Lan man chuyện nghề

em thấy dường như có chút...mâu thuẫn? Ở chỗ:

- Muỗi , 1 cách tự nhiên theo bản năng, nắm được quy luật cử động của con mồi. Chúng vẫn cò thể sà xuống & táp con mồi ngay cả khi con mồi đang di chuyển/ cử động.


khi ta bắt muỗi, điều cốt lõi là tốc độ chậm gần bằng O, khiến muỗi không hề đề phòng “con mồi” là 2 ngón tay đang từ từ gần lại.

Để bắt được muỗi, cô gái sau khi đã nắm được quỹ đạo bay & phản ứng của muỗi, cần ra tay trước đón lõng hướng bay của con muỗi.

đoạn này thì đúng rồi.

Có nghĩa là cô gái phải thực hiện ít nhầt 2 động tác liên hòan: vung tay nhanh or mạnh và phải vung tay về hướng thuộc quỹ đạo bay của con muỗi sẽ bay đến đó.
Bên cạnh đó, hành động đón lõng có thể xem là hành động đi trước 1 bước cũng có thể xem là nhanh hơn?

(Chưa xét thêm yếu tố (...) khi nó "giật mình" thì phản xạ bay lọan cũng có ....quy luật)

làm gì có những động tác màu nâu ở trên ? Mà chỉ là chầm chậm đưa 2 ngón tay đón lõng quỹ đạo của muỗi, tức là muỗi tự bay đến chỗ 2 ngón tay đang chờ sẵn. dzậy thì cũng hổng có chiện “giật mình bay loạn”

Giải thích vậy đủ chưa nhỉ ? :)



Còn đây là phần khuyến mãi :

Khi đầu cơ, tôi cố gắng quan sát thật kỹ dao động của “đối tượng”. Dù đối tượng đã có cả lịch sử dài, thì thời gian quan sát này vẫn có thể rất lâu (người già thường có đủ kiên nhẫn mà).

Sau đó, tôi dự đoán quỹ đạo sắp tới của đối tượng. Nếu đúng dự đoán và có thêm xác nhận của MA và các chỉ báo momentum, tôi sẽ “chập 2 ngón tay lại”, tức là vô tiền, và vô thêm nếu còn tiếp tục đúng.

Tôi chỉ mong bắt được vài con dễ bắt nhất, vậy là đủ. vì vậy không cần phải chụp loạn lên, mà phần lớn thời gian chỉ để ngắm và... chờ. Tôi không cố bắt tất cả muỗi bay trước mặt, vì biết đó là tuyệt kỹ hoàn toàn không dễ đạt được. Cái giá để thành đại cao thủ với tôi là quá đắt, và tôi muốn dành thời gian cho những thứ khác quan trọng hơn với tôi.
 
Last edited by a moderator:
@Bác caheo: Oh, câu cuối của đọan trên hòan tòan chí lý (với em, với mọi người thì em hổng bit).

Về phần kỹ thuật "bắt muỗi" trên. Hì...thôi em nghe nhé, :) Ý em là vầy cơ:

1) Muỗi sẽ chỉ bay khi xong 1 công đọan, hút đầy 1 mũi chẳng hạn. Vậy chúng ta chờ chúng ăn xong rồi bay đi & đón lõng tại quỹ đạo bay của hắn? Bởi vì thao tác từ từ chậm của đôi tay sẽ ko làm chúng giật mình mà bay lên, trừ khi chúng ta đánh úp ngay khi hắn còn đang say sưa.

2) Ko cho chúng kịp ăn. :)

Tk cả phần chính & khuyến mãi của bác.
 
Trích nhật ký một trader (1)


Trong 2 ngày đi chơi xa, tôi đã quên hết những chỉ số, tin tức, nhận định, quên hết hàng núi thông tin mà tôi đã nhồi vào đầu mỗi ngày...
Rồi trên đường về nhà, một ý nghĩ chợt hiện ra: ngày mai TT thế nào nhỉ ?

Câu hỏi đơn giản vậy thôi, mà sao dạ dày tôi bỗng thắt lại, đó chính là cái cảm giác luôn đeo theo tôi khi mua mua bán bán, nó giống hệt cái xiềng trên người tù khổ sai. Tôi đã quen với cơn đau thắt dạ dày này từ khi nào nhỉ?
Tôi bắt đầu nốc 3,4 ly cà phê mỗi ngày từ khi nào? thành cái ống khói với 2,3 gói thuốc từ khi nào?
Rồi còn cảm giác nghèn nghẹn uể oải trong bữa cơm trưa, rồi giấc ngủ nặng nề hàng đêm,
rồi nỗi mệt mỏi rã rời và nỗi sợ hãi khi thức dậy?
rồi còn vẻ lạnh lùng cáu kỉnh đã thành tính cách hiện nay?

Trời hỡi ! Điều gì đã làm tôi ra nông nỗi này?
 
Last edited by a moderator:
Trong 2 ngày đi chơi xa, tôi đã quên hết những chỉ số, tin tức, nhận định, quên hết hàng núi thông tin mà tôi đã nhồi vào đầu mỗi ngày...
Rồi trên đường về nhà, một ý nghĩ chợt hiện ra: ngày mai TT thế nào nhỉ ?

Câu hỏi đơn giản vậy thôi, mà sao dạ dày tôi bỗng thắt lại, đó chính là cái cảm giác luôn đeo theo tôi khi mua mua bán bán, nó giống hệt cái xiềng trên người tù khổ sai. Tôi đã quen với cơn đau thắt dạ dày này từ khi nào nhỉ?
Tôi bắt đầu nốc 3,4 ly cà phê mỗi ngày từ khi nào? thành cái ống khói với 2,3 gói thuốc từ khi nào?
Rồi còn cảm giác nghèn nghẹn uể oải trong bữa cơm trưa, rồi giấc ngủ nặng nề hàng đêm,
rồi nỗi mệt mỏi rã rời và nỗi sợ hãi khi thức dậy?
rồi còn vẻ lạnh lùng cáu kỉnh đã thành tính cách hiện nay?

Trời hỡi ! Điều gì đã làm tôi ra nông nỗi này?

Và như vậy, khi tôi đặt ra hàng triệu câu hỏi vì sao....? thì đó là lúc tôi mù mờ hiểu ra bản chất thị trường. Nó là 1 cuộc chơi vô cùng vô tận....và...v....v.

Câu hỏi cuối cùng cho tôi là nên tiếp tục hay dừng lại. Hay ăn chay niệm phật sám hối vì mình đã mang nặng nghiệp...hay là tiếp tục chiến đấu vơi bản lãnh của kẻ không biết thua với trái tim nóng, nhưng tâm hồn đã đầy băng giá.

Lúc này lại xuất hiện câu hỏi tiếp tục:

Vậy, tôi sẽ trở thành gì? Đại bàng của thị trường... hay thành con sói đơn độc...hoặc thành con chim kền kền chuyên đi rình mò xác chết...mà mỗi khi có mùi máu tanh xuất hiện đàn kền kền lại lừ đừ đậu trên cành cây chờ cho con mồi chết hẳn....rồi mới hành quyết.

Bản chất của các loài săn mồi này là đi săn trong " Im Lặng".

Vậy, bạn sẽ mong muốn trở thành con thú săn mồi nào kể trên.

Với tôi thì đã rõ câu trả lời.

Góp vui cùng caheo.....:o

G/L pro.
 
Last edited by a moderator:
Vậy, tôi sẽ trở thành gì? Đại bàng của thị trường... hay thành con sói đơn độc...hoặc thành con chim kền kền chuyên đi rình mò xác chết...mà mỗi khi có mùi máu tanh xuất hiện đàn kền kền lại lừ đừ đậu trên cành cây chờ cho con mồi chết hẳn....rồi mới hành quyết.

Bản chất của các loài săn mồi này là đi săn trong " Im Lặng".


Tôi có người bạn nhỏ ngày nào cũng mua mua bán bán, bất kể TT lên xuống. TK của P luôn >100% CP, tức kg bao giờ còn tiền, hắn thường xuyên xài đòn bẩy, và chỉ cần TT bớt xấu là xài luôn T2.
Hắn đúng là con bull bất trị. :(
Ở bất cứ thời điểm nào P cũng có 1001 lý do để mua, tất nhiên lý do nào cũng có… lý. Tôi ngạc nhiên lắm vì hắn vốn hiểu biết, học hành tử tế và rất chăm đọc, trong làm ăn cũng từng thành công trong vài lĩnh vực, mà sao lại thế ?
Tốn bao công sức thuyết phục hắn (đừng mua hay chờ), nhưng tôi… chưa bao giờ thành công :( . Chỉ khi bị TT dạy cho, hắn mới miễn cưỡng học. Học phí của hắn sao mà đắt quá !

Nội dung “nhật ký một trader” chính là tâm sự của P, mà cũng là tâm sự của chính tôi trước kia.:) Tôi cố tìm hiểu những lý do khiến anh bạn nhỏ của tôi thua lỗ, nên sẽ tiếp tục ghi lại “nhật ký” này. Nhưng có lẽ nên dời nội dung này qua một thread khác để không làm loãng ở đây. Nếu bác @don hứng thú, mời bác lại qua đó chia sẻ nhé


Vậy, bạn sẽ mong muốn trở thành con thú săn mồi nào kể trên ?


Tôi đã không thành đại bàng, sói hay kền kền, bác ạ (mấy con đó …dữ lắm :D ) mà thành …caheo, như bác và mọi người thấy đó, :)

Cá heo không thích đơn độc, chỉ thích sống thành đàn. Cá heo chia sẻ và hợp tác với đàn để cùng kiếm sống, và còn để cùng nhau vui đùa nữa.
Bác có thấy loài cá này dường như lúc nào cũng mỉm cười , và rất vui sống? :D
 
Last edited by a moderator:
chuyện làng chài -12.9.12

Dông bão qua đi, những trận gió mưa lại tiếp nối; những ngày rét mướt sao mà lê thê… Lòng người dân làng chài cũng ảm đạm như màu trời.

Có một người chẳng hề ủ rũ. Suốt mùa mưa, lão chài không chộn rộn ngoài bãi như người khác, mà chỉ nhàn nhã uống trà đọc sách. Để rồi khi dân làng chán nản kéo hết vào nhà bỏ lại bãi sông hoang vắng, thì lão lại lục đục đem mớ lưỡi câu thừng chão ra soạn. Lúc rảnh, lão ra trước hiên nhìn vàm sông, rồi nhìn xa nữa, đến nơi mà nước với mây hòa lẫn vào nhau… thỉnh thoảng lại gật gù cười nhẹ.

Buổi chiều lão vượt mưa đi thăm các nhà trong làng, giục họ chuẩn bị cho những ngày trời trong biển lặng sắp đến

Cả đời lăn lộn trong sóng nước, lão biết rằng sông biển muôn đời hào phóng. Nếu đừng lạm dụng sự hào phóng đó thì sẽ mãi đủ đầy, mà thanh thản biết bao.
 
Last edited by a moderator:
@dghuynhtu:
hỏi em chuyện nhỏ: muốn thay đổi chữ ký, avatar thì làm sao nhỉ ?

thông cổm cho trader trẻ nha :)
 
Khà...khà, được lắm!!! :)

Chẳng còn gì vui thú hơn là nhìn ngắm chính mình và mọi người trong tấm gương rất phẳng nhưng luôn cho ra các ảnh khác nhau đầy đủ màu sắc - đó chính là TTCK. :)
 
Last edited by a moderator:
Khà...khà, được lắm!!! :)

Chẳng còn gì vui thú hơn là nhìn ngắm chính mình và mọi người trong tấm gương rất phẳng nhưng luôn cho ra các ảnh khác nhau đầy đủ màu sắc - đó chính là TTCK. :)

ái chà, đừng méo mó thế, cô bạn !

hồn nhiên đi, mắt không gợn bụi sẽ nhìn rõ hơn.
 
Last edited by a moderator:
ái chà, đừng méo mó thế, cô bạn !

hồn nhiên đi, mắt không gợn bụi sẽ nhìn rõ hơn.

Hi..hi :)) em đưa thêm định nghĩa TTCK đấy chứ, với em, TTCK là nhà kính. :))

Bản tính em là vô tư hồn nhiên mờ, đang mún khác đi mà hổng dc đây nè. :))
 
Cám ơn bác caheo dựng quán và chie sẻ những cảm xúc và kinh nghiệm cho tụi em được nghe ngóng & học hỏi.

Em chưa đủ tự tin để tin rằng những suy nghĩ của mình có thể hữu dụng cho ai đó. :) (vì em còn gà quá mà trên này toàn các bác cao thủ không hà :) ).

Xin được cám ơn bác lần nửa và cho em dựa cột "hóng chiện" với nhé.
 
Trích nhật ký một trader (1)


Trong 2 ngày đi chơi xa, tôi đã quên hết những chỉ số, tin tức, nhận định, quên hết hàng núi thông tin mà tôi đã nhồi vào đầu mỗi ngày...
Rồi trên đường về nhà, một ý nghĩ chợt hiện ra: ngày mai TT thế nào nhỉ ?

Câu hỏi đơn giản vậy thôi, mà sao dạ dày tôi bỗng thắt lại, đó chính là cái cảm giác luôn đeo theo tôi khi mua mua bán bán, nó giống hệt cái xiềng trên người tù khổ sai. Tôi đã quen với cơn đau thắt dạ dày này từ khi nào nhỉ?
Tôi bắt đầu nốc 3,4 ly cà phê mỗi ngày từ khi nào? thành cái ống khói với 2,3 gói thuốc từ khi nào?
Rồi còn cảm giác nghèn nghẹn uể oải trong bữa cơm trưa, rồi giấc ngủ nặng nề hàng đêm,
rồi nỗi mệt mỏi rã rời và nỗi sợ hãi khi thức dậy?
rồi còn vẻ lạnh lùng cáu kỉnh đã thành tính cách hiện nay?

Trời hỡi ! Điều gì đã làm tôi ra nông nỗi này?

He he he đọc xong đoạn nhật ký thấy bóng dáng mình trong đó nhưng ông này chắc mới chuẩn bị qua giai đoạn Amater :D hoặc đã bị chứng, fx,... nó cho đi makao hết rồi. Sau giai đoạn này còn phải trải qua giai đoạn khó khăn hơn nhiều. Giai đoạn mà không có hứng thú làm gì,làm gì cũng hỏng, cuộc sống trở lên vô nghĩa, nhàm chán và mỗi khi gặp một sự kiện, vấn đề hay một ai đó nói đến vấn đề này thì thao thao bất tuyệt như chuyện gia tài chính, nắm mọi tình hình trong lòng bàn tay. =)).

Còn nhớ hồi mình tập tọe vào nghề, vừa lên sàn gặp mấy anh chị đại ca nhìn ngó một hồi rồi đuổi mình đi. Mày chưa biết gì thì về ngay còn kịp, lao vào nghề này thì thân tàn ma dại. Đéo bỏ được đâu... rồi hồi đó vào nghề éo biết nó lên vì cái gì và nó xuống vì cái gì chỉ biết mỗi cái: "Bọn nó đang mua nhiểu lắm, mua đi không hết hàng" thế là lao vào mua, rồi ngồi canh, tối ngồi canh, đêm ngồi canh, 5h00 sáng dậy ngồi canh (éo thèm đánh răng luôn). =))

Ps: sorry các bác hơi tục tí.
 
Last edited:
Sau giai đoạn này còn phải trải qua giai đoạn khó khăn hơn nhiều. Giai đoạn mà không có hứng thú làm gì,làm gì cũng hỏng, cuộc sống trở lên vô nghĩa, nhàm chán và mỗi khi gặp một sự kiện, vấn đề hay một ai đó nói đến vấn đề này thì thao thao bất tuyệt như chuyện gia tài chính, nắm mọi tình hình trong lòng bàn tay. =)).

E đang ở giai đoạn này, hức hức, chán như con gián
E xin chủ nhà 1 góc lót dép ngồi nghe chủ nhà & các bác khác đàm đạo!
 
@Know2Grow: vậy thì tôi phải lau bụi ở mắt mình rồi… chắc là tại cái tiếng cười khà khà ấy :)


@mtp, @minhpch :
Ấy chết, đừng ngồi vậy hư dép! :)
Nào, hãy vào trò chuyện với tôi, như những người bạn đồng hành ngồi với nhau bên gốc cây ven đường.

Con đường chúng ta đang đi còn dài lắm, và không có điểm cuối; nên chúng ta sẽ còn đi cùng nhau lâu đấy.
Con đường này đã có ai đến đích ? những huyền thoại WB, Soros,… đã vượt chúng ta rất rất xa nhưng chẳng vẫn đang đi đấy ư ? phía sau họ, chẳng có bao nhiêu nhân vật lẫy lừng đã dừng bước hay gục ngã đó ư ? Chúng ta đi theo bước chân những người khổng lồ, dù không mong sẽ thành khổng lồ nhưng vẫn vui bước, vì được đi trên đường đã là vui rồi.

Chúng ta là bạn đồng hành, tuy kẻ trước người sau nhưng đều chưa xa vạch xuất phát được bao. Trước mặt là thăm thẳm, rồi sẽ có nhiều người sớm bỏ cuộc, và sẽ có người đi được xa hơn lâu hơn. Không chắc những người đi trước sẽ mãi dẫn đầu và những ai đang ở sau sẽ không vượt lên, lúc nào đó thứ tự này sẽ thay đổi. Nên chúng ta luôn cần dựa vào nhau để có thêm sức mạnh.

Tôi không tin các bạn không có gì để chia sẻ. Hãy cho tôi niềm tin, rằng các bạn luôn sẵn sàng dang tay đỡ đần người khác.

Sự chia sẻ không bao giờ thừa, và không có món quà nào là không xứng đáng hay vô nghĩa, bạn ạ!
 
Last edited by a moderator:
Chuyện làng chài – 13.9.12


Mưa đã nhẹ hạt, vài tia nắng yếu ớt bất chợt loáng qua mặt sông còn nhấp nhô sóng. Mưa sẽ còn rả rích khá lâu, nhưng thế cũng đủ.

Lão chài cùng vài sói biển đã lên thuyền, tìm đến đàn cá lớn bị bão giạt đang ngất ngư ngoài kia, đây là cơ hội hiếm hoi để tóm chúng, vì chỉ ít lâu nữa khi trời yên bể lặng chúng sẽ nhanh chóng hồi sức và bơi ra tít trùng khơi.

Chuyến đầu tiên khi thời tiết còn mờ mịt thế này bao giờ cũng khó khăn. Lão chài mong nó trót lọt, để những chuyến sau nhờ thế sẽ hanh thông.
 
Thấy nhà anh thân thiện, tui kể chuyện mình hồi xưa ở đây nha.

Tui quan tâm chứng khoán từ trước năm 2000, lúc còn là sinh viên. Đến năm 2000, là năm mà VN đầu tiên mở sàn CK. Dù ở cái xứ Đà Nẽng của tui chẳng mấy ai quan tâm, nhưng với tui là có. Ước mơ của tui lúc đó là được làm nhà đầu tư, làm broker hay cái gì đó cũng được, miễn là được sống, được ăn uống, được hít thở cái không khí náo nhiệt như phố Uôn mà hình ảnh đó đi vào nếp nhăn của tui lúc nào tui cũng không còn nhớ nữa, có lẽ là từ mấy bộ film. Tài liệu lúc đó chẳng có gì nhiều, nên dạo qua mấy nhà sách có cái gì liên quan thì vớ về mà vọc để ... phòng thân. Cứ thầm nghĩ ừ SGN có thì Đà Nẽng mình chẳng bao xa.

... Hai năm đọc mớ tài liệu liên quan hãnh diện là có thể bước vào cuộc chơi được rùi. Thế là ngồi ngóng trông cái ngày có cái chợ đó ở ĐN. Thời gian trôi qua đi 2, rồi 3, rồi 4 năm, nó bào mòn sự quan tâm của tui về chứng khoán. Dần dà tui nghĩ ĐN chắc là xứ nhà quê nên người ta chả thèm. Thôi thì kiếm cơm hằng ngày, bida, bóng đá và cua gái lấy làm vui. Từ đó, từ stock tui lấy ra khỏi cái cái não nhỏ xíu mà bỏ vào cái túi quần sau cho nó khuất nhưng đôi khi lấy ra khè nói chiện với mấy cô gái cho nó oách. Tui nghĩ đó là thứ trang điểm xa xỉ mình có thể và ba hoa chích chòe mà chả ai làm phiền mình vì những câu hỏi. Lâu lâu, tivi có nhắc về chứng khoán, tui thèm lắm chứ nhưng tay tui đâu có dài mà với tới được. Đôi khi, ngồi một mình, tui tưởng tượng ra mình đang ở sân ga nhảy lên tàu, nước mắt rơi lả chả vì bỏ mẹ già mà không nói một lời để đi SGN tha hương ở đó để làm quen với cái mớ đồ thị open-close.

P/S: rãnh tui viết tiếp, ủng hộ thì tui mới chia sẻ chứ sợ chiện của mình làm xón mắt người ta.
 
Chuyện làng chài – 13.9.12


Mưa đã nhẹ hạt, vài tia nắng yếu ớt bất chợt loáng qua mặt sông còn nhấp nhô sóng. Mưa sẽ còn rả rích khá lâu, nhưng thế cũng đủ.

Lão chài cùng vài sói biển đã lên thuyền, tìm đến đàn cá lớn bị bão giạt đang ngất ngư ngoài kia, đây là cơ hội hiếm hoi để tóm chúng, vì chỉ ít lâu nữa khi trời yên bể lặng chúng sẽ nhanh chóng hồi sức và bơi ra tít trùng khơi.

Chuyến đầu tiên khi thời tiết còn mờ mịt thế này bao giờ cũng khó khăn. Lão chài mong nó trót lọt, để những chuyến sau nhờ thế sẽ hanh thông.

Bác caheo ơi, những người có kinh nghiệm như bác đã thấy trời yên hơn chỉ còn mưa rả rích. Vậy chắc bằng kinh nghiệm của mình, chắc bác đã thấy có thể đón lõng được mẻ cá trước khi có bão nữa hả bác...

Nhưng chắc phải những lão chài đấy kinh nghiệm, những con sói biển già dặn mới biết đi hướng nào, đóng lõng con nào cho lưới đầy phải không bác.

Đi biển lưới cá chắc cũng phải tin vào vận số bác nhỉ. Nếu vận số mình còn còn rủi còn đen có lẽ phải nên biết chờ đợi phải không bác. Hay nghề lưới cá phải và chỉ biết đến từng khả năng kinh nghiệm của chính bản thân tôi hả bác.

Hihi, em hỏi có ngây ngố bác đừng cười. :)
 
@mtp:

Lẽ ra câu này bạn nên hỏi những bậc cao thủ như @giailang, hoặc các sói biển như @tican, colaido, paven,becks, mr4046,… thì mới đúng người đúng việc, và nếu hỏi ở các thread thực chiến thì còn đúng chỗ nữa.:)

Nhưng bạn đã hỏi, tôi đành đá lộn sân một lần vậy (và chắc là lần duy nhất).



Bão thì mạnh, trong cơn bão chẳng thứ gì trụ nổi. Nhưng bão qua nhanh, đám cổ thụ rễ sâu bền gốc sẽ hồi phục nhanh nhất (như DPM,DHG,VNM, CII, HSG,... đã bật lại mức cũ). Khi dông gió lặng dần thì đến lượt những cây vừa vừa bị vùi dập oan ức (như REE,SAM, FPT, LCG,OGC,…) Ít lâu nữa, khi mưa tạnh sẽ đến lượt đám cây nhỏ, rồi đến đám cỏ dại hồi phục.

Đại để là thế. Cái chu trình này cứ lập đi lập lại mãi, nếu để ý bạn sẽ thấy.

Hai ngày qua (trừ vài mã có tin xấu như ITA,KBC,PVX) lực bán đã giảm dần, nhiều mã BCs đã về gần ngưỡng hỗ trợ mạnh. Đó chính là dấu hiệu chuẩn bị. Tôi canh chừng vài mã có sức bật và chờ sẵn ở ngưỡng của chúng. Có vậy thôi.


Tất nhiên đó là từ kinh nghiệm, tức là từ những bài học xương máu cả. Có bữa ăn nào miễn phí đâu ?

Còn chuyện vận số ư ?
hì hì, những ngày đen tối vừa qua, cả TT có ai không gặp vận rủi? :D

Có lẽ bạn đã cố giữ CP, hy vọng TT sẽ hồi lại ? hay còn mua thêm nữa ? nếu đúng vậy, thì vận rủi của bạn là từ đó. Tức là từ sự thiếu kinh nghiệm và bản lĩnh (cắt lỗ lập tức). Rủi hay may là do phản ứng khác nhau khi gặp biến cố thôi.


Chẳng có cái vận đen nào đeo bám ai cả, mà chỉ có tâm trạng đen đang ám bạn. Chính tâm trạng hoang mang lo sợ rồi cay cú, nôn nóng đã làm bạn không còn sáng nữa, nên đen càng đen thêm.

Hãy học kỹ bài học lần này. Rồi quên hẳn cái vận rủi đó đi, chỉ giữ lại bài học thôi.
Rồi tập trung ngay vào trận sắp tới, bạn sẽ có cơ hội để lấy lại, có khi còn dư nữa đấy :)
 
Last edited by a moderator:
Back
Top