Lan man chuyện nghề

@Know2Grow:

Nhất trí với bạn rằng các nhà đầu tư-đầu cơ chúng ta luôn phải cân nhắc chi phí cơ hội. Vậy ta thử cùng cân nhắc nhé ?

Người cha giàu dạy Kiyosaki: muốn có tiền, con hãy cố sức kiếm nó; nhưng muốn có nhiều tiền, con hãy cho tiền. Đó, chuyện tiền bạc mà còn vậy đó.

Trong thời đại internet mọi người đều biết đến những Cty thành công rực rỡ nhờ đã áp dụng chân lý cho là nhận ấy. Trong lĩnh vực tri thức, Wikipedia là một điển hình: bộ từ điển vĩ đại nhất lịch sử nhân loại đã được biên soạn trong thời gian khó tin, và đem đến lợi ích vô bờ cho nhân loại; công trình vĩ đại ấy là đóng góp của hàng triệu cá nhân xa lạ trên khắp TG. Tôi góp vào đó 1 hạt bụi, và cái tôi nhận lại là cả một dãy Trường Sơn!

Khi đầu cơ CK, tôi chỉ mong mỗi lần được 20% là ok rồi, thế mà còn chưa chắc ăn :). Nhưng khi tôi tặng bạn một nụ cười, tôi chắc chắn sẽ được nhận lại ít nhất 1 nụ cười, và chưa hết đâu, tôi sẽ còn nhận được cổ tức-nụ cười nhiều nhiều lần nữa… Nói theo ngôn ngữ F319: khi đầu tư nụ cười, lợi nhuận của tôi sẽ tính bằng lần! :)

(các giá trị tinh thần khác: lòng cảm thông, vui vẻ, tình thương, tôn trọng, lòng tin, chân tình, kiến thức, kinh nghiệm,… tất cả cùng tuân theo quy luật đó, bạn ngẫm lại xem có đúng không)

Với lợi nhuận tính bằng lần đó, thì chi phí cơ hội hóa ra thật nhỏ. Vì thế, khi tôi hứa sẽ tặng bạn và mọi người tất cả những giá trị nhỏ bé mà tôi có, thì bạn hãy cứ tin tôi! Vì tôi đang đầu tư mà :)


Vậy, Bạn sẽ cùng đầu tư với tôi chứ ?


Bác thỏa mãn lòng kiên nhẫn của em khá sớm :) Tk bác về bài post và lời mời rất ư đưa lối, người đọc chỉ muốn "Yes, i do" :)

Trên tinh thần là Vâng, và chờ xem, em phải cho những gì ? bởi đôi khi cách cho làm người nhận hoặc e dè, hoặc sợ mang ơn hoặc chóang, nhất là trong TTTC mà người tham gia luôn thừa nghi ngờ và thiếu niềm tin.

Cuối giờ nhìn bảng xanh mướt, mới chợt nhìn lịch, mũi tên rơi vào đúng thứ 6, hẳn nào hắn tăng. Liệu niềm hưng phấn & nỗi si mê có níu kéo được người tình đến hết tuần trà? :)) Mong là có cho thỏa 1 lần nhấn lệnh enter.
 
Last edited by a moderator:
Caheo thật hay.
Văn cuốn như mây.
Công đức đủ dày...?
Gần xa mến mộ.


Thanks pro! Don em xin được lắng tai học hỏi, văn phong của bác được ví ngang với lão Sách môn thần chưởng - Giailang. Hề...hề. May thay....may thay VC đúng là kỳ long hội tụ.

"Lời nói, tính cách, hình thức không nói nên bạn là ai. Hành động của bạn sẽ định nghĩa bạn thế nào"

G/L Pro!
 
Last edited by a moderator:
bác @don quá lời rồi!

chút lòng chia sẻ
lời quê dông dài
xá chi công đức
kể gì văn hay


Đang thèm được như bác đây! tôi vốn ưa cảnh vượn hú chim kêu, nhưng dăm ba tháng mới được một lần làm lãng tử. Bác thì quanh năm nhàn tản chốn nước biếc non xanh… Tiêu sái thế thì thôi!

Chào mừng bác ghé chơi! Mời bác ấm trà mạn nhé ! :)
 
Last edited by a moderator:
Hãy Cho đi để Nhận lại???

Kinh doanh: Hãy Chi trước đi, sau này sẽ có việc.
Cuộc sống: Hãy Cho những gì mình thừa thãi để nhận lại những thứ mình thiếu.
Phật giáo: Cho người thực ra là cho mình.
Hối lộ: Đồng tiền đi trước đồng tiền khôn.
Vật lý: Vật chất không mất đi mà chỉ chuyển từ dạng này sang dạng khác.
Tình yêu: Tình yêu không mất đi mà chỉ chuyển từ người này sang người khác. :D
Ngạn ngữ: Cách cho quý hơn của cho.

...

oài !!! Cho và Nhận.
 
Các bác vào đây mà đọc thế nào là TTCK của anh Lê Hồng Giang , tại sao cứ phải tự so sánh tư cách người tham gia TTCK vơi thằng điên , con điếm,thuốc độc, tay cờ bạc hay những thứ rác rưởi vậy ?


Bạn trẻ này hẳn là một sinh viên rất ngoan.
Tôi muốn tặng riêng bạn câu chuyện vui dưới đây.

Vị giáo sư già:
- Muốn nghiên cứu khoa học, yêu cầu đầu tiên là kỹ năng quan sát, cái đó đã nói rồi. Hôm nay chúng ta nói về một đức tính cần thiết khác: lòng dũng cảm.

Rồi ông đưa ra một lọ nhỏ:
- Đây là một hóa chất có mùi rất khó chịu, các bạn hãy thể hiện lòng dũng cảm (vì khoa học) nhé. Tôi sẽ làm trước.

Ông chấm ngón tay vào chiếc lọ, rồi đưa vào miệng mút ngon lành. Các sinh viên trố mắt nhìn, nhăn mặt ghê tởm; rồi miễn cưỡng lần lượt bước lên làm cái việc khủng khiếp đó.

Xong xuôi, vị GS già nhận xét:
- Các bạn đã tỏ ra rất dũng cảm,hoan hô! Tuy nhiên khả năng quan sát thì chưa tốt lắm: tôi đã chấm một ngón tay vào lọ, nhưng lại mút một ngón tay khác.
 
Last edited by a moderator:
Bạn trẻ này hẳn là một sinh viên rất ngoan.
Tôi muốn tặng riêng bạn câu chuyện vui dưới đây.

Vị giáo sư già:
- Muốn nghiên cứu khoa học, yêu cầu đầu tiên là kỹ năng quan sát, cái đó đã nói rồi. Hôm nay chúng ta nói về một đức tính cần thiết khác: lòng dũng cảm.

Rồi ông đưa ra một lọ nhỏ:
- Đây là một hóa chất có mùi rất khó chịu, các bạn hãy thể hiện lòng dũng cảm (vì khoa học) nhé. Tôi sẽ làm trước.

Ông chấm ngón tay vào chiếc lọ, rồi đưa vào miệng mút ngon lành. Các sinh viên trố mắt nhìn, nhăn mặt ghê tởm; rồi miễn cưỡng lần lượt bước lên làm cái việc khủng khiếp đó.

Xong xuôi, vị GS già nhận xét:
- Các bạn đã tỏ ra rất dũng cảm,hoan hô! Tuy nhiên khả năng quan sát thì chưa tốt lắm: tôi đã chấm một ngón tay vào lọ, nhưng lại mút một ngón tay khác.

Ồ bác làm tôi bất ngờ vì phản ứng của bác đấy !
Chẳng có cậu sinh viên nào ngoan ngoài sự tưởng tượng của bác, có lẽ bác quá già rồi chăng ?
Giọng văn của bác giống của Alan Phan đấy .
 
Ồ bác làm tôi bất ngờ vì phản ứng của bác đấy !
Chẳng có cậu sinh viên nào ngoan ngoài sự tưởng tượng của bác, có lẽ bác quá già rồi chăng ?
Giọng văn của bác giống của Alan Phan đấy .

@tradervn1:
Giọng văn của tôi giống Alan Phan sao? Có lẽ vì tôi cũng được giáo dục theo cùng một cách chăng ?
Dù gì cũng cảm ơn bạn, vì tôi thích so sánh ấy.

Quả là tôi đã già, nhưng tôi vẫn nuôi hy vọng mình chưa đến nỗi quá già :), bạn ạ

Nhìn cái TTCK VN, tôi chợt có những liên tưởng ngộ nghĩnh, bèn chia sẻ với mọi người cho vui.
Tôi nói về cái TTCKVN, bạn trẻ @password đọc thế nào mà lại thành “tự so sánh tư cách người tham gia TTCK”

Tôi đã nói trước: “Mỗi trader hẳn đều có một khái niệm về TTCK, bổ sung cho những định nghĩa chính thức”, rồi còn thêm: “Cao thủ có định nghĩa của cao thủ, vỡ lòng có định nghĩa của vỡ lòng, miễn đừng đem sách ra trả bài, vậy mà…

Bạn bảo tôi nên làm gì?
 
Last edited by a moderator:
@GLD:

Cho là nhận là một chân lý giản dị nhưng vĩ đại của tạo hóa, bao trùm cả những định luật vật lý (mà những thiên tài như Newton, Einstein, Hawking,... tìm ra), và tất nhiên bao trùm cả mọi hoạt động xã hội loài người.

Chân lý ấy thường bị nhìn qua các lăng kính méo mó, nên có thêm những màu sắc kỳ quái và bị tầm thường hóa đi nhiều quá, đến mức thảm hại.
Khi bỏ dần những lớp kính méo mó, bạn sẽ cảm nhận chân lý ấy ở hình thức nguyên vẹn, trong trẻo vốn có. Khi ấy, cuộc đời sẽ nhẹ nhõm vui tươi và đáng sống hơn, rất nhiều.

thân ái. :)


@donkihote:

Dường như (?) bác có chút trông chờ ở lão giâ lẩn thẩn này những hành động gì gì ? Nếu quả vậy, sớm muộn gì bác cũng sẽ thất vọng thôi.
Chi bằng để bác thất vọng ngay từ đầu vậy. :D

Tôi vốn là người việt gốc rơm, loanh quanh chán rồi cũng về lại gốc rơm; nên thích cà kê chuyện cấy cày câu lưới, là những thứ tào lao vô bổ đối với việc mua bán bán mua hàng ngày.
@doublehalo từng viết: ” Em chỉ cố gắng gain những lúc ai ai cũng có thể gain, và cố gắng không thua những lúc mà hầu hết ai cũng thua. Còn việc khó kia thì dành cho các ngôi sao”. Tôi rất thích câu này vì đó cũng là cách của tôi. Nên sẽ chẳng bao giờ có chút công phu tuyệt học gì ở đây cả, bác ạ.

Mà công phu tuyệt học thì VCers có đầy. Thứ mà tôi có thể đóng góp chỉ giản dị là tinh thần chia sẻ, thế thôi. Và mãi sau này cũng chỉ có thế thôi.



T/B: mọi người bận rộn quá chừng, mấy ai rỗi hơi đi nghe chuyện cà kê của một lão già lẩm cẩm. Nên bác bảo "gần xa mến mộ" thì… oan cho lão này quá! :D
 
Last edited by a moderator:
@caheo Chắc phải chinh chiến nhiều thêm nữa em mới thấm được chân lý này.
 
@caheo Chắc phải chinh chiến nhiều thêm nữa em mới thấm được chân lý này.


GLD luôn gắng thêm tiện nghi cho mái nhà chung ; còn snatcher (khi chọc ngoáy mọi người hay khi (vờ) than khóc dỗi hờn :) ) đã tạo không khí vui vẻ thân ái. Và hai bạn đã được mọi người yêu mến.

Nhận được món quà lớn ấy là do 2 bạn đã không hề tính toán so đo, tức là đã cho một cách hồn nhiên. Còn những cách cho vụ lợi tính toán như GLD đã kể ở trên thì thực chất là mua bán, mà đã là mua bán thì 2 bên tất phải gườm nhau phải so kè từng lai để khỏi thua thiệt, thế thì còn “lời lãi” bao nhiêu? Và làm gì có vui vẻ khoái hoạt?

Chân lý chỉ giản dị thế thôi mà: khi cho một cách hồn nhiên, chẳng bao giờ ta phải hối tiếc.
 
Last edited by a moderator:
Bắt muỗi bằng tay

Trong các phim kiếm hiệp hongkong ngày xưa, có cảnh cao thủ dùng đũa để bắt ruồi muỗi. Xạo bà cố! đó là cảm nghĩ của tôi. Nhưng rồi có một người khiến tôi không nghĩ vậy nữa, vì đã biểu diễn bắt muỗi ngay trước mắt tôi.

Đó không phải là một cao thủ võ lâm, mà chỉ là một cô gái yểu điệu và chậm chạp. Cô đã trổ tài bắt muỗi bằng 2 ngón tay cho tôi xem đi xem lại mấy lần. Thật không thể tin được, không sao hiểu nổi! Tôi cố gắng bắt chước nhưng cứ đến lúc chập hai ngón tay lại thì con muỗi biến đâu mất tiêu!

Năn nỉ mãi, cô mới cười cười bật mí:
- Có lần buồn tình thử bắt 1 con muỗi vo ve trước mặt, thế mà bắt được. Em thấy hứng thú, bèn tập mãi như một trò chơi, đến giờ thì 10 lần có thể bắt được 7,8. Thì ra vì em rất chậm nên con muỗi nó không thấy sợ, không bay loạn lên. Vả lại, nếu quan sát kỹ kiểu bay của nó thì cũng đoán được phản ứng và hướng bay sắp tới của nó. Thường mọi người cố nhanh hơn muỗi, đó là điều không bao giờ có, nên bắt muỗi thành việc rất khó.

Ái chà ! sao mà đơn giản vậy? Ngay sau đó tôi nổi máu nghịch ngợm cố tập bằng được. Và quả nhiên tôi cũng làm được :)



30 năm sau, vô tình tôi áp dụng đúng nguyên lý bắt muỗi ấy trong đầu cơ CK, tiền tệ.

Bạn thử tập bắt muỗi bằng tay đi :). Rồi kể lại tôi nghe với nhé.
 
Last edited by a moderator:
Ồ bác làm tôi bất ngờ vì phản ứng của bác đấy !
Chẳng có cậu sinh viên nào ngoan ngoài sự tưởng tượng của bác, có lẽ bác quá già rồi chăng ?
Giọng văn của bác giống của Alan Phan đấy .

Hi bác,

Em nghĩ hổng phải. bác Alan, văn & tư duy cực vỗ. :)

Nhưng có quan trọng là ai?
 
Trong các phim kiếm hiệp hongkong ngày xưa, có cảnh cao thủ dùng đũa để bắt ruồi muỗi. Xạo bà cố! đó là cảm nghĩ của tôi. Nhưng rồi có một người khiến tôi không nghĩ vậy nữa, vì đã biểu diễn bắt muỗi ngay trước mắt tôi.

Đó không phải là một cao thủ võ lâm, mà chỉ là một cô gái yểu điệu và chậm chạp. Cô đã trổ tài bắt muỗi bằng 2 ngón tay cho tôi xem đi xem lại mấy lần. Thật không thể tin được, không sao hiểu nổi! Tôi cố gắng bắt chước nhưng cứ đến lúc chập hai ngón tay lại thì con muỗi biến đâu mất tiêu!

Năn nỉ mãi, cô mới cười cười bật mí:
- Có lần buồn tình thử bắt 1 con muỗi vo ve trước mặt, thế mà bắt được. Em thấy hứng thú, bèn tập mãi như một trò chơi, đến giờ thì 10 lần có thể bắt được 7,8. Thì ra vì em rất chậm nên con muỗi nó không thấy sợ, không bay loạn lên. Vả lại, nếu quan sát kỹ kiểu bay của nó thì cũng đoán được phản ứng và hướng bay sắp tới của nó. Thường mọi người cố nhanh hơn muỗi, đó là điều không bao giờ có, nên bắt muỗi thành việc rất khó.

Ái chà ! sao mà đơn giản vậy? Ngay sau đó tôi nổi máu nghịch ngợm cố tập bằng được. Và quả nhiên tôi cũng làm được :)

30 năm sau, vô tình tôi áp dụng đúng nguyên lý bắt muỗi ấy trong đầu cơ CK, tiền tệ.

Bạn thử tập bắt muỗi bằng tay đi :). Rồi kể lại tôi nghe với nhé.

Tk bác đã chia sẻ với mọi người.

Trong bí mật bắt muỗi của cô gái, chưa xét đến kinh nghiệm thực tế, nếu xét tính logic của cốt cách, theo quan điểm nhìn nhận của cá nhân, em thấy dường như có chút...mâu thuẫn? Ở chỗ:

- Muỗi , 1 cách tự nhiên theo bản năng, nắm được quy luật cử động của con mồi. Chúng vẫn cò thể sà xuống & táp con mồi ngay cả khi con mồi đang di chuyển/ cử động.
- Để bắt được muỗi, cô gái sau khi đã nắm được quỹ đạo bay & phản ứng của muỗi, cần ra tay trước đón lõng hướng bay của con muỗi. Có nghĩa là cô gái phải thực hiện ít nhầt 2 động tác liên hòan: vung tay nhanh or mạnh để đánh động cho con muỗi bay đi và phải vung tay về hướng thuộc quỹ đạo bay của con muỗi sẽ bay đến đó.

>>> Nếu vậy, em thắc mắc, thì sao lại có kết luận dòng màu blue ta. Bên cạnh đó, hành động đón lõng có thể xem là hành động đi trước 1 bước cũng có thể xem là nhanh hơn?

(Chưa xét thêm yếu tố: muỗi là lòai...gì ta...ko có cảm xúc, hì..sorry muỗi, nên khi nó "giật mình" thì phản xạ bay lọan cũng có ....quy luật. Em đóan thế, hổng bit đúng hôn nữa)

Bác có thể giải thích thêm hộ em.

Tk bác in adv.
 
Last edited by a moderator:
@Nâu: tui bắt muỗi bằng một tay được nè, bảo đảm còn nguyên, không mất cái chân nào hết :D
 
@Nâu: tui bắt muỗi bằng một tay được nè, bảo đảm còn nguyên, không mất cái chân nào hết :D

chắc là bác @tican ghẹo "Nâu" và lão này thôi. Bác bắt muỗi say thuốc hoặc bị điện giật, đúng hông ?

Chào mừng bác Tí ghé chơi:) bác uống cà phê nha ?
 
Last edited by a moderator:
hi..hi, chỉ em đi. :)

chắc là bác @tican ghẹo "Nâu" và ghẹo lão này thôi. Bác bắt muỗi say thuốc hoặc bị điện giật, đúng hông ?

Nói thật mà, con muỗi bay ngang không cần biết nó là đực hay cái, chỉ cần giơ tay "tát" nó một cái thế nào nó cũng lăn quay ra bất tỉnh. Trong lúc em nó còn choáng váng, mình muốn làm gì thì làm :D (phải làm nhanh nhanh không em nó tỉnh lại sẽ bay mất đó).

Trong thực tế tát con muỗi một cách xuất kỳ bất ý dễ hơn là tìm cách "đập" hay "kẹp" nó rất nhiều !
 
VC.vn: bao giờ trở lại ngày xưa ?

Có những diễn đàn giống một cái chợ trời vùng biên -tấp nập nhưng cực kỳ lộn xộn, hàng giả hàng dỏm nhiều vô kể; có DĐ lại giống một chợ tạm lèo tèo vài gian hàng vắng vẻ, có DĐ trông gọn gàng xinh xắn với những gian hàng sang trọng lấp lánh, kg đông nhưng chất; và cũng nhiều DĐ được xây dựng bề thế thành tòa plaza ngập tràn hàng hóa.

Để điều hành cái plaza ấy thật là khó. Trước đây gần như một mình anh Vietcurrency làm được vì anh có cả một cái kho kiến thức kinh nghiệm khổng lồ (so với các thành viên khác lúc đó) để chia sẻ, và một mục tiêu lớn đã cho anh nguồn năng lượng chừng như vô tận. Bây giờ để thay anh phải cần cả một đội ngũ lớn, thật là khó quá.

Tòa plaza VC ngày xưa hàng hóa phong phú ồn ào tấp nập, nay dời về VC.vn chỉ còn tầng dưới đông vui, thread “bình luận giao dịch hàng ngày” như gian sảnh lớn đông vui nhất, hấp dẫn náo nhiệt nhât, mà cũng lộn xộn nhất. Ở đó, những tiếng nói thận trọng bị chìm lấp trong mớ hỗn độn, còn anh già chậm chạp nói năng nhỏ nhẻ như tôi chỉ nên đứng nhìn và nghe (đôi lúc nghe còn không kịp, hihi).

Những gian khác tầng trên thiếu người chăm sóc, nên hàng hóa tuy vẫn kg mất đi giá trị nhưng kg được bổ sung mới hàng ngày, bụi phủ dần theo thời gian…

Hôm nay tình cờ ghé qua nhà khách của bác, đọc liền một mạch 6 trang không ngừng. Bác làm tôi ngạc nhiên và thú vị. Giữa chốn thị thành mà bác giữ được văn phong mực thước, ẩn dụ, khiêm nhường mà không chút hạ mình. Khéo thay!

Bài viết của bác làm tôi nhớ lại không gian ngôi nhà VC hồi năm 2008. Như một cuốn film quay chậm, 15' thôi mà bao hình ảnh chạy về tràn ngập. Anh Vietcurrnecy - một người lính từng xông pha qua nhiều trận chiến tuyến khắp nơi không thiếu những vết sẹo và cả mề đay trên ngực, kể lại cho khán giả bằng những kiến giải rất gần gũi và dễ hiểu. Với kiến thức, kinh nghiệm và đức độ của mình anh thực sự là người anh cả dẫn dắt giới trader sinh hoạt ở cái forum này. Boybuidoi một gã thanh niên thông minh, mẫn cảm, dễ mến và ham hỏi. Một unistock gần gũi và luôn sẻ chia, một G&R (Gun 'n Rose) ngây thơ ngày đầu trở thành tay trader currency có hạng; một strade kiến thức tin học thuộc hàng hiếm có; một langvanlam uyên bác không kém giailang hiện nay (hay là bác ấy!); một cahomechung hóm hỉnh nhanh nhẹn và cô này chỉ số IQ chắc không dưới 160; gã akho ngang tàng, bạt mạng nhưng không thiếu tính hàn lâm học thuật; một snatcher vô đối về trình spam nhưng luôn có cách xoa dịu nỗi đau của người khác; một le_tuan cao thủ hai mặt tạo nên scandal lớn trên diễn đàn; một simtim với khả năng "read the tape" riêng có, lời văn duyên dáng làm bao kẻ si tình; đặc biệt một winwin, một dafhoatc - kẻ si tình ST với nhiều sáng tác thơ có thể làm nên tuyển tập (chưa hề có forum nào có sự kiện này)....

Ngày xưa, ngày xưa ... bác caheo làm tôi tự tình với cái ngày xưa rồi! Những con người đấy là nickname trên cái thế giới ảo này, nhưng họ, qua những message trao đổi, cho nhận đã khắc họa nên tính cách của mỗi người mà tôi hình dung nên những khuôn mặt ảo và dáng vóc con người như những người bạn cố tri (tôi xin được là vậy). Bác làm tôi nhớ lại một người xưa cũ ở chốn này chuyên dùng MA và một năm thường open trade 2-3 lần nhưng gain không dưới 20%/năm, bác ấy kiệm lời nên thời gian trôi qua tôi cũng quên nick của bác ấy rồi.
Tôi cũng như bác dựa cột mà nghe từ hồi lâu mà chưa góp gì được nhiều ở ngôi nhà mới này. Cố gắng lắm thì được vài ba bài, nhưng vô tình va chạm đến lợi ích một vài thành viên nên cũng dặm lời. Một là kiến thức mình chưa đủ tầm để chia sẻ; hai là văn hóa chia sẻ ở đây thay đổi mà bản thân chưa kịp thích nghi (có lẽ do mình bị lạc hậu).

Lẩn thẩn vài dòng "đậu" ở phòng khách của bác. Cảm ơn bác đã nhọc công trang trí phòng tươm tất.
 
@WinorWorse:

Thật cảm động khi được bác ghé chơi, và nhất là được nghe bác chân thành tâm sự, như giữa 2 người bạn cố tri. Nhận được sự đồng điệu ấm áp thế này, tôi mới là người phải cảm ơn bác.

Cảm ơn bác lần nữa, về những hình ảnh quay chậm cô đọng và sắc sảo. Tôi lạc bước vào thế giới traders mới ba năm, biết VC sau đó, nhưng thực sự học VC thì mới gần năm nay. Vì vậy không có cái may mắn như bác, là được gặp gỡ những nhân vật lừng lẫy một thời ấy.

Xét tuổi nghề thì tôi chỉ là một trader trẻ :), còn đang học việc, lẽ ra nên đứng dựa cột hiên thêm vài năm nữa. Nhưng sau khi anh VC chia tay, thấy VC dần thưa vắng mà chất VC cũng dần nhạt, kẻ dựa cột hiên nghe lòng tiếc nuối.
Đành liều bước vào góp mấy lời gan ruột.
Tự biết mình tu tập còn non nhưng tôi cứ liều chia sẻ, là mong khơi được chút không khi sẻ chia ngày trước. Biết là khó tránh khỏi bị cho là huênh hoang ngạo mạn, nhưng đành vậy, chỉ mong dần dà mọi người sẽ hiểu mà không chê trách.

Bác đã không chê trách, vậy hãy thường đến góc này nhé :)
 
Last edited by a moderator:
Back
Top