Cdg
Well-Known Member
Em thấy một vài trường hợp bất đắc chí rồi ợ.Đứa nào "không nổi trở về" thì không chỉ dở dở ương ương mà đa phần còn hoặc là "phá gia chi tử" hoặc là "bất đắc chí" suốt cả đời đấy.
Đứa thành "công dân toàn cầu" thì thường ra sẽ "mất hút con m ẹ hàng lươn" luôn. Tính cách độc lập của chúng nó dẫn đến các kết quả khá sốc cho các bậc cha mẹ Á Đông. Ở các nước mà "đám trẻ" được rèn thành "công dân toàn cầu", khi con cái học hết bậc trung học thì cũng đồng thời là lúc chúng nó ra đời một cách độc lập với cha mẹ. Các ý niệm về cuộc sống gia đình theo kiểu Á Đông không tìm được chỗ đứng trong xã hội ấy nữa.
ngày xưa em chơi cờ với một anh hàng xóm từng đoạt giải 3 toán quốc tế giành cho PTTH, sau đó về đi dạy dh tổng hợp Hà Nôi.
khi đến lượt giục ảnh đi, anh trả lời "anh đang tư duy"
nói chung không còn là người bình thường trong con mắt mọi người nữa. Bố mẹ phải tìm cách cưới vợ cho để hy vọng khỏi như ai đó mách.
Trường hơp 2 Du học từ đai học, đến cao hoc... chắc là dở dang nên khi về nước không về nhà nữa.
Đã một thời là Niềm tự hào của gia đình, giờ không chịu nổi áp lực vì chính niềm tự hào đó... cảm giác nỗi đau của bố mẹ phải như lãnh tụ Fidel nhìn lý tưởng của mình tèo dần dần.