Cứ nói những lời ngọt ngào như thế
Làm sao em quên được anh
Lòng ai dịu dàng ấm êm như thế
Em rời đi sao đành
Trời vào hạ hanh hao nắng ngát xanh
Hương nắng nồng nàn trên môi mời gọi
Trái tim em bối rối
Mắc cỡ chiều lạc lối - tỉnh say ?
Giấu nụ cười trên vai
Ngọn tóc chạm niềm bâng khuâng trong ngực
Giản đơn thế sao hạnh phúc
Em bồng bềnh miền ấy – có anh…
Hé hé, vào phá đám phát. Còn chưa mãn teen sao mà ủy mỵ dữ, coi đời là sa mạc vậy? Tui thấy đời xanh tươi, dù đời tôi đầy ghềnh thác nhưng chưa bao giờ chán sống cả, cũng chưa bao giờ thấy nó là sa mạc. Ghé sơ sơ cũng độ hai con số quán xá rùi, :)) :)) :))Đừng ví tình yêu như sa mạc
Đời như sa mạc
Tình yêu là những ốc đảo xanh tươi
Lữ khách dừng bước chân vô định
Đừng nghĩ anh đến rồi đi
Trái tim em như quán nhỏ
Dịu mát những ngày nắng cháy
Bước phiêu du anh mãi nhớ về ...
Em đừng nghĩ, nơi nào anh cũng nhớ
Sa mạc đời, đâu nhiều quán cho anh
:D
Hé hé, vào phá đám phát. Còn chưa mãn teen sao mà ủy mỵ dữ, coi đời là sa mạc vậy? Tui thấy đời xanh tươi, dù đời tôi đầy ghềnh thác nhưng chưa bao giờ chán sống cả, cũng chưa bao giờ thấy nó là sa mạc. Ghé sơ sơ cũng độ hai con số quán xá rùi, :)) :)) :))
O đã chung kết chưa, hay còn đấu loại trực tiếp hé hé? Khi nào chung kết nhớ mời lão già này cốc bia hỉ.Ôiiiiiiii!
Bác ơi tim bác mênh mông quá
Ôm cả sắc - không (lẫn) vạn bóng hồng.
:))
O đã chung kết chưa, hay còn đấu loại trực tiếp hé hé? Khi nào chung kết nhớ mời lão già này cốc bia hỉ.
Tui không nghĩ o là phần thưởng của cuộc đấu nào. O là chính o thui. Mà cũng có cuộc đấu nào đâu, ngòai chuyện các thành viên trao đổi thảo luận, người này bổ túc cho người kia thì đó không phải là cuộc đấu. Tui chỉ nghĩ là họ thích o thì giống như o đang ném cầu-tuyển người hợp thui :)). Quả cầu mới là phần thưởng chứ không phải người là phần thưởng...Bác ui, em chỉ là 1 người lữ hành rong ruổi dừng chân quán thiền - nơi hội tụ nhiều anh tài - với tinh thần cầu thị muốn lắng nghe học hỏi các anh hào tỷ thí , em ko dám tự cho mình là phần thưởng cao quý dành cho người chiến thắng. Em chỉ có tràng pháo tay & lòng ngưỡng mộ giành cho tất cả thui.
Đừng nghiêm trọng hóa vấn đề, o hỉ. vui là chính mà...
Môi anh không nói lời ngọt ngào
Là trái tim anh nói
Bờ vai anh không gọi mời
Là lòng anh dịu êm
Trái tim bối rối
Bởi đi lạc vườn xuân
Nụ cười bối rối
Bởi niềm vui từ trong tim
Đời chợt khi bừng tỉnh
Chỉ bởi một lần lạc bước, vu vơ ...
:D
Hé hé, vào phá đám phát. Còn chưa mãn teen sao mà ủy mỵ dữ, coi đời là sa mạc vậy? Tui thấy đời xanh tươi, dù đời tôi đầy ghềnh thác nhưng chưa bao giờ chán sống cả, cũng chưa bao giờ thấy nó là sa mạc. Ghé sơ sơ cũng độ hai con số quán xá rùi, :)) :)) :))
Nhanh qúa, mới đó mà đã 5 năm rùi
Có thể Hè này về lại cửa Tùng...:x:x
VỀ QUẢNG TRỊ
http://vietcurrency.vn/vietcurrency.com/showthread.php?58-Thơ
Anh sẽ về Quảng Trị cùng em,
Em nhớ đón nơi ngã ba đường 9.
Chiến trường xưa vẫn là đồi sim tím,
Con đường mòn, xanh rừng cây cao su...
Anh sẽ đưa em về thăm chiến khu,
Nay vẫn gọi vườn du lịch sinh thái.
Em đẹp hơn và anh trẻ lại,
Gắn hoa sim lên vành mũ tai bèo.
Chiến tranh lùi xa,
Sao dấu vết còn nhiều...
Ơi thành cổ, những tháng ngày khốc liệt,
Bao người chị, người anh, vĩnh biệt,
Tuổi thanh xuân quý giá của cuộc đời.
Nước mắt nhòa...
Cứ để thế em ơi !
Thắp nén nhang, viếng hương hồn đồng đội...
WW.31.12.2007
Nên đề thêm là thân tặng Don Kyhote :)Vì anh là thế
Anh biết đời anh – kẻ lãng du
Hãy còn mải miết bước phiêu lưu
Một thân lang bạt chưa mòn mỏi
Nên vẫn đa đoan giữa mịt mù
Nếu em bất chợt có thương anh
Xin cố mà quên giấc mộng lành
Đừng đợi chờ gì thân lãng tử
Vì chuyện tao phùng sao mong manh
Rồi có một ngày anh dừng lại
Tìm kiếm đâu đây một dáng hình
Đã từng thổn thức vì anh mãi
Trong chuỗi ngày dài thân phiêu linh
Lúc đó anh đang cuối đoạn đường
Chỉ còn giây phút giũ phong sương
Trả hết nợ đời còn vướng víu
Để phút xa đời không vấn vương
Vì anh là thế - một tha nhân
Đã trót sinh ra chỉ một lần
Được sống kiếp người rồi sẽ thác
Nên đành phụ bạc mối tâm ân
hmm
Nên đề thêm là thân tặng Don Kyhote :)
hơ hơ, anh không thích ảo, tặng thì nhận thuiBài này em nên tặng ai, anh hả?
Yêu rồi ?
Tuổi đời đã chớm già đi
Tuổi yêu chỉ mới dậy thì mà thôi
Nói ra đâu sợ em cười
Vì tôi nhút nhát khác người mà em
Trái tim chưa chút ưu phiền
Yêu đương,
nên vẫn còn nguyên nhịp thường
Nhìn em che mặt… dễ thương
Cõi lòng tôi cứ vấn vương…
Yêu rồi ?