Alfresco - Dancing in the rain

alfresco

Well-Known Member
Cuộc đời lúc thịnh lúc suy
Lúc cưỡi công chúa lúc phi bà già
Âu đó cũng là một lẽ đời, không ai đoán trước được số mệnh, sự khác biệt để tạo nên số phận cho người ta chỉ là cách mỗi người đối mặt với khó khăn của mình, cũng như tận dụng các cơ hội mỗi khi chúng xuất hiện. Như cách mà Vivian Greene đã nói "Life isn't about waiting for the storm to pass.. It's about learning to dance in the rain".
So let's dance..
 
- Ngồi cạnh anh cho ấm, Hà Nội lạnh quá - Hắn kéo nhẹ cái ghế
- Không, em muốn nhìn thấy anh - Em cười nhẹ
Hắn cười gượng gạo
- Có gì đâu, anh vẫn vậy mà..
- Không, em lắc đầu, anh già đi nhiều quá, mới có mấy năm..
- Em thì vẫn vậy - Hắn khen 1 câu khá xã giao, nhưng đúng là vậy - Nhanh quá em nhỉ, đúng là anh cũng cảm thấy mình già đi nhiều thật, đi cắt tóc lúc nào cũng bị bọn con gái trêu là nhiều tóc bạc hơn cả ông khốt ở nhà..

Hắn và em quen nhau từ cơn điên của năm 2009, của những con số xanh đỏ ma quái nhảy nhót trên bảng điện tử, của những S96, DRC, VIS, KSH, SDH..
Hắn và em chơi chung 1 nhóm, 2 đứa trẻ nhất nên thường bị gán ghép với nhau, mặc dù lúc đó hắn đã có gia đình. Vợ hắn lúc đầu cũng tỏ ý ghen tuông, nhưng một thời gian sau cũng nhận ra hắn và em chỉ là bạn bè, nên dần cũng quen với em.
Ngày em cưới, hắn không đến, chồng em không được như vợ hắn. Rồi cuộc sống cứ thế cuốn trôi..
 
- Kể cho anh nghe chuyện của em, gia đình, sự nghiệp..
- Anh kể trước đi, em muốn nghe chuyện của anh, tóc bạc thế kia cơ mà - Em nói, không rõ là quan tâm hay trách móc
Hắn khuấy nhẹ ly cà phê cho 2 thứ màu sắc đối nghịch quện vào với nhau, đặc sánh như cái lạnh đang đùa giỡn ngoài kia.
- Có gì đâu em, bước quá nhanh, vấp ngã, và trả giá đến bây giờ chưa xong. Cũng như mọi người thôi mà - Hắn vớt vát 1 câu chống chế yếu ớt, như một đứa trẻ đang phải giải thích cho bố mẹ về điểm 2 môn Toán.
- Lâu chưa anh - Bà mẹ cứng rắn không dễ bị đánh lừa
- 2011, em ah
- Vậy mà đến giờ vẫn chưa xong, và anh định cứ thế này đến bao giờ - Lại không rõ là quan tâm hay trách móc
Hắn im lặng, móc gói thuốc, rồi lại cất đi, hắn không thích hút thuốc trước mặt gái.
- Em không biết anh đang suy nghĩ thế nào, em cũng mất rất nhiều, và em biết nhiều người còn mất nhiều hơn thế..
- Nhưng anh cũng đang cố gắng mà - Hắn tìm cách lấy lại vị thế cho mình
- Không đúng, anh thế nào chẳng lẽ em không biết, em biết là anh vấp ngã, em chỉ không ngờ anh chịu để mình nằm im 1 chỗ lâu như vậy thôi
Hắn nghiến nhẹ 2 hàm răng, im lặng.
- Anh mới 30 thôi mà, phải không anh - Em cười nhẹ, mấy lọc tóc lùa xuống mắt khiến hắn định đưa tay vén lên. Mấy ngày trước hắn còn đọc được ở đâu đó, 1 đứa con gái nói bằng chất giọng rất đanh thép - Đại khái là những thằng 30 tuổi mà chưa tìm được hướng đi cho mình thì chỉ là đồ vứt đi. - vậy mà em lại nói là "anh mới 30 thôi mà".
- Ngày xưa chính anh nói với em là, chuyện gì đằng nào cũng phải làm, thì làm sớm còn hơn làm muộn, đúng không anh.
Hắn im lặng rút cho mình 1 điếu thuốc..

2 năm để chấp nhận và dọn dẹp quá khứ, 1 năm nữa để hiểu được câu nói "nếu bạn không tự xây dựng ước mơ cho mình, người ta sẽ thuê bạn xây dựng ước mơ cho họ".
Và thằng đàn ông 30 tuổi lại chập chững những bước đi đầu tiên..
 
Khối lượng ITC của đỉnh gần nhất tầm 3m, lệnh đè 3 bước giá 8.9 - 9.0 - 9.1 khá nặng tay nhưng cung hàng bán xuống khá mỏng. Tương đối bullish
 
- Ngồi cạnh anh cho ấm, Hà Nội lạnh quá - Hắn kéo nhẹ cái ghế
- Không, em muốn nhìn thấy anh - Em cười nhẹ
Hắn cười gượng gạo
- Có gì đâu, anh vẫn vậy mà..
- Không, em lắc đầu, anh già đi nhiều quá, mới có mấy năm..
- Em thì vẫn vậy - Hắn khen 1 câu khá xã giao, nhưng đúng là vậy - Nhanh quá em nhỉ, đúng là anh cũng cảm thấy mình già đi nhiều thật, đi cắt tóc lúc nào cũng bị bọn con gái trêu là nhiều tóc bạc hơn cả ông khốt ở nhà..

Hắn và em quen nhau từ cơn điên của năm 2009, của những con số xanh đỏ ma quái nhảy nhót trên bảng điện tử, của những S96, DRC, VIS, KSH, SDH..
Hắn và em chơi chung 1 nhóm, 2 đứa trẻ nhất nên thường bị gán ghép với nhau, mặc dù lúc đó hắn đã có gia đình. Vợ hắn lúc đầu cũng tỏ ý ghen tuông, nhưng một thời gian sau cũng nhận ra hắn và em chỉ là bạn bè, nên dần cũng quen với em.
Ngày em cưới, hắn không đến, chồng em không được như vợ hắn. Rồi cuộc sống cứ thế cuốn trôi..
Anh vừa mua vừa bán ít s96, cđọc đến cái đoạn này bồi hồi quá....
 
- Kể cho anh nghe chuyện của em, gia đình, sự nghiệp..
- Anh kể trước đi, em muốn nghe chuyện của anh, tóc bạc thế kia cơ mà - Em nói, không rõ là quan tâm hay trách móc
Hắn khuấy nhẹ ly cà phê cho 2 thứ màu sắc đối nghịch quện vào với nhau, đặc sánh như cái lạnh đang đùa giỡn ngoài kia.
- Có gì đâu em, bước quá nhanh, vấp ngã, và trả giá đến bây giờ chưa xong. Cũng như mọi người thôi mà - Hắn vớt vát 1 câu chống chế yếu ớt, như một đứa trẻ đang phải giải thích cho bố mẹ về điểm 2 môn Toán.
- Lâu chưa anh - Bà mẹ cứng rắn không dễ bị đánh lừa
- 2011, em ah
- Vậy mà đến giờ vẫn chưa xong, và anh định cứ thế này đến bao giờ - Lại không rõ là quan tâm hay trách móc
Hắn im lặng, móc gói thuốc, rồi lại cất đi, hắn không thích hút thuốc trước mặt gái.
- Em không biết anh đang suy nghĩ thế nào, em cũng mất rất nhiều, và em biết nhiều người còn mất nhiều hơn thế..
- Nhưng anh cũng đang cố gắng mà - Hắn tìm cách lấy lại vị thế cho mình
- Không đúng, anh thế nào chẳng lẽ em không biết, em biết là anh vấp ngã, em chỉ không ngờ anh chịu để mình nằm im 1 chỗ lâu như vậy thôi
Hắn nghiến nhẹ 2 hàm răng, im lặng.
- Anh mới 30 thôi mà, phải không anh - Em cười nhẹ, mấy lọc tóc lùa xuống mắt khiến hắn định đưa tay vén lên. Mấy ngày trước hắn còn đọc được ở đâu đó, 1 đứa con gái nói bằng chất giọng rất đanh thép - Đại khái là những thằng 30 tuổi mà chưa tìm được hướng đi cho mình thì chỉ là đồ vứt đi. - vậy mà em lại nói là "anh mới 30 thôi mà".
- Ngày xưa chính anh nói với em là, chuyện gì đằng nào cũng phải làm, thì làm sớm còn hơn làm muộn, đúng không anh.
Hắn im lặng rút cho mình 1 điếu thuốc..

2 năm để chấp nhận và dọn dẹp quá khứ, 1 năm nữa để hiểu được câu nói "nếu bạn không tự xây dựng ước mơ cho mình, người ta sẽ thuê bạn xây dựng ước mơ cho họ".
Và thằng đàn ông 30 tuổi lại chập chững những bước đi đầu tiên..

Anh góp ý là A: đằng nào cũng phải làm nhưng người ta làm 1. có thứ tự; 2. có cái phải làm nhưng trì hoãn từng nào tốt từng ấy.... B: Không nên để gái kích động, mình là đàn ông mà....

Văn mày hay nhưng về mặt lô gich phải chỉnh sửa hơi nhiều
Mà Gái làm đâu vậy, mời vào diễn đàn đi cho vui....
 
- Kể cho anh nghe chuyện của em, gia đình, sự nghiệp..
- Anh kể trước đi, em muốn nghe chuyện của anh, tóc bạc thế kia cơ mà - Em nói, không rõ là quan tâm hay trách móc
Hắn khuấy nhẹ ly cà phê cho 2 thứ màu sắc đối nghịch quện vào với nhau, đặc sánh như cái lạnh đang đùa giỡn ngoài kia.
- Có gì đâu em, bước quá nhanh, vấp ngã, và trả giá đến bây giờ chưa xong. Cũng như mọi người thôi mà - Hắn vớt vát 1 câu chống chế yếu ớt, như một đứa trẻ đang phải giải thích cho bố mẹ về điểm 2 môn Toán.
- Lâu chưa anh - Bà mẹ cứng rắn không dễ bị đánh lừa
- 2011, em ah
- Vậy mà đến giờ vẫn chưa xong, và anh định cứ thế này đến bao giờ - Lại không rõ là quan tâm hay trách móc
Hắn im lặng, móc gói thuốc, rồi lại cất đi, hắn không thích hút thuốc trước mặt gái.
- Em không biết anh đang suy nghĩ thế nào, em cũng mất rất nhiều, và em biết nhiều người còn mất nhiều hơn thế..
- Nhưng anh cũng đang cố gắng mà - Hắn tìm cách lấy lại vị thế cho mình
- Không đúng, anh thế nào chẳng lẽ em không biết, em biết là anh vấp ngã, em chỉ không ngờ anh chịu để mình nằm im 1 chỗ lâu như vậy thôi
Hắn nghiến nhẹ 2 hàm răng, im lặng.
- Anh mới 30 thôi mà, phải không anh - Em cười nhẹ, mấy lọc tóc lùa xuống mắt khiến hắn định đưa tay vén lên. Mấy ngày trước hắn còn đọc được ở đâu đó, 1 đứa con gái nói bằng chất giọng rất đanh thép - Đại khái là những thằng 30 tuổi mà chưa tìm được hướng đi cho mình thì chỉ là đồ vứt đi. - vậy mà em lại nói là "anh mới 30 thôi mà".
- Ngày xưa chính anh nói với em là, chuyện gì đằng nào cũng phải làm, thì làm sớm còn hơn làm muộn, đúng không anh.
Hắn im lặng rút cho mình 1 điếu thuốc..

2 năm để chấp nhận và dọn dẹp quá khứ, 1 năm nữa để hiểu được câu nói "nếu bạn không tự xây dựng ước mơ cho mình, người ta sẽ thuê bạn xây dựng ước mơ cho họ".
Và thằng đàn ông 30 tuổi lại chập chững những bước đi đầu tiên..
Văn của bác hay quá....:67.jpg:

Đọc vào cứ thấy quá khứ thất bại ê chề của mình lấp đó đâu đó trong bài văn... :D:D
 
Anh góp ý là A: đằng nào cũng phải làm nhưng người ta làm 1. có thứ tự; 2. có cái phải làm nhưng trì hoãn từng nào tốt từng ấy.... B: Không nên để gái kích động, mình là đàn ông mà....

Văn mày hay nhưng về mặt lô gich phải chỉnh sửa hơi nhiều
Mà Gái làm đâu vậy, mời vào diễn đàn đi cho vui....
A: Thanks anh
B: Em cực ghét bị gái chê :D
Em kể những cái có tính văn học tí thôi, còn mấy chi tiết phụ không liên quan bị giấu bớt.. nên thành ra hơi lủng củng và thiếu logic :D
Gái làm bên Bảo Việt Tổng, kể ra khối ông VC biết thì không hay lắm, hehe
 
Back
Top