Đầu tiên phải thấy được tiền đâuSung quá chứng nay một phát vù
Đẩy cho một phát vượt thằng cu
Hai trăm dầm bự mềm như đậu
Đua lệnh úp chen chẳng sợ hù.
Tiền nay tăng một đốngĐầu tiên phải thấy được tiền đâu
Hưng phấn coi chừng phải hứng phân
Đời chết đơ kẹp hoài sao nhớ nổiCố lên em vung những đồng bạc cuối cùng
Hãy mua như thể ngay mai ta không thể
Rồi cứ đợi thời gian kéo đến T3
Hạnh phúc vỡ òa là khi cổ phiếu nổi
Thơ thì vẫn phải kiếm tiềnXưa em hay gọi Hổ thơ
Nay em phải gọi bằng anh Hổ thiền
Cuộc đời lắm nỗi ưu phiềnThơ thì vẫn phải kiếm tiền
Kiếm tiền rồi mới ngồi thiền được nghe
Thiền cho đầu nhẹ khỏe re
Khỏe re rồi lại ho he kiếm tiền.
Xung quanh trăm thứ rậm rìCuộc đời lắm nỗi ưu phiền
Trong đó có việc kiếm tiền khổ tâm
Đời người há được trăm năm
Sống sao thoải mái, bận tâm làm gì...
Hổ thơ thì lại mê tiềnXưa em hay gọi Hổ thơ
Nay em phải gọi bằng anh Hổ thiền
Phận bèo theo sóng nước lênh phênh,Chứng khoán này mi quá dập dềnh
Cho đời ta mãi phải lênh đênh
Phẳng lặng thì than đời buồn khổ
Nhấp nhô lại mắng kẻ lừa tềnh.
Tiền, tơ ai lại không mêHổ thơ thì lại mê tiền
Còn anh Hổ thiền lại thích gái tơ
Ôi...! tiền sực nức mùi thơTiền, tơ ai lại không mê
Đố ai cưỡng lại tôi chê anh liền.
Sau thơ phải có mùi tiềnTiền gì sực nức mùi thơ
Thiền gì dìu dặt hương tơ - khen mà.
Trước sau, sau trước mập mờSau thơ phải có mùi tiền
Sau thiền phải dính chút phiền hương tơ.
Hỉ, nộ, ái, ố làm phiềnTrước sau, sau trước mập mờ
Hoà quện là một - thiền thơ tơ tiền.
Quá đỗi dịu dàng bác Cdg ơiÔi...! tiền sực nức mùi thơ
Ôi...! Thiền dìu dặt hương tơ - khen mà.