VC-Thơ Club

Áo trắng bay thướt tha chiều nắng hạ
Nón nghiêng che e ấp giữa dòng đời
Nhẹ gót hồng lên đò sang bến mới
Em gái quê một thuở yêu người
 
Người đi nên chiều bỗng lạnh hơn
Cảnh sắc ai pha ngập cả hồn
Lá khảy đôi lần vàng tâm trí
Vắng bóng: người đi, dạ buồn buồn....:)
 
Nhịp thở thời gian lăn ngẩn ngơ
Trời sương sao gió lặng như tờ
Đêm neo bóng trăng bên song cửa
Khắc khoải lòng vương nỗi đợi chờ...
 
Có những chiều em cảm thấy đơn côi
Hãy đến đây dựa vai tôi mà khóc
Rồi một mai khi bình minh chợt đến
Em đi rồi hoàng hôn phủ giăng đầy
 
Người đi nên chiều bỗng lạnh hơn
Cảnh sắc ai pha ngập cả hồn
Lá khảy đôi lần vàng tâm trí
Vắng bóng: người đi, dạ buồn buồn....:)

Dạ buồn sao gắng nét cười
Dạ buồn lệ chảy cho vơi nỗi buồn
Lặng nghe tâm lắng mưa nguồn
Mây tan mưa tạnh hết buồn, lại quang
 
Băng giá lòng tôi chợt vỡ tan
Ai mang dải nắng ở trên ngàn
Xõa kín hồn tôi, chừng rúng động
Đưa kẻ đa tình về thế gian...
 
Tình vướng vội vào đôi mắt nhung
Ai gỡ cho ra một thuở từng
Có là khoảng trời in xúc cảm
Mãi ngàn thương nhớ hoá rưng rưng
 
Băng giá lòng tôi chợt vỡ tan
Ai mang dải nắng ở trên ngàn
Xõa kín hồn tôi, chừng rúng động
Đưa kẻ đa tình về thế gian...
Tím: Đá xoáy ông sư nha!
Đỏ: đòi xõa tâm hồn mới máu chứ
 
Tím: Đá xoáy ông sư nha!
Đỏ: đòi xõa tâm hồn mới máu chứ

Cao thủ còn đi luận thơ, bỏ thị trường thì:

" Khi nào sóng nổi can qua.
Con vua thất thế mới ra quét chùa?''


hu...hu...híc...híc.
 
Đi giữa cuộc đời, hai giấc mơ
Thương nhớ dường như rất tình cờ
Thoáng hơi gió thoảng làn hương ấm
Nửa đời còn giữ nét ngây thơ?

Giây phút suy tư có trở về?
Một lần xa cách, ở mai kia
Ngày sau nức nở, tình không thể!
Chàng có bao giờ đến thế chưa?
 
Hạnh phúc như nụ chớm nở hoa
Yêu đương thoảng hương tháng ngày qua
Giá như phút giây chừng chừng ấy!
Đâu có hôm nay mộng chỉ là...
 
Đi hết quãng đời ta có ai?
Để vui để khóc những đêm dài
Thời khắc không còn xây chất nữa
Cúi mình nhặt lại cánh hoa bay
 
Tôi đã đi hoang mấy buổi chiều
Nghe hồn vọng những khúc nhạc yêu
Tiếng vang như vạn lời ca thán
Hay nỗi buồn riêng đến thật nhiều
 
Chập chờn giữa có cùng không
Mơ màng giữa muốn và mong hơn lần
Cuộc đời đậm nét phân vân
Chữ Tình muôn thuở, ai ngần ngại chưa?
 
Em không muốn tưởng chuyện ước mơ
Bao nhiêu hoài vọng chỉ là thơ
Và chỉ là thơ thôi anh nhé!
Cứ đứng xa nhau, tình chỉ hờ
 
Em sợ thương nhau quá vội vàng,
Tình hồng tựa hồ sớm sương tan
Sao không gọi nhau lời tri kỷ!
Thăm hỏi cho vừa năm tháng sang..........
 
Đi hết quãng đời ta có ai?
Để vui để khóc những đêm dài
Thời khắc không còn xây chất nữa
Cúi mình nhặt lại cánh hoa bay

Chuyến tàu hoàng hôn
Biết ga nào là ga cuối
Còi tàu thê lương, một màu xám xám
Nhìn quanh, chỉ ta với mình


PS: tâm sự của người kẹt trên tàu VNI, không phải love story :))
 
Chuyến tàu hoàng hôn
Biết ga nào là ga cuối
Còi tàu thê lương, một màu xám xám
Nhìn quanh, chỉ ta với mình


PS: tâm sự của người kẹt trên tàu VNI, không phải love story :))

nhìn quang chẳng còn ai
mỗi ta ly rượu đầy
nâng lên rùi hạ xuống
tri kỷ nào hay chăng
 
Back
Top