Linh tinh bên lề 2014

TKS!
Thực ra bác Tí muốn qua tác phẩm/tác giả để nói về văn hóa truyền thống, hướng cuội nguồn dân tộc....nói chung khoản văn hóa văn học này ..xin thua, mình văn vẻ cù bắp ai cũng biết hiiiiiiii
 
Ai đó đã nói, khi làm một chuyện gì đó, sau hai năm mà mình vẫn luôn theo một cách làm, thì mình cần phải nhìn kỹ lại. Sau năm năm, thì phải nhìn với sự nghi ngờ. Và sau mười năm, thì hãy ném nó đi và bắt đầu tất cả lại từ đầu.

Tôi đã đi gần tới thời điểm đó. Gần những chín năm, tôi chỉ đi theo “một cách làm” kể từ ngày đầu đến với Vietcurrency.com. Trong khi đó, nền văn minh lúa nước cổ đại từ 10,000 năm xưa đã phát triển; trái cây, đậu, và râu đã được phân phát trên nguyên tắc “phớt sờ cằm sau sờ … túi” , còn được gọi theo cách các bé trẻ trâu đời @ là “first-come, first served”, và đã hình thành một văn hóa ảo trên internet có giới tính rõ ràng và râu ria cắm lộn.*
Thế thì tôi cũng cần thay hoặc sửa đổi một cái gì đó trong cách làm để theo kịp thời đại. Nhưng suy đi nghĩ lại, đổi gì thì mình vẫn là mình, vẫn xí xọn ngầm và âm thầm nghe ngóng chuyện thiên hạ rồi rung đùi cười ruồi khóai trá. Xưa giờ, những gì đã để lại trên mạng ảo cũng là một phần thật của mình. Có che dấu thì vẫn hở hang. :)

P1: Tôi đã có khả năng ...


Tôi nhớ thời bon chen đi học xa nha, bọn tôi đã lấy 1 cái test có tên gọi là Myers Briggs Test. Cái test này đã được Katherine Book Briggs và Isabel Briggs Myers khai lập để giúp bọn trẻ vô phương thiếu định hướng như chúng tôi tìm hiểu về personality của mình nhưng tôi nghĩ mưu đồ của họ là để làm chúng tôi cảm thấy bối rối và … gộp chúng tôi vào 1 khuôn khổ để chúng tôi dễ nương theo sự đề nghị , uốn nắn của người khác.
Trên nguyên tắc cơ bản, cho những trẻ chưa được thụ giáo điều hay lẽ phải như tôi, những câu trả lời cho các câu hỏi sẽ chỉ cho tôi biết style con người của tôi, điều này sẽ chỉ cho tôi thấy con đường sự nghiệp của mình, và điều này sẽ chỉ cho tôi thấy hình dáng, tướng tá người đàn ông trong tương lai tôi sẽ lấy làm chồng ngon lành ra sao, và điều này sẽ chỉ cho tôi thấy hạnh phúc gia đình của tôi ấm cúng như thế nào, và điều này sẽ chỉ cho tôi thấy mức thành công trên đường đời, và điều này sẽ chỉ cho tôi thấy tòan vẹn hạnh phúc cuộc đời tôi cho đến ngày thân tàn ma dại.

Mặc dù bài test ấy đầy những câu hỏi vừa lưỡng nghĩa vừa không rõ ràng, dễ khiến người ta chửi chó mắng mèo, tôi đã rất tự tin và huênh hoang như một đứa đã nhận được tất cả những gì cuộc đời nó mong muốn từ các bài thử nghiệm theo kiểu tiêu chuẩn hóa toàn bộ cuộc đời này. Tôi đã trả lời một đống câu, đặt cây bút chì 2B xuống , và chờ đợi để được phân chia vào nhóm thông minh, sáng dạ, kiệt xuất.. Một tuần hoặc lâu hơn ( hình như là 10 ngày ) sau đó, chúng tôi nhận được kết quả - số phận của chúng tôi đã được trao đến trong những phong bì màu trắng. Tôi và các bạn của tôi cùng so sánh:

Kết quả MB của các bạn tôi rất kỳ diệu và rất phù hợp với mục tiêu trong đời sống của họ! Phép lạ từ phép lạ! Tôi đã hồi hợp mở phong bì của tôi trong khi tự hỏi làm thế nào để họ có thể phân lọai chính xác được cho một Thiêntài Côngchúa Tổngthống Oscarwinner như tôi. Đó, hóa ra họ gọi là

1/Nông dân.

Tôi sẽ là một nhà nông.

Nhưng tôi không biết làm nông dân. Tôi cũng không có ruộng đất, hoặc xẻng cuốc và máy cày, hoặc tài cán nông nghiệp. May quá cái test này cho tôi thêm chọn lựa thứ hai và thứ ba, nếu chọn lựa thứ nhất thiếu thực tế.

2) Tài xế xe buýt.

Tôi đi học hàng ngày = bus, tuyến sớm nhất Bờ hồ Hà đông từ 5h15 ' sáng để 7 h có mặt ở trước cửa ĐH tổng hợp, sáng nào cũng xanh xao vàng vọt vì say xe bí tỷ. Nhưng khốn khổ nhất là lượt đi về 12h20-2h mới tới nhà gần như trong tình trạng đói lả. Hành trình đều đặn suôt 3 năm học cấp 3 và 1 năm học ở Thanh Xuân khiến tất cả tài xế xe bus tuyến đó gần như quen mặt tôi và họ thường gọi tôi là tiểu thứ Bắc kinh :D
KHi đó tôi đã hoàn toàn tin rằng tất cả mọi người khác, bao gồm cả người mù người tàn tật , đều có thể lái xe giỏi hơn tôi. Rất may là còn thêm cái lựa chọn thứ ba. Một nơi ẩn náu cuối cùng. Một nghề nghịêp sau cùng mà tôi hi vọng sẽ cứu vớt tôi…

3) Thầy tu.

Hỡi trời! Tôi mà làm thầy tu. Tôi không thích cạo đầu trọc mặc dù tôi rất thích ăn đồ chay. Tôi sẽ ăn vụng suốt ngày. Chùa sẽ … phá sản.

Thày tu mà lại ăn vụng đồ chùa suốt ngày thì đến bao giờ sẽ đắc đạo?

Thế rồi mùa hè năm đó mẹ tôi gửi sang cho 4 tập bộ Tiếng chim hót trong bụi mận gai, tôi thấy mình như sống lại , mình chính là nàng Meggie tội nghiệp chìm đắm trong tinh yêu tuyệt vọng với Cha Ralph.,. Rồi những đêm tôi ôm ấp từng trang , khóc cạn nước mắt vì đau đớn vì tính yêu không được đền đáp....

Hai bà Katherine và Isabel này quả đã xỏ tôi từ thuở ấy..

-------------------
P2: làm cách nào tôi đặt chân đến nước Mỹ
P3: cơ duyên nào dẫn tôi đến với bảng điện nhảy số
 
Last edited by a moderator:
Ai đó đã nói, khi làm một chuyện gì đó, sau hai năm mà mình vẫn luôn theo một cách làm, thì mình cần phải nhìn kỹ lại. Sau năm năm, thì phải nhìn với sự nghi ngờ. Và sau mười năm, thì hãy ném nó đi và bắt đầu tất cả lại từ đầu.

-------------------
P2: làm cách nào tôi đặt chân đến nước Mỹ
P3: cơ duyên nào dẫn tôi đến với bảng điện nhảy số

Hay quá Chị ơi!
Hồi ký của một sát thủ làng chứng Vịt Ngan sau 10 năm chinh chiến, mới nhá hàng đã thấy quá hấp dẫn.
 
Ai đó đã nói, khi làm một chuyện gì đó, sau hai năm mà mình vẫn luôn theo một cách làm, thì mình cần phải nhìn kỹ lại. Sau năm năm, thì phải nhìn với sự nghi ngờ. Và sau mười năm, thì hãy ném nó đi và bắt đầu tất cả lại từ đầu.

Tôi đã đi gần tới thời điểm đó. Gần những chín năm, tôi chỉ đi theo “một cách làm” kể từ ngày đầu đến với Vietcurrency.com. Trong khi đó, nền văn minh lúa nước cổ đại từ 10,000 năm xưa đã phát triển; trái cây, đậu, và râu đã được phân phát trên nguyên tắc “phớt sờ cằm sau sờ … túi” , còn được gọi theo cách các bé trẻ trâu đời @ là “first-come, first served”, và đã hình thành một văn hóa ảo trên internet có giới tính rõ ràng và râu ria cắm lộn.*
Thế thì tôi cũng cần thay hoặc sửa đổi một cái gì đó trong cách làm để theo kịp thời đại. Nhưng suy đi nghĩ lại, đổi gì thì mình vẫn là mình, vẫn xí xọn ngầm và âm thầm nghe ngóng chuyện thiên hạ rồi rung đùi cười ruồi khóai trá. Xưa giờ, những gì đã để lại trên mạng ảo cũng là một phần thật của mình. Có che dấu thì vẫn hở hang. :)

P1: Tôi đã có khả năng ...


Tôi nhớ thời bon chen đi học xa nha, bọn tôi đã lấy 1 cái test có tên gọi là Myers Briggs Test. Cái test này đã được Katherine Book Briggs và Isabel Briggs Myers khai lập để giúp bọn trẻ vô phương thiếu định hướng như chúng tôi tìm hiểu về personality của mình nhưng tôi nghĩ mưu đồ của họ là để làm chúng tôi cảm thấy bối rối và … gộp chúng tôi vào 1 khuôn khổ để chúng tôi dễ nương theo sự đề nghị , uốn nắn của người khác.
Trên nguyên tắc cơ bản, cho những trẻ chưa được thụ giáo điều hay lẽ phải như tôi, những câu trả lời cho các câu hỏi sẽ chỉ cho tôi biết style con người của tôi, điều này sẽ chỉ cho tôi thấy con đường sự nghiệp của mình, và điều này sẽ chỉ cho tôi thấy hình dáng, tướng tá người đàn ông trong tương lai tôi sẽ lấy làm chồng ngon lành ra sao, và điều này sẽ chỉ cho tôi thấy hạnh phúc gia đình của tôi ấm cúng như thế nào, và điều này sẽ chỉ cho tôi thấy mức thành công trên đường đời, và điều này sẽ chỉ cho tôi thấy tòan vẹn hạnh phúc cuộc đời tôi cho đến ngày thân tàn ma dại.

Mặc dù bài test ấy đầy những câu hỏi vừa lưỡng nghĩa vừa không rõ ràng, dễ khiến người ta chửi chó mắng mèo, tôi đã rất tự tin và huênh hoang như một đứa đã nhận được tất cả những gì cuộc đời nó mong muốn từ các bài thử nghiệm theo kiểu tiêu chuẩn hóa toàn bộ cuộc đời này. Tôi đã trả lời một đống câu, đặt cây bút chì 2B xuống , và chờ đợi để được phân chia vào nhóm thông minh, sáng dạ, kiệt xuất.. Một tuần hoặc lâu hơn ( hình như là 10 ngày ) sau đó, chúng tôi nhận được kết quả - số phận của chúng tôi đã được trao đến trong những phong bì màu trắng. Tôi và các bạn của tôi cùng so sánh:

Kết quả MB của các bạn tôi rất kỳ diệu và rất phù hợp với mục tiêu trong đời sống của họ! Phép lạ từ phép lạ! Tôi đã hồi hợp mở phong bì của tôi trong khi tự hỏi làm thế nào để họ có thể phân lọai chính xác được cho một Thiêntài Côngchúa Tổngthống Oscarwinner như tôi. Đó, hóa ra họ gọi là

1/Nông dân.

Tôi sẽ là một nhà nông.

Nhưng tôi không biết làm nông dân. Tôi cũng không có ruộng đất, hoặc xẻng cuốc và máy cày, hoặc tài cán nông nghiệp. May quá cái test này cho tôi thêm chọn lựa thứ hai và thứ ba, nếu chọn lựa thứ nhất thiếu thực tế.

2) Tài xế xe buýt.

Tôi đi học hàng ngày = bus, tuyến sớm nhất Bờ hồ Hà đông từ 5h15 ' sáng để 7 h có mặt ở trước cửa ĐH tổng hợp, sáng nào cũng xanh xao vàng vọt vì say xe bí tỷ. Nhưng khốn khổ nhất là lượt đi về 12h20-2h mới tới nhà gần như trong tình trạng đói lả. Hành trình đều đặn suôt 3 năm học cấp 3 và 1 năm học ở Thanh Xuân khiến tất cả tài xế xe bus tuyến đó gần như quen mặt tôi và họ thường gọi tôi là tiểu thứ Bắc kinh :D
KHi đó tôi đã hoàn toàn tin rằng tất cả mọi người khác, bao gồm cả người mù người tàn tật , đều có thể lái xe giỏi hơn tôi. Rất may là còn thêm cái lựa chọn thứ ba. Một nơi ẩn náu cuối cùng. Một nghề nghịêp sau cùng mà tôi hi vọng sẽ cứu vớt tôi…

3) Thầy tu.

Hỡi trời! Tôi mà làm thầy tu. Tôi không thích cạo đầu trọc mặc dù tôi rất thích ăn đồ chay. Tôi sẽ ăn vụng suốt ngày. Chùa sẽ … phá sản.

Thày tu mà lại ăn vụng đồ chùa suốt ngày thì đến bao giờ sẽ đắc đạo?

Thế rồi mùa hè năm đó mẹ tôi gửi sang cho 4 tập bộ Tiếng chim hót trong bụi mận gai, tôi thấy mình như sống lại , mình chính là nàng Meggie tội nghiệp chìm đắm trong tinh yêu tuyệt vọng với Cha Ralph.,. Rồi những đêm tôi ôm ấp từng trang , khóc cạn nước mắt vì đau đớn vì tính yêu không được đền đáp....

Hai bà Katherine và Isabel này quả đã xỏ tôi từ thuở ấy..

-------------------
P2: làm cách nào tôi đặt chân đến nước Mỹ
P3: cơ duyên nào dẫn tôi đến với bảng điện nhảy số

Khả năng thứ 3 rất có triển vọng. Thôi thì không tu chùa, tu nhà thờ vì sợ chốn thanh tịnh phá sản, giờ cô đã có khả năng tu rất cao, được anh em đồng đạo khâm phục tán thưởng ...
 
Hay quá Chị ơi!
Hồi ký của một sát thủ làng chứng Vịt Ngan sau 10 năm chinh chiến, mới nhá hàng đã thấy quá hấp dẫn.
Gần 10 năm gia nhập làng VC em ạ :), hôm nọ đi ăn trưa với ae VC nhìn anh Caco, Pickman rồi chị bấm ngón tay hỏi anh : có đến 10 năm mới gặp lại nhau chưa anh ?? Caco nói : 10 thì chưa tới nhưng 9 thì có lẽ cũng đủ. :emoticon-00155-flower:
Thế là cũng đã bớt trẻ trung đi 1 chút rồi :oops::p
 
Dạo này em thấy cách đánh của chị uyển chuyển và đầy nội lực như dòng nước chảy, có lẽ chị đắc đạo thật rồi! Em thì chưa được thanh thoát như vậy đành phải tiếp tục học hỏi mọi người!:71.jpg:
 
BanTay.jpg


Người đàn ông ấy thích đi những con đường xưa. Mặc lại hoài những chiếc áo cũ.
Tương tư một bóng hình. Vậy mà một hôm ông đã ghi xuống một câu khác lạ:

"Nụ hôn của tôi tầm gửi trên da em."

Kể từ hôm viết ra câu ấy, ông. Bỗng. Chấm, phẩy ra ngoài khuôn mẫu.
Ông không chỉ yêu bằng chữ như xưa. Ông bắt đầu yêu bằng những nụ hôn.

Định nghĩa theo tự điển, tầm gửi là một họ thực vật có hoa.
Chắc hẳn ở một nơi nào đó đang có một người đàn bà nở hoa. Trên da.
 
TriKy.jpg


Tri kỷ

Tôi gọi người ấy là tri kỷ.
Tri kỷ của tôi cả giờ lặng tiếng, cả ngày vắng bóng, cả tuần im hơi mà sao tôi vẫn nghe ra lời người trò chuyện.
Có phải vì chúng tôi đã ở đâu đó rất gần - như thể, trong 1 dòng sông cuốn lá ....
 
Last edited by a moderator:
Dạo này em thấy cách đánh của chị uyển chuyển và đầy nội lực như dòng nước chảy, có lẽ chị đắc đạo thật rồi! Em thì chưa được thanh thoát như vậy đành phải tiếp tục học hỏi mọi người!:71.jpg:

Giai đoạn này, sau khi nắm chắc phần công sức nhỏ bé của mình chị lại có thú vui ngồi ngắm nhìn xem các bạn tự doanh, các quỹ nội thi triển công lực ra sao.
Kẻ đến muộn bàn tiệc thường hay háu ăn,.... nên chính vì thế họ không ăn được nhiều và dễ mắc nghẹn :D :D

Múa đầu năm, nhìn các bạn Ta ba lông gồng mình đón đỡ mớ SHB của Tây chốt ở mức giá ngất ngây mà có lẽ phải mất thêm nhiều thời gian cò cưa mới lượn lại được. Thằng Tây nó ăn khôn , nhả khéo nó Bán1 đống cổ trong khi xu hướng giá đang lên ... hihi.
 
noted giao dịch PVT PPC ngày 18/9
chắc chắn sẽ còn gặp lại , 1 chi tiết rất đơn giản mà mình đã lướt qua :(
p/s: năm 2013 sau khi đóng quý VF1, thật là khó để tìm đc game thay thế .
Lựa CCQ nào là 1 vấn đề nan giải; khi mà chi phí vốn lại rẻ thế này :(
 
Last edited by a moderator:
Các bạn thức khuya quá. Nóng hơn phiên tăng từ sàn đến trần. Không khí đầy căng thẳng không kém đầu tháng 5.
 
Các bạn thức khuya quá. Nóng hơn phiên tăng từ sàn đến trần. Không khí đầy căng thẳng không kém đầu tháng 5.
Dạ không căng thẳng gì đâu :1:!!! e đang tuổi yêu, tối đi chơi với giai chót dại uống cốc cafe nên mất ngủ :emoticon-00115-inlove:, làm cú đêm lảm nhảm trên net tí ty ai ngờ bị bác zòm thấy :emoticon-00111-blush: :emoticon-00102-bigsmile:
 
Back
Top