Bình luận Bình luận giao dịch hàng ngày - Chuẩn bị sẵn sàng cho một hành trình mới.

Status
Not open for further replies.
Đây cũng là 1 cách không xây dựng vì đưa ra giải pháp không khả thi :))))
Thế thì chịu rồi, thế giữ nguyên hiện trạng dột nát mỗi năm sơn mới 1 lần vừa thấy đẹp vừa tiêu được tiền.
Có bài lâu lâu trên phây LeDung dài nhưng cũng ra gì:

Giáo dục hỏng vì đâu

1. Hỏng vì vai trò bộ trưởng

Trong khó khăn thời chiến, tại sao ***** tìm ra được các bộ trưởng Nguyễn Văn Huyên và Tạ Quang Bửu, mà hậu thế thì không?

Tại sao ông Nguyễn Văn Huyên không phải là đảng viên cộng sản, mà có thể một mình một ngựa, gần 30 năm đằng đẵng kiến tạo ra một nền giáo dục đủ để dân học trong hầm tránh bom, quan tướng học trên bệ pháo, bên báng súng, để có thể vừa thống nhất được đất nước, vừa tạo ra được những thành tựu khoa học kĩ thuật đủ để sản sinh ra các nhân tài như Vũ Đình Cự rà phá thuỷ lôi Mỹ ở vịnh Bắc Bộ, Đàm Trung Đồn chống nhiễu rada B52, mà chúng ta chỉ đào tạo ra những chú bé có tài mở khoá, crack phần mềm?

Tại sao nền giáo dục đó lại có thể dùng một người vừa không là đảng viên, vừa có bố vợ là tổng đốc của chế độ phong kiến bị lật đổ, mà chúng ta lại không?

Tôi không đủ dữ liệu để so sánh Nguyễn Văn Huyên và Tạ Quang Bửu, với những người có thành tựu quốc tế chỉ hơn tôi vài tuổi như Đàm Thanh Sơn, Vũ Hà Văn và Ngô Bảo Châu, cùng nhiều tài năng khác trẻ hơn nhiều. Nhưng tôi tin rằng, thế hệ con cháu là chúng tôi cũng không đến nỗi nào so với thế hệ các cụ. Nhưng tại sao thời chiến rạch ròi về tư tưởng đến thế, thẻ đảng uy vọng đến vậy, mà một nhân tài ngoài đảng lại có thể được trọng dụng tận gần 30 năm, mà thế hệ chúng tôi hoặc sau này, sống trong thời bình, bộ ******* đã lớn gấp 10 lần trước đây, thì lại không có nhân tài nào ngoài đảng tham gia vào giáo dục, hoặc vào chiếu lệ như bên y tế đối với các cụ Hoàng Tích Trý, Phạm Ngọc Thạch?

Tôi không chắc có phải vì anh Nhạ, anh Sơn có biết tiếng Anh mà được chọn hay không? Nhưng tôi nghĩ, cả ba người thế hệ đầu 7 và đều ngoại 50 tôi nói trên, họ chắc chắn có trải nghiệm học thuật phong phú hơn các bộ trưởng, thành tựu rõ ràng hơn, và họ thành thạo ít nhất 2 ngoại ngữ.

***** không phải vị trí nào cũng chọn phát ăn ngay, mà trước cụ Huyên còn có cụ Ca Văn Thỉnh, cụ Đặng Thai Mai và luật sư Vũ Đình Hoè là hậu duệ tiến sĩ thời Minh Mạng, Vũ Tông Phan. Cụ Phan đỗ cao và từ quan sớm, là thầy của nhiều nhân tài, trong đó có hai Hoàng giáp và một phó bảng. So với cụ Chu Văn An, thành tựu làm thầy của cụ Phan rạng rỡ hơn nhiều.

Tôi cho rẳng nhà nước không có chính sách táo bạo và quyết liệt thôi. Chứ nếu có, để cho anh tài người Việt có thành tựu ở nước ngoài thử sức làm bộ trưởng giáo dục, hẳn không phải là khó. Mà khó ở chỗ, là có dám dùng họ như ***** dùng cụ Huyên hay không.

2. Hỏng vì thời khắc lịch sử chuyển giao

Lịch sử giáo dục cho thấy, năm 1987-1990 là 3 năm bản lề của ngành giáo dục, là thời khắc đánh dấu sự tụt dốc, mà mãi sau này mới nhận ra. Đó là thời điểm bộ đại học và trung học chuyên nghiệp do cụ Tạ Quang Bửu đứng đầu, rồi bàn giao cho cụ Nguyễn Đình Tứ, và bộ giáo dục do cụ Huyên nắm, bàn giao cho bà Nguyễn Thị Bình, kéo dài từ 1975, 1976 đến 1987, quá cảnh qua ông Hạc 3 năm cho giáo dục, rồi sáp nhập thành bộ cơ bản như hiện nay đang có.

Ông Trần Hồng Quân nắm bộ sáp nhập đầu tiên năm 1990, ngồi 7 năm và bàn giao cho ông Nguyễn Minh Hiển. Ông Hiển nắm 9 năm. Đến hết thời ông Hiển, thì bệnh đã vào đến lục phủ ngũ tạng rồi, nên có muốn cứu cũng khó. Và đổ oan cho hậu nhân ông Hiển là ông Nhân, ông Luận hay ông Nhạ chỉ là vớt vát cái hi vọng cuối cùng của chúng dân đặt lên vai người hậu thế mà thôi, chứ di căn rồi, kéo dài là may, sao còn có thể quay về thời năm xưa ao ước được.

Chẳng qua năng lực họ kém, thay vì kéo dài sự sống cho di căn của thời ông Quân, ông Hiển, thì phá cho nó nhanh đột tử hơn mà thôi.

Trong sự phá đó, thì đau đớn nhất là hệ thống trường trung học dạy nghề bài bản, hệ thống và chuẩn mực được kiến tạo từ thời ông Tứ đổ về trước, đã bị ông Quân, ông Hiển, và sau này là ông Nhân, nâng nó lên cao đẳng, rồi đại học, để quốc gia phải gánh chịu hậu quả như đang có. Không có một trưởng nghề nào nên hồn, so với hàng trăm trường nghề của thời trước.

Và phân luồng giáo dục là chính sách đúng, nhưng nền tảng giáo dục không có, đã đẩy không ít lớp thanh niên chui vào bụi rậm, học đến thạc sĩ rồi quay ra học thợ may, hay cử nhân đi chạy grab. Còn lại đóng góp nhân sự cho giới giang hồ và tệ nạn, làm kích cầu ******* thành siêu bộ như hiện nay.

Tiếc là không thấy ai làm án, xem kẻ nào đã đẩy hàng vạn thanh niên sáng láng, đầy nhiệt huyết vào con đường tội phạm vì vô công rỗi nghề và lãng phí vô cùng tận nguồn lực xã hội ở thời điểm mà quốc gia vô cùng cần sức trẻ.

3. Hỏng vì chất lượng giáo viên đứng lớp và sự lựa chọn của thời cuộc

Để xây dựng đất nước, ngành nào cũng sốt ruột, người giỏi ngành nào cũng cần, nhưng sách lược quốc gia đã không ưu tiên, không xếp hạng ưu tiên, và không trưng dụng người giỏi cho giáo dục. Như trường đại học xây dựng, từ khoá 21-22 đến khoá 36 là 14-15 năm, từ 1982-1983 đến 1996, không có sinh viên ưu tú nào ở lại làm trợ giảng, họ đi công trường, nhà máy hết.

Đứt quãng thế hệ kiểu đó là phổ biến, và đó cũng là thời khắc, chuột chạy cùng sào mới vào sư phạm. Không có người giỏi lấy đâu thầy giỏi. Không có thầy giỏi thì dạy cái gì.

4. Hỏng vì chương trình đào tạo và phủ nhận sạch trơn

Bây giờ đã qua thời các em thi trắc nghiệm, và tiệm cận với thế giới ở thi đánh giá năng lực tổng hợp. Nhưng với các sách miền Nam cũ mà tôi được đọc, họ đã tiệm cận với giáo dục Mỹ từ những năm 1960s, và khi chúng tôi thi bộ đề những năm 1990s, thì sách trắc nghiệm toán và khoa học của họ đã có trước đó 30 năm, trước giáo dục chúng ta có hơn 50 năm.

Chúng ta tiêu tốn quá nhiều thời gian ở những môn học không cần thiết cho nghề nghiệp, tỷ trọng thời lượng chiếm trên dưới 40% cho các môn học ngoài chuyên ngành. Cái đúng ra cần tách nó ra khỏi thời lượng giáo dục nghề nghiệp, và chỉ áp đặt nó đối với nhân sự muốn thi tuyển vào làm công chức nhà nước. Khi đó, một kĩ sư xây dựng chỉ cần học hơn 3 năm, thay vì 4.5-5 năm như hiện có.

5. Hỏng vì sự sụp đổ của Liên Xô làm lệch chuẩn gần như mọi thước đo

Từ Liên Xô sụp đổ năm 1991, chúng ta chới với mất một thời gian, để vừa tồn tại, vừa tìm kiếm chân lý khác, từ phương Tây. Và phải mất hơn 15 năm, tiêu chuẩn AASHTO của Mỹ trong xây dựng cơ bản mới chính thức hiện diện ở Việt Nam, và dần thay thế cho tiêu chuẩn Liên Xô đã có hàng chục năm trước đó.

Hơn 15 năm, gần 2 thập kỉ, đối với các ngành kĩ thuật, đủ để cho một đứa trẻ lớn lên thành một công dân có thể được/bị chế tài bởi luật hình sự, tưởng là lâu, nhưng nó lại cực kì nhanh so với nền giáo dục phổ thông hơn 30 năm qua vẫn chưa có gì sáng sủa.

Công nghệ xây dựng Việt Nam sau toà Landmark 81 tầng, đã có thể góp chân mình mon men vào con đường hội nhập về công nghệ xây dựng tiên tiến. Thì giáo dục phổ thông so với thế giới vẫn đang trong căn nhà cấp 4.

Khổ quá, các cụ ạ, Liên Xô sụp đổ hơn 30 năm rồi, Trung Quốc từ một anh hàng xén năm 1991, nay đã trở thành cường quốc đứng thứ 2 thế giới kể cả về kinh tế và thành tựu trong học thuật rồi. Chúng ta cứ ru ngủ người trẻ mãi để chúng không lớn làm cái gì, đoàn thanh niên có chứa hết họ được không mà ru?
 
Tiếp:

6. Hỏng vì đảng muốn một đằng, dân làm một nẻo

Đảng muốn thì luôn đúng, bởi nguyên tắc là chúng ta phải biết trồng cây gì, nuôi con gì, phải làm thế nào cho nhân dân không được khổ. Tôn chỉ là thế, nhưng cụ thể thế nào lại không nói, mà do lớp thừa hành. Mà thừa hành kiểu anh Quân anh Hiển anh Nhân anh Luận anh Nhạ thì các cụ thấy rồi, càng thừa càng nát.

Đi đôi với đó thì nhân dân lại trọng thành tích, phụ huynh lại háo danh, nên đẻ ra tệ mua bán chạy chọt đủ trò, làm hỏng hệ thống vốn đã di căn.

Cứ nhìn vụ giải cứu thì rõ. Nếu nó vòi tiền mà anh không đưa, thì lấy đâu ra. Đây cứ vào hùa cả nhau, rồi đổ tội cho mỗi anh thư kí, đâu có được!

Tuy là mua bán thế, nhưng đòi hỏi lại ngược đời. Thằng bia hơi thằng trà đá thằng thuốc lá gì, miễn là doanh nghiệp thì được quyền kinh doanh có lãi. Nhưng lại bắt thằng nhà xuất bản giáo dục, là công ty TNHH 1 TV, hoạt động theo luật doanh nghiệp, nó phải lỗ mới cam lòng. Bọn điên thế chứ, đúng sai là do thằng soạn sách và cơ chế. Còn nó doanh nghiệp nó phải được quyền làm ăn có lãi và tuân thủ pháp luật chứ, sao bắt nó phải lỗ?

7. Hỏng vì đi tắt đón đầu, tâm linh hoá trong giáo dục & đời sống XHCN

Cái này có lẽ là cái đáng sợ nhất.

Con tôi hồi 2-3 tuổi, thi bơi cùng anh nó. Anh thì bục mặt bơi, còn nó tót lên bờ, nhảy ùm xuống gần đích, rồi khoắng khoắng 3-5m nữa và vào bờ. Và thắng.

Các bậc cha mẹ nói riêng, giáo dục nói chung, giờ y thế.

Con không cần làm việc nhà. Con không cần trải nghiệm gì để lớn. Phiên phiến nhân cách. Đạp bằng phẩm giá. Bỏ qua các ngưỡng bắt buộc để trưởng thành. Chỉ cần cắm mặt học và xông lên phía trước. Y xây chùa.

Trước 1990 thì đập bằng hết, sau thì xây như nấm mọc sau mưa, mà bất biến nó sẽ thành cái gì.

Chúng ta dồn toa thời gian của trẻ, vứt bỏ mọi thứ, để bằng mọi giá đạt thành tựu trong học tập. Học xong không biết làm gì. Đôi khi chỉ là tự nấu cho mình một bữa ăn.

8. Hỏng vì không tin dùng giá trị sản phẩm của mình

Việc đồng nhất hoá giá trị trường công và trường tư trước đây, chính qui và tại chức vừa qua, chỉ là giọt nước tràn ly. Mà cái đáng sợ hơn chính là tệ thủ khoa thất nghiệp.

Thời các cụ, trạng nguyên, bảng nhãn, thám hoa, hoàng giáp, và thậm chí là tiến sĩ hay phó bảng, cũng đã vô cùng danh giá cho một tỉnh rồi. Nhưng nay, danh hiệu đó là vô nghĩa. Việc bạn tốt nghiệp cao hay thấp ở một trường đại học, rất nhiều trường hợp, chẳng có ý nghĩa gì, ngoài việc thuận lợi học thẳng lên ở bậc cao hơn.

Một thí sinh thi vỡ mặt mới vào được 1 trường đại học, cũng chẳng khác gì một thí sinh không đỗ trường nào và đi học tại chức. Vậy thi cử có ý nghĩa gì trong việc cạnh tranh suất vào nhà nước, khi tại chức và chính qui đồng nhất?

Cái đúng ra là, bây giờ chúng ta đã thừa trường đại học đến mức, tại chức và đào tạo từ xa nên diệt tuyệt sư thái, thì người ta lại đồng nhất hoá, đẩy rủi ro cao hơn cho hàng chục vạn người trẻ trong tương lai, khi kiếm tìm công việc ở khu vực công.

9. Hỏng vì nguyên thủ thiếu tầm nhìn về giáo dục

Cái này thì chắc không cần phải nói. Đó là sau ***** và ông Phạm Văn Đồng, không còn một nguyên thủ hay lãnh đạo cấp cao này có cái nhìn về đại cục như thế nữa. Theo từng ngành nghề, các bộ trưởng ở các ngành cũng tụt dốc đến mức đáng kinh ngạc. Và khó có thể lí giải được, tại sao ngày xưa khổ thế, mà các cụ giỏi thế. Giờ học vị đầy mình, nhưng đôi lúc kiến thức tối thiểu căn bản, còn nhầm lẫn.

Cái gần đây nhất, hãy nhìn tầm vóc tuyên giáo và quan văn hoá, thời ông Tố Hữu, Trần Hoàn và Nguyễn Khoa Điềm, với cách làm tuyên giáo hiện tại hay quan văn hoá bước đi trên thảm đỏ.

Tôi mà có quyền, thì phải làm như thời các cụ, ưu tú nhất cho đi làm tuyên giáo hết, tuyển chọn từ cấp 3 vào thẳng học viện chính trị quốc gia, tuyển chọn gắt gao và ra trưởng tối thiểu phải trưởng ban tuyên giáo cấp huyện. Có thế người trẻ tài năng họ mới vào.

10. Hỏng vì phụ huynh là sản phẩm của nền giáo dục chuyển đổi sai cách

Có lẽ trên thế giới, phụ huynh Việt, dù đã giảm ăn thịt chó đi nhiều, nhưng độ húng chó về thành tích phải đứng đầu thế giới. Họ không từ cái gì, kể cả hi sinh mạng sống của con cái mình, để quét sơn lên mặt tiền thành tích.

Có được điều đó, môt trong những lí do chính, họ là sản phẩm của nền giáo dục chuyển đổi sai cách thập niên 1987 đến nay.

Háo danh. Ham thành tích. Thích tô vẽ. Nông cạn về văn hoá. Chụp giật về lối sống. Và thiếu đi nền tảng căn bản của cốt cách dân tộc mà cha ông trước đây đã gầy dựng, nên trong cơn bấn loạn vì đi tắt đón đầu, đôi lúc họ bị điểm mờ che phủ, thiếu đi gốc rễ để dựa vào, và bị chi phối bởi tâm lý đám đông.

Không liên quan, nhưng với tôi, có một nhà nông dân ở Can Lộc, Hà Tĩnh, có thành tựu hơn nhà cụ Nguyễn Lân, dù nền tảng cha anh thấp hơn nhiều. Đó là nhà ông Nguyễn Đình Tứ.

Nhìn cách đặt tên các anh em ông của các cụ, cũng đã thấy tầm vóc vượt thời đại và dày văn hoá rồi. Thiên, Tứ, Nhân, Nhật, Lương, Đống, Cường. Tình cờ mà như cố ý, hãy xem các tên của họ ghép cặp, Thiên-Tứ, Nhân-Nhật, Lương-Đống-Cường, để thấy được kiến văn của đấng sinh thành.

Họ ghép lại thành. Nhà giáo Nguyễn Đinh Thiên, GS.TS Nguyễn Đình Tứ, Nhà giáo ưu tú Nguyễn Đinh Nhân, PGS TS Nguyễn An Lương, BS Nguyễn Thị Bạch Nhật, TS Nguyễn Cự Đống, GS TSKH Nguyễn Tự Cường. Thế quái nào mà báo chí không thấy đâu vinh danh nhà nông dân xứ Can Lộc nọ.

Con cọp mắc cạn dưới sông
Con thỏ trông thấy chổng mông lên gào
Giọng thấp rồi lại giọng cao
Gào lâu mỏi miệng thỏ vào nằm queo
Bao giờ chuột đến với mèo
Cóc theo bắt **** vịt trèo ngọn cau
Trạng nguyên thì được mời chào
Giáo dục mới hết lộn nhào trong sân
 
Ảo tưởng thôi. Mỹ trộm cắp kinh dị.
Sinh viên mình bị lừa đảo đầy.
úi trời, @TTN đừng nghe nhiều quá mà ngại cho con đi sang đó nhé.
mình thấy thời gian đi học bên ấy dạy con mình 2 thứ mà bao lâu mình không dạy được : kỷ luật và độc lập
con không kêu gì về anh ninh, chỉ có y tế - bên Mỹ chủ yếu là hệ thống y tế tư nhân nhưng nếu có Bảo hiểm thì không lo bị bỏ rơi, không lo bị chen hàng khi đến khám chữa
P/s nếu các con không ham đi kiếm tiền thêm thì khó sảy ra chuyện bị lừa đảo
 
úi trời, @TTN đừng nghe nhiều quá mà ngại cho con đi sang đó nhé.
mình thấy thời gian đi học bên ấy dạy con mình 2 thứ mà bao lâu mình không dạy được : kỷ luật và độc lập
con không kêu gì về anh ninh, chỉ có y tế - bên Mỹ chủ yếu là hệ thống y tế tư nhân nhưng nếu có Bảo hiểm thì không lo bị bỏ rơi, không lo bị chen hàng khi đến khám chữa
P/s nếu các con không ham đi kiếm tiền thêm thì khó sảy ra chuyện bị lừa đảo
Bị lừa khi thuê nhà bạn ạ.
Còn vụ xe đạp để trong trường khoá rồi vẫn bị tháo bánh.
Hôm nọ nói chuyện với đứa cháu vừa tốt nghiệp về thì nó bảo tuần nào ký túc xá chả có chuyện. Ý nó muốn em ra ngoài ở.
Hôm nay thấy có người kêu ăn ngoài tip 15% còn bị chất vấn tip ít.
Bảo hiểm thì 3k đô một năm sao các con vẫn kêu ko dám ốm :105:
 
Last edited:
úi trời, @TTN đừng nghe nhiều quá mà ngại cho con đi sang đó nhé.
mình thấy thời gian đi học bên ấy dạy con mình 2 thứ mà bao lâu mình không dạy được : kỷ luật và độc lập
con không kêu gì về anh ninh, chỉ có y tế - bên Mỹ chủ yếu là hệ thống y tế tư nhân nhưng nếu có Bảo hiểm thì không lo bị bỏ rơi, không lo bị chen hàng khi đến khám chữa
P/s nếu các con không ham đi kiếm tiền thêm thì khó sảy ra chuyện bị lừa đảo
Con bác sẽ còn mở mắt nhiều thứ chứ không chỉ kỷ luật và độc lập.

Năm ngoái đi họp hết kỳ 1 lớp 10 cho thằng lớn mà em choáng váng, vì cô giáo chủ nhiệm rất thẳng thắn rằng quý vị phụ huynh nhìn bảng điểm tổng kết thì cũng đừng vội nghĩ con mình giỏi, vì hình thức tuyển sinh đại học nên nhà trường cũng tạo một số điều kiện cho học bạ nom nó đèm đẹp.
Mà đấy là nhà trường chủ động chứ phụ huynh không có lốp bi xin xỏ gì đâu đấy.
Giáo dục thế hệ tương lai mà còn không trung thực thì trông mong được cái chó gì nữa mà còn năng lượng tích cực với chả tiêu cực.

Nhà em thì xác định sẵn cho mấy đứa mà trước mắt là đứa lớn: Sang xứ giãy chết thối nát mà học đại học rồi phấn đấu mà ở lại, không về!
 
Hn rảnh quá nhỉ :)))
Công nhận, rảnh thiệt chứ có bận j đâu Thầy? Thời buổi AI, mà còn đấu mồm... sao ko dùng AI mà ngâm cứu nhỉ? Hay là người ta sợ dính trend: “Thôi chú im mồm đi” vs “Cháu ko được nói chú im mồm như thế”
Phố F0 đang bàn đề tài này, Thầy Mó quan tâm ko?
 
Công nhận, rảnh thiệt chứ có bận j đâu Thầy? Thời buổi AI, mà còn đấu mồm... sao ko dùng AI mà ngâm cứu nhỉ? Hay là người ta sợ dính trend: “Thôi chú im mồm đi” vs “Cháu ko được nói chú im mồm như thế”
Phố F0 đang bàn đề tài này, Thầy Mó quan tâm ko?
Là gì anh, chưa biết cái me me này :)))
 
chế nhiều quá anh ạ.. ai đồ tốc tốc nhiều thật
Khổ ku em quấn khăn. Ai làm người đấy chịu vậy mà cứ bị réo tên :))))
Nhờ tóp tóp, mà mình phát hiện ra một sự thật vĩ đại: TTCK vốn dĩ ko phản ánh nền kinh tế, nó chỉ phản ánh mạng xã hội mà thui.

Chẳng lẽ giờ lại đi làm luận án tiến sĩ về phát hiện vĩ đại này nhỉ?
:21::21::21:
 
Nhờ tóp tóp, mà mình phát hiện ra một sự thật vĩ đại: TTCK vốn dĩ ko phản ánh nền kinh tế, nó chỉ phản ánh mạng xã hội mà thui.

Chẳng lẽ giờ lại đi làm luận án tiến sĩ về phát hiện vĩ đại này nhỉ?
:21::21::21:
Khi hiểu ra điều đó chính là lúc chị nói từ nay ko phân tích gì nữa đấy :21:
 
Giờ chị cũng đang nghi ngờ WB giàu là do nhiều người tin ông ấy nên vẫn giữ CP mà ông ấy mua, chứ không họ cũng bán tháo thì về bất cứ giá nào, hoặc ko mua bán các cp đó nó cũng chỉ tự tiêu :21::21::21:
 
Giờ chị cũng đang nghi ngờ WB giàu là do nhiều người tin ông ấy nên vẫn giữ CP mà ông ấy mua, chứ không họ cũng bán tháo thì về bất cứ giá nào, hoặc ko mua bán các cp đó nó cũng chỉ tự tiêu :21::21::21:
WB, Elon... cũng là 1 loại lái mừ :10:
 
Status
Not open for further replies.
Back
Top