. Anh lại nhìn những tinh thể và những dịch thể gồm nhiều màu sắc khác nhau đây. Trong ống thí nghiệm này là siêu vi trùng làm loét móng chân ngựa. Còn đây là siêu vi trùng cúm. Tôi đã phí nhiều công sức vào loại vi trùng này. Chồn tuyết là loại động vật dễ gây cúm nhất. Siêu vi trùng cúm rất ưa máu của giống chồn tuyết. Chúng có thể sinh sôi với số lượng rất lớn. Số siêu vi trùng trong ống nghiệm này đủ sức làm cho mọi người trên trái đất mắc bệnh ho và hắt xì hơi.
Có một ống nghiệm làm tôi rất chú ý:
- Màu da cam tuyệt quá!
Ông Đô-bi lấy một ống nghiệm nhỏ nhắn trên giá xuống và bảo tôi:
- Đúng. Đây là siêu vi trùng hạt cơm. Thực vậy, một hạt cơm mọc rất bình thường cũng do siêu vi trùng gây ra. Nếu hạt cơm mọc ở tay anh, thì anh nên mời bác sĩ dùng chất xút đốt nó đi. Khi loại vi trùng này kết tinh, chúng có màu da cam rất đẹp, nhưng cái mà chúng gây ra trên da thịt ta không phải là hột cơm mà là nhọt đầu đanh. Khi ấy người ta gọi nó là “phát nhiệt”. Loại nhọt này cũng là loại bệnh có tính chất siêu vi trùng…
Tôi tò mò hỏi lại:
- Thưa ông, vi trùng là thế nào ạ?
Ông Đô-bi cười hóm hỉnh:
- Anh hỏi rất có lý, hồi còn trẻ làm nghề thuốc lúc nghiên cứu bệnh sởi, tôi cũng tự đặt cho mình câu hỏi đó. Trường đại học dạy tôi rằng, không có bệnh truyền nhiễm nào không có vi trùng. Pát-stơ là người đầu tiên tìm ra vi trùng, đồng thời ông cũng tìm ra siêu vi trùng chó dại. Sau đó Cốc tìm ra móc trùng tả trực trùng ho lao. Nhưng rồi những người nối nghiệp ông ta lại không tìm ra được những loại vi trùng của các thứ bệnh truyền nhiễm khác. Đến giờ, chúng ta đã được biết một số bệnh truyền nhiễm khác lại do siêu vi trùng gây nên. – Ông Đô-bi có vẻ đắc ý.- Không lâu nữa, người ta sẽ rõ rằng trong nhiều ngành khoa học, môn siêu vi trùng học cũng sẽ quan trọng như môn vi trùng học vậy.
- Sống nghĩa là thế nào ạ?
Ông Đô-bi cảm thấy thích thú trước câu hỏi ấy, mắt ông ánh lên niềm hân hoan:
- Sem ạ, sống tức là chất đó tuần hoàn không ngừng, tức là nó hoạt động, phát triển từ dạng này chuyển sang dạng khác. Trên cái nền sống ấy có một số phân tử không ngừng chuyển hóa và một số phân tử mới được tạo thành, đó là sự chuyển hóa lẫn nhau, mâu thuẫn với nhau, nhưng lại là một quá trình thống nhất không ngừng. Sem, chịu khó học đi. Học rồi anh sẽ hiểu những điều trước kia anh chưa hề tưởng tượng thấy. Bí mật của chất a-bu-min làm cho ta kinh ngạc, nhưng đó không phải là điều thần bí đến nỗi không thể hiểu nổi…- Ông bước gần đến cỗ máy li tâm: - Sem, anh đã nghe nói về siêu vi trùng. Anh biết đấy, siêu vi trùng không giống vi trùng, dùng kính hiển vi thông thường không thể soi thấy chúng. Song sức sống của chúng rất phi thường, một số lượng rất nhỏ siêu vi trùng gây bệnh đốm lá có thể lây khắp cả một đồn điền trồng thuốc. Công việc đầu tiên là phải thu lượm được những siêu vi trùng thuần khiết đã gây bệnh cho động vật và thực vật. Dùng máy li tâm và máy tinh lọc chính là vì mục đích ấy.
Ông Đô-bi mở nắp máy li tâm ra. Tôi thấy bên trong có một trục thẳng đứng, trên trục có bốn cái giá nhỏ để đựng ống nghiệm. Ông Đô-bi mở mô-tơ, cái trục thẳng đứng quay tít. Chịu sự tác động của lực li tâm, bốn ống nghiệm quay thành một mặt phẳng.
Ông Đô-bi tiếp:
- Do tác dụng của lực li tâm, tất cả những hạt hợp chất chứa trong ống nghiệm đều chìm xuống đáy. Hạt nặng nhất chìm xuống dưới cùng, hạt nhẹ hơn nằm bên trên. Dùng máy li tâm ta có thể làm cho hợp chất ở thể lỏng lắng xuống rất nhanh. Muốn cho siêu vi trùng hết lắng, ta phải dùng một máy li tâm đặc biệt, được chuyển động bằng sức nén của không khí, có thể quay sáu vạn vòng trong một phút. Anh thấy đấy, phải trải qua một quá trình sưu tầm tỉ mỉ và bền bỉ mới có được kết quả ấy…
Ông Đô-bi hãm máy li tâm lại và chỉ cho tôi những ống nghiệm được đặt trên những cái giá rất ngăn nắp, mọi ống đều gắn kín đầu.
- Sem, những thứ anh đang nhìn đây là tất cả những siêu vi trùng mà khoa học đã tìm ra, chúng đều là những siêu vi trùng thuần khiết. Anh hãy xem thứ nước hồng hồng có những tinh thể đã lắng kia, đấy là loại siêu vi trùng gây bệnh đốm lá ở khoai tây. Còn đây là loại siêu vi trùng làm sun lá khoai. Đây là loại siêu vi trùng làm quả cà rắn cứng lại. Đây là siêu vi trùng làm cây ăn quả còm lại. Ở Nhật Bản, có người ươm trồng được một cây anh đào rất thấp và xinh xắn. Ông ta coi việc hãm cây ăn quả yếu ớt đó như một điều bí mật nhất trên đời. Cho đến khi sắp hắt ra hơi thở cuối cùng, ông ta mới bí mật rỉ tai bảo cho người con cả biết điều bí mật đó. Đó chính là kỹ thuật ghép siêu vi trùng vào cây. Anh lại nhìn những tinh thể và những dịch thể gồm nhiều màu sắc khác nhau đây. Trong ống thí nghiệm này là siêu vi trùng làm loét móng chân ngựa. Còn đây là siêu vi trùng cúm. Tôi đã phí nhiều công sức vào loại vi trùng này. Chồn tuyết là loại động vật dễ gây cúm nhất. Siêu vi trùng cúm rất ưa máu của giống chồn tuyết. Chúng có thể sinh sôi với số lượng rất lớn. Số siêu vi trùng trong ống nghiệm này đủ sức làm cho mọi người trên trái đất mắc bệnh ho và hắt xì hơi.
Có một ống nghiệm làm tôi rất chú ý:
- Màu da cam tuyệt quá!
Ông Đô-bi lấy một ống nghiệm nhỏ nhắn trên giá xuống và bảo tôi:
- Đúng. Đây là siêu vi trùng hạt cơm. Thực vậy, một hạt cơm mọc rất bình thường cũng do siêu vi trùng gây ra. Nếu hạt cơm mọc ở tay anh, thì anh nên mời bác sĩ dùng chất xút đốt nó đi. Khi loại vi trùng này kết tinh, chúng có màu da cam rất đẹp, nhưng cái mà chúng gây ra trên da thịt ta không phải là hột cơm mà là nhọt đầu đanh. Khi ấy người ta gọi nó là “phát nhiệt”. Loại nhọt này cũng là loại bệnh có tính chất siêu vi trùng…
Tôi tò mò hỏi lại:
- Thưa ông, vi trùng là thế nào ạ?
Ông Đô-bi cười hóm hỉnh:
- Anh hỏi rất có lý, hồi còn trẻ làm nghề thuốc lúc nghiên cứu bệnh sởi, tôi cũng tự đặt cho mình câu hỏi đó. Trường đại học dạy tôi rằng, không có bệnh truyền nhiễm nào không có vi trùng. Pát-stơ là người đầu tiên tìm ra vi trùng, đồng thời ông cũng tìm ra siêu vi trùng chó dại. Sau đó Cốc tìm ra móc trùng tả trực trùng ho lao. Nhưng rồi những người nối nghiệp ông ta lại không tìm ra được những loại vi trùng của các thứ bệnh truyền nhiễm khác. Đến giờ, chúng ta đã được biết một số bệnh truyền nhiễm khác lại do siêu vi trùng gây nên. – Ông Đô-bi có vẻ đắc ý.- Không lâu nữa, người ta sẽ rõ rằng trong nhiều ngành khoa học, môn siêu vi trùng học cũng sẽ quan trọng như môn vi trùng học vậy.