CHAPTER 3: ĐIỂM CÂN BẰNG
Hào quang:
Không phải bây giờ, mà từ xưa loại rượu ngon đã được ca ngợi, nâng niu trân trọng. Đó là hồn của gạo, tinh túy của trời đất. Nó là đồ uống mà tiên giới cũng mê, đạo sỹ mang cùng, vua chúa hân thưởng, bầu bạn của thi ca, tri âm, tri kỷ của tiều phu hay cùng đinh góc chợ. Rượu cực kỳ quan trọng.
Ngày nay, nó là thức uống không thể thiếu trong những bữa tiệc quan trọng, những nhà hàng cao cấp, những quán bar đắt tiền. Nó có trong những siêu thị bình dân hay những quầy tạp hóa ở nơi xa xôi nhất. Rượu cực kỳ quan trọng.
Rượu cực kỳ quan trọng. Vì thế nó có mặt ở mọi nơi, được mọi người quan tâm. Sản lượng tiêu thụ bia rượu của Việt Nam tăng đều hàng năm với tốc độ rất nhanh. Chúng ta nhanh chóng có tên trong danh sách những cường quốc về tiêu thụ bia rượu. Thị trường đồ uống có cồn Việt Nam trở thành miếng bánh được các hãng bia rượu thèm khát. Rượu đang được vinh danh ở Việt Nam.
Bóng tối
Lượng tiêu thụ rượu tăng nhanh có nghĩa là bán dễ. Tiền dễ kiếm sẽ có nhiều người lao vào làm. Và với bản tính của người Việt, quy trình sản xuất được rút ngắn tối đa để đảm bảo lợi nhuận nhanh tăng hết mức. Không chỉ là chuyện rượu cổ truyền mất dần đi bản sắc, các loại men với enzym làm mất đi hương vị gốc, hay chuyện sản xuất vodka bằng cồn rượu với hương liệu, người ta đã cố gắng sản xuất rượu bằng tất cả những cách tối ưu nhất có thể.
Một sớm Kinh Bắc, anh bạn tôi đã há hốc mồm khi thấy cô thôn nữ làng rượu hồn nhiên đổ nước giếng vào can, thảy mấy viên cồn khô và một ít phân đạm vào, sau đó vô tư giải thích: " em chở từ đây lên Hà Nội, nó xóc qua, xóc lại tan hết là thành rượu anh ạ". Đúng là thời đại công nghiệp.
Những chai rượu ngoại hào nhoáng rất đắt tiền, thậm chí có giá cắt cổ nếu nó là 21 năm tuổi hoặc nhiều hơn thế nữa. Tôi cũng không hiểu là người ta làm cách nào để có thật nhiều chai rượu ủ đến 21 năm để bán cho người Việt, một số lượng chưa bao giờ là số ít. Chỉ nhớ có một đêm bên bờ sông Ka Long, anh bạn tôi chỉ hàng kiện, hàng kiện rượu và giải thích: " Rượu tây Hà Nội đặt Tàu làm đấy". Với dữ liệu ít ỏi của mình, tôi thật không dám chắc là bao nhiêu phần trăm số rượu Tây ở Hà Nội là rượu thật, bao nhiêu phần trăm là rượu giả nhưng nghe dân Móng Cái nói, không chỉ rượu, tất cả các đồ khác như bia, thuốc lá, bánh kẹo, vật liệu xây dựng..v.v, cứ có mẫu, có số lượng đủ làm là Tàu làm tất, như thật luôn. Nhưng có lẽ rượu tây được chọn vì giá trị cao hơn nhiều.
Hành trình đi dọc vành đai Đông Bắc với điểm đầu là Móng Cái, tiếp theo là Lạng Sơn, Cao Bằng. Nước non trùng điệp xanh xanh, gợi lên chút cảm giác hào hùng của chiến thắng Đông Bắc trước chiến dịch Điện Biên Phủ năm xưa. Cảnh sắc tươi vui là vậy, nhưng người thì héo. Điểm mặt số người quen từ Móng Cái đến Cao Bằng, lác đác mỗi năm vắng bóng vài chú, nên những điểm đến giờ đây thưa dần bóng anh hào. Xưa kia cứ nghĩ, người xứ Lạng, xứ Cao uống rượu từ nhỏ, chắc cơ thể được tôi luyện để thích nghi với tửu chất. Nhưng chả phải, người là người, sức chịu đựng là có giới hạn. Cứ vượt giới hạn liên tục thì tuổi đời ngắn lại. Các anh hào ra đi, không bệnh về gan thì bệnh về thận, hoặc bệnh dạ dày. Rượu cũng có cái buồn phiền của nó, đó là cảm giác hụt hẫng khi cảnh cũ thì còn mà người xưa vắng bóng. Buồn chả biết đổ lỗi cho ai, đổ lỗi cho bọn làm rượu giả ác tâm hại người...
Điểm cân bằng
Ai tèo thì tèo, rượu bia vẫn bán. Hàng quán vẫn mọc lên đầy và rượu vẫn phải nhập về kìn kìn. Quy luật cuộc sống mà. Nếu lớp người này ngã xuống thì còn lớp người sau, miễn là có cầu. Sau những biến động, gu thưởng thức của người uống cũng có thay đổi đa dạng hơn.
Có người chọn rượu vang, vì nó nhẹ, đồ giả ít hơn mà uống có thể có lợi sức khỏe. Có người vẫn chọn rượu truyền thống, nhưng dứt khoát chỉ uống loại đã ngâm ủ đủ thời gian để hạn chế tạp chất. Người khá hơn thì uống rượu ngoại xách tay. Cũng đủ các lựa chọn, nhưng tình yêu với rượu dường nhu không bao giờ cạn.
Lác đác trong nhóm các chú, các bác có người cai rượu hẳn. Có thể do cơ thể có vấn đề, có thể nhìn lại thấy rượu không còn hấp dẫn như xưa nữa. Và có muôn vàn lý do khác. Nhường lại khoảng trống đấy là lớp đàn em mới thay, còn hừng hực khí thế. Tuy nhiên, sự chọn lọc cũng đã khác xưa, khi đồ uống bây giờ cũng được chọn cẩn thận, tránh uống bừa bãi. Âu cũng là cái tốt cho sau này...