xBuu
Phúc Lai Thành
Dạ, bài này em hay đi giảng cho khách . Số lượng người thất bại vì sự yếu kém ít hơn là số người thất bại từ sự ảo tưởng bản thân. Cho nên bài này của em đắt show lắmHay quá. Bư ngộ ra chân lý rồi à
Dạ, bài này em hay đi giảng cho khách . Số lượng người thất bại vì sự yếu kém ít hơn là số người thất bại từ sự ảo tưởng bản thân. Cho nên bài này của em đắt show lắmHay quá. Bư ngộ ra chân lý rồi à
Đoạn này đạo lý Kim gia e không hiểu lắm, ko biết thực tế có đúng ko. Điều khiển não làm 2 việc cùng lúc vô cùng khó khăn.Châu Bá Thông vỗ tay cười khà khà nói:
Kỳ thật môn "Hai tay đánh nhau" nầy là then chốt ở chỗ biết phân tay ra đề dùng một lượt vào hai công việc. Nhưng những người thông minh như Tào Phi đi bảy bước đã làm xong một bài thơ, hay Gia Cát Võ Hầu lúc dụng binh chỉ cúi đầu suy nghĩ trong nháy mắt là ra trăm kế, đều không thể học được môn "Hai tay đánh nhau". Vì tâm tư của những người ấy quá phức tạp. Còn Tiểu Long Nữ nhờ tính tình chất phác nên học rất nhanh. Tiểu Long Nữ dùng hết tâm tư để học hỏi võ công kỳ quái này, để tay mặt sử dụng "Ngọc nữ kiếm pháp", tay trái sử dụng Toàn chân kiếm pháp để hợp thành "Song kiếm hợp bích". Chỉ trong vòng ba tiếng đồng hồ nàng đã hoàn toàn thuần thục.
Thực ra thì đúng tình hình trong Truyện, các vị luyện song chưởng đều có võ công cao thượng thừa cả rồi, chiêu tủ cả 1 bầy. Học thêm để lên đỉnh cao mới.Đoạn này đạo lý Kim gia e không hiểu lắm, ko biết thực tế có đúng ko. Điều khiển não làm 2 việc cùng lúc vô cùng khó khăn.
Mà thằng cao thủ nhất toàn mấy thằng luyện 1 vài chiêu tủ đơn giản-đến cảnh giới cao nhất, chớ ko chơi mỗi tay 1 chiêu chi mệt. Phứt tạp mà (có vẻ) ko hiệu quả lắm.
Điểm này thì đạo lý Cổ Long rất rõ ràng: Tiểu lý phi đao, lệ bất hư phát. Veo phát là chết.
Phó Hồng Tuyết chỉ luyện một thế rút đao duy nhất, nhanh nhất- hậu phát chế nhân.
Lục Tiểu Phụng Sở Lưu Hương bay (chạy) nhanh nhất, cả đời bất bại hehe.
Cái này thì trong truyện cũng đúng luôn bác- Trương Vô Kỵ nhờ có cửu dương thần công, mới luyện đc Càn Khôn Đại Na Di. Trương Tam Phong có nội công của Dịch cân kinh, mới luyện thái cực quyền siêu đẳng. ku Trương Tiểu Phàm thì chơi gộp cả ba đạo, phật, ma vào 1.Thực ra thì đúng tình hình trong Truyện, các vị luyện song chưởng đều có võ công cao thượng thừa cả rồi, chiêu tủ cả 1 bầy. Học thêm để lên đỉnh cao mới.
"Ta xem ngươi tài trí, dung mạo và võ nghệ đều sít soát với Hoàng Dung".
Suy ra, muốn đứng đầu phải có nền tảng vững đã, thậm chí là thật giỏi. Sau đó tới làm những điều người khác không làm được (không tưởng) ví dụ như trong này là mỗi tay 1 chiêu.
Thực tế:
-Trong chứng nếu giỏi TA cũng kiếm được xèng, giỏi FA cũng kiếm được xèng nhưng giỏi cả 2 thì hiếm, những người này lại càng kiếm được nhiều xèng.
-Trong giới Luận Mệnh chẳng hạn, nếu giỏi Tướng thì xem tướng tốt nhưng Tử Vi thì tịt cho nên không gặp mặt được khách thì chịu. Ngược lại, nếu giỏi Tử vi nhưng khách không cho ngày giờ mà cho lại ngồi ngay trước mặt cũng chịu. Muốn ngon phải thuận cả 2, Tướng đánh ra, Số đánh vào. Vậy mới hạn chế được điểm yếu và tăng tính hiệu quả.
(Câu chuyện bên trên em copy lại để tiếp duyên cho người đang cần thôi , cho nên ý nghĩa của câu chuyện còn phụ thuộc vào hoàn cảnh)
Châu Bá Thông vỗ tay cười khà khà nói:
- Phải rồi! Phải rồi! Mi nói đúng. Chính là phép "hai tay đánh nhau" do ta sáng tạo ra, nhưng chỉ trong mấy ngày học hết của ta. Sau đó đem dạy cho Hoàng Dung, mà con bé Hoàng Dung học đi học lại mãi, nhưng không lĩnh hội được nửa miếng. Ta thấy con Hoàng Dung thông minh lanh lợi, cứ ngờ là Quách Tỉnh không biết cách dạy, nên ta phải đích thân dạy cho Hoàng Dung, rốt cục nó cũng không lĩnh giáo được. Chỉ có bài thứ nhất: "tay trái vẽ hình vuông, tay mặt vẽ hình tròn" cùng trong một lúc, thế mà Hoàng Dung vẽ đi vẽ lại mãi mà vẽ không được. Hà! Hà! Vì vậy môn võ công này người thông minh chừng nào thì học khó chừng ấy.
Tiểu Long Nữ cười nói:
- Tôi không tin trên đời nầy có việc người thông minh lại học dở hơn người ngu.
Châu Bá Thông cười hề hề đáp:
- Ta xem ngươi tài trí, dung mạo và võ nghệ đều sít soát với Hoàng Dung. Nếu ngươi không tin thì dùng ngón tay trái vẽ hình vuông dưới đất, đồng thời dùng ngón tay trỏ bàn tay mặt vẽ hình tròn, hai hình đều phải đúng cách thức, và xong một lượt.
Tiểu long Nữ nghe theo lời đưa hai tay ra vẽ, nhưng buồn thay cái hình vuông các góc đều tròn, còn hình tròn lại méo có khía góc.
Bá Thông vỗ tay cười ha hả, nói:
- Đó thấy chưa? Chỉ mới có bài thứ nhất mà học không xong rồi đấy! Tiểu long Nữ mỉm cười, giữ vẻ bình tĩnh. Đoạn thong thả, tay mặt vẽ hình tròn, tay trái vẽ hình vuông, chỉ trong nháy mắt đã thấy một hình tròn, một hình vuông rất giống và xong một lượt.
Châu Bá Thông xem thấy rất kinh ngạc, vội kêu lên:
- Mi... Mi đã từng học rồi à? Tiểu Long Nữ thản nhiên đáp:
- Chưa. Nhưng có khó gì đâu? Lão liền hỏi:
- Sao vẽ được vậy? Long Nữ đáp:
- Chỉ cần trong lòng yên tĩnh, không bối rối thì vẽ được ngay. Nói xong, nàng đưa hai tay ra, tay trái vẽ ba chữ "Lão Ngoan Đồng", tay mặt viết Tiểu Long Nữ. Sáu chứ nầy sắc sảo phi thường, nét bút như nhau.
Châu Bá Thông hớn hở vô cùng, bèn đem hết thuật pháp về môn "Hai tay đánh nhau" truyền lại cho Tiểu long Nữ.
Kỳ thật môn "Hai tay đánh nhau" nầy là then chốt ở chỗ biết phân tay ra đề dùng một lượt vào hai công việc. Nhưng những người thông minh như Tào Phi đi bảy bước đã làm xong một bài thơ, hay Gia Cát Võ Hầu lúc dụng binh chỉ cúi đầu suy nghĩ trong nháy mắt là ra trăm kế, đều không thể học được môn "Hai tay đánh nhau". Vì tâm tư của những người ấy quá phức tạp. Còn Tiểu Long Nữ nhờ tính tình chất phác nên học rất nhanh. Tiểu Long Nữ dùng hết tâm tư để học hỏi võ công kỳ quái này, để tay mặt sử dụng "Ngọc nữ kiếm pháp", tay trái sử dụng Toàn chân kiếm pháp để hợp thành "Song kiếm hợp bích". Chỉ trong vòng ba tiếng đồng hồ nàng đã hoàn toàn thuần thục.
Theo mình hiểu,thông điệp của đoạn trích trên nằm ở câu :"Vì tâm tư của những người ấy quá phức tạp. Còn Tiểu Long Nữ nhờ tính tình chất phác nên học rất nhanh."Bác @xBuu muốn gởi thông điệp cho người cần gởi chứ ko phải cho tất cả.Đoạn này đạo lý Kim gia e không hiểu lắm, ko biết thực tế có đúng ko. Điều khiển não làm 2 việc cùng lúc vô cùng khó khăn.
Mà thằng cao thủ nhất toàn mấy thằng luyện 1 vài chiêu tủ đơn giản-đến cảnh giới cao nhất, chớ ko chơi mỗi tay 1 chiêu chi mệt. Phứt tạp mà (có vẻ) ko hiệu quả lắm.
Điểm này thì đạo lý Cổ Long rất rõ ràng: Tiểu lý phi đao, lệ bất hư phát. Veo phát là chết.
Phó Hồng Tuyết chỉ luyện một thế rút đao duy nhất, nhanh nhất- hậu phát chế nhân.
Lục Tiểu Phụng Sở Lưu Hương bay (chạy) nhanh nhất, cả đời bất bại hehe.
thời đó ko dạy piano nhỉ. :))Châu Bá Thông vỗ tay cười khà khà nói:
- Phải rồi! Phải rồi! Mi nói đúng. Chính là phép "hai tay đánh nhau" do ta sáng tạo ra, nhưng chỉ trong mấy ngày học hết của ta. Sau đó đem dạy cho Hoàng Dung, mà con bé Hoàng Dung học đi học lại mãi, nhưng không lĩnh hội được nửa miếng. Ta thấy con Hoàng Dung thông minh lanh lợi, cứ ngờ là Quách Tỉnh không biết cách dạy, nên ta phải đích thân dạy cho Hoàng Dung, rốt cục nó cũng không lĩnh giáo được. Chỉ có bài thứ nhất: "tay trái vẽ hình vuông, tay mặt vẽ hình tròn" cùng trong một lúc, thế mà Hoàng Dung vẽ đi vẽ lại mãi mà vẽ không được. Hà! Hà! Vì vậy môn võ công này người thông minh chừng nào thì học khó chừng ấy.
Tiểu Long Nữ cười nói:
- Tôi không tin trên đời nầy có việc người thông minh lại học dở hơn người ngu.
Châu Bá Thông cười hề hề đáp:
- Ta xem ngươi tài trí, dung mạo và võ nghệ đều sít soát với Hoàng Dung. Nếu ngươi không tin thì dùng ngón tay trái vẽ hình vuông dưới đất, đồng thời dùng ngón tay trỏ bàn tay mặt vẽ hình tròn, hai hình đều phải đúng cách thức, và xong một lượt.
Tiểu long Nữ nghe theo lời đưa hai tay ra vẽ, nhưng buồn thay cái hình vuông các góc đều tròn, còn hình tròn lại méo có khía góc.
Bá Thông vỗ tay cười ha hả, nói:
- Đó thấy chưa? Chỉ mới có bài thứ nhất mà học không xong rồi đấy! Tiểu long Nữ mỉm cười, giữ vẻ bình tĩnh. Đoạn thong thả, tay mặt vẽ hình tròn, tay trái vẽ hình vuông, chỉ trong nháy mắt đã thấy một hình tròn, một hình vuông rất giống và xong một lượt.
Châu Bá Thông xem thấy rất kinh ngạc, vội kêu lên:
- Mi... Mi đã từng học rồi à? Tiểu Long Nữ thản nhiên đáp:
- Chưa. Nhưng có khó gì đâu? Lão liền hỏi:
- Sao vẽ được vậy? Long Nữ đáp:
- Chỉ cần trong lòng yên tĩnh, không bối rối thì vẽ được ngay. Nói xong, nàng đưa hai tay ra, tay trái vẽ ba chữ "Lão Ngoan Đồng", tay mặt viết Tiểu Long Nữ. Sáu chứ nầy sắc sảo phi thường, nét bút như nhau.
Châu Bá Thông hớn hở vô cùng, bèn đem hết thuật pháp về môn "Hai tay đánh nhau" truyền lại cho Tiểu long Nữ.
Kỳ thật môn "Hai tay đánh nhau" nầy là then chốt ở chỗ biết phân tay ra đề dùng một lượt vào hai công việc. Nhưng những người thông minh như Tào Phi đi bảy bước đã làm xong một bài thơ, hay Gia Cát Võ Hầu lúc dụng binh chỉ cúi đầu suy nghĩ trong nháy mắt là ra trăm kế, đều không thể học được môn "Hai tay đánh nhau". Vì tâm tư của những người ấy quá phức tạp. Còn Tiểu Long Nữ nhờ tính tình chất phác nên học rất nhanh. Tiểu Long Nữ dùng hết tâm tư để học hỏi võ công kỳ quái này, để tay mặt sử dụng "Ngọc nữ kiếm pháp", tay trái sử dụng Toàn chân kiếm pháp để hợp thành "Song kiếm hợp bích". Chỉ trong vòng ba tiếng đồng hồ nàng đã hoàn toàn thuần thục.
Chị chuẩn, Piano đánh 2 tay mỗi tay 1 kiểu . Chân đạp pedal, mồm hát nghêu ngao.thời đó ko dạy piano nhỉ. :))