Ái chà, đã nhiều người hết tiền, thế lấy đâu ra cầu?Hic, nhìn SBT nó chạy mà tiếc con cá giếc vì hết tiền.
VNI vẫn trong nhịp điều chỉnh màKa ka VNI đỏ đẹp quá
Với lão choòng.Với ai hả bác? Tùy người mà cư xử thôi,miễn sao việc đó sẽ không lặp lại nữa.
Ko xung đột thì nhàm chán lắm. Lâu lâu phải tương nhau chí chóe thì khi hâm lại nó mới nóng.Ngưỡng mộ chế @TNN thật, 11 năm ko xung đột
Bon luc nao ma chang ti ton bang nhang, bac Ngamison :))
phong đại thánhNhiều lần hàng về phải cắt thì phong gì ?
Bác gái có óc hài hước vậy mà nhìn cái avatar của mình lại thấy mắc nghẹn... Thiệt hổng hiểu nỗi!Thưa các cụ các mợ,vì nhịp sống ngày nay quá căng thẳng và gấp gáp nên người ta thường bỏ quên tiếng cười.Các cụ/mợ bỗng nhiên thấy em hài hước thì nghĩ có gì đó thay đổi mà không biết rằng bản tính em vốn thế,chỉ là do trước kia chưa hay nói chuyện,chưa hiểu nhau nên nhiều khi đùa mọi người lại thấy không hiểu thì bất tiện nên thôi.Cách đây mấy năm nhà em xây lăng mộ cho các cụ,lúc đó đông đủ họ hàng cô chú, mình đã có ý tránh ra xa rồi nói với ông anh mình "Lăng cũng được, phải mỗi tội hơi ít mộ." Ông ấy phá lên cười rồi gọi "mẹ ơi,con N nó bảo nhà mình hơi ít mộ." Mẹ mình thì quen rồi chỉ cười thôi,còn cả họ mắt chữ O mồm chứ A luôn.
Có những người không chỉ ăn nói hài hước mà sống cũng hài hước nữa,mình nhớ khoảng năm 1997-1998 gì đó,anh Nguyễn Quang THiều(nhà thơ,nhà văn,nhà báo) lúc ấy cũng khá thành danh rồi,rất thân với Hữu Ước.Có hôm đi làm từ Hà Đông ra Nguyễn Du, đường thì xa,anh đi con xe ghẻ nên có người nhầm là xe ôm vẫy đi,anh chở luôn,anh bảo "Có người nói chuyện cho nó vui", vậy đó.Hài hước nó cho cuộc sống dễ chịu hơn cho dù thực tế có khắc nghiệt đến đâu.Xin tiết lộ 1 bí mật đáng tự hào là 11 năm chung sống vợ chồng mình chưa bao giờ cáu giận với nhau hết.
Chac nghen ngao do anh :))Bác gái có óc hài hước vậy mà nhìn cái avatar của mình lại thấy mắc nghẹn... Thiệt hổng hiểu nỗi!
khổ thế à bác, 11 năm rồi mà vẫn chưa sống hết mình.Thưa các cụ các mợ,vì nhịp sống ngày nay quá căng thẳng và gấp gáp nên người ta thường bỏ quên tiếng cười.Các cụ/mợ bỗng nhiên thấy em hài hước thì nghĩ có gì đó thay đổi mà không biết rằng bản tính em vốn thế,chỉ là do trước kia chưa hay nói chuyện,chưa hiểu nhau nên nhiều khi đùa mọi người lại thấy không hiểu thì bất tiện nên thôi.Cách đây mấy năm nhà em xây lăng mộ cho các cụ,lúc đó đông đủ họ hàng cô chú, mình đã có ý tránh ra xa rồi nói với ông anh mình "Lăng cũng được, phải mỗi tội hơi ít mộ." Ông ấy phá lên cười rồi gọi "mẹ ơi,con N nó bảo nhà mình hơi ít mộ." Mẹ mình thì quen rồi chỉ cười thôi,còn cả họ mắt chữ O mồm chứ A luôn.
Có những người không chỉ ăn nói hài hước mà sống cũng hài hước nữa,mình nhớ khoảng năm 1997-1998 gì đó,anh Nguyễn Quang THiều(nhà thơ,nhà văn,nhà báo) lúc ấy cũng khá thành danh rồi,rất thân với Hữu Ước.Có hôm đi làm từ Hà Đông ra Nguyễn Du, đường thì xa,anh đi con xe ghẻ nên có người nhầm là xe ôm vẫy đi,anh chở luôn,anh bảo "Có người nói chuyện cho nó vui", vậy đó.Hài hước nó cho cuộc sống dễ chịu hơn cho dù thực tế có khắc nghiệt đến đâu.Xin tiết lộ 1 bí mật đáng tự hào là 11 năm chung sống vợ chồng mình chưa bao giờ cáu giận với nhau hết.
.khổ thế à bác, 11 năm rồi mà vẫn chưa sống hết mình.
thảo nào hay thay bac cáu giận trên này
.
Ít liên quan,ít kỳ vọng,coi nhau như bạn là khỏi cần xung đột bác ơi.
Có cần em sôi nổi nữa cho đủ bộ kg ACE?
Vậy là chung số phận, tui rải 33 :)) bữa ni thất bại rải 2 đứa mà trật quẻ hết trọi [emoji30]hôm nay trươc giờ GD tính rải 33.1 - ,2 ủng hộ chế ít cao su. xong có mây vụ việc urgent nên lỡ mất
tuần sau có phi thì em tình nguyện làm thạch sùng chắt lưỡi cổ vũ chế nhé