VC-Thơ Club

Hị hị, đời nó thế ...

Định viết là "anh chỉ biết quán em", nhưng nghe nó hơi bốc phét nên thôi. Thơ không nên giả :))[/QUOTE]


chuẩn man ...được ...
 
Last edited by a moderator:
Cứ nói những lời ngọt ngào như thế
Làm sao em quên được anh
Lòng ai dịu dàng ấm êm như thế
Em rời đi sao đành

Trời vào hạ hanh hao nắng ngát xanh
Hương nắng nồng nàn trên môi mời gọi
Trái tim em bối rối
Mắc cỡ chiều lạc lối - tỉnh say ?

Giấu nụ cười trên vai
Ngọn tóc chạm niềm bâng khuâng trong ngực
Giản đơn thế sao hạnh phúc
Em bồng bềnh miền ấy – có anh…
 
Cứ nói những lời ngọt ngào như thế
Làm sao em quên được anh
Lòng ai dịu dàng ấm êm như thế
Em rời đi sao đành

Trời vào hạ hanh hao nắng ngát xanh
Hương nắng nồng nàn trên môi mời gọi
Trái tim em bối rối
Mắc cỡ chiều lạc lối - tỉnh say ?

Giấu nụ cười trên vai
Ngọn tóc chạm niềm bâng khuâng trong ngực
Giản đơn thế sao hạnh phúc
Em bồng bềnh miền ấy – có anh…

Môi anh không nói lời ngọt ngào
Là trái tim anh nói
Bờ vai anh không gọi mời
Là lòng anh dịu êm

Trái tim bối rối
Bởi đi lạc vườn xuân
Nụ cười bối rối
Bởi niềm vui từ trong tim

Đời chợt khi bừng tỉnh
Chỉ bởi một lần lạc bước, vu vơ ...

:D
 
Ta quen nàng trong một buổi sớm mai
Là vô tình hay định mệnh trớ trêu
Nàng mỏng manh lấp lánh tựa thủy tinh
Thường gặp nàng chốn thiên đường mờ ảo
Đến nét mặt dàng người cũng hư vô

Nàng muốn cùng trên hành trình ta đi
Nhưng tiếc rằng nó chỉ dành 1 người
Tình cảm nàng ta xin trao gửi lại
Một mai về tặng nàng con tim ta

Thường ngắn ngủi vài chục năm đời người
Nhưng đáng chi chỉ nửa năm đời ta
Để thời gian trả lời nàng và ta
Định mệnh hay chỉ là thoáng qua
 
Last edited by a moderator:
Đừng ví tình yêu như sa mạc
Đời như sa mạc
Tình yêu là những ốc đảo xanh tươi
Lữ khách dừng bước chân vô định

Đừng nghĩ anh đến rồi đi
Trái tim em như quán nhỏ
Dịu mát những ngày nắng cháy
Bước phiêu du anh mãi nhớ về ...

Em đừng nghĩ, nơi nào anh cũng nhớ
Sa mạc đời, đâu nhiều quán cho anh

:D
Hé hé, vào phá đám phát. Còn chưa mãn teen sao mà ủy mỵ dữ, coi đời là sa mạc vậy? Tui thấy đời xanh tươi, dù đời tôi đầy ghềnh thác nhưng chưa bao giờ chán sống cả, cũng chưa bao giờ thấy nó là sa mạc. Ghé sơ sơ cũng độ hai con số quán xá rùi, :)) :)) :))
 
Hé hé, vào phá đám phát. Còn chưa mãn teen sao mà ủy mỵ dữ, coi đời là sa mạc vậy? Tui thấy đời xanh tươi, dù đời tôi đầy ghềnh thác nhưng chưa bao giờ chán sống cả, cũng chưa bao giờ thấy nó là sa mạc. Ghé sơ sơ cũng độ hai con số quán xá rùi, :)) :)) :))

Ôiiiiiiii!

Bác ơi tim bác mênh mông quá
Ôm cả sắc - không (lẫn) vạn bóng hồng.

:))
 
Ôiiiiiiii!

Bác ơi tim bác mênh mông quá
Ôm cả sắc - không (lẫn) vạn bóng hồng.

:))
O đã chung kết chưa, hay còn đấu loại trực tiếp hé hé? Khi nào chung kết nhớ mời lão già này cốc bia hỉ.
 
O đã chung kết chưa, hay còn đấu loại trực tiếp hé hé? Khi nào chung kết nhớ mời lão già này cốc bia hỉ.

Bác ui, em chỉ là 1 người lữ hành rong ruổi dừng chân quán thiền - nơi hội tụ nhiều anh tài - với tinh thần cầu thị muốn lắng nghe học hỏi các anh hào tỷ thí , em ko dám tự cho mình là phần thưởng cao quý dành cho người chiến thắng. Em chỉ có tràng pháo tay & lòng ngưỡng mộ giành cho tất cả thui.
 
Bác ui, em chỉ là 1 người lữ hành rong ruổi dừng chân quán thiền - nơi hội tụ nhiều anh tài - với tinh thần cầu thị muốn lắng nghe học hỏi các anh hào tỷ thí , em ko dám tự cho mình là phần thưởng cao quý dành cho người chiến thắng. Em chỉ có tràng pháo tay & lòng ngưỡng mộ giành cho tất cả thui.
Tui không nghĩ o là phần thưởng của cuộc đấu nào. O là chính o thui. Mà cũng có cuộc đấu nào đâu, ngòai chuyện các thành viên trao đổi thảo luận, người này bổ túc cho người kia thì đó không phải là cuộc đấu. Tui chỉ nghĩ là họ thích o thì giống như o đang ném cầu-tuyển người hợp thui :)). Quả cầu mới là phần thưởng chứ không phải người là phần thưởng...
Đừng nghiêm trọng hóa vấn đề, o hỉ. vui là chính mà...
 
Đây em cũng xin góp vài dòng thơ kể câu chuyện quán thiền,

Hạnh ngộ

Lãng tử nhàn du ghé đến đây
Hạnh ngộ tri âm ở chốn này
Thuyền mộng, giai nhân khua nước - sóng
Bến mơ, lữ khách khỏa sương - mây
Lãng đãng nắng tà vương má thắm
Mênh mang gió thoảng chải mi đầy
Ngã lưng thảm cỏ chiều đang rụng
Cõi hồn ngây ngất một cơn say


Nguyen Bao
 
Vì anh là thế

Anh biết đời anh – kẻ lãng du
Hãy còn mải miết bước phiêu lưu
Một thân lang bạt chưa mòn mỏi
Nên vẫn đa đoan giữa mịt mù

Nếu em bất chợt có thương anh
Xin cố mà quên giấc mộng lành
Đừng đợi chờ gì thân lãng tử
Vì chuyện tao phùng sao mong manh

Rồi có một ngày anh dừng lại
Tìm kiếm đâu đây một dáng hình
Đã từng thổn thức vì anh mãi
Trong chuỗi ngày dài thân phiêu linh

Lúc đó anh đang cuối đoạn đường
Chỉ còn giây phút giũ phong sương
Trả hết nợ đời còn vướng víu
Để phút xa đời không vấn vương

Vì anh là thế - một tha nhân
Đã trót sinh ra chỉ một lần
Được sống kiếp người rồi sẽ thác
Nên đành phụ bạc mối tâm ân


hmm
 
Last edited by a moderator:
Môi anh không nói lời ngọt ngào
Là trái tim anh nói
Bờ vai anh không gọi mời
Là lòng anh dịu êm

Trái tim bối rối
Bởi đi lạc vườn xuân
Nụ cười bối rối
Bởi niềm vui từ trong tim

Đời chợt khi bừng tỉnh
Chỉ bởi một lần lạc bước, vu vơ ...

:D

Câu này làm em nhớ đến bài thơ sưu tầm trên net,

Uống một ngụm trà thức trắng một đêm
Nếm một chút buồn lang thang một tối
Tìm một khóe môi nửa đời chờ đợi
Yêu một nụ cười chết vội vu vơ?

Chỉ một bàn tay mà hạnh phúc đơn sơ
Chỉ một ánh nhìn mà thấy lòng ấm áp
Chỉ một nụ hôn mà quanh đời bão táp
Chỉ một thoáng thờ ơ mà lạnh giá đến vô cùng

Chỉ chút cợt đùa mà suy nghĩ mông lung
Chỉ chút vô tư mà chợt lòng xao xuyến
Chỉ mới cách xa đã như thuyền nhớ bến
Chỉ mới hiểu lòng đã vội mến cùng thương

Chỉ một bước sẩy chân mà đi hết con đường
Chỉ một thoáng lỡ lời mà viết thành tiểu thuyết
Chỉ một chút giận hờn mà cả đời đoạn tuyệt
Chỉ một chút mềm lòng mà hối hận ngàn năm

Chỉ một nụ hồng mà tim toạc gai đâm
Chỉ một lỗi lầm mà tột cùng sám hối
Chỉ lạc một lần mà cả đời tìm lối
Chỉ một lần xa mà mãi mãi không về?

:))
 
Last edited by a moderator:
Hé hé, vào phá đám phát. Còn chưa mãn teen sao mà ủy mỵ dữ, coi đời là sa mạc vậy? Tui thấy đời xanh tươi, dù đời tôi đầy ghềnh thác nhưng chưa bao giờ chán sống cả, cũng chưa bao giờ thấy nó là sa mạc. Ghé sơ sơ cũng độ hai con số quán xá rùi, :)) :)) :))

Số lớn nhất có 2 chữ số không bằng số nhỏ nhất có 3 chữ số. Cụ làm em chợt nhớ lại môn số học lớp 3. Là em nói về số học chứ không có ý khác hè hè hè :D

Được cụ phá là vui lắm đó, em nói thật.
 
Nhanh qúa, mới đó mà đã 5 năm rùi
Có thể Hè này về lại cửa Tùng...:x:x

VỀ QUẢNG TRỊ
http://vietcurrency.vn/vietcurrency.com/showthread.php?58-Thơ

Anh sẽ về Quảng Trị cùng em,
Em nhớ đón nơi ngã ba đường 9.
Chiến trường xưa vẫn là đồi sim tím,
Con đường mòn, xanh rừng cây cao su...

Anh sẽ đưa em về thăm chiến khu,
Nay vẫn gọi vườn du lịch sinh thái.
Em đẹp hơn và anh trẻ lại,
Gắn hoa sim lên vành mũ tai bèo.

Chiến tranh lùi xa,
Sao dấu vết còn nhiều...
Ơi thành cổ, những tháng ngày khốc liệt,
Bao người chị, người anh, vĩnh biệt,
Tuổi thanh xuân quý giá của cuộc đời.

Nước mắt nhòa...
Cứ để thế em ơi !
Thắp nén nhang, viếng hương hồn đồng đội...


WW.31.12.2007

small_12599.jpg
 
Nhanh qúa, mới đó mà đã 5 năm rùi
Có thể Hè này về lại cửa Tùng...:x:x

VỀ QUẢNG TRỊ
http://vietcurrency.vn/vietcurrency.com/showthread.php?58-Thơ

Anh sẽ về Quảng Trị cùng em,
Em nhớ đón nơi ngã ba đường 9.
Chiến trường xưa vẫn là đồi sim tím,
Con đường mòn, xanh rừng cây cao su...

Anh sẽ đưa em về thăm chiến khu,
Nay vẫn gọi vườn du lịch sinh thái.
Em đẹp hơn và anh trẻ lại,
Gắn hoa sim lên vành mũ tai bèo.

Chiến tranh lùi xa,
Sao dấu vết còn nhiều...
Ơi thành cổ, những tháng ngày khốc liệt,
Bao người chị, người anh, vĩnh biệt,
Tuổi thanh xuân quý giá của cuộc đời.

Nước mắt nhòa...
Cứ để thế em ơi !
Thắp nén nhang, viếng hương hồn đồng đội...


WW.31.12.2007

Wow! anh WW làm thơ hay quá, em vừa mới ghé qua link anh, làm em cũng tò mò về người có nick Simtim xưa quá, anh có thể tả 1 chút về nàng ko, pls?
 
Ah, có cả hình của Simtim nữa mà em hổng xem được. Nàng đẹp lắm đúng ko anh?

Wah! anh WW bề ngoài có vẻ khô ráp, cứng cáp nguyên tắc nhưng lại rất đa tình đó nha.

Hôm trước cũng nghe bác giailang nhắc đến...

Có vẻ như nàng đi và gieo lại nhớ nhung tình sầu cho nhân thế, nhỉ. Ko biết có ai uoc K2G là nàng ko....
 
Last edited by a moderator:
Vì anh là thế

Anh biết đời anh – kẻ lãng du
Hãy còn mải miết bước phiêu lưu
Một thân lang bạt chưa mòn mỏi
Nên vẫn đa đoan giữa mịt mù

Nếu em bất chợt có thương anh
Xin cố mà quên giấc mộng lành
Đừng đợi chờ gì thân lãng tử
Vì chuyện tao phùng sao mong manh

Rồi có một ngày anh dừng lại
Tìm kiếm đâu đây một dáng hình
Đã từng thổn thức vì anh mãi
Trong chuỗi ngày dài thân phiêu linh

Lúc đó anh đang cuối đoạn đường
Chỉ còn giây phút giũ phong sương
Trả hết nợ đời còn vướng víu
Để phút xa đời không vấn vương

Vì anh là thế - một tha nhân
Đã trót sinh ra chỉ một lần
Được sống kiếp người rồi sẽ thác
Nên đành phụ bạc mối tâm ân


hmm
Nên đề thêm là thân tặng Don Kyhote :)
 
Nên đề thêm là thân tặng Don Kyhote :)

Bài này em nên tặng ai, anh hả?

Yêu rồi ?

Tuổi đời đã chớm già đi
Tuổi yêu chỉ mới dậy thì mà thôi
Nói ra đâu sợ em cười
Vì tôi nhút nhát khác người mà em
Trái tim chưa chút ưu phiền
Yêu đương,
nên vẫn còn nguyên nhịp thường
Nhìn em che mặt… dễ thương
Cõi lòng tôi cứ vấn vương…
Yêu rồi ?

nb
 
Last edited by a moderator:
Bài này em nên tặng ai, anh hả?

Yêu rồi ?
Tuổi đời đã chớm già đi
Tuổi yêu chỉ mới dậy thì mà thôi
Nói ra đâu sợ em cười
Vì tôi nhút nhát khác người mà em
Trái tim chưa chút ưu phiền
Yêu đương,
nên vẫn còn nguyên nhịp thường
Nhìn em che mặt… dễ thương
Cõi lòng tôi cứ vấn vương…
Yêu rồi ?
hơ hơ, anh không thích ảo, tặng thì nhận thui
 
Back
Top