Đã bấm like rồi lại xoá, sợ thầy Chán làm cả thơ " Nuối tiếc trưa" "Nuối tiếc chiều" nữa thì hết thời gian để buôn bán
Cô Đơn
Có những chiều buông, lòng nghe trống vắng,
Gió lặng lờ qua, nhắc khẽ tên mình.
Giữa phố đông người, vẫn là xa lạ,
Một bóng hình quen, lạc giữa vô tình.
Ngọn đèn khuya lặng, hắt hiu góc nhỏ,
Tiếng thở dài rơi, chạm lạnh thinh không.
Những ngày lặng lẽ, đi về lặng lẽ,
Chỉ có nỗi buồn ở lại trong lòng.
Tìm đâu hơi ấm của một bàn tay,
Giữa ngổn ngang đời, chỉ riêng tôi biết.
Có ai thấu hiểu, có ai quay lại,
Hay chỉ mình tôi, cùng với cô đơn?
Đêm lại thật dài, lòng nghe rã rời,
Mơ một ngày mai, nắng lên thật khẽ.
Biết đâu sau này, giữa dòng đời ấy,
Có người dừng chân, gọi tên tôi về.