Thảo luận Có công thức nào cho F1 hôm nay

giao task impossible cho nớ :1cool_byebye:
Nó biết bào chữa anh ạ.Ví như hôm nọ nó tham gia thi vòng cuối toefl primary,có 3 nội dung thi là :thuyết trình,thuyết trình qua ảnh và kể chuyện.Nó đòi thi thuyết trình,em không hình dung được sẽ giúp con thế nào có vào đây hỏi các anh chị nhưng không ai trả lời,em cứ nấn ná nên muộn,người ta xếp cho thi kể chuyện.Nó bảo " Kiến thức khoa học xã hội của con là không giới hạn mà con phải thi kể chuyện à?" Mình phì cười mà nó giận định không thi nữa,sau cùng thì chỉ được giải nhì kể chuyện chứ không được giải chính của cuộc thi.Bảo nó con cố gắng học tốt hơn nữa nhé.Biết nó cãi sao không? "Mẹ có biết cuộc thi này dành cho tuổi nào không? Từ 8 đến 13 tuổi,con là bé nhất trong những người đi thi,con được thế là tốt lắm rồi." Bó chiếu.
 
Thực ra nếu làm được công dân toàn cầu thì quá tốt cho trẻ, nhưng nếu không nổi trở về thành ra dở dở ương ương...
Đau hết cả đầu.

Đứa nào "không nổi trở về" thì không chỉ dở dở ương ương mà đa phần còn hoặc là "phá gia chi tử" hoặc là "bất đắc chí" suốt cả đời đấy.

Đứa thành "công dân toàn cầu" thì thường ra sẽ "mất hút con m ẹ hàng lươn" luôn. Tính cách độc lập của chúng nó dẫn đến các kết quả khá sốc cho các bậc cha mẹ Á Đông. Ở các nước mà "đám trẻ" được rèn thành "công dân toàn cầu", khi con cái học hết bậc trung học thì cũng đồng thời là lúc chúng nó ra đời một cách độc lập với cha mẹ. Các ý niệm về cuộc sống gia đình theo kiểu Á Đông không tìm được chỗ đứng trong xã hội ấy nữa.
 
Đứa nào "không nổi trở về" thì không chỉ dở dở ương ương mà đa phần còn hoặc là "phá gia chi tử" hoặc là "bất đắc chí" suốt cả đời đấy.

Đứa thành "công dân toàn cầu" thì thường ra sẽ "mất hút con m ẹ hàng lươn" luôn. Tính cách độc lập của chúng nó dẫn đến các kết quả khá sốc cho các bậc cha mẹ Á Đông. Ở các nước mà "đám trẻ" được rèn thành "công dân toàn cầu", khi con cái học hết bậc trung học thì cũng đồng thời là lúc chúng nó ra đời một cách độc lập với cha mẹ. Các ý niệm về cuộc sống gia đình theo kiểu Á Đông không tìm được chỗ đứng trong xã hội ấy nữa.
Hôm nọ em có nói về trường hợp anh Lê Bá Khánh Trình đấy,để có kết quả Olympic tốt như vậy, anh ấy chắc phải cố gắng rất nhiều,rồi cuối cùng cũng chỉ làm anh giáo thôi.Họ chụp ảnh,quay video về anh ấy,em thấy các bậc cha mẹ cũng phải suy nghĩ lại về những cố gắng để đạt được thành tích của con cái.
 
Cho vài roi thì có thể nó nghe nhưng là miễn cưỡng mà em muốn nó phải tự nguyện cơ.
con nít mà giải thích ko nghe, hoặc hiểu mà ko nghe cũng bth; giải thích nhiều lần nhưng cố tình ương bướng thì đành dùng bạo lực cách mệnh a ạ
"roi" là pp cuối, tạm dùng để ngăn cản việc quấy/có thể nguy hiểm đến bé và ng xung quanh; uốn từ đầu thì sau vài đợt ăn roi là nớ tự xét lại; còn để lâu đến lúc cha mẹ nổi đóa lên mà vọt cho hả giận thì phản dụng.
 
con nít mà giải thích ko nghe, hoặc hiểu mà ko nghe cũng bth; giải thích nhiều lần nhưng cố tình ương bướng thì đành dùng bạo lực cách mệnh a ạ
"roi" là pp cuối, tạm dùng để ngăn cản việc quấy/có thể nguy hiểm đến bé và ng xung quanh; uốn từ đầu thì sau vài đợt ăn roi là nớ tự xét lại; còn để lâu đến lúc cha mẹ nổi đóa lên mà vọt cho hả giận thì phản dụng.
Ko đâu, ko nên dùng roi vọt, nếu nói ko nghe thì khóa hết mọi đặc quyền mà ngày thường bé được nhận và phụ huynh càng tỏ ra thờ ơ trong quá trình trừng phạt càng tốt, cho bạn biết rằng bạn ko phải là cái rốn của vũ trụ !
 
Không phải nói.Nó đã bảo mẹ cứ yên tâm, tệ nhất thì con cũng như mẹ là cùng :rss_small::dash:
:24: vại con y như mẹ rồi còn gì, thích nhé :1cool_byebye:
Ko đâu, ko nên dùng roi vọt, nếu nói ko nghe thì khóa hết mọi đặc quyền mà ngày thường bé được nhận và phụ huynh càng tỏ ra thờ ơ trong quá trình trừng phạt càng tốt, cho bạn biết rằng bạn ko phải là cái rốn của vũ trụ !
ko nên dùng áp lực tâm lý kiểu bỏ rơi như vậy; nguy cơ phản đòn còn cao hơn roi :3cool_embarrassed:
 
:24: vại con y như mẹ rồi còn gì, thích nhé :1cool_byebye:

ko nên dùng áp lực tâm lý kiểu bỏ rơi như vậy; nguy cơ phản đòn còn cao hơn roi :3cool_embarrassed:
trong ngắn hạn vài tiếng or 1 ngày thì it's okay, và sau đó thì phải có thêm vào 1 màn thuyết giảng nữa , nói chung là thưởng phạt rõ ràng, rèn cho con có kỷ luật thì lớn lên con mới có khả năng đón gió đón bão được ( em hồi cấp 2 cấp 3 mà học kém toàn bị hù cho nghỉ học vào làm công nhân cho xưởng mẹ là sợ học tối mắt tối mũi liền :21: )
 
trong ngắn hạn vài tiếng or 1 ngày thì it's okay, và sau đó thì phải có thêm vào 1 màn thuyết giảng nữa , nói chung là thưởng phạt rõ ràng, rèn cho con có kỷ luật thì lớn lên con mới có khả năng đón gió đón bão được ( em hồi cấp 2 cấp 3 mà học kém toàn bị hù cho nghỉ học vào làm công nhân cho xưởng mẹ là sợ học tối mắt tối mũi liền :21: )
Trẻ con nói nhiều nó không vào tai đâu. Cơ bản là môi trường tử tế thì nó sẽ phát triển theo hướng tốt thôi.
 
Có một việc rất khó là con nhóc nhà em nó khá ngông cuồng,ảo tưởng về bản thân.Làm sao trị được cái bệnh này nhỉ?
Khó trị đấy chị ạ vì thực tế theo như chị nói thì em thấy nó có tố chất thật nên việc ảo tưởng là dĩ nhiên.
Chị gái em cũng có bệnh đó mà căn nguyên là do chị ý khá may mắn. chả có tố chất gì nhưng thi cái gì có giải lẹt phẹt cái đó dù chỉ là vui chơi , nên mới đầu chị ý cũng ảo lắm.Sau này em nói nhiều và cô giáo cho học với thì cũng đỡ ảo hơn vì thấy xung quanh nhiều nhân tài quá.
 
Con nhóc thứ 2 nhà em biết đọc từ năm 2.5 tuổi (tự nó biết chứ ko ai dạy) nhưng nó lì lắm. Chỉ khi nào thích thì nó làm còn ko thích thì bố mẹ bảo nó cũng ko nghe. Năm nay nó học lớp 1 rồi. Các cụ/ mợ có phương pháp nào trị bệnh lì ko cho em xin với.
Cụ thi ngồi Thiền với nó 1 lần xem ai lì hơn...:1cool_byebye:
Đường Tam Tạng trên phim thi với yêu quái bẩu "Ngồi thiền thì ta ngồi 2 năm cũng được"
Nói chung giành thời gian "lì" hơn nó 1 lần là lần sau nhớ ngay ý mà.
 
Có một việc rất khó là con nhóc nhà em nó khá ngông cuồng,ảo tưởng về bản thân.Làm sao trị được cái bệnh này nhỉ?
Con nhóc thứ 2 nhà em biết đọc từ năm 2.5 tuổi (tự nó biết chứ ko ai dạy) nhưng nó lì lắm. Chỉ khi nào thích thì nó làm còn ko thích thì bố mẹ bảo nó cũng ko nghe. Năm nay nó học lớp 1 rồi. Các cụ/ mợ có phương pháp nào trị bệnh lì ko cho em xin với.
các cụ có câu ở nhà nhất mẹ nhì con....nên nếu có ảo tưởng là do nó có...chút tài năng, ví như âm nhạc...thì ta nương theo cho nó thi âm nhạc, tham gia câu lạc bộ âm nhạc....tự nhiên nó thấy giang hồ ..hiểm ác, nhân tài cỡ đó..quá nhiều. tất biết người biết ta, mà ta được cả hai việc: phát huy khả năng em bé + xóa đi ảo tưởng thời trẻ trâu hiiiiiiiiii
tương tự nếu nó biết đọc...thì cho nó thi kể chiện, hình như tp cũng có câu lạc bộ đó....kết quả là nó thấy...chắc phải học nhiều hơn nữa, được như thế con bé sẽ giỏi thêm + và tự bớt ..lì hiiiiiii
 
Cụ thi ngồi Thiền với nó 1 lần xem ai lì hơn...:1cool_byebye:
Đường Tam Tạng trên phim thi với yêu quái bẩu "Ngồi thiền thì ta ngồi 2 năm cũng được"
Nói chung giành thời gian "lì" hơn nó 1 lần là lần sau nhớ ngay ý mà.
Hì hì nghe giống lần em trị con em khóc nhè nhỉ.
Nhưng lần đó tác dụng khá tốt. Sau đó thi thoảng có lần chị gái cũng nhăn nhán cái mẹt chuẩn bị mếu là em bảo" Có muốn lại ngồi khóc mấy tiếng như lần trước kg?" Thế là tịt.
 
Back
Top