TiCan
Well-Known Member
Ngày càng có nhiều thông tin ủng hộ giả thuyết chuyến bay MH370 của Malaysia đã bị khống chế và bay về phía Ấn Độ Dương. Chiếc máy bay rất có thể đã hạ cánh an toàn xuống một nơi nào đó trong khu vực này. Giả thuyết này khơi lên niềm hy vọng là các hành khách vẫn còn sống ! Nhưng nếu tin theo giả thuyết này thì phải trả lời được các câu hỏi sau:
1. Mục đích của việc "chiếm đoạt" chiếc máy bay là gì ? Không dùng nó để đâm vào đâu, không ra điều kiện với bất cứ ai, quốc gia nào ... vậy thì "cướp" cái máy bay để làm gì ?
2. Để có thể hạ cánh an toàn, êm thấm chiếc B-777 xuống một nơi nào đó cần phải có một phi hành đoàn giàu kinh nghiệm và cần có một phi đạo đủ dài. Đáp ứng được yêu cầu này và giữ được cho cả thế giới không biết trong ngần ấy ngày thì không phải là chuyện dễ dàng. Ai đã tổ chức được nguyên cả một kế hoạch như vậy ? Và trong trường hợp này thì phải quay trở lại câu hỏi 1 : đổ bao công sức làm một chuyện "kinh khủng" như vậy để làm gì ?
Với những thắc mắc như trên, lại đang rảnh rỗi nên sinh nông nỗi viết thử một kịch bản cho ... Hollywood xem sao :)
Chuyến bay MH370 có một lô hàng đặc biệt chứa 1-2 tấn vàng. Theo thời giá hiện nay thì 1 tấn vàng trị giá khoảng 35274 x 1380 = $48.678M . Gần 50 triệu USD , một gia tài đáng kể cho bất cứ ai. Các tin tức về chuyến hàng đã bị rò rỉ đến tai nhóm "chuyên nghiệp" nào đó và họ đã lên kế hoạch kiếm tiền "dưỡng già" như thế này:
1. Thuyết phục được phi hành đoàn cùng tham gia.
2. Kiếm một nơi có thể hạ cánh an toàn và kín đáo ở đâu đó trong Ấn Độ Dương.
3. Chọn đường bay ít bị rada (dân sự lẫn quân sự) phát hiện nhất để đưa chiếc máy bay đến vị trí 2
4. Chuẩn bị lương thực và chỗ cư trú tạm cho hơn hai trăm con người trong 1-2 tuần
5. Chuẩn bị phương tiện để vận chuyển số vàng lấy được và các thành viên trong nhóm rời khỏi vị trí hạ cánh.
Vì vàng chỉ cần nung chảy ra đổ khuôn lại là không còn dấu tích nguồn gốc gì cả.
Vì ở những nơi như Ấn Độ thì việc tiêu thụ vàng không có nguồn gốc, xuất xứ là chuyện rất dễ dàng.
Vì có nhiều nơi trên thế giới này để "dưỡng già" thoải mái miễn là có tiền.
Và vì rằng chuyện ăn cướp vàng mà không làm ai chết hết thì tính ra tội cũng ... nhẹ hều ở nhiều quốc gia.
Nên câu chuyện đã xảy ra như sau:
MH370 cất cánh lên đến độ cao cần thiết, chờ đến lúc chia tay với FIR của Malaysia thì tắt hết mọi tín hiệu liên lạc và âm thầm lặng lẽ chuyển hướng theo lộ trình đã dự kiến đi ra Ấn Độ Dương và hạ cánh xuống một đường băng đã được chuẩn bị trước ở một địa điểm vắng vẻ đã chọn trước. Các hành khách bị "củ soát" và tịch thu các thiết bị liên lạc có thể có, khi máy bay hạ cánh họ sẽ bị lùa vào nơi cư trú tạm. Trong khi đó nhóm "chuyên nghiệp" sẽ chuyển hàng sang phương tiện chờ sẵn và rời điểm hạ cánh này ngay khi hoàn tất. Vài ngày sau khi yên ổn ở nơi an toàn, thông tin về tọa độ của MH370 sẽ được chuyển đến giới truyền thông. Đoạn kết là cảnh "đội trường" ngồi xem Richard Quest kể lại câu chuyện trên CNN ...
1. Mục đích của việc "chiếm đoạt" chiếc máy bay là gì ? Không dùng nó để đâm vào đâu, không ra điều kiện với bất cứ ai, quốc gia nào ... vậy thì "cướp" cái máy bay để làm gì ?
2. Để có thể hạ cánh an toàn, êm thấm chiếc B-777 xuống một nơi nào đó cần phải có một phi hành đoàn giàu kinh nghiệm và cần có một phi đạo đủ dài. Đáp ứng được yêu cầu này và giữ được cho cả thế giới không biết trong ngần ấy ngày thì không phải là chuyện dễ dàng. Ai đã tổ chức được nguyên cả một kế hoạch như vậy ? Và trong trường hợp này thì phải quay trở lại câu hỏi 1 : đổ bao công sức làm một chuyện "kinh khủng" như vậy để làm gì ?
Với những thắc mắc như trên, lại đang rảnh rỗi nên sinh nông nỗi viết thử một kịch bản cho ... Hollywood xem sao :)
Chuyến bay MH370 có một lô hàng đặc biệt chứa 1-2 tấn vàng. Theo thời giá hiện nay thì 1 tấn vàng trị giá khoảng 35274 x 1380 = $48.678M . Gần 50 triệu USD , một gia tài đáng kể cho bất cứ ai. Các tin tức về chuyến hàng đã bị rò rỉ đến tai nhóm "chuyên nghiệp" nào đó và họ đã lên kế hoạch kiếm tiền "dưỡng già" như thế này:
1. Thuyết phục được phi hành đoàn cùng tham gia.
2. Kiếm một nơi có thể hạ cánh an toàn và kín đáo ở đâu đó trong Ấn Độ Dương.
3. Chọn đường bay ít bị rada (dân sự lẫn quân sự) phát hiện nhất để đưa chiếc máy bay đến vị trí 2
4. Chuẩn bị lương thực và chỗ cư trú tạm cho hơn hai trăm con người trong 1-2 tuần
5. Chuẩn bị phương tiện để vận chuyển số vàng lấy được và các thành viên trong nhóm rời khỏi vị trí hạ cánh.
Vì vàng chỉ cần nung chảy ra đổ khuôn lại là không còn dấu tích nguồn gốc gì cả.
Vì ở những nơi như Ấn Độ thì việc tiêu thụ vàng không có nguồn gốc, xuất xứ là chuyện rất dễ dàng.
Vì có nhiều nơi trên thế giới này để "dưỡng già" thoải mái miễn là có tiền.
Và vì rằng chuyện ăn cướp vàng mà không làm ai chết hết thì tính ra tội cũng ... nhẹ hều ở nhiều quốc gia.
Nên câu chuyện đã xảy ra như sau:
MH370 cất cánh lên đến độ cao cần thiết, chờ đến lúc chia tay với FIR của Malaysia thì tắt hết mọi tín hiệu liên lạc và âm thầm lặng lẽ chuyển hướng theo lộ trình đã dự kiến đi ra Ấn Độ Dương và hạ cánh xuống một đường băng đã được chuẩn bị trước ở một địa điểm vắng vẻ đã chọn trước. Các hành khách bị "củ soát" và tịch thu các thiết bị liên lạc có thể có, khi máy bay hạ cánh họ sẽ bị lùa vào nơi cư trú tạm. Trong khi đó nhóm "chuyên nghiệp" sẽ chuyển hàng sang phương tiện chờ sẵn và rời điểm hạ cánh này ngay khi hoàn tất. Vài ngày sau khi yên ổn ở nơi an toàn, thông tin về tọa độ của MH370 sẽ được chuyển đến giới truyền thông. Đoạn kết là cảnh "đội trường" ngồi xem Richard Quest kể lại câu chuyện trên CNN ...
Last edited by a moderator: