Bình luận Bình luận giao dịch hàng ngày: Chứng khoán phục hồi cùng nền kinh tế.

Em diện bích anh ơi gớt mất em ấy gòi
Như vậy là An Lạc rồi NT ơi. Biết là mình sẽ có Biệt Phủ nếu đu Ma Vương, nhưng cũng biết luôn, giữa Biệt Phủ lại phải làm cái hồ to và cái hòn vọng tu để tìm về...

Nếu đã biết chắc điều đó, tại sao bây giờ ko An Lạc trong nhà hoang? Đi bộ như Tuệ sư, ăn bờ ngủ bụi như Tuệ sư, thì chưa bàn đến. Nhưng nhà hoang cũng có thể khởi đầu muh?

Hay lắm, cảm giác đã lắm: Tối đến, xung quanh đen thui như mực, gió lạnh lạnh thổi qua, rồi những âm thanh quái dị vang lên,... mình định chợp mắt, lại nghe ai đó gọi: Vi ơi Vi ơi... nhưng mắt mình cứ nhắm chặt ko dám mở ra tìm coi ai gọi, tâm cũng dán dính vào cái bụng xẹp xuống phồng lên...

Ko tin NT cứ thử, cảm giác yomost hơn đi diện bích nhiều á! :)))
 
Như vậy là An Lạc rồi NT ơi. Biết là mình sẽ có Biệt Phủ nếu đu Ma Vương, nhưng cũng biết luôn, giữa Biệt Phủ lại phải làm cái hồ to và cái hòn vọng tu để tìm về...

Nếu đã biết chắc điều đó, tại sao bây giờ ko An Lạc trong nhà hoang? Đi bộ như Tuệ sư, ăn bờ ngủ bụi như Tuệ sư, thì chưa bàn đến. Nhưng nhà hoang cũng có thể khởi đầu muh?

Hay lắm, cảm giác đã lắm: Tối đến, xung quanh đen thui như mực, gió lạnh lạnh thổi qua, rồi những âm thanh quái dị vang lên,... mình định chợp mắt, lại nghe ai đó gọi: Vi ơi Vi ơi... nhưng mắt mình cứ nhắm chặt ko dám mở ra tìm coi ai gọi, tâm cũng dán dính vào cái bụng xẹp xuống phồng lên...

Ko tin NT cứ thử, cảm giác yomost hơn đi diện bích nhiều á! :)))
Nghe kể mà cảm giác như "Tàn canh giá lạnh, chấn động tâm can " 😄
 
Như vậy là An Lạc rồi NT ơi. Biết là mình sẽ có Biệt Phủ nếu đu Ma Vương, nhưng cũng biết luôn, giữa Biệt Phủ lại phải làm cái hồ to và cái hòn vọng tu để tìm về...

Nếu đã biết chắc điều đó, tại sao bây giờ ko An Lạc trong nhà hoang? Đi bộ như Tuệ sư, ăn bờ ngủ bụi như Tuệ sư, thì chưa bàn đến. Nhưng nhà hoang cũng có thể khởi đầu muh?

Hay lắm, cảm giác đã lắm: Tối đến, xung quanh đen thui như mực, gió lạnh lạnh thổi qua, rồi những âm thanh quái dị vang lên,... mình định chợp mắt, lại nghe ai đó gọi: Vi ơi Vi ơi... nhưng mắt mình cứ nhắm chặt ko dám mở ra tìm coi ai gọi, tâm cũng dán dính vào cái bụng xẹp xuống phồng lên...

Ko tin NT cứ thử, cảm giác yomost hơn đi diện bích nhiều á! :)))
Ngồi kiết già mà vẫn còn tâm nhát ma đồng đội
Nhưng mà chuyện hay đấy, tiếp tục kể đi thầy @Chán
 
Last edited:
Back
Top