Chào lịch sử đỉnh cao muôn trượng, nhìn quanh có khi chẳng còn ai :21:
"...Chậm, có lúc là nho nhã, như " thong dong bước chậm"; Chậm có lúc là uy nghiêm, chậm rãi uy nghi; Chậm có lúc đầy hàm súc, "Ngày xuân chầm chậm"; Chậm cũng là nỗi thất vọng, nhất là khi nhận ra "cả đời này đã chậm"...