Lan man chuyện nghề

Mua bán thì có gì hay ?

Gần đây tôi rất bi quan về hiện tình KT-CT của đất nước, vì thấy mọi thứ bí bét quá mức mà mãi chưa thấy giải pháp nào khả dĩ từ thượng tầng.
Tôi chưa biết sẽ làm gì trong một hai năm tới, mà hàng ngày thì phải đọc phải nghe phải thấy toàn những khốn khó với bế tắc …
Tương lai thật là u ám... làm sao tránh khỏi ưu tư phiền muộn ?

Có thể một vài bạn cho rằng tôi bực dọc vì không kiếm được tiền trên TTCK.
Thực ra trong xu hướng giảm của TT hiện nay, tôi chỉ GD với số tiền nhỏ, lời hay lỗ chẳng đáng kể.
Cũng may là từ đầu năm đến giờ TK vẫn dương, nhưng nếu có thua hết TK thì tôi cũng đã lãi chán !

Cái lãi ấy lớn gấp ngàn lần TK của tôi, đó là kiến thức là kinh nghiệm là bản lĩnh, là hiểu biết về bản thân và cách thắng được chính mình.
Tôi mê trading là vậy.

Sau này có kiếm tiền được bằng trading hay không, có thành cao thủ hay không thì tôi không biết.
Nhưng tôi không bao giờ hối tiếc vì đã bỏ ra vài năm trời và một số tiền nhỏ để nhận được biết bao điều trong cái trò chơi khốc liệt này.
 
Last edited by a moderator:
(…) Ở TTCK VN, người kinh nghiệm nhất mới chỉ có hơn 10 năm kinh nghiệm, nên xếp vào hàng cao thủ rất hiếm. Còn FX, cao thủ ở VN chỉ cỡ 6 năm chinh chiến, nên nếu phong thành cao thủ số 1 có lẽ hơi quá.
BC Vietcurrency trải qua mấy chục năm chinh chiến trên tt Mỹ, thương tích đầy mình, kho kiến thức khổng lồ còn chưa bao giờ nhận mình là cao thủ, chỉ cần kiếm tiền ổn định từ FX là quá mừng
Túm lại, theo e nghĩ cần 10.000h luyện tập ác liệt mới thành cao thủ đc.
Rất đồng ý với bạn. Nghề nào kiếm được tiền mà không phải trải qua quá trình “luyện tập ác liệt” nhỉ.
Một kỹ sư cắm cúi học 4,5 năm ròng rã , rồi thực tập mấy năm nữa mới sống được bằng lương.
Vậy một trader bỏ ra vài ba năm rèn luyện mà kiếm tiền đều đều trên TT thì thật là xuất sắc !

Nhưng tiền đâu phải là mục đích duy nhất của trading, mà có những phần thưởng quý giá hơn nhiều trong suốt hành trình của traders.
Và điều đáng mừng là: ta không nhất thiết phải là cao thủ mới tồn tại được trong TT.

bạn đồng ý chứ ?
 
Last edited by a moderator:
có thể thao đỉnh cao để thi đấu, có thể thao để rèn luyện sức khỏe, cũng có thể thao để sát phạt ăn tiền.

Đỉnh cao trên võ đài vẫn chết như thường, thậm chí là thê thảm, khi sát phạt ăn tiền. Thể thao đỉnh cao với cường độ rèn luyện kiểu gà nòi, vắt kiệt mọi tinh hoa để vụt sáng trong khoảnh khắc, tuổi thọ rất ngắn.

Thể thao sát phạt phần lớn dựa trên bản năng, cái gọi là "bản lĩnh" cũng mang tính bản năng, và tuổi thọ nghề cũng rất khó nói. Và đa số sẽ phải chấp nhận những kết cục không tốt đẹp nếu cứ tiếp tục đeo đuổi không thoát ra kịp, vì giang hồ sóng sau đè sóng trước.

Còn một loại thể thao tự nhiên như cuộc sống, nâng cao thể chât và bản lĩnh, thì nó đơn giản chỉ là một phần của cuộc sống chứ không phải bản thân cuộc sống. Nó có đầy đủ các tính chất của thể thao, nhưng mục tiêu cao nhất là nâng cao chất lượng sống.

Vậy trước khi theo đuổi con đường để trở thành cao thủ bậc nhất, thì cũng nên xét xem mình đang lựa chọn con đường nào để đi, và cái mục tiêu đó có phù hợp hay không. Bởi lựa chọn khác nhau thì bài học cũng khác nhau ...

bài viết thật là tuyệt! chuẩn không phải chỉnh ! =D>


1.
Tôi cho rằng hầu hết traders không mơ thành đại cao thủ, và cũng hiếm người muốn dừng lại ở mục tiêu “nâng cao chất lượng sống” như bạn :D. Mục tiêu của đa số gói gọn là: kiếm sống bằng nghề GD.

Cái mục tiêu khiêm tốn này không ngờ lại chứa đựng nhiều ảo tưởng phổ biến lạ lùng:

- chỉ cần rèn luyện 1 vài năm (thậm chí vài tháng) là kiếm được tiền ngay
- chỉ cần bỏ vốn rất ít, dễ dàng kiếm lợi nhuận 10% (hoặc cao hơn) hàng tháng
- chỉ cần thật giỏi một môn nào đó trong các môn FA,TA, VSA, bảng điện,… là đủ dương danh giang hồ.
. (Thậm chí chỉ cần thuần thục một vài công cụ hoặc chỉ báo TA thôi cũng đủ)
- Tôi đã thắng lớn một vài lần, rõ ràng là tôi rất có năng khiếu nhé, vậy chắc chắn tôi sẽ thắng rất lớn khi có cơ hội...
- … (nhờ bà con bổ sung tiếp)

Thế nên mới có nhiều cao thủ (mà đầu mưng mủ) đến thế trên chốn giang hồ ! :))
 
Last edited by a moderator:
Mua bán thì có gì hay ?

Gần đây tôi rất bi quan về hiện tình KT-CT của đất nước, vì thấy mọi thứ bí bét quá mức mà mãi chưa thấy giải pháp nào khả dĩ từ thượng tầng.
Tôi chưa biết sẽ làm gì trong một hai năm tới, mà hàng ngày thì phải đọc phải nghe phải thấy toàn những khốn khó với bế tắc …
Tương lai thật là u ám... làm sao tránh khỏi ưu tư phiền muộn ?

Có thể một vài bạn cho rằng tôi bực dọc vì không kiếm được tiền trên TTCK.
Thực ra trong xu hướng giảm của TT hiện nay, tôi chỉ GD với số tiền nhỏ, lời hay lỗ chẳng đáng kể.
Cũng may là từ đầu năm đến giờ TK vẫn dương, nhưng nếu có thua hết TK thì tôi cũng đã lãi chán !

Cái lãi ấy lớn gấp ngàn lần TK của tôi, đó là kiến thức là kinh nghiệm là bản lĩnh, là hiểu biết về bản thân và cách thắng được chính mình.
Tôi mê trading là vậy.

Sau này có kiếm tiền được bằng trading hay không, có thành cao thủ hay không thì tôi không biết.
Nhưng tôi không bao giờ hối tiếc vì đã bỏ ra vài năm trời và một số tiền nhỏ để nhận được biết bao điều trong cái trò chơi khốc liệt này.

Nhìn thấy hàng ngày, mọi nơi, biết nó độc hại cho cả thế hệ con cháu mình, mà không biết làm thế nào, đến nói còn không nói được, thì gọi là cái bực của kẻ biết ...

Hề hề, chả biết nói gì về chuyện đó với cụ. Nhưng đồng ý với phần còn lại, đó là cao thủ hay không chỉ là chuyện ngoài da, cuối cùng thì có ta biết với minh mà thôi. Vậy nếu ta thấy được, thì mình cũng ok, vậy là ổn.

Chơi thì có thua có được, nhưng quan trọng là chơi cho nó thoải mái, rồi mới tới kết quả. Chơi mà thua cay cú thắng huênh hoang thì không nên chơi, vì kết quả dù thế nào cũng đều không đem lại điều gì tốt đẹp.

Vậy đó cụ Cá, quan trọng là chơi, và qua đó trải nghiệm cuộc sống ...
 
bài viết thật là tuyệt! chuẩn không phải chỉnh ! =D>


1.
Tôi cho rằng hầu hết traders không mơ thành đại cao thủ, và cũng hiếm người muốn dừng lại ở mục tiêu “nâng cao chất lượng sống” như bạn :D. Mục tiêu của đa số gói gọn là: kiếm sống bằng nghề GD.

Cái mục tiêu khiêm tốn này không ngờ lại chứa đựng nhiều ảo tưởng phổ biến lạ lùng:

- chỉ cần rèn luyện 1 vài năm (thậm chí vài tháng) là kiếm được tiền ngay
- chỉ cần bỏ vốn rất ít, dễ dàng kiếm lợi nhuận 10% (hoặc cao hơn) hàng tháng
- chỉ cần thật giỏi một môn nào đó trong các môn FA,TA, VSA, bảng điện,… là đủ dương danh giang hồ.
. (Thậm chí chỉ cần thuần thục một vài công cụ hoặc chỉ báo TA thôi cũng đủ)
- Tôi đã thắng lớn một vài lần, rõ ràng là tôi rất có năng khiếu nhé, vậy chắc chắn tôi sẽ thắng rất lớn khi có cơ hội...
- … (nhờ bà con bổ sung tiếp)

Thế nên mới có nhiều cao thủ (mà đầu mưng mủ) đến thế trên chốn giang hồ ! :))

Cái vô chiêu của bậc thầy nó khác với cái vô chiêu của người thường nhiều lắm.

Có cao thủ chỉ xài 1, 2 cái indicator cả đời, mà vẫn là đại bàng (thấy sách nói thế). Có thể coi mấy đại ca đó là bậc thầy, chỉ loanh quanh vài chiêu mèo quào ...

Người thường lại khác, chỉ vài cái indicators rồi chiến như đúng rồi là coi chừng bỏ mạng ...

Khác biệt nằm ở chỗ, một cái phất tay của bậc thầy nó hội đủ cả tinh hoa trong đó, còn 1 chiêu của cao thủ bình thường thì nó chì nhõn có đúng cái đòn đó, chả có gì khác :))
 
bravo & tks các bác,

mục tiêu của nhiu người là trở thành....cao thủ, that's good!

em chưa đủ good, chỉ mơ có khả năng thích ứng dc với những thay đổi của TT. that's not so bad, ha!

cao thủ họ lèo lái TT, em thủ nhỏ chọn lẽo đẽo theo sau thoai, hi,,hi :D

chúc các bác cuối tuần zui zẻ!
 
Tôi vẫn băn khoăn một điều vẫn nghe hoài trong giới T.A : T.A là một nghệ thuật; không phải là khoa học. Mà trong nghệ thuật thì chắc các bác đã từng thấy rồi: chưa chắc làm lâu là hay hơn người mới, người đi trước đâu hẵn là giỏi hơn người mới vào nghề.
 
Tôi vẫn băn khoăn một điều vẫn nghe hoài trong giới T.A : T.A là một nghệ thuật; không phải là khoa học. Mà trong nghệ thuật thì chắc các bác đã từng thấy rồi: chưa chắc làm lâu là hay hơn người mới, người đi trước đâu hẵn là giỏi hơn người mới vào nghề.

Đề tài này hình như luôn gây ra các luồng tranh luận không dứt ...

Trong nghệ thuật có kỹ thuật và khoa học: kỹ thuật của các danh họa, danh cầm, danh ca, vũ công ... là tuyệt đỉnh

Trong kỹ thuật và khoa học có nghệ thuật: cùng là một thiết bị công nghệ, ví dụ cái điện thoại, người ta có thể thiết kế nó như một tác phẩm nghệ thuật, và còn hơn cả nghệ thuật vì nó có thể gây nghiện: mỏng, nhẹ, bền, mịn, nhạy, nét sắc, mầu đẹp ... mà cũng vẫn chỉ dựa trên từng đó thứ linh kiện made in china.

Siêu đẳng về kỹ thuật thì có nghệ thuật trong đó. Và siêu đẳng về nghệ thuật thì chắc chắn kỹ thuật cũng rất perfect, chả thể khác được ...

Chốt lại có thể nói nhìn TA thế nào cũng có lý, nhưng nhìn nó bao gồm cả kỹ thuật và nghệ thuật thì có lẽ hợp lý hơn.
 
PTKT không nghiên cứu lý do của biến động giá (đó là việc của PTCB), mà nghiên cứu tác động của những lý do đó.
Để làm việc này, PTKT dùng những công cụ và phương pháp KT, trong đó có các chỉ số được tạo ra bằng toán học.
Đây là khía cạnh khoa học của PTKT
_________

PTKT dựa trên 2 nguyên lý:
• Giá phản ánh tất cả: Tất cả yếu tố CT-KT-XH đồng thời tác động đến giá. Người PTKT sẽ phân tích các biến động giá khi các yếu tố trên xuất hiện (và ngay cả khi chưa xuất hiện).
• Lịch sử thường lập lại: vì vậy khi nghiên cứu lịch sử biến động giá, ta có thể dự báo tương lai.

2 nguyên lý trên nhấn mạnh vai trò của cảm nhận (tức trình độ, kinh nghiệm và sự sáng suốt nhạy bén) của người phân tích.
Đây là khía cạnh nghệ thuật của PTKT.

Sách vở ghi rằng: rành PTKT (tức nhà kỹ thuật) thì có thể dự báo đúng trên 50%, còn bậc thầy PTKT (tức nghệ sĩ) thì có thể đúng đến 80%...
Tất nhiên, phải qua bước 1 là thành nhà kỹ thuật giỏi, mới đến được bước 2 là thành nghệ sĩ. :D
________

Theo tôi biết, trong khoa học cũng như nghệ thuật, tuổi nghề chẳng nói lên điều gì
thời gian học tập là yếu tố đứng sau nhiều yếu tố khác như thiên bẩm, khí chất, hoàn cảnh, chất lượng đào tạo, vv …

như tôi đây, tuổi nghề hát hơn 50 năm, nhưng dù có "luyện tập ác liệt" thêm 100.000 giờ nữa cũng chẳng thể nào hát hay như ca sĩ được!
:D
 
Last edited by a moderator:
Đồng ý với bác caheo. Bác có tinh thần nghiên cứu đặc trưng của thế hệ tốt nghiệp trước 1990: rộng và sâu. Tôi cũng mong qua đây các thành viên dẹp bỏ ý nghĩ cây đa cây đề trong forum. Thực tế là còn bàn chuyện trên diễn đàn là bản thân tự biết còn những gút mắt chưa xử lý được. Đừng để như Triều Tiên tôn sùng Kim Jong xx. Một cơ chế như vậy sẽ không thể nào phát triển được
 
Đồng ý với bác caheo. Bác có tinh thần nghiên cứu đặc trưng của thế hệ tốt nghiệp trước 1990: rộng và sâu. Tôi cũng mong qua đây các thành viên dẹp bỏ ý nghĩ cây đa cây đề trong forum. Thực tế là còn bàn chuyện trên diễn đàn là bản thân tự biết còn những gút mắt chưa xử lý được. Đừng để như Triều Tiên tôn sùng Kim Jong xx. Một cơ chế như vậy sẽ không thể nào phát triển được
Welcome bác! Nhưng mình đâu thấy ai tỏ ra là cây đa cây đề đâu! Mình nghĩ tôn chỉ hiện nay là thắng nhiều thua ít và có lãi và nếu giúp được người khác thì càng tốt, người đó tự khắc được mọi người tôn trọng thôi!
 
Vì sao cùng theo một chiến lược, mà kết quả GD của mọi người thường khác nhau rất xa?

Khi dùng PTKT đạt tỷ lệ đúng trên 50% là đã bước vào cảnh giới nghệ thuật rồi.
Trong cảnh giới đó, những khác biệt trong các yếu tố sau rất quan trọng:

- khác nhau về thông số trong các chỉ báo,
- khác nhau cách hiểu về chỉ báo (Ở đây, quan điểm và kinh nghiệm cá nhân ảnh hưởng rất lớn)
- khác nhau về khung thời gian
- khác nhau về tiêu chuẩn kiểm soát rủi ro
- khác nhau về Khả năng kiểm soát áp lực tâm lý (tôi cho đây là yếu tố quyết định)
 
Hôm nay nghe được đoạn văn ngồ ngộ, bèn chép lại để nhớ:

Ở đời chuyện khó nhất là lên trời, nhưng nhờ cậy người khác còn khó hơn.
Hiểm nhất là vực, nhưng lòng người còn hiểm hơn
Mỏng nhất là tơ, nhưng tình người còn mỏng hơn
Đắng nhất là mật, nhưng cái nghèo còn đắng hơn.


Biết khó nên tập tự lập, không phiền lụy ai,
Biết hiểm nên cố hiểu thấu nhân tình thế thái
Biết mỏng nên cần đại lượng bao dung cho đời
Biết đắng nên phải kiên nhẫn, trì chí đến cùng


Được vậy thì mới sống ở đời được

(Cổ học tinh hoa)
 
Hôm nay nghe được đoạn văn ngồ ngộ, bèn chép lại để nhớ:

Ở đời chuyện khó nhất là lên trời, nhưng nhờ cậy người khác còn khó hơn.
Hiểm nhất là vực, nhưng lòng người còn hiểm hơn
Mỏng nhất là tơ, nhưng tình người còn mỏng hơn
Đắng nhất là mật, nhưng cái nghèo còn đắng hơn.


Biết khó nên tập tự lập, không phiền lụy ai,
Biết hiểm nên cố hiểu thấu nhân tình thế thái
Biết mỏng nên cần đại lượng bao dung cho đời
Biết đắng nên phải kiên nhẫn, trì chí đến cùng


Được vậy thì mới sống ở đời được

(Cổ học tinh hoa)

Cụ nào soạn ra mấy cái này ngày xưa chắc thua lỗ kinh lắm đây, kiểu thất tình thì thơ tình nó mới hay :))
 
Hôm nay nghe được đoạn văn ngồ ngộ, bèn chép lại để nhớ:

Ở đời chuyện khó nhất là lên trời, nhưng nhờ cậy người khác còn khó hơn.
Hiểm nhất là vực, nhưng lòng người còn hiểm hơn
Mỏng nhất là tơ, nhưng tình người còn mỏng hơn
Đắng nhất là mật, nhưng cái nghèo còn đắng hơn.


Biết khó nên tập tự lập, không phiền lụy ai,
Biết hiểm nên cố hiểu thấu nhân tình thế thái
Biết mỏng nên cần đại lượng bao dung cho đời
Biết đắng nên phải kiên nhẫn, trì chí đến cùng


Được vậy thì mới sống ở đời được

(Cổ học tinh hoa)

Cụ nào soạn ra mấy cái này ngày xưa chắc thua lỗ kinh lắm đây, kiểu thất tình thì thơ tình nó mới hay :))

Cỡ này chắc cỡ Hàn tín/Chương lương bị gã bán thịt nó ...gạt, vì lỡ tin lời hiiiiiiiiii
 
Đường lên đỉnh Olympia

Đỉnh Olympia là nơi sống của các vị thần, và đường lên đỉnh Olympia cũng là con đường trở thành thần.
Vậy con đường trở thành cá lớn trong TTTC thì gọi là gì nhỉ ?
Hãy tạm gọi là đường lên đỉnh Olympia, cho dễ hình dung, và cho oai tí ! hehehe

Con đường này như thế nào ? có bao nhiêu bậc, bao nhiêu đoạn ?
nhặt nhạnh khắp nơi, đem về xào nấu thành món này:

Đoạn đường đầu tiên: THỬ THÁCH.
Có 10 bậc:

1. Thu nạp kiến thức: hăm hở đọc sách, tham dự hội thảo và dành thời gian nghiên cứu
8204065793_1d10a8935e_m.jpg

8204065881_86346fd413_m.jpg


2. Giao dịch thử
3. Thua rồi! Chắc mình học còn thiếu gì đó? Phải học kỹ hơn thôi…
4. Eureka! Hiểu rồi! Lần này mình đổi cách chơi, sẽ thắng chắc !

5. Lại thua ! sao kỳ vậy ta ? ôi đau quá !

8205157024_4e0a1c8da3_m.jpg


6. Lân la làm quen những tay chơi cũ, rồi vào các DĐ để coi họ mua bán ra sao…
7. Thử mua bán một chút theo người ta…
. Lại cúng cho TT! sao mình chơi theo ai cũng thua hết dzậy ? huhu

8205156950_428f3ab37e_m.jpg


8. Grưưừ ! không theo ai nữa ! mình sẽ tự tìm ra con đường của mình! Lần này học thiệt kỹ mới được !
9. Thử mua bán với lệnh nhỏ...
. ôi quả nhiên thần diệu ! thành công rôôôồiiii !!!

10. Tìm thấy một cơ hội lớn… Chơi xả láng luôn! Phen này hốt đậm, chắc luôn!...

8205157080_65fcf8006e_m.jpg

Ôi trời, không thể nào tin nổi ! Cháy trụi TK rồi! má ơi ! huhu

Choáng quá! Mấy người bạn cùng chơi nay rơi rụng gần hết rồi! Họ nói trò này mất nhiều thời gian, mà rủi ro quá chừng…
 
Last edited by a moderator:
Đường lên đỉnh Olympia

Choáng quá! Mấy người chơi chung rơi rụng gần hết rồi! Họ nói trò này mất nhiều thời gian, mà rủi ro quá xá chừng…

Khắc nghiệt và nhiều cay đắng cụ nhỉ. Đường lên đỉnh cứ tiến 3 lại lùi 5, và sơ sểnh là rơi xuống vực ...

Đầu vào là đam mê và nhiệt huyết, tràn trề sinh lực, đầu ra là các Triết gia với những áng thơ bất hủ cỡ Cổ học tinh hoa :))
 
Khắc nghiệt và nhiều cay đắng cụ nhỉ. Đường lên đỉnh cứ tiến 3 lại lùi 5, và sơ sểnh là rơi xuống vực ...

Đầu vào là đam mê và nhiệt huyết, tràn trề sinh lực, đầu ra là các Triết gia với những áng thơ bất hủ cỡ Cổ học tinh hoa :))

Hiềm 1 nỗi, chẳng biết đầu cuối ở mô....:))

Lúc nào cũng như mới bắt đầu....hề...hề.

Nên tỉnh giác là quan trọng.....!

G/L
 
đã chốt DHM: 21.2 . Tuy kém 4 lai so với giá cao trong ngày, và cách 8 lai so với kỳ vọng, nhưng cũng được hơn 10%
trong khi HDO thì đang huề...
Cờ bạc quả có ngon hơn đầu cơ thật !
:D
 
Back
Top