Thanks anh
@Táo thổ.
Tiếng đàn rất mộc và "chắc". Em có vài album mp3 của ông, khi nào thong thả em úp lên. Cách đặt bàn tay, tư thế ngồi đàn, kỹ thuật ép dây, tremolo... của nghệ sĩ flamenco và classic có nhiều điểm khác nhau.
Trong nước, nhiều ban nhạc cho là flamenco, hay nhiều tay đàn trẻ tự xưng/được phong là guitarist flamenco số 1, số 2, số 3... Toàn là vớ vẩn. Nói đến Flamenco là phải hiểu được cả ba hình thái Cante, Baile và Guitarra. Cante là khúc ca, Baile là vũ điệu và Guitarra chính là cây Tây ban cầm. Ở Việt Nam, thời thịnh vượng của Flamenco đã qua từ lâu, khi Nhà văn hóa Phú Nhuận đóng cửa không sinh hoạt thường kỳ vào cuối thập kỷ 80. Các tay đàn Flamenco lui về dạy học, và càng lúc càng ít học trò.
Tập luyện và chơi đúng chất flamenco trước giờ đếm trên đầu ngón tay: Hoàng Bửu, Phùng Tuấn Vũ, Trần Văn Phú, Châu Đăng Khoa, Cam Sành, Dương Kim Dũng...Các nhóm Flamenco chơi trong club cũng đội mũ sombrero, đi giày đinh, ôm đàn trông rất oai, nhưng chả ai chơi được Flamenco. Càng ngày, người ta càng ít hiểu ngọn ngành, mà đã thế, còn không học được kỹ thuật Flamenco chân truyền.
Một nghệ sĩ guitar flamenco vừa qua đời hồi tháng 10 là bác Trần Văn Phú. Năm 2012 em được nghe bác đàn trong một buổi giao lưu. Khi đó, dù lớn tuổi và bàn tay yếu đi nhưng tiếng đàn vẫn còn mạnh mẽ và dứt khoát, kỹ thuật tuyệt vời. Bác có viết quyển "Kỹ thuật tremolo" rất hay (có ebook trên internet).