VC-Thơ Club

Gửi Know2Grow...@};-

CHÂN NGÃ TÌNH YÊU

Em đi đâu về đâu
Giữa dòng đời vội vã
Có phải chăng tự ngã
Ngự tri trái tim em !

Rồi bất ngờ làm quen
Một chàng trai vô ngã
Nhưng sao chàng đẹp quá
Trái tim em ngất ngây
Và hồn em đăm say
Trong vòng tay xiết chặt
Đôi vòng tay rất thật
Mà sao như trong mơ
Hay tự ngã bất ngờ
Trong lòng em trỗi đậy ?

Cuối cùng em đã thấy
Chân ngã của tình yêu…:))


WW.05.2012

Vậy là tự ngã yêu vô ngã đẻ ra chân ngã, cái này mới à nghe, đạo phật 2.0 hả cụ Win :))
 
Trong mưa
em bắt gặp nỗi nhớ anh
nhức nhối trên đôi vai gầy lạnh ướt
run rẩy đôi môi khao khát
Và bàn tay...

Trong mưa
em thấy mình đi cùng nỗi cô đơn
cay độc nhìn hàng cây đang dỗi hờn
nép vào nhau tình tự

Trong mưa
em chợt nhận ra nhiều thứ
từng bị lãng quên
nhưng anh lại xa em....

hmm t3
 
Anh đã đến bên cửa trái tim em
Lặng lẽ ngồi bên thềm chờ đợi
Như người lữ hành mệt mỏi
Sau chuyến đi hoang mạc đời mình

Muốn gõ lên cánh của yêu tin
Lại sợ mang đến đời em bão tố
Muốn quay người từ bỏ
Lại chẳng thể cưỡng nổi sức hút của trái tim .....

hmm
 
Gió đuổi nhau trên những tàng khô
Lao xao dưới chân mùa xác lá vàng tuyệt vọng
Cây bàng đỏ mắt ngóng
Xa xăm nẻo về

Em bắt chước mùa dấu kín đam mê
Bước phiêu lãng qua từng con đường vắng
Bàn tay chạm vào nhạt nắng
Thương nhớ lênh loang ....

Những sợi tóc gầy níu gió lang thang
Hoài niệm về bàn tay từng vuốt ve ủ ấp
Gió dâng ngập
Rồi heo hút trôi đi

Những giọt mưa buồn lạc lối làn mi
Lanh canh vỡ để ngỡ ngàng mắt ướt
Có hàn gắn được
Trong veo ban đầu ?

Em bước trong mùa hụt hẫng nông sâu
Tưởng đã đông cứng những gì xưa cũ
Nào ngỡ niềm kiêu hãnh cúi đầu ủ rũ
Nghẹn ngào chiều buông ....

hmm
 
@K2G
Tình yêu đến em không mong đợi gì
Tinh yêu đi em bây giờ .... hối tiếc :D
 
Hi..hi :)

Tại sao anh yêu em ?
Đã hơn ngàn lần em hỏi anh câu đó
Biết trả lời sao đây em thật khó
thật lòng yêu ai biết bởi vì sao

Em đã mang đến đời anh những giây phút ngọt ngào
Vào mỗi bình minh khi anh thức giấc
dáng hình em và tiếng cười trong vắt
cho anh thêm một ngày bình yên

Em chẳng phải nàng tiên
Chỉ là em thôi một cô gái nhỏ
Với trái tim hiền ngoan như cỏ
Đã mang anh khỏi bão tố đời anh

Em chỉ là em thôi dòng suối nhỏ ngọt lành
Bất ngờ đến bên đời anh sa mạc
Làm dịu đi trái tim anh khô khát
hồi sinh những thương yêu

Em đừng sợ tình ta mong manh như nắng cuối chiều
Tan biến hư vô khi ngày chợt tắt
Tình yêu anh dành cho em muôn đời là thật
Mà chính anh cũng chẳng biết tại sao

Anh cũng chẳng biết anh yêu em tự khi nào
chỉ biết anh hạnh phúc khi có em bên cạnh
dẫu lúc em vui hay em buồn em giận
Bởi em yêu anh và luôn đợi chờ anh

Tình yêu của em là ngọn lửa hồng
Dù bé nhỏ cũng làm anh ấm lại
Trong những ngày mùa đông tê tái
Những ngày mưa giăng kín nỗi buồn

Anh muốn mỗi ngày của 2 ta đều ngập tràn yêu thương
Em là bờ bến cho tình anh neo đậu
Anh là đại ngàn cho tim non em nương náu
Mình sẽ cùng đi đến cuối mọi con đường

hmm
 
Last edited by a moderator:
Trong mưa
em bắt gặp nỗi nhớ anh
nhức nhối trên đôi vai gầy lạnh ướt
run rẩy đôi môi khao khát
Và bàn tay...

Trong mưa
em thấy mình đi cùng nỗi cô đơn
cay độc nhìn hàng cây đang dỗi hờn
nép vào nhau tình tự

Trong mưa
em chợt nhận ra nhiều thứ
từng bị lãng quên
nhưng anh lại xa em....

hmm t3

Thơ hay quá ...

PS: hmm t3 mới nhìn cứ tưởng phím hàng HNM ăn đủ t+3 :))
 
Hi..hi :)

Tại sao anh yêu em ?
Đã hơn ngàn lần em hỏi anh câu đó
Biết trả lời sao đây em thật khó
thật lòng yêu ai biết bởi vì sao

Em đã mang đến đời anh những giây phút ngọt ngào
Vào mỗi bình minh khi anh thức giấc
dáng hình em và tiếng cười trong vắt
cho anh thêm một ngày bình yên

Em chẳng phải nàng tiên
Chỉ là em thôi một cô gái nhỏ
Với trái tim hiền ngoan như cỏ
Đã mang anh khỏi bão tố đời anh

Em chỉ là em thôi dòng suối nhỏ ngọt lành
Bất ngờ đến bên đời anh sa mạc
Làm dịu đi trái tim anh khô khát
hồi sinh những thương yêu

Em đừng sợ tình ta mong manh như nắng cuối chiều
Tan biến hư vô khi ngày chợt tắt
Tình yêu anh dành cho em muôn đời là thật
Mà chính anh cũng chẳng biết tại sao

Anh cũng chẳng biết anh yêu em tự khi nào
chỉ biết anh hạnh phúc khi có em bên cạnh
dẫu lúc em vui hay em buồn em giận
Bởi em yêu anh và luôn đợi chờ anh

Tình yêu của em là ngọn lửa hồng
Dù bé nhỏ cũng làm anh ấm lại
Trong những ngày mùa đông tê tái
Những ngày mưa giăng kín nỗi buồn

Anh muốn mỗi ngày của 2 ta đều ngập tràn yêu thương
Em là bờ bến cho tình anh neo đậu
Anh là đại ngàn cho tim non em nương náu
Mình sẽ cùng đi đến cuối mọi con đường

hmm

Em có ngờ tình anh gian dối
Khi anh trót lỡ dại nàng VNI
Một mối tình trái ngang dang dở
Như muôn đời, hoa trái mùa đông

Đi bên em lòng anh quặn thắt
Bởi bao phiên nàng đỏ quạch sắc cờ
Em có biết tình ta chỉ đẹp
Khi VNI xanh ngát, tím thiên thu


Hà Nội, đêm bắt đáy :))
 
trong sa mạc tình yêu
Anh ghé qua trái tim em
trú nhờ bóng mát
Rồi cất bước phiêu bạt
Bỏ lại
Hơi nóng như thiêu......


hmm
 
Nắng hạ bừng trên má em hồng
Thu mang hương tóc xoã mênh mông
Sao tim em mãi là đông vậy
Xuân rộn hồn anh, em biết không ?

hmm
 
Em hối hả tìm anh
Trong cuộc tình em bé nhỏ
Ngóc ngách nào cũng bộn bề nỗi nhớ
Mà chẳng thấy anh đâu

Có thể nào mình đã lạc nhau
Sau cái tuột tay giữa mùa lạnh lẽo
Hay anh đang trốn em có thể
Giữa thu vàng em chưa nhận ra chăng ?

Em chạy tìm anh khắp nẻo mưa giăng
Đường hẹn hò, tìm hoài không dấu vết
Chỉ còn nỗi buồn nằm mỏi mệt
Nơi em đã bỏ tự khi nào

Với tay chẳng thấy trăng cao
Cúi xuống cồn cào đất khát
Nỗi buồn không mang màu, nhàn nhạt
Đành lòng sao ? em nhặt lại mang về....


hmm
 
Em là ai trong nỗi nhớ của tôi
Mà giản đơn không hình hài, màu sắc
Tôi chẳng thể nào hình dung ra khuôn mặt
Nét môi em, nụ cười, đôi mắt em

Tôi chỉ mơ hồ thấy mái tóc em
Trải khắp hồn tôi mùa thu bềnh bồng nắng
Những sợi gầy nhìn tôi câm lặng
Rồi đi, bỏ lại chút hương

Tôi chỉ mơ hồ thấy dáng em buồn
Mong manh vẽ vào chiều hè lộng gió
Tà áo em dịu dàng hoa cỏ
Găm tôi vào trong hư ảo đời tôi

Em là ai hỡi nỗi nhớ xa xôi
Tôi vội vã lục tìm trong kí ức
Những khuôn mặt hiện lên chân thực
Nhưng chẳng phải là em !

hmm
 
Last edited by a moderator:
Em chỉ là một thoáng hư vô
Đừng cố gắng kiếm tìm trong ký ức
Em chỉ là những mảnh ghép không có thực
Sẽ nhạt nhòa trong hư ảo đời anh

Em chỉ là sương khói mong manh
Mang hơi ấm trên môi mềm, tóc rối
Hong đời anh một thời nông nổi
Những suy tư phút chốc quá đời thường

Hãy quên mau , chớ mãi vấn vương
Em ảo ảnh dáng nhạt nhòa như nắng
Trả lại anh về bến bờ yên lặng
Em ra đi chỉ vương lại chút hương

Chỉ là em ...nhàn nhạt khói sương

hmk
 
TƯỞNG TƯỢNG

Mình gặp nhau
sau bao ngày làm quen qua mạng ảo

Một chiều thu run
trên sóng lá xôn xao
Li cafe đen lắng những ngọt ngào
Ta uống giọt đời nhau
nóng ấm.

Em ngồi cạnh bên anh
... im lặng ...
Bối rối đôi tay
vò nát sợi nắng mùa
Anh khẽ vu vơ
"Hà Nội đã sang thu"
Đám mây lạc quyện vòng khói thuốc.

Em giấu gì trong tim
làm sao anh biết được
Mùa thu có trong hơn mắt em không
Bao câu hỏi
giật mình
anh lóng ngóng
Nụ cười em
sưởi ấm trái tim đông.

Vờ lảng tránh
Cái nhìn anh nóng bỏng
Em đưa tay
đón hương sữa nồng nàn
Gió mách chuyện lao xao trong vòm lá
để ngại ngùng trong từng bước
Mùa sang ...

hmm
 
Ta thường có từng buổi sầu ghê gớm
Ở bên Em -- ôi biển sắc, rừng hương!
Em lộng lẫy như một ngàn hoa sớm,

Em đến đây như đến tự thiên đường.
Những buổi đó, ta "nhìn" em kinh ngạc,
Hồn mất dần trong cặp mắt lưu ly,
Ôi mắt xa khơi ! Ôi mắt dị kỳ !
Ta trông đó thấy trời ta mơ ước.

Thấy cả bóng một vầng đông thuở trước,
Cả con đường sao mọc lúc ta đi,
Cả chiều sương mây phủ lối ta về,
Khắp vũ trụ bỗng vô cùng thương nhớ.
Ta run sợ, cho yêu là mệnh số,

Mặc tay em định hộ kiếp ngày sau.
Vì người em có bao phép nhiệm mầu,
Một sợi tóc đủ làm nên mê hoặc.

Ta ôm ngực nghe trái tim trào dâng
Ta hái trong em lấy đóa hoa hồn.
Từ giã hoàng hôn trong mắt em,
Ta đi tìm những phố không đèn.
Gió mùa thu sớm bao dư vị,
Của chút hương thầm kia mới quen.

Cùng bóng hàng cây gặp giữa đường,
Ân cần tôi ngỏ tấm tình thương.
Bao nhiêu hoài bão, bao hy vọng,
Nói hết cho lòng nhẹ mối vương.

Rồi đây trên những lối đi này,
Ta sẽ cùng ai tay nắm tay...
Nhịp bước năm cung đàn ảo tưởng

Từng bước trôi cùng trăng viễn khơi,
Thâu đêm chưa hiểu miệng ai cười.
Nụ cười gửi tự thiên thu lại,
Tiền kiếp nào xưa, em hé môi ?

Dĩ vãng nào xanh như mắt em ?
Chao ôi ! Màu tóc rợn từng đêm !
Hàng mi khuê các chìm sương phủ
Vời vợi ngàn sao nhạt dáng xiêm.

Sông biển nào nghe thấu nỗi niềm ?
Sóng đâu còn khoé mắt thâm nghiêm
Lòng ơi ! hoài vọng bao giờ nói,
Thăm thẳm trùng dương một tiếng Em.

Nhẹ bước chiêm bao tưởng lạc đường
Rưng rưng mùi phấn, bỗng ngùi thương.
Sương đầm vạt áo mong manh lệ
Sao rụng bay vào tóc dạ hương.

Ta lánh trần ai đi rất xa,
Bâng khuâng sao lạnh ánh trăng tà.
Một mai hứa hẹn sẽ tìm nàng
Ta sẽ say nằm ngủ dưới hoa.

Buông chìm tâm sự nửa đêm nay.

ST
 
Last edited by a moderator:
trong sa mạc tình yêu
Anh ghé qua trái tim em
trú nhờ bóng mát
Rồi cất bước phiêu bạt
Bỏ lại
Hơi nóng như thiêu......
hmm

Đừng ví tình yêu như sa mạc
Đời như sa mạc
Tình yêu là những ốc đảo xanh tươi
Lữ khách dừng bước chân vô định

Đừng nghĩ anh đến rồi đi
Trái tim em như quán nhỏ
Dịu mát những ngày nắng cháy
Bước phiêu du anh mãi nhớ về ...

Em đừng nghĩ, nơi nào anh cũng nhớ
Sa mạc đời, đâu nhiều quán cho anh

:D
 
Em đừng nghĩ, nơi nào anh cũng nhớ
Sa mạc đời, đâu nhiều quán cho anh

:D[/QUOTE]

Hay ...
 
Em đừng nghĩ, nơi nào anh cũng nhớ
Sa mạc đời, đâu nhiều quán cho anh

:D

Hay ...[/QUOTE]

Hị hị, đời nó thế ...

Định viết là "anh chỉ biết quán em", nhưng nghe nó hơi bốc phét nên thôi. Thơ không nên giả :))
 
Back
Top